Chương 21 - Chị gái nhỏ

Xuyên Thành Em Gái Của Đối Thủ Idol Nhà Mình

Thời Tinh Thảo 15-05-2024 13:57:42

Đạt được đáp án muốn nghe, Lục Diên vô cùng thoả mãn. Anh cười tủm tỉm gật đầu, nhìn Lục An An nói: "Thế mới đúng." Anh liếc nhìn hộp giữ nhiệt bên cạnh, suy nghĩ chồng chất, nói: "Em muốn tự mình đưa đi không? Không thích hợp lắm nhỉ?" Lục An An quay đầu nhìn về phía anh Tiền: "Anh Tiền. . . Có thể giúp đỡ em đưa qua một chút không?" Anh Tiền khẽ cười: "Không có vấn đề gì." Sau khi đem nhiệm vụ giao cho anh Tiền, Lục An An và Lục Diên tán gẫu vài câu, trong lòng vẫn luôn nhớ đến fans đang ở bên ngoài tới thăm trường quay, nói thầm với Lục Diên hai câu, Lục Diên khựng lại: "Đi tìm Thịnh Hành trợ lý." "A?" "Cứ nói bên ngoài trường quay có fans tới thăm, để trợ lý nói cho Thịnh Hành, để cậu ta xử lý." "Nhưng mà những người đứng bên ngoài đã rất lâu rồi, trời rất lạnh nha, em có thể đi ra ngoài đưa một chút nước nóng không?" Lục Diên hơi giật mình, nhìn chằm chằm cô một lát rồi hỏi: "Có phải là đồng cảm với họ hay không, cảm thấy như bản thân mình?" "Vâng." Lục Diên thở dài: "Đi đi. Cần cái gì tìm anh trai giúp đỡ." "Vâng, cám ơn anh trai." Sau khi nhìn Lục An An chạy đi, Lục Diên nhìn chằm chằm đồ ăn có hương vị quen thuộc trước mặt một lúc lâu sau, uống một hớp canh gà ấm áp. Bởi vì có Lục Diên và anh Tiền giúp đỡ, Lục An An rất nhanh tìm thấy nhân viên công tác, xin một bình nước nóng và mấy cái cốc, lúc này mới mang theo đi ra ngoài. Thời điểm như thế này fans thăm trường quay, cần nhất chính là nước ấm. Thực ra cô còn muốn trà gừng, nhưng như thế quá phiền phức. Không thích hợp cho lắm. Trần Giai không nghĩ tới nhân viên công tác vừa rồi sẽ đi mà quay lại, thậm chí còn đưa nước cho các cô. Cô nhận nước nóng, có chút không được tâm tình của mình đang là gì. "Cảm ơn." "Không cần." Lục An An mang khẩu trang, đôi mắt sáng ngời nói: "Hôm nay phần phim của Thầy Thịnh có chút quan trọng, cho nên cần đợi hơi lâu." Cô dừng lại một chút, nói tiếp: "Các cô hay là sang tiệm cà phê bên cạnh chờ đi, nơi này quá lạnh." Trần Giai lắc đầu: " Không cần, bên kia quá xa, lỡ như bỏ lỡ vậy không phải là hôm nay đến không công sao." Lục An An im lặng trong giây lát, nhẹ giọng hỏi: "Vậy lỡ như hôm nay thầy Thịnh không ra ngoài thì sao?" Trong mắt Trần Giai chợt lóe lên một tia thất vọng, một lát sau lại bình thường trở lại. "Vậy cũng bình thường nha, chúng tôi là chủ động tới, không có quan hệ gì." Nếu như đã có chờ đợi, cũng có bỏ lỡ, vậy tôi sẽ không tự trách mình. Lục An An nghe xong, đặc biệt thương cảm. Cô làm đưa nước nóng lên cho mấy người, nhẹ giọng nói: "Uống nước đi, đừng để bị cảm mạo." "Cảm ơn chị gái." Lục An An nhưng thật ra không phản bác lời này. Thịnh Hành có rất nhiều fans đều là học sinh cấp ba và sinh viên đại học. Cô ngược lại nhìn về phía bên kia: "Bên kia là fans của Lục Diên phải không?" Trần Giai liếc nhìn: "Ừa." Cô nhìn người trước mặt: ". . . Cô là fans hai nhà?" "Cũng không hẳn." Lục An An nói: "Sợ các bạn cảm mạo, truy đuổi thần tượng thật không dễ dàng." Trần Giai nhìn cô chỉ lộ ra một đôi mắt, luôn cảm thấy cô nhìn đặc biệt quen mắt, nhưng trong lúc nhất thời lại không nhớ ra được là ở chỗ nào nhìn thấy. Cô nhíu nhíu mày nghĩ, chẳng lẽ người này là nhân viên công tác bên người Thịnh Hành? Không nên nha. Nhân viên công tác bên cạnh Thịnh Hành trên cơ bản các cô ấy đều biết. Sau khi đưa nước nóng cho fans ở cửa, Lục An An mới xoay người trở về trường quay phim. Khi cô mang theo nước nóng đi vào, liền đụng phải Thịnh Hành đang đi tới bên này. Lục An An theo bản năng muốn đi qua, Thịnh Hành lại như là không phát hiện, từ khi bên cạnh đi tới. Trong lúc nhất thời, Lục An An cũng không biết mình là nên vui vẻ hay là nên thương tâm. Đang nghĩ ngợi, đầu đột nhiên bị người vỗ xuống. Cơ thể Lục An An cứng đờ, quay đầu nhìn sang liền đối đầu với hai con ngươi thâm thúy kia của Thịnh Hành. ". . . Thịnh. . . Thầy Thịnh." Thịnh Hành nhìn thân thể nhỏ bé đang run rẩy của cô:" "Ừ" một tiếng: "Đã hết bận?" Lục An An gật gật đầu, nhìn về phía anh: "Anh nhận ra em?" Thịnh Hành liếc nhìn ánh mắt sợ hãi của cô, đùa giỡn nói: "Không đâu, không phải là nhân viên công tác sao?" Lục An An: ". . ." Cô kéo khẩu trang xuống. Thịnh Hành nhướng mày, nhìn ấm nước trong tay cô, nói: "Mau vào đi nghỉ ngơi đi." "A?" "Ban nãy ở bên ngoài có lạnh không?" Lục An An liền vội vàng lắc đầu: "Không lạnh." Thịnh Hành đáp một tiếng: "Đi nghỉ ngơi đi." ". . . Vâng." Lục An An nhìn anh: "Thầy Thịnh muốn đi đâu vậy?" Thịnh Hành ý vị không rõ mà mỉm cười: "Em nói xem." Đôi mắt của Lục An An sáng rực lên: "Là muốn đi xem fans ngoài cửa có phải không?" "Ừm." Thịnh Hành nghe thấy âm thanh vui mừng của cô, yết hầu khàn khàn: "Các cô ấy thế nào?" "Rất lạnh." Lục An An nói: " Các cô ấy không muốn đi, cứ muốn được nhìn thấy anh." Thịnh Hành gật đầu: "Biết rồi, em đi vào trước đi." "Vâng vâng." "Lục An An." "A?" Lục An An quay đầu lại nhìn anh. Thịnh Hành dừng lại, giọng nói nặng nề: "Cảm ơn." Lục An An cong môi cười: "Thầy Thịnh khách khí rồi, không có gì đâu." Cô cũng là fans nhỏ nha. Quá hiểu tâm trạng của fans. Nhìn theo bóng lưng cô chạy đi, Thịnh Hành thu mắt lại, chỉ cảm thấy có một loại tâm tình không nói ra được. Mười mấy phút trước, Du Nguyên mang theo một cái hộp giữ ấm đi vào phòng nghỉ ngơi. Sau khi quay xong phân cảnh, Thịnh Hành có thể nghỉ ngơi hai mười phút. Anh nhìn hộp giữ ấm kia, có chút kinh ngạc. "Đây là gì?" Du Nguyên không nghĩ nhiều: "Anh Tiền bên kia đưa tới, nói là người bên trong nhà Lục Diên đưa tới, chia cho cậu một chút." Nói xong, anh ta đem đồ bên trong bày ra ngoài. Một bát canh gà và hai món thịt. Rất thần kỳ, phía trên món thịt không có một chút ớt nào. Du Nguyên ngoài ý muốn "Nha" một tiếng, nhìn về phía anh: "Kỳ quái, Lục Diên không phải thích ăn cay sao?" Anh ta không nhịn được hỏi: "Chẳng lẽ cậu ta còn biết khẩu vị của em?" Thịnh Hành nhìn mấy lần, đột nhiên nghĩ đến cái gì. Còn chưa kịp hiểu, anh Tiền lần thứ hai gõ gõ cửa. "Thịnh Hành." Thịnh Hành đứng dậy: "Anh Tiền, có chuyện gì?" Anh lại chỉ vào đồ ăn trên bàn, hỏi: "Là người nhà Lục Diên đưa tới?" Anh Tiền cười gượng, không dám nói là Lục An An: "Lục Diên bảo anh tới nói cho cậu biết một tiếng, bên ngoài có fans của cậu tới thăm trường quay, đã đứng ở ngoài rất lâu, nếu không cậu ra ngoài xem xem?" Nghe vậy, Thịnh Hành không chút do dự nói: "Ở cửa sao?" "Đúng thế, ngoài cửa mấy cô gái nhỏ đều rất lạnh." Thịnh Hành gật đầu: "Tôi đi ra liền đây." Anh Tiền cười cười: "Các cô ấy cũng không dễ dàng, để các nàng về nhà sớm một chút đi." "Biết rồi, cảm ơn anh Tiền.". . . Lúc này mới có một màn vừa rồi kia. Mặc dù Thịnh Hành có thể đoán được một chút xíu, nhưng lúc nhìn thấy bóng người chột dạ né tránh kia, vẫn có chút không nói ra được sự vui vẻ và cảm động của mình. Sau khi trở lại phòng nghỉ của Lục Diên, Lục An An cầm túi chườm nóng ấm áp một hồi lâu mới cảm thấy mình đã sống lại. Thành phố B rất lạnh, khác với thành phố A trước đó cô ở, hai thành phố này nhiệt độ mặc dù không chênh lệch quá lớn, nhưng một bên là lạnh thấu xương, một bên là ẩm ướt lạnh giá. Lục An An có chút không chịu được. Sau khi Lục Diên ăn cơm xong liền bắt đầu quay phim, Lục An An một mình một người ngồi trong phòng nghỉ. Lâm Nguyên lúc nãy báo có chút việc, lát nữa sẽ quay lại đón cô. Lục An An một mình ở trong phòng nghỉ chơi di động. Cô suy nghĩ một chút, cuối cùng lại click mở nhóm chat chim cánh cụt xem động thái của Thịnh Hành, bình thường có tin tức gì trong nhóm chat đều sẽ có thông báo. Bởi vì đang quay chương trình, cũng có đôi lúc Lục An An không click mở. Mới vừa vừa click mở, cô liền nhìn thấy đầy màn hình toàn là spam "A a a a". Lục An An kéo lên thật lâu mới hiểu được là vì sao lại thế. Một fans hâm mộ đi thăm trường quay hôm nay ở trong nhóm chat gửi ảnh lên. Ngoại trừ đăng lên mấy bức ảnh cô ấy còn rất là kích động nói cho mọi người các cô ấy nhìn thấy Thịnh Hành, còn nói hành động của Thịnh Hành khiến các cô ấy ấm lòng. [ Anh trai thật sự tốt! ] [Anh ấy bảo tất cả bọn tui sớm trở về khách sạn nghỉ ngơi một chút, bên ngoài quá lạnh, anh ấy không chỉ kí tên cho bọn tui, chụp ảnh chung với bọn tui, còn để trợ lý mua trà sữa nóng đưa cho bọn tui nha nha nha. ] [ Ô ô ô ô ô anh trai như vậy tôi đuổi theo cả đời đều đáng giá. ] [ A a a a a vẫn còn có vẫn còn, trường quay phim có một chị gái nhỏ, trước kia anh trai ra ngoài có cho bọn tui nước ấm uống, có điều chị ấy mang khẩu trang, nếu không bọn tui nhất định sẽ chụp ảnh lại, chắc là không muốn lộ mặt. ] [ Ô ô ô ô ô hôm nay thật sự quá vui rồi, bọn tui đang ở trong xe trở về khách sạn, xe này chính là do anh trai chuẩn bị cho đó, nói mời tất cả bọn tui trở về sớm một chút, không nên bị cảm mạo. ] [ Kích động đến phát khóc! ] Sau khi nói xong, bên dưới có rất nhiều câu đáp lại. [ Mẹ ơi, hâm mộ quá đi. ] [ Ô ô ô ô ô anh trai tại sao có thể tốt như vậy. ] [ Đừng nói nữa, tui hối hận rồi, biết thế hôm nay cũng điii. ] [ Trời ạ, loại idol nuông chiều fans này rốt cuộc phải đi chỗ nào tìm. ] Lục An An từ những chữ viết trong nhóm chat cũng có thể cảm nhận được tâm trạng của fans. Cô nhìn cũng cảm thấy cảm động. Thích Thịnh Hành, thật sự rất tốt rất tốt. Cũng rất đáng giá thích. Lục An An ngồi chưa được bao lâu, Lâm Nguyên đã trở về, cô liền ngoan ngoãn đi theo Lâm Nguyên tới bệnh viện. Sau khi kiểm tra một lượt, lúc chạng vạng cô mới trở về chung cư ký túc xá Cho nên cũng không biết chuyện phát sinh sau này của Thịnh Hành và Lục Diên. Sau ngày nghỉ kia mọi người lại tiếp tục huấn luyện. Lần này, quy tắc chương trình có chút thay đổi. Từ đào tạo đội ngẫu nhiên, trở thành phương hướng chuyên nghiệp. Chia ra thành các nhóm âm nhạc, hát và nhảy. Nhóm chương trình cũng cho phép mọi người lựa chọn theo mong muốn đầu tiên của họ. Sau khi chọn xong lại bắt đầu một vòng chia lớp và tập luyện mới. Đồng thời buổi biểu diễn thứ hai cũng sắp chiếu ra. Xế chiều hôm đó công chiếu, các học viên đều kích động, cư dân mạng cũng rất kích động, đều đang ngồi chờ đợi chương trình phát sóng. Tám giờ tối, tiết mục đúng giờ chiếu ra. Lục An An vừa mới từ phòng huấn luyện tập nhảy xong đi ra ngoài, còn chưa kịp đi tắm rửa, đã bị Thường Thiến kéo đến ngồi ở trên ghế sa lông xem biểu diễn. Kể từ giây phút Thịnh Hành xuất hiện, bình luận như mưa đạn lại không ngừng tiến công màn hình. Mắt Lục An An sáng quắc, rất là vui vẻ. Mấy nhóm trước đó biểu hiện cũng không tệ, cô xem cũng cảm thấy khá thú vị, mặc dù trước kia đã từng xem qua, nhưng hiện tại kết hợp với bình luận của mọi người, vẫn có cảm giác rất thích thú. Nhóm kế tiếp chính là nhóm của mình rồi. Mấy người trong ký túc xá đều kích động. "An An, đến lượt cậu rồi." "Thiến Thiến, các cậu biểu hiện cũng rất tốt nha." Hai nhóm đi lên sân khấu, bình luận như mưa đạn vẫn rất nhiều. Đột nhiên, Lục An An nhìn thấy trên bình luận có người hỏi: "Các chị em, các chụy có phát hiện màn ảnh không?" "Tôi phát hiện! ! Anh trai lúc nói chuyện liếc nhìn xuống dưới sân khấu, có phải là anh ấy nhìn thấy cái gì hay không?" "Má nó má nó, mấy chị em đều là hỏa nhãn kim tinh nha." "A a a a a a tôi phát hiện đại lục mới!" Mấy người trong ký túc xá đưa mắt nhìn nhau: " Cái gì mà đại lục mới thế?" "Vì sao tớ không nhìn thấy?" "Tớ cũng không nha." Không biết vì sao, Lục An An đột nhiên có dự cảm không lành. Chờ sau khi hai nhóm kết thúc biểu diễn, huấn luyện viên tiến hành bình luận. Đột nhiên, Thường Thiến nói: ". . . Vì sao lời bình của cô Lận lại bị cắt đi một số chỗ?" Đoạn lời nói nhằm vào Lục An An hôm đó, châm chọc nói các cô phân phối không tốt đã bị cắt bỏ đi. Lục An An thật ra cảm thấy bình thường, Lận Chi Hòe hiện tại vẫn còn là huấn luyện viên, tổ tiết mục nhất định sẽ cho cô ta mặt mũi. Khúc Tĩnh cũng nhíu nhíu mày: "Đúng vậy, lời kia của cô ta độ công kích quá mạnh, bây giờ không có lời bình đó, mọi người đều nói màn ảnh của An An quá nhiều." Thường Thiến nhíu mày. Trần Tử Hân liếc nhìn nói: "Cũng bình thường thôi, tổ tiết mục cần loại tranh luận này." Ba người còn lại: ". . ." Quả nhiên, sau khi lời bình kết thúc, Lục An An bị đưa lên hot search. Mặc dù nhiệt độ không cao như lần trước, nhưng cũng không phải quá kém cỏi, không ít người còn nhận ra nhóm này của các cô không sánh bằng mấy người Hà Hiểu Sương kia, còn thắc mắc vì sao có thể thắng lợi. Nói chung, bình luận như mưa đạn nghị luận sôi nổi, mỗi bên đều có người không phục. Sau khi xem xong toàn bộ, Lục An An còn chưa kịp lướt di động, đột nhiên di động lại điên cuồng chấn động. Là thông báo từ nhóm chat của fans Thịnh Hành. "Má nó! Mọi người nhanh đi xem Weibo, mẹ ơi, . . . Anh trai và Lục Diên lên hot search!" "? ? ? Cái quái gì vậy?" "Mấy người mau mau đến xem! Mẹ ơi hu hu! Một đám tà giáo xuất hiện!" Lục An An mí mắt giật lên, lập tức đăng nhập Weibo. Vừa click mở, quả nhiên cô thấy hai đại đỉnh lưu hot search chạm vào nhau. Nhưng lần này. . . Không phải là mỗi người một cái hot search, bọn họ. . . Hợp Thể. Vài cái hot search hot nhất đều là bọn họ. Lục An An cơ tim tắc nghẽn vài giây, click mở ra xem. Vừa click mở, là một bác chủ đăng lên một bức ảnh động. ( Bác chủ : chủ một trang weibo có uy tín, có dấu tích chứng nhận ) Phía trên có thể thấy rõ, lúc Thịnh Hành đang nói chuyện lại liếc mắt nhìn xuống dưới sân khấu, đụng phải ánh mắt của Lục Diên. Anh dừng lại vài giây, lúc này mới hờ hững như không chút để ý thu hồi ánh mắt. Thậm chí Lục Diên, cũng nhìn thêm anh một chút. Cái ánh mắt kia. . . Lục An An vừa cúi đầu liền thấy, bị bác chủ xưng là là —— yêu thương tương tác. @ Hỏa Nhãn Kim Tinh chính là tôi V: A a a a a a các bạn nhất định không biết tôi xem siêu cấp thần tượng vậy mà lại phát hiện ra cái đại lục mới gì đâu! ! Mẹ nó, Lục Diên thế mà lại có mặt ở hiện trường ghi hình, hơn nữa! Các bạn mau nhìn nhìn ảnh động, ánh mắt của anh ấy và Thịnh Hành còn va vào nhau, trời má tui thấy có lửa bùng lên! Mẹ ơi, hai đại đỉnh lưu đây là đang làm gì? Chẳng lẽ tại vì fans tranh luận với nhau quá nhiều... Lại khiến cho người bọn họ trong lúc đó nảy sinh cảm tình? ! Weibo vừa phát ra, bên dưới càng lức càng nhiều bình luận. [ Mẹ ơi, sau khi nhìn thấy cảnh này, tui... Có một giây muốn đứng bên phe tà giáo. ] [ Trời ạ. ] [ A a a a a ... Vì sao Lục Diên lại đi siêu cấp thần tượng a? ] [. . . Thực xin lỗi , tui muốn đứng về phe cp. ] Lục An An: . . . An An: Không, các ngươi không muốn. Anh trai: . . . Ai mẹ nó muốn cùng Thịnh Hành lên hot search. Thịnh Hành: Tôi cũng từ chối. Fans: A a a a a a a các anh trai bình tĩnh! ! !