Chương 29

Tin Nóng Hổi: Tỷ Phú Giàu Nhất Hương Giang Bị Đổ Vỏ [Thập Niên 90]

Lưu Yên La 24-04-2025 23:18:40

Hắn ta đẹp trai, học vấn cũng không tệ, nhìn thế nào cũng là "cổ phiếu tiềm năng". Nhưng theo tuổi tác ngày càng lớn, thâm niên làm việc cũng tăng dần, những hào quang đó của hắn ta, cũng dần dần phai nhạt theo chức vụ không hề thay đổi trong nhiều năm. Giờ đây, hắn ta có một công việc không tốt không xấu, lương cũng không cao không thấp, ngoài vẻ ngoài điển trai ra, thì những mặt khác đều là một người hết sức bình thường, vì vậy mà độ tồn tại ở công ty cũng không cao. Nhưng hôm nay vừa bước vào công ty, hắn ta đã cảm thấy có người đang nhìn mình, vào đến văn phòng, ánh mắt của các đồng nghiệp cũng có chút khác thường, thậm chí còn có người ở tầng khác xuống để xem hắn ta. Dưới những ánh mắt dồn dập, Tiền Gia Minh dù có chậm chạp đến đâu cũng nhận ra có gì đó không ổn. Sau khi hỏi han, hắn ta nhận được tờ báo hiện đang nằm trên sofa, thấy xảy ra chuyện, hắn ta không dám chậm trễ một phút nào, lập tức liên lạc với Chu Bảo Nghi để gặp mặt tại "tổ ấm" trước đây của họ. Nghe nói cả nhà ba người họ bị chụp ảnh, Chu Bảo Nghi cũng hoảng sợ không kém, trên đường đi suýt nữa vượt đèn đỏ mấy lần, vừa vào cửa đã hỏi có chuyện gì. Tiền Gia Minh không nói gì, trực tiếp đưa tờ báo cho Chu Bảo Nghi, bảo cô ta tự xem. Vừa nhìn thấy bức ảnh, Chu Bảo Nghi đã cau mày, hỏi Tiền Gia Minh: "Làm sao đám paparazzi lại có được bức ảnh này?" Tiền Gia Minh cũng nhíu mày: "Sao anh biết được?" Chu Bảo Nghi nghe xong liền nổi giận: "Không phải anh nhờ bạn rửa ảnh sao? Sao anh lại không biết?" Rồi chỉ vào bản giám định ADN được đăng trên báo, hỏi: "Đây là chuyện gì? Anh đưa A Lương đi xét nghiệm ADN à?" "Anh..." Tiền Gia Minh khẽ mấp máy môi, nhưng cuối cùng cũng không thể thốt ra được hai chữ "không phải". Thấy bộ dạng ú ớ của hắn ta, Chu Bảo Nghi còn gì không hiểu, liền đập tờ báo xuống sofa, gằn giọng: "Anh điên rồi à?! Anh có biết làm vậy là hại chết A Lương không hả!" "Anh cứ tưởng mình chỉ là người bình thường, đi xét nghiệm ADN thì ai mà thèm quan tâm, với cả anh tìm bệnh viện tư, họ hứa sẽ giữ bí mật rồi mà." Tiền Gia Minh vừa nói vừa vò đầu: "Ai mà ngờ được lại có kẻ tuồn kết quả cho đám paparazzi chứ!" "Anh là người thường, nhưng A Lương thì không!" Chu Bảo Nghi giận sôi máu, chẳng buồn nghe Tiền Gia Minh giải thích: "Anh không biết ở nhà họ Ôn, có bao nhiêu cặp mắt đang soi mói chúng ta à? Không biết đường mà che giấu, lại còn dám đưa A Lương đi xét nghiệm ADN, anh có ngu không vậy!" "Phải! Tôi ngu!" Tiền Gia Minh nhảy dựng lên khỏi sofa, chỉ thẳng vào ngực mình: "Tôi ngu mới không biết cô trèo cao, làm vợ bé cho đại gia! Tôi ngu mới bị cô dỗ ngọt vài câu đã quay lại! Cô hỏi tôi tại sao lại đi xét nghiệm ADN á? Cô ra ngoài kia mà hỏi xem, thằng đàn ông nào bị cắm sừng, xong tự dưng người yêu cũ bảo có con với mình, mà không nghi ngờ cho được? Có cơ hội xét nghiệm, ai mà nhịn được?" Nghe Tiền Gia Minh chất vấn, sắc mặt Chu Bảo Nghi lạnh dần: "Vậy ra anh vẫn còn cay vụ tôi "cắm sừng" anh à?" Tiền Gia Minh im lặng, ôm đầu ngồi phịch xuống sofa. Chu Bảo Nghi không cam tâm, xấn tới lay Tiền Gia Minh: "Anh nói gì đi chứ! Im như thóc là đàn ông à? Anh cay cú chuyện cũ, vậy sao còn tìm đến tôi? Anh tưởng tôi thiếu thốn đàn ông lắm chắc? Không có anh, mấy năm nay tôi có phải sống trong lo sợ không? Có đến nỗi này không..." Cô ta chưa nói hết câu, Tiền Gia Minh đã ôm chầm lấy cô ta: "Bảo Nghi, anh biết em yêu anh, anh cũng biết mình sai rồi, nhưng chuyện đã lỡ, chúng ta oán trách nhau cũng có ích gì?" Chu Bảo Nghi vùng vằng: "Đến nước này là tại ai?" "Tại anh, anh không nên lôi em và A Lương đi chụp ảnh, cũng không nên đưa A Lương đi xét nghiệm ADN." Dù nhận lỗi, Tiền Gia Minh vẫn ôm chặt Chu Bảo Nghi, phân tích: "Giờ chuyện lộ ra rồi, Ôn Vinh Sinh chắc chắn sẽ nghi ngờ thân thế của A Lương, không chừng còn đưa thằng bé đi xét nghiệm, đến lúc đó chuyện của chúng ta cũng không giấu được nữa."