Tin Nóng Hổi: Tỷ Phú Giàu Nhất Hương Giang Bị Đổ Vỏ [Thập Niên 90]
Lưu Yên La24-04-2025 23:18:40
Ôn Nguyệt không thể đảm bảo những đối tượng hóng hớt sau này đều "hiền" như Ôn Vinh Sinh, nên chỉ có thể giương lá chắn là con gái của tỷ phú để bảo vệ mình.
Đã vậy, Ôn Nguyệt không thể đắc tội quá đáng với ông cha hờ này, ít nhất là không thể để ông ta tức giận đến mức tuyên bố đuổi cô ra khỏi nhà.
Sau khi cân nhắc, Ôn Nguyệt quyết định đi gặp ông ta một chuyến.
Chiếc Lamborghini vừa đến gần số 36 đường Bạch Gia, đám phóng viên đã vác "hàng nóng" xông tới. Nhìn rõ người trong xe, họ liền gào lên: "Ôn tiểu thư, cô đã xem tin tức hôm nay chưa?"
"Ôn tiểu thư, xin hỏi những bức ảnh trên báo có phải là thật không? Em trai cô có phải con ruột của cha cô không?"
"Ôn tiểu thư, nghe nói mẹ con Chu Bảo Nghi đã bị cha cô đưa đi, xin hỏi họ còn sống không?"
"Ôn tiểu thư..."
Kiếp trước xem phim Hương Giang, Ôn Nguyệt không ít lần thấy cảnh này, lần nào cô cũng thầm cảm thán sự kính nghiệp của phóng viên Hương Giang, bất kể thời tiết khắc nghiệt, miễn có tin hot là họ trực chiến cả ngày.
Dù ngưỡng mộ, nhưng Ôn Nguyệt không có ý định xuống xe trả lời phỏng vấn, cô chầm chậm lái xe vào cổng.
Đỗ xe xong, Ôn Nguyệt nói với quản gia Hứa đang ra đón: "Tôi thấy bên ngoài có rất nhiều phóng viên, trời nóng thế này, họ đứng dưới nắng dễ bị say nắng lắm, bác cho người chuẩn bị ít đồ uống lạnh mang ra cho họ nhé."
Tuy Ôn Nguyệt không thường xuyên ở nhà họ Ôn, nhưng dù sao cô cũng là Nhị tiểu thư, quản gia Hứa đương nhiên không từ chối, nói: "Tôi sẽ đi sắp xếp ngay."
Ôn Nguyệt "ừm" một tiếng, rồi hỏi: "Cha tôi đâu rồi?"
Quản gia Hứa đáp: "Ông chủ vẫn chưa về."
"Vẫn chưa về?"
Ôn Nguyệt hỏi quản gia xong, lại hỏi thầm hệ thống: [Ôn Vinh Sinh và Chu Bảo Nghi đang làm gì thế?]
Rõ ràng hệ thống vẫn luôn theo dõi Chu Bảo Nghi, lập tức trả lời: [Họ đang cãi nhau, cha ngài đang mắng Chu Bảo Nghi là đồ vô ơn, ăn của ông ta, dùng của ông ta mà còn dám lấy tiền của ông ta nuôi trai. ]
[Ôi chà, nghe thảm thật đấy. ] Nói thì nói vậy, nhưng trên mặt Ôn Nguyệt chẳng có chút đồng cảm nào. [Chu Bảo Nghi nói gì?]
[Cô ta đang cầu xin, mong Ôn Vinh Sinh nể tình xưa mà tha thứ. ]
Ôn Nguyệt không chắc chắn lắm, hỏi: [Tha thứ là sao?]
[Là quay lại với nhau. ] giọng hệ thống nghe có vẻ khó nói: [Cô ta đảm bảo với Ôn Vinh Sinh rằng sau này sẽ không lăng nhăng nữa, sẽ cố gắng sinh thêm cho ông ta một đứa con trai. ]
Biểu cảm của Ôn Nguyệt cũng trở nên khó tả: [Cái gì khiến Chu Bảo Nghi tự tin rằng Ôn Vinh Sinh không thể sống thiếu cô ta vậy?]
Trong chuyện này, Ôn Nguyệt không hề đồng cảm với Ôn Vinh Sinh.
Chung thủy chỉ có khi trong một mối quan hệ có hai người, Ôn Vinh Sinh "vợ năm thê bảy thiếp": "cờ bay phấp phới" bên ngoài, dựa vào đâu mà mong Chu Bảo Nghi phải một lòng một dạ với một ông già?
Ôn Nguyệt cũng không đồng cảm với Chu Bảo Nghi, vì cô ta tòm tèm với Ôn Vinh Sinh khi mẹ ruột của cô vẫn còn sống, nói cách khác, cô ta chính là tiểu tam biết rõ mà vẫn làm. Dù xã hội Hương Giang cười người nghèo chứ không cười kẻ làm gái, nhưng Ôn Nguyệt vẫn luôn khinh thường loại người này.
Huống hồ, mẹ con Chu Bảo Nghi còn đắc tội với cô, cô đâu phải Thánh Mẫu, hơi đâu mà đồng cảm với họ?
Cô chỉ cảm thấy Chu Bảo Nghi, tuy đẹp thì có đẹp, nhưng lại quá ngu ngốc, đến giờ mà vẫn không nhận ra mình đang cặp với loại đàn ông nào.
Chu Bảo Nghi chắc nghĩ rằng Ôn Vinh Sinh có nhiều phụ nữ như vậy, cô ta trót dại một lần cũng không có gì to tát. Nhưng cô ta quên mất, từ đầu đến cuối, cô ta đều sống dựa vào người đàn ông này, đến tự lập còn không làm được, lấy tư cách gì mà đòi công bằng?
Hơn nữa, đàn ông, nhất là đàn ông có tiền, thường rất hai mặt, họ cho rằng mình ăn vụng"là chuyện thường, nhưng phụ nữ mà dám cắm sừng họ thì không thể tha thứ!