Chương 84: Không thêm bạn

Ép Ta Trọng Sinh Đúng Không?

Ấu nhi viên nhất bả thủ 19-12-2024 09:07:58

Ngoài khu city games, Thẩm Khanh Ninh bắt chước Tiểu Dữu Tử, cũng đem móc khóa treo lên quần jeans. Khi đôi chân dài với tỷ lệ hoàn mỹ đáng kinh ngạc của cô di chuyển, con chuột da vàng lắc lư sang trái và phải. Trình Trục có đôi khi nhìn cô, tự hỏi có phải khi cô sinh ra ông trời đã cho cô một cái biệt hiệu mỹ nữ chân dài hay không? Cứ như vậy, Lâm Lộc có thêm một con heo con. Thẩm Khanh Ninh có thêm một con pikachu. Sau đó mọi người cùng nhau đi thang máy đến bãi đậu xe và vẫy tay chào tạm biệt. Trình Trục ôm em gái ngồi trên xe của Giang Vãn Châu, để hắn đưa hai người về nhà. Lên xe không được bao lâu, Tiểu Dữu Tử mệt mỏi liền ôm con búp bê rồi ngủ thiếp đi. Cô bé khi ngủ trông rất đáng yêu, thỉnh thoảng lại mím môi, không biết đã mơ thấy những giấc mơ ngọt ngào gì. Lúc này, Wechat của Trình Trục đã nhận được một tin nhắn, hắn vội vàng bật chế độ im lặng để tránh làm phiền em gái. Đương nhiên, giấc ngủ của con nít thật ra rất sâu, không dễ bị đánh thức như vậy. Không giống nhiều người trưởng thành, ngủ say rồi nhưng chỉ cần một chút gió thổi qua sẽ lập tức tỉnh lại. Hắn ta cầm lấy điện thoại xem một chút, là "Hồ ngôn" lại gửi đến 1 tấm ảnh. Cô dần dần hiểu được Kim chủ ba ba muốn là dạng gì, lần này gửi tới hình rất vừa ý, cũng không có gì phải sửa đổi, thuộc loại tiêu chuẩn có thể trực tiếp cầm đi."Quả thực có khiếu vẽ tranh!" Trình Trục thầm đánh giá vị họa thủ này cực cao. Một số họa sĩ cũng như vậy, nếu bạn bảo cô ấy vẽ thứ gì đó bình thường, cô ấy sẽ không bao giờ có được thứ bạn muốn. Bạn yêu cầu cô ấy làm chưa tốt, cô ấy sẽ đổi mới, cô ấy sẽ dệt hoa trên gấm, sẽ nghĩ ra đủ mọi chiêu trò. Đang đợi đèn đỏ, Giang Vãn Châu phụ trách lái xe nhìn Trình Trục, buồn bực nói: "Cậu đang nhìn cái gì? Ánh mắt thâm thúy như vậy." "Rất sâu sắc sao?" "Ừ cảm giác còn tràn đầy ham muốn thăm dò." "Vậy thì đúng rồi!" Giang Vãn Châu bối rối. Hắn cảm giác bây giờ bí mật của Trình Trục ngày càng nhiều, không còn là Trình Trục nói hết những gì mình biết trước kia nữa. Hắn cảm thấy gần đây tên chó chết này đã giấu hắn rất nhiều chuyện. Mercedes Band G chạy băng băng đến nhà Trình Trục, hắn liền ôm Tiểu Dữu Tử xuống xe. Tiểu nha đầu giờ đang nửa tỉnh nửa mê, dùng giọng điệu mơ mơ màng màng tạm biệt Giang Vãn Châu: "Anh Tiểu Giang gặp lại sau." Một bên kia, Thẩm Khanh Ninh cũng đã đưa Lâm Lộc đến cửa nhà."Bye Bye !" Lâm Lộc phất phất tay với bạn thân, sau đó cởi dây an toàn xuống xe. Cô cứ như vậy một tay mang theo bao quần áo của mình, một tay cầm heo con đi vào trong thang máy. Thẩm Khanh Ninh nhìn bóng lưng Lâm Lộc, lại nhìn con rối trong tay bạn thân, cũng không suy nghĩ nhiều. Dọc theo đường đi, cô vẫn luôn nghe Lâm Lộc líu ríu, nói city games này thật là lừa người Thẩm Khanh Ninh nói: "Vậy à?" Cứ như cô chưa bao giờ tự mình thể nghiệm. Thật ra trong lòng cô cũng mắng theo Lâm Lộc. Lúc gắp thú bông có thể nói là hao hết tâm lực, chỉ cảm thấy người bán hàng thật ác độc. Gia đình Lâm Lộc sống trong một căn hộ chung cư ở Hàng Châu, mỗi nhà có một cầu thang, tầng họ ở là tầng Phượng Hoàng. Sau khi bước vào thang máy, cô giơ con heo nhỏ lên nhìn nó. Vẻ mặt "Tiểu Trư Công Tử" này vô cùng ti tiện. ! Điều này khiến cho thiếu nữ lồng tiếng lập tức nghĩ đến vẻ mặt đáng ghét của Trình Giải, không nhịn được mà nâng nắm tay nhỏ lên đánh liên tiếp vài cái. Sau khi trở lại phòng, Lâm Lộc đi tắm rửa xong đổi lại đồ ngủ. Cô không cố ý đi theo phong cách dễ thương, nhưng cho dù mặc bộ đồ ngủ gợi cảm trên người, kết hợp với khuôn mặt và khí chất của cô ta thì đó cũng gợi cảm chết người. Lúc trước đã nói, Lâm Lộc thích ghi chép nhật ký. Cô lấy quyển sách khóa trong ngăn kéo ra, sau đó cầm lấy một cây bút lòe loẹt, lộ ra một khí tức "học sinh kém nhưng có quá nhiều văn phòng phẩm". Vị thiếu nữ thanh nhã này miêu tả lên trên sổ con: "Đã nhiều năm chưa đi chơi city games, chơi đùa rất vui vẻ, giúp Tiểu Dữu Tử bắt mấy con thú bông..." Viết xong, cô liếc nhìn con lợn bông bên cạnh, sau đó đóng dấu ngoặc ở dưới những dòng này, bên trong viết: Con lợn mà Trình Trục bắt được xấu quá! Ngay sau đó, cô nàng dùng cán bút chọc chọc khuôn mặt nhỏ nhắn có chút thịt của chính mình, đột nhiên ánh mắt sáng lên! Chỉ thấy Lâm Lộc cầm lấy bút viết xuống hai chữ to trên thân lợn con - Trình Trục."Hừ hừ!" Viết xong, cô giơ lên nhìn xem, vô cùng hài lòng. ! loại hành vi này đối với trẻ nhỏ mà nói có lẽ có chút ngây thơ, nhưng đối với hắn mà nói thì rất phù hợp! Vị chị seiyu còn dùng giọng điệu hung tợn nói: "Về sau Trình Trục cậu nếu chọc tôi, tôi liền đánh cậu!" Dưới gầm bàn, đôi chân trần của cô cứ va vào nhau, gót chân chạm đất, ngón cái của hai bàn chân cứ liên tục đan xen. Lâm Lộc giờ phút này không ý thức được, biệt danh mà cô đặt cho một nam sinh, vậy mà cứ như vậy mà xuất hiện ở khuê phòng của mình, còn đặt ở vị trí rất dễ thấy. Hàng thành, một khu biệt thự cao cấp nào đó. Sau khi Thẩm Khanh tiễn Lâm Lộc mới về nhà, cô vừa tắm xong, đang bôi kem dưỡng thể lên đôi chân trắng nõn trên giường. Đôi chân được thoa kem dưỡng thể dưới ánh sáng lộ ra một ánh sáng huyền ảo, giống như mỡ cừu và bạch ngọc, chỉ cần nhìn vào là có cảm giác ẩm ướt. Nếu như có bạn gái như vậy, rất nhiều người hẳn là mỗi ngày "giải trí hàng đêm" rất nhiều lần đi. Thẩm Khanh Ninh Là một cô gái có cuộc sống tao nhã, nói chính xác thì hầu hết các cô gái xuất thân từ gia đình tốt đều như vậy. Sau khi hoàn tất công việc chăm sóc da, cô nằm trên giường với chiếc máy tính bảng của mình và xem "Pokemon" sau một thời gian dài. Đã nhiều năm không xem, kết quả mới nhìn không được mấy phút đã đắm chìm trong đó rồi. "Mình nhớ lúc còn bé, còn sẽ cùng anh trai mình thu thập tấm thẻ." Thẩm Khanh Ninh mỉm cười, lâm vào hồi ức. Sau khi xem xong một tập phim, cô cầm cốc nước trên bàn cạnh giường uống một ngụm. Khi đặt chiếc cốc xuống, ánh mắt cô rơi vào chiếc chìa khóa Land Rover trên bàn cạnh giường ngủ và chiếc móc khóa Pikachu. Trong thâm tâm, cô thực sự rất thích chiếc móc khóa này. Rõ ràng là một đồ vật hoạt hình nhỏ như vậy không phù hợp với khí chất và trang phục thường ngày của cô, nhưng cô vẫn treo nó trên chìa khóa xe bằng một thủ thuật nào đó. Cô gái lạnh lùng này cầm Pikachu và chìa khóa xe, khi ở trong city games, cô ấy cạn lời khi Lâm Lộc và Tiểu Dữu Tử bắt chước Pikachu, thế nhưng lúc này lại có ai đó ngồi trên giường, bằng một giọng nói rất nhẹ, phát ra tiếng Pikachu Giọng nói có chút tức giận khi "Một Trăm Ngàn Vôn". "Pika-chu!" Vừa nghĩ tới Tiểu Dữu Tử đáng yêu, Thẩm Khanh Ninh liền cầm lấy điện thoại, chụp ảnh chìa khóa xe và Pikachu cùng nhau. Ban đầu cô dự định đăng bức ảnh lên nhóm và nhờ Trình Trục nói với em gái anh rằng cô rất thích nó. Nhưng không biết tại sao, hai tay của cô ta rất tự nhiên liền ấn một cái vào avatar Trình Trục. Hắn ta sử dụng avatar hoạt hình vì không biết nghe ở đâu, có vẻ như những kẻ lừa đảo không thèm để ý tới những người sử dụng avatar hoạt hình. Ngón tay dài mảnh khảnh của Thẩm Khanh Ninh nhấn vào avatar một chút, còn hiện lên là không phải bạn bè, cùng với một hàng chữ: bổ sung thông tin. Đừng quên, Trình Trục vẫn luôn không thêm bạn với cô, nhất quyết chỉ trò chuyện với cô ấy trong nhóm. Kỳ thật cô cũng biết Trình Trục một mực không muốn thêm, giờ phút này, đôi mi thanh tú thanh lãnh của thiếu nữ này hơi nhíu lại, dường như vừa mới phát hiện chuyện này, sau đó nhanh chóng ấn một cái ! thêm bạn! Làm xong việc này, cô ném điện thoại sang một bên và tiếp tục xem ti vi, như thể cô không quan tâm khi nào đối phương sẽ xác minh bạn bè. Một lát sau, điện thoại rung, Thẩm Khanh Ninh cầm điện thoại lên xem, liền thấy tin nhắn đầu tiên sau khi thêm bạn của Trình Trục "Ồ? Hóa ra chúng ta không phải bạn bè à?"