Chương 15: Trì Anh đến khu an toàn cấp C, sắp rời đội
Mạt Thế: Phản Diện Cứ Thích Giả Làm Thánh Mẫu
Sồ Sồ Cúc14-01-2025 15:43:20
Lục Vân Phi móc ra một con dao từ trong túi quần, không chút nương tay chặt đứt đầu con zombie gần mình nhất.
Những người khác cũng tiến lên, đồng loạt xử lý lũ zombie bao vây xung quanh.
Cố Trì đã hạ gục được một nửa số zombie, chợt nhớ đến người lòng dạ quá mức mềm yếu tên Trì Anh đang đứng sau lưng anh. Lúc trước, cô đã oà khóc lên khi nhìn thấy cảnh lũ zombie bị chém giết, bây giờ nhìn thấy cảnh tượng máu me trước mặt như này, đừng nói là bị dọa đến mức có bóng ma tâm lí luôn chứ...
Cố Trì quay đầu nhìn về phía Trì Anh, nói: "Cô..."
Có thể tránh xa ra một chút không?
Nhưng lời còn lại anh chẳng thể nói ra.
Cố Trì nhìn Trì Anh đang ôm cái đầu zombie rồi nhìn chằm chằm vào mắt nó như thể không biết nó là cái gì, qua một hồi lâu vẫn không nói nên lời.
Khi anh cúi đầu nhìn lần nữa, một zombie không đầu với cái cổ gồ ghề dữ tợn. Nhìn vào những vết đứt trên cổ nó, trông hệt như nó đã bị ai đó dùng tay xé nát ra vậy.
Rõ ràng, cô gái đang ôm đầu zombie và nhìn chằm chằm vào đôi mắt to trợn trừng của nó chính là thủ phạm của tất cả những chuyện này.
Cố Trì: "..."
Anh im lặng quay người lại và tiếp tục lặng lẽ chém đầu zombie như rau như dưa.
Nhưng chỉ vừa chặt đứt xong hai cái đầu, anh không khỏi xúc động quay đầu nhìn về phía Trì Anh.
Chỉ thấy cô đang ôm một cái đầu khác, lắc mạnh lên xuống.
Lạch cạch.
Một vật thể không xác định với những mảnh vụn màu đỏ bao quanh rơi xuống từ bề mặt bị cắt dưới đầu.
Trì Anh nhìn thấy chúng, một tay ôm đầu, ngồi xổm xuống dùng tay kia nhặt lấy tinh hạch bị rơi xuống.
Trông cô không hề có bất kỳ chướng ngại tâm lý nào, dùng tay chà xát lớp bao phủ bên ngoài cho đến khi tinh hạch đỏ tươi bên trong lộ ra.
Cô giơ tay lên và nhìn chằm chằm vào tinh hạch theo hướng có ánh sáng trong một chốc.
Cấu trúc bên trong tinh hạch vô cùng đẹp mắt, tỏa sáng rực rỡ dưới ánh sáng. Trước khi virus zombie bùng phát, không ai có thể nghĩ rằng những viên ngọc đẹp đẽ như vậy lại được sinh ra từ lũ zombie kinh tởm đó.
Khi Trì Anh bỏ tay xuống, cô mới nhận ra hình như có người đã nhìn mình một hồi lâu. Cô quay lại thì phát hiện ra Cố Trì, người đáng lẽ đang bận chặt đầu lũ zombie đó.
Hả?
Cố Trì chợt lấy lại tinh thần, quay đầu đi không nhìn cô.
"Hô..."
Hít một hơi thật sâu nào. Không có gì đáng ngạc nhiên nhỉ.
Anh nghiến răng nghiến lợi, vẫn không thể cưỡng lại sự thôi thúc, lén nhìn về phía đó.
Cô gái vô hại đang đặt cái đầu tròn trong tay lên con zombie chỉ còn lại những phần thảm hại không thể diễn tả nổi.
Tuy nhiên, do đầu bị kéo thẳng ra khỏi cơ thể nên bề mặt vết đứt không bằng phẳng, còn thêm động tác run rẩy của Trì Anh. Vì vậy, lúc này đặt đầu vào thì cũng không thể kết nối hoàn hảo được.
Đầu của zombie nghiêng lệch theo một góc kỳ lạ, toàn bộ khuôn mặt hướng lên gần như song song với trần nhà.
Sau đó, cô gái lấy từ trong túi ra một cây thánh giá được chạm khắc và đặt nó lên giữa lông mày của zombie.
Cô chắp tay, nhắm mắt lại và thầm cầu nguyện cho con zombie ấy.
Khuôn mặt thánh thiện xinh đẹp tỏa ra sự dịu dàng dưới ánh đèn. Hàng mi dài cong dài của cô gái cụp xuống, cả người toát lên vẻ đẹp như một thiên thần ấm áp, đẹp như một bức tranh.
Bất cứ ai nhìn thấy cảnh tượng này đều sẽ không nghi ngờ mà tin rằng cô gái đang lặng lẽ cầu nguyện trước mặt mình chính là thiên thần được trời cao giáng xuống.
Nếu Cố Trì không nhìn thấy chuỗi hành động vừa rồi...
"..."
Vẻ mặt bình tĩnh của Cố Trì có chút rạn nứt, anh vội vàng quay đầu lại.
Chỉ cần nhìn thêm một lần nữa, chắc anh cảm thấy bản thân mình sắp phát điên. ...
"Đội trưởng, tôi đã dọn dẹp xong ở đây rồi."
"Tôi cũng vậy."
Cố Trì gật đầu nói: "Cảm ơn mọi người đã vất vả."
"Mục tiêu nhiệm vụ của chúng ta tạm thời cần phải thay đổi. Chúng ta sẽ đưa giáo sư Lâm và học sinh trở lại trụ sở liên minh trước."
Những người khác nghe vậy cũng không có ý kiến gì.
Cố Trì nhìn mọi người.
"Chúng ta gặp nhau ở chỗ Tống Thi trước, sau đó mọi người lên xe đợi tôi."
Sau khi mọi người rời đi, Cố Trì lục soát toàn bộ phòng thí nghiệm, đảm bảo không thiếu thứ gì trước khi rời đi.
Trước khi rời đi, anh nhìn vào zombie đang treo trên cây thánh giá lần nữa.
Như thể cảm nhận được suy nghĩ của hắn, cây thánh giá rơi xuống từ vầng trán xanh của con zombie.
Cố Trì nhặt nó lên khỏi mặt đất, đặt nó về vị trí ban đầu.
Anh bất đắc dĩ quay đầu lại. ... A Di Đà.
*
Hai ngày sau.
Vì hành trình trở về trụ sở giống với lộ trình ban đầu của đội họ nên Cố Trì đã làm theo lời hứa ban đầu, đưa Trì Anh đến khu vực an toàn cấp C.
Khu vực an toàn cấp C có chưa đến bốn mươi người, phần lớn là đàn ông trưởng thành, chỉ có khoảng mười phụ nữ, trong đó có hai người có con nhỏ.
Khi nhìn thấy nhóm của Cố Trì, hầu hết mọi người đều không phản ứng gì mà chỉ cúi đầu làm việc riêng của mình. Thỉnh thoảng chỉ có một vài người đàn ông cơ bắp nhìn về phía họ.
Sau khi đưa Trì Anh tới đây, bọn họ cũng dự định ở lại đây một đêm. Sau khi rời khỏi phòng thí nghiệm, họ gần như không được nghỉ ngơi thoải mái trong hai ngày qua. Hiện tại nhân dịp đã ở trong vùng an toàn, tất nhiên cũng cần cần phải sửa sang lại một chút.
Lục Vân Phi có chút không đành lòng tạm biệt Trì Anh, ở trong khu an toàn suy nghĩ linh tinh một hồi lâu.
"Haiz, nếu cô cũng có dị năng thì tốt rồi, cũng có thể đi theo chúng tôi..."