Chương 41 - Nhiếp Nam Thanh

Trở Thành Mẹ Của Năm Vị Lão Đại!

Nữ Vương Bất Tại Gia 01-01-2025 05:14:38

Lúc nhìn thấy tập đoàn AK chuyển tiếp lại weibo "J", sau đó Quý Chấn Thiên còn công khai tỏ thái độ, nói cô gái ngày đó chính là mẹ Quý Kỳ Sâm, Nhiếp Ngộ suýt thì phun cà phê Esmeralda ra ngoài. Anh nhìn tin tức trên mạng, cười đến chảy nước mắt: "Mấy cậu thấy không, Quý Kỳ Sâm nói người kia là mẹ cậu ta, thế mà Quý Chấn Thiên cũng đóng dấu xác thực, còn nói sẽ truy cứu trách nhiệm pháp lý của kẻ tung tin đồn nữa chứ!" Bạn tốt Trần Thạc và Biên Cẩn Vân chơi game bên cạnh, nghe vậy cũng ngó đầu lại xem, sau đó cười ầm lên. "Quý Chấn Thiên còn muốn truy cứu trách nhiệm với kẻ tung tin á? Ông ta cũng có mặt mũi ghê!" "Mẹ kiếp, tưởng bọn mình chưa nhìn thấy người phụ nữ kia chắc? Nói hai mươi tuổi còn miễn cưỡng đấy! Tôi còn nghi ngờ Quý Kỳ Sâm yêu đương với trẻ vị thành niên cơ! Mẹ cái gì chứ, làm như ai cũng ngu ngốc không bằng!" "Ha ha ha 'đó là mẹ tôi', 'đó là mẹ tôi'!Không được rồi, tôi buồn cười chết mất. Hay là chúng ta đến nhà họ Quý xem thử đi, xem Quý Kỳ Sâm gọi một thiếu nữ vị thành niên là mẹ như thế nào!" Trong tiếng cười chế giễu của bạn thân, Nhiếp Ngộ lại không cười nổi, anh nhướng mày, nghi hoặc hỏi: "Tại sao bọn họ lại dùng lời nói dễ bị đâm thủng này để che giấu? Thật ra cho dù cô gái kia chưa đủ tuổi vị thành niên cũng chẳng phải chuyện gì to tát, chỉ là yêu đương bình thường thôi mà, đâu cần phải tốn công như vậy? Nghe vậy, Trần Thạc và Biên Cẩn Vân cũng cảm thấy không thích hợp: "Hay là cô gái kia có lai lịch gì đó không thể nói?" Nhiếp Ngộ nhíu mày, lắc đầu: "Cho dù có lai lịch không thể nói, vậy thì cứ tuỳ tiện bịa chuyện lừa gạt cho qua, đè hot search xuống, sau đó lại tung tin hot để dời đi lực chú ý, thế là qua chuyện thôi, sao lại phải bịa ra loại lý do vớ vẩn này?" Nhiếp Ngộ cảm thấy, chuyện bất thường ắt có gì đó mờ ám. Nếu là chuyện của người khác, anh lười để ý tới. Nhưng Quý Kỳ Sâm thì khác, anh nhất định phải nhân cơ hội tóm đuôi cậu ta, sau đó cho cậu ta một vố thật đau! Gặp phải loại vấn đề có sơ hở cực kì rõ ràng này, nếu anh không điều tra thì quả là có lỗi với mấy năm đối đầu với Quý Kỳ Sâm này. Trần Thạc và Biên Cẩn Vân nhao nhao đồng ý: "Anh Ngộ, điều tra, chúng ta nhất định phải điều tra, điều tra rõ ràng rồi vạch trần cho cậu ta!" Trong lòng Nhiếp Ngộ cũng nghĩ như vậy. Anh vuốt cằm, nghĩ đến ánh mắt trong suốt của cô gái nhỏ kia. Đó là mẹ của Quý Kỳ Sâm? Nực cười! Rốt cuộc là thần thánh phương nào mà không thể công khai thân phận, còn phải tung ra mấy lời nhăng cuội như vậy! "Cô gái kia——" Nhiếp Ngộ có chút hứng thú nói: "Tuy không phù hợp với khẩu vị của tôi, nhưng nếu Quý Kỳ Sâm để ý như vậy, tôi——" Đang nói, đột nhiên anh nghe thấy một giọng nói: "Con đang nói ai?" Nhiếp Ngộ quay đầu, thấy ba mình đang đứng ở phía sau, nghiêm mặt giống như gặp phải chuyện lớn gì đó. Anh cũng không quá để ý, dù sao ba anh vẫn luôn như vậy từ khi anh còn bé rồi. Anh thờ ơ trả lời: "Ba, không có gì, con chỉ nói chút chuyện của Quý Kỳ Sâm thôi." Nhiếp Ngộ rất không tình nguyện nhắc tới Quý Kỳ Sâm trước mặt ba mình, bởi vì lý do ban đầu anh chán ghét Quý Kỳ Sâm là vì ba anh luôn nhắc đến Quý Kỳ Sâm trước mặt anh, luôn so sánh anh với cậu ta, nói cậu ta tốt thế nào, thậm chí còn muốn hai người trở thành bạn tốt. Ha ha, ai muốn làm bạn tốt với Quý Kỳ Sâm chứ? Nhiếp Ngộ từ nhỏ đã âm thầm ghi hận chuyện này. Thậm chí khi ba anh nhắc tới Quý Kỳ Sâm, anh còn từng cảm thấy thật ra Quý Kỳ Sâm thích hợp làm con trai của ba anh hơn. Nhiếp Nam Thanh nhìn dáng vẻ cà lơ phất phơ của con trai, chỉ hận không thể đánh cho anh một trận. Ông tái mặt: "Chuyện của Quý Kỳ Sâm?" Nhiếp Ngộ buông tay: "Đúng vậy, chỉ là chuyện bạn gái nhỏ của Quý Kỳ Sâm." Trần Thạc và Biên Cẩn Vân bên cạnh nhìn thấy cảnh này, đều vội vàng tìm lý do chuồn đi. Nhiếp Ngộ người này không sợ trời không sợ đất, nhưng sợ nhất là ba mình. Ba anh dạy dỗ người rất lợi hại, ngay cả hai người bạn tốt này cũng sợ Nhiếp Nam Thanh. Thế nên vừa thấy trận thế này, cả hai đều vội vàng chạy gấp để tránh bị liên lụy. Nhiếp Ngộ thấy hai người bạn tốt cứ thể bỏ anh lại mà chạy mấy, bàn bất đắc dĩ lắc đầu. Đây gọi là bạn bè thân thiết á? Nhiếp Nam Thanh nhìn chằm chằm con trai, trong mắt như muốn bốc hỏa: "Nói, gần đây con nói bậy gì trên mạng?" Nhiếp Ngộ nhét hai tay vào túi, bày ra tư thế vừa đẹp trai vừa ngầu, gợi đòn nói: "Không phải chỉ trào phúng Quý Kỳ Sâm vài câu thôi à? Sao vậy ba, ba còn muốn vì Quý Kỳ Sâm mà đánh trong trai của mình à?" Cứ tới thôi, anh không thèm quan tâm chuyện này! Nhiếp Nam Thanh nghe giọng điệu cà lơ phất phơ của anh thì càng tức giận. Sao ông có thể không tức giận chứ? Gần đây ông bận rộn với công việc, không để ý tới bên ngoài, mãi tới hôm nay mới biết được mấy chuyện này trên mạng. Lúc nhìn thấy Quý Kỳ Sâm nói người kia là mẹ mình, ông có chút bối rối, sau đó vội vàng gọi điện cho Quý Chấn Thiên. Sau khi nhận được chân tướng bất ngờ, ông nhớ tới những lời con trai nói lên mạng, quả thực tức giận đến không chịu nổi! "Nhiếp Ngộ, con có biết con đang làm gì không?" Nhiếp Nam Thanh vẻ mặt đau đớn.