Sau khi đột phá Kết Thai Cảnh, Chu Hằng lập tức quét sạch tầng thứ tám Cửu Huyền Thí Luyện Tháp, với thế lôi đình vạn quân phá quan, thu được một món bảo vật gọi là Vô Ảnh Trảo làm phần thưởng.
Vô Ảnh Trảo này có thể đánh ra khoảng cách trăm trượng, vô ảnh vô hình, vô thanh vô tức, bản thân lại chắc chắn vô cùng, đủ để nắm lên trọng lượng triệu cân.
Khi lấy được món bảo vật này, Chu Hằng không khỏi ngẩn ra. Thứ này nhìn thế nào đều giống như là công cụ dùng làm trộm!Chẳng lẽ muốn hắn đổi nghề làm kẻ trộm?
Lại qua hai ngày, các nàng mới hấp thu hoàn toàn đầm nước thần bí, chất nước trở nên trong suốt.
Dưới đầm khẳng định có vật chất thần bí mới có thể làm cho nước trở nên giống sữa, đối với lớn mạnh thần thức có tác dụng như thuốc bổ. Chu Hằng xuống dưới lục soát một vòng, nhưng đại lục này vô cùng chắc chắn, cho dù hắn hiện tại tiến vào Kết Thai Cảnh lại như thế nào, căn bản không phá được tầng đất.
Hắn tế ra hắc kiếm thử một chút, nhưng hắc kiếm tuy rằng sắc bén , nhưng lực lượng bản thân hắn cũng quá yếu, một kiếm xuống dưới chỉ lật lên mấy điểm bùn đất. Nếu muốn đào xuyên tầng nham thạch, phỏng chừng không mất mấy năm thì đừng mơ.
Chu Hằng tự nhiên không có nhiều thời gian lãng phí ở trong này như vậy, cũng chỉ có thể bất đắc dĩ từ bỏ ý nghĩ này.
- Tiểu Chu Tử, ngươi xem Tiểu Kim làm sao có điểm không đúng?
Mai Di Hương ôm con hổ nhỏ tới.
Chu Hằng vừa nhìn, con hổ con này đang trong trạng thái ngủ say, nhưng trên người có một quầng sáng màu vàng lập lòe. Hắn nhìn kỹ, chỉ thấy đó là từ hàng tỉ sợi tơ vàng rất nhỏ tạo thành, cứ mỗi một giây sẽ lại rút ra một sợi mới, quấn quanh trên người hổ Tiểu Kim.
Ngủ đông? Không đúng. Một là loại hổ không cần ngủ đông, hai là cho dù ngủ đông cũng không cần kết ra một cái kén!
Nếu là tơ vàng này trở nên dày đặc, ngược lại có khả năng hình thành một cái kén màu vàng!
Ồ, hổ cũng sẽ giống như bươm bướm, muốn hóa kén thành bướm?
Chu Hằng nghĩ nghi, nói: - Khả năng Tiểu Kim hấp thu chỗ tốt của đầm nước, mới có thể xuất hiện biến hóa như vậy, tin tưởng hẳn là chuyện tốt. Chờ lúc nó thức tỉnh tất nhiên sẽ có biến hóa rất lớn.
- Tiểu Hôi của người ta cũng vậy nè! Phong Liên Tình một tay kéo cổ Đại Hôi Hùng đi tới, nhỏ giọng than thở. Con gấu lớn kia cũng lâm vào ngủ say, tuy nhiên trên người trào ra là một tầng hào quang màu xám.
- Đừng quản nhiều như vậy . Trước đem chúng nó tu vào trong tháp, chờ đến ngày chúng nó tự nhiên sẽ tỉnh lại! Chu Hằng nói, vung tay lên, đem hai con yêu thú thu vào trong Cửu Huyền Thí Luyện Tháp.
- Vậy người ta chẳng phải là không được chơi? Phong Liên Tình đưa mắt liếc Chu Hằng: - Tiểu Chu Tử, ngươi phải phụ trách bồi người ta chơi nhé! Nếu không, người ta sẽ đem chuyện ngươi lần trước hôn hôn nói ra!
- Cái gì! Mai Di Hương nhảy dựng lên: - Tình Tình, tên thối này hôn ngươi?
- Đúng vậy, còn dùng một cây đồ vật rất kỳ quái chọc người ta. Thật đáng ghét! Phong Liên Tình nguýt Chu Hằng một cái.
Chu Hằng mặt đen xạm, lúc trước đó là một sự ngoài ý muốn được không? Phong Liên Tình là người hắn không muốn dây vào nhất. Hắn vội vàng tế ra Cửu Huyền Thí Luyện Tháp, đem hai nàng đồng thời ném vào, tránh cho các nàng lại nói ra lời kinh người.
- Xuất phát! Chu Hằng nói.
Bởi vì trước giờ chưa từng ra mắt Tiên giới đại lục, mới đầu các nàng đều cảm thấy rất hứng thú, nhưng qua không bao lâu liền mất kiên nhẫn. Bốn phía phong cảnh gần như không thay đổi chút nào, như vậy có gì đáng nhìn. Các nàng nhao nhao đi vào Cửu Huyền Thí Luyện Tháp.
Cũng may Hoặc Thiên không có biện pháp thu vào trong tháp, chỉ có thể một mực bồi Chu Hằng. Hắn một đường thưởng thức dung nhan của thiên nữ tuyệt thế, ngược lại cũng không cảm thấy buồn chán, trong lúc vô tình đã mười mấy ngày trôi qua.
Dưới sự chỉ dẫn của Hoặc Thiên, phía trước cuối cùng xuất hiện một tòa thành thật lớn.
Đây là thành trì của Tiên giới.
Cái này bất đồng với đạo tràng trong thung lũng kia, nhỏ đến đáng thương. Trong thành trì lớn như vậy có phải là có vô số bảo vật hay không đây?
Hoặc Thiên cũng xác định, hơi thở nàng cảm ứng được ở ngay trong tòa thành này.
Rất nhanh, tòa thành này liền lộ ra toàn bộ dung mạo trước mặt hai người. Quy mô cũng không lớn gì, nam bắc dài chừng trăm dặm, đông tây chỉ khoảng sáu, bảy mươi dặm. Tuy nhiên tòa thành Tiên giới tự nhiên có chỗ thần diệu, trong thành có ba kiến trúc lại đứng lơ lửng trên không!
Phàm giới cũng có pháp khí loại phi hành, như Không hạm lúc trước Chu Hằng có được cũng có thể lơ lửng trên không. Nhưng muốn lơ lửng trên không, như vậy mỗi một giây đều tiêu hao siêu lượng linh thạch. Tiêu hao như vậy cho dù 13 đại hào môn của Thiên Long Đế triều cũng đốt không nổi!
Bởi vậy, Phàm giới cho dù có năng lực như thế cũng không có một thế lực nào phá sản như vậy.
Ánh mắt Chu Hằng đảo qua, đã phát hiện mấy người ở bốn phía Tiên Thành này. Bọn họ có người quanh quẩn bốn phía Tiên Thành, có người lại xoay người mà đi, tình hình này rất là cổ quái.
Hắn đi tới bên rìa thành thị, khi muốn vượt tường thành tiến vào, lại bị một vách chắn vô hình ngăn cản, đồng thời một dòng tin tức truyền vào đầu hắn: Thành cấm đã mở, cần Tử Nguyên Thành Lệnh mới có thể tiến vào.
Nói cách khác, chính là trong Tiên Thành này có cấm chế, hiện tại đã mở ra. Muốn tiến vào cũng được, chỉ cần cái gọi là Tử Nguyên Thành Lệnh kia.
Không trách có người quanh quẩn ở bốn phía, có người lại xoay người mà đi, sợ là đi tìm Tử Nguyên Thành Lệnh gì đó kia.
Chỉ là bọn họ người nào biết Tử Nguyên Thành Lệnh là cái gì?
Căn bản không biết đó là thứ gì, ngay cả là vuông hay dẹt, hình dạng gì màu sắc gì đều không biết, lại làm sao đi tìm?
Chỉ là trong thành này cũng không giống thung lũng lúc trước, trên đường có người đi đường buôn bán, náo nhiệt mà lại bình thường, giống như thành thị Phàm giới. Quỷ dị là, mỗi người bọn họ đều không thèm để ý đối với cảnh tượng ngoài thành. Rõ ràng Chu Hằng đạp không mà đứng ở trên tường thành, gần gũi chỉ trong gang tấc, nhưng một gã vệ sĩ trên tường thành lại làm như không thấy, dường như căn bản không nhìn thấy hắn.
Chẳng lẽ sau khi thành cấm mở ra, người ở bên trong liền không nhìn thấy bên ngoài?
Có cấm chế cổ quái vậy sao?
Cho dù là có, cũng nên là ngược lại mới đúng chứ! Để cho người bên ngoài nhìn không thấy tình huống bên trong, đây mới phù hợp tác dụng của cấm chế.
Đây là chuyện gì xảy ra? Chẳng lẽ là bởi vì bị chém một kiếm, khiến cho cấm chế này đảo ngược rối loạn?
Người ở bên trong là tiên nhân sao?
Tê nếu những người này vọt ra, Huyền Càn đại lục ai có thể địch? Nhưng bọn họ dường như đều yên với hiện trạng, thậm chí ngay cả đại lục từ trong hư không rơi xuống cũng không ảnh hưởng đến nhất cử nhất động, chuyện này chẳng lẽ không quỷ dị sao?
Xem hành vi cử chỉ, tốc độ đi lại của bọn họ, tuy rằng mỗi người tố chất rất cao, nhưng tuyệt đối là đại bộ phận người đều ở Sơn Hà Cảnh, Linh Hải Cảnh, Kết Thai Cảnh Bởi vì Chu Hằng nhìn thấy được một người đang hình thành Thần chích, thần huy trên đỉnh đầu cũng biến ảo thành hình dạng kiếm bạc.
Cách cấm chế, Chu Hằng không cảm ứng được hơi thở của bất kỳ người nào bên trong, nhưng đây là dấu hiệu báo trước không gì rõ ràng hơn.
Tiên giới cũng có người phàm, hơn nữa còn là với người phàm chiếm đa số!
Như vậy cho dù hắn tiến vào trong đó cũng sẽ không khơi dậy kỳ quái của nguyên trụ dân nhỉ?
Chu Hằng thử oanh kích cấm chế một cái, nhưng hắn ngay cả nham thạch thông thường của Tiên giới đều không thể đánh phá, lại có thể làm gì được cấm chế - cấm chế nếu là còn không bền chắc bằng nham thạch "bình thường", vậy còn cần cấm chế làm gì?
Xem ra, thành này là không vào được!
- Chúng ta lại chạy không công một chuyến! Chu Hằng nói với Hoặc Thiên. Hắn đối với hành trình Tiên giới đại lục này ngược lại hết sức hài lòng, chẳng những đem thân thể, linh lực song song đột phá Kết Thai Cảnh, còn chiếm được một tấm Thập Luyện Đồ, tập được ba thức tiên kiếm!
Có thu hoạch như vậy còn không hài lòng, vậy hắn thật sự phải bị sét đánh.
Hoặc Thiên không nói gì, chỉ là vẻ mặt càng ngày càng lộ vẻ lãnh ngạo, trong ánh mắt dường như có cơn giận lôi đình, hơi thở khủng bố từ trong cơ thể nàng không ngừng trào ra. Dường như nhìn thấy không phải là một tòa thành mà là kẻ địch không đội trời chung nào đó!
Cho dù là Chu Hằng không sợ trời không sợ đất, ý chí vô cùng kiên định, lại người mang hắc kiếm, nhưng khi cảm nhận được luồng khí thế này vẫn không kìm nổi sinh ra một luồng khí lạnh khó thể hình dung, dường như muốn cách Hoặc Thiên thật xa.
Khí thế kia càng ngày càng mạnh, dường như trong cơ thể Hoặc Thiên giấu một vị tiên nhân, giờ phút này đang thức tỉnh.
Rắc, rắc rắc rắc!
Bầu trời nguyên bản trống rỗng không ngờ xuất hiện những vết rạn, giống như mạng nhện trong nháy mắt phủ kín trên không toàn bộ Tiên Thành. Đó là một cái lồng hình bán cầu, hẳn chính là cấm chế bảo hộ Tiên Thành. Mà Chu Hằng tin tưởng, phía dưới thành thị này khẳng định cũng có một nửa bán cầu khác.
Tiên Thành Tiên Thành, cấm chế này tự nhiên không phải là dùng để phòng ngự Kết Thai Cảnh, Thần Anh Cảnh thậm chí Hóa Thần Cảnh, mà là tiên nhân chân chính! Chu Hằng đào bất động tầng nham thạch nơi này cũng không có nghĩa là tiên nhân cũng không được. Bởi vậy trong lòng đất tất nhiên đồng dạng có trận pháp bảo hộ, nếu không cấm chế này thật sự là uổng công.
Rắc Rắc Rắc Rắc !!
Tiếng vang giòn không ngừng, mỗi một cái khe đều lóe lên ánh sáng trắng chói lóa , giống như mặt trời rực lửa hạ xuống, chừng vạn dặm có thể thấy được!
CờRắc!
Một tiếng giòn vang to lớn, toàn bộ cấm chế vỡ vụn, hóa thành hàng tỉ mảnh vỡ rớt xuống dưới!
Chu Hằng vươn tay ra, lần này bàn tay không gặp phải bất kỳ cản trở, trực tiếp xuyên qua.
Cấm chế bị phá!
Tê!!!
Chu Hằng quay đầu nhìn lại Hoặc Thiên, thiên nữ tuyệt thế này sắc mặt lạnh lùng, lửa giận trong ánh mắt không chút giảm bớt, ngược lại càng ngày càng mãnh liệt: -Hoặc Thiên! Hoặc Thiên! Hắn hét lớn.
Hoặc Thiên lại như không nghe thấy, cất bước đi vào trong thành.
Chu Hằng vội vàng đuổi theo, ánh mắt đảo qua, trên mặt lộ ra vẻ kinh ngạc mãnh liệt.
Cảnh vật đã thay đổi!
Lúc trước, hắn ở phía trên tường thành nhìn thấy là một vùng cảnh tượng phồn hoa, người đi người lại, náo nhiệt vô cùng. Mà trên tường thành cứ cách khoảng trăm trượng còn có một gã vệ binh canh gác, hết sức sâm nghiêm.
Mà bây giờ!
Một mảnh lụn bại, tòa thành này gần như thành phế tích, chính giữa là một khe rãnh to dài, mà đại bộ phận kiến trúc cũng đều tàn phá không chịu nổi. Liếc mắt nhìn qua, không thấy một bóng người, cũng không cảm ứng được một chút xíu sức sống , giống như một tòa thành chết!
Ngẩng đầu nhìn trời, ba tòa kiến trúc lơ lửng kia cũng không còn ở không trung, nhưng trên mặt đất lại tìm được phòng ốc tổn hại tương ứng.
Hoàn toàn là hai thiên địa!
Chu Hằng sau khi ngẩn ra, trong lòng dâng lên một cỗ hiểu ra. Lúc trước hắn nhìn thấy là cách cấm chế, có lẽ cấm chế này đem cảnh tượng trước khi tòa Tiên Thành này hủy diệt in lại, giống như truyền ảnh thạch không ngừng chiếu lại.
Hiện tại cấm chế bị Hoặc Thiên phá giải, cảnh tượng chân thật này lập tức bày ra.
Không có một người sống, chỉ là một tòa thành chết!
Hoặc Thiên bước chân không ngừng, đi vào trong thành.
Thiên nữ tuyệt thế này đến tột cùng khủng bố cỡ nào?
Chu Hằng trong lòng hoảng sợ. Chỉ bằng khí thế liền mạnh mẽ ép vỡ cấm chế của Tiên giới, đây phải cường đại đến mức nào?
Có lẽ cấm chế này đã trải qua thời gian năm tháng trôi đi, đã trở nên không còn cứng rắn không thể phá vỡ năm đó, nhưng mà chỉ với một khí thế liền chấn vỡ cấm chế của Tiên giới, điều này vẫn như cũ lợi hại đến tuyệt đỉnh!
Chu Hằng từng nhìn thấy một cảnh tượng, chính là dư ba một luồng kiếm khí của hắc kiếm đảo qua liền rạch vỡ khối Tiên giới đại lục này, hủy diệt một vùng! Có thể thấy được, chủ nhân ngày xưa của hắc kiếm là một cường giả tuyệt thế, ở trong hàng tiên nhân cũng là nhân vật siêu tuyệt!
Trong cơ thể Hoặc Thiên có một mảnh vỡ hắc kiếm, lại dường như cùng hắc kiếm có liên hệ tương đối thân mật. Cho dù là nàng không phải chủ nhân trước của hắc kiếm, chỉ sợ cũng có quan hệ lớn lao, có thể là cao thủ cùng cấp bậc.
Như vậy nàng có được lực lượng cường đại như vậy cũng không kỳ quái.