Chương 1131: Bắt Đầu Một Thời Đại

Thông Thiên Chi Lộ

Vô Tội 25-07-2021 10:24:52

Ngụy Tác nhìn Vạn Hoàng công tử, kích phát Như Lai thần mang. Thời đại của Đông Như Lai thì số lượng thần huyền đại năng hơn xa tu đạo giới hiện giờ, thần thông của nhiều người cũng cao siêu hơn nhưng Đông Như Lai vẫn vô địch vì có Như Lai thần mang. Đại thừa pháp âm chỉ là pháp âm cường pháp đến trong tích tắc, uy năng hộ thân pháp vực có thể ngăn được, chứ Như Lai thần mang trực tiếp tấn công ý thức, trừ phi có pháp khí cùng thuật pháp đặc biệt, không thì không ngăn được. Ngụy Tác dám quang minh chính đại xuất hiện, vì thần thức đại tăng và có Như Lai thần mang. Gã không đến tìm cái chết mà để giết người! "A!" Bị Như Lai thần mang giáng trúng, Vạn Hoàng công tử rú lên, thần quang triệt để tán loạn. "Phù!" Cũng như chém Trung thiên tử lôi tông tông chủ, Ngụy Tác như đi vào chỗ không người, thanh sắc thần quang lóe lên, huyết quang tung tóe, đầu Vạn Hoàng công tử văng lên. "Đấy mới là tuyệt đại phong thái!" Mọi tu sĩ quan chiến tắt tiếng, bảy thần huyền đại năng liều mạng mà trong tích tắc bị chặt đầu hai người, Ngụy Tác quá mạnh, hơn hẳn mọi thần huyền đại năng cùng thời. "À?" Ngụy Tác phát Duy ngã tâm kiếm chém đầu Vạn Hoàng công tử nhưng chân mày cũng giật giật. Vạn Hoàng công tử không chết, mi tâm bắn ra huyết sắc phượng hoàng thần quang, huyết hồng sắc thần văn nối đầu và thân thể, rõ ràng là pháp khí hoặc bí thuật đang khôi phục nhục thân. Đồng thời, trong óc xuất hiện quỹ tích rất rõ. Không hề hoảng loạn, gã phát động Động Hư bộ pháp, kim sắc thánh quang chỉ thiếu vài chục trượng là đánh trúng. Vương Vô Nhất, A Tỳ thần quân và Tô Thần Huyết lao tới. Kim sắc thánh quang là do Vương Vô Nhất phát ra, Tà vương bảo quan của Tô Thần Huyết lại lao đến đỉnh đầu A Tỳ thần quân. Ngụy Tác tránh khỏi đòn của Vương Vô Nhất thì nhìn thẳng vào A Tỳ thần quân, phát động thần thức sát phạt. "Chát!" "Chát!" Hai làn uy năng vô hình chém vào thần thức. "Thứ còn mạnh hơn Như Lai thần mang mà cta còn thử rồi, ngươi cả Như Lai thần mang cũng không chống nổi, có Tà vương bảo quan cũng vô dụng!" Ngụy Tác bị Tà vương bảo quan giáng trúng, đầu óc đau nhói nhưng cố nén, lại nhắm A Tỳ thần quân mà phát Như Lai thần mang, đồng thời dùng Động Hư bộ pháp lùi lại. A Tỳ thần quân gào lên thê thảm, co rút người. Vương Vô Nhất, A Tỳ thần quân đều là nhất phương hùng chủ, đã liều mạng là không tiếc truyền thừa pháp khí đô, đấu với Ngụy Tác cũng không hẳn không có cơ hội. Vương Vô Nhất và A Tỳ thần quân, Tô Thần Huyết cùng đến gần Ngụy Tác, tựu cho là cơ hội. Đại năng như họ đấu pháp, thắng bại chỉ trong tích tắc. Tích tắc đó, Ngụy Tác chịu được đau đớn vì bị Tà vương bảo quan đánh trúng nhưng A Tỳ thần quân bị Như Lai thần mang giáng trúng thì sững lại. Tương đương với cơ hội qua mất, Ngụy Tác lại triệt để nắm trong tay tiết tấu đại chiến. "A!" Bị trúng hai đòn Như Lai thần mang liên tục, A Tỳ thần quân không khống chế nổi chân nguyên, thần quang tan đi, mất chiến lực. "Oành!" Đồng thời, Ngụy Tác bước tới, giãn khoảng cách với bọn Vương Vô Nhất, Liệt khuyết tàn nguyệt được kích phát giáng lên Vạn Hoàng công tử. "A!" Nhiều tu sĩ quan chiến kêu vang, cảm giác như đòn đó giáng vào mình. Vạn Hoàng công tử tan thành tro, tình cảnh thập phần hoạt kê, đầu y cố gắng nối với thân thể nhưng hiện tại thân thể không còn nên mắt y cứ nháy nháy mãi. Có điều không ai cười nổi. Tình cảnh tiếp đó gần như hoạt kê, nhưng không ai cười được. Vương Vô Nhất Tích chụp lên Tà vương bảo quan trên đầu A Tỳ thần quân đầu. Tô Thần Huyết hơi hồi phục cũng vung tay chụp vào. Cả hai định dùng Tà vương bảo quan đối phó Ngụy Tác nhưng thương lượng kỹ nên cùng kéo, giằng co trên đầu A Tỳ thần quân. Cả hai cuốn lên, trán nổi gân xanh. "Vù!" Ngụy Tác mắt lóe lên, đầu Vạn Hoàng công tử bị phong ấn. Đồng thời phát động Yên không hàng ma xử và Động Hư bộ pháp lao về phía Bích Tỳ tông tông chủ. Uy năng trong thể nội Vạn Hoàng công tử rất đặc biệt, thân thể thành tro, chỉ còn lại đầu nhưng không chết ngay được. Vương Vô Nhất và Tô Thần Huyết tranh nhau, Tô Thần Huyết buông tay để Vương Vô Nhất đội Tà vương bảo quan lên đầu. Vương Vô Nhất chật vật lắm mới có thể đội "mũ", Ngụy Tác chỉ còn cách y và Tô Thần Huyết, A Tỳ thần quân một nghìn ba, bốn trăm dặm, Vương Vô Nhất cơ hồ tức xì khói. Ngụy Tác đến chỗ Bích Tỳ tông tông chủ, y hoàn toàn suy sụp, quỳ trên không vái lạy, không khí nổ liên hồi, "Ngụy thần quân, tại hạ không dám chống lại thần quân nữa!" Bích Tỳ tông tông chủ là siêu cấp tông môn tông chủ, quỳ trước mặt tán tu như Ngụy Tác coi như cả tông môn quỳ lạy, thật khó tưởng tượng nổi. "Ta đã cho kỳ hạn ba ngày là đã cho cơ hội, bất kỳ ai chống lại ta mà ta đều tha thì không phải quá dễ hả, ai cũng cứ đối phó ta hay sao?" Ngụy Tác đã hạ quyết tâm khi đến, toán đại năng này dùng thủ đoạn đó bức gã ra thì quá âm độc, gã không nương tay để triệt để lập uy. Cười lạnh đoạn Như Lai thần mang giáng vào Bích Tỳ tông tông chủ. "A!" Bích Tỳ tông tông chủ co cười kêu vang. "Chát!" Quang tự hiện lên trước Ngụy Tác, hất Bích Tỳ tông tông chủ văng đi. Ngụy Tác toàn lực kích phát Sinh tử thư, Bích Tỳ tông tông chủ tuy bị Như Lai thần mang áp chế nhưng còn chiến lực, thần quang chưa tan, đòn này chỉ khiến y trọng thương, chưa đến mức lấy mạng. Các thần huyền đại năng đều đạt tới đại đạo pháp vực, với gã thì đều có thể cống hiến thần văn, bắt sống được thì bắt sống. "..." Thấy Ngụy Tác không tha cho Bích Tỳ tông tông chủ đã quỳ xuống, tu sĩ quanh Hoàng Thiên thành đều lạnh mình, nhưng ai cũng thấy gã nói có lý, nếu cứ chịu hàng là gã nương tay thì sau này ai cũng sẽ đối phó gã, không được thì mới cầu xin. Trận này coi như đã xong, thập đại thần quân thất bại triệt để. Ngụy Tác đánh bay Bích Tỳ tông tông chủ thì Thiên Hỏa thần quân cũng mất mật, cắm cổ bỏ chạy. "A!" Vương Vô Nhất gầm lên như dã thú thụ thương, kim sắc thần văn và kim sắc huyết dịch từ khiếu vị phun trào. Liên tục ba thần văn pháp thân rực vạn trượng kim quang định ngăn Ngụy Tác. Nhưng gã chỉ cười lạnh, liên tục phát động Yên không hàng ma xử và Động Hư bộ pháp, đuổi theo Thiên Hỏa thần quân. Gã chỉ nhìn ba thần văn pháp thân của Vương Vô Nhất. Cảnh tượng chấn động kinh nhân. Ngụy Tác liếc là một thần văn pháp thân hóa thành vô số kim sắc lưu quang, nhìn ba lần là phán thân như kim sắc thiên thần của Vương Vô Nhất tan hết! Thần văn pháp thân của y là cắt thần niệm, dùng đại đạo pháp vực để hình thành, nhưng không so được với Thiên địa chiến hồn, không chịu nổi Như Lai thần mang. "Như Lai thần mang! Đấy là Như Lai thần mang! Như Lai thần mang của Đông Như Lai xuất thế! Trời ạ, y trừ Động Hư bộ pháp rồi còn lấy được vô thượng cường pháp Như Lai thần mang của Đông Như Lai!" Tận lúc đó, tu sĩ quanh Hoàng Thiên thành mới đoán là thuật pháp gã dùng, kinh hô không dám tin. "A!" Thiên Hỏa thần quân kêu lên tuyệt vọng. "Oành!", thân thể y cháy lên, bắn ra hơn trăm hỏa nhân, nhắm bốn phương tám hướng phi độn. "Muốn chạy hả, không dễ thế đâu." Ngụy Tác cười lạnh, Đại thừa pháp âm ép lên, khiến hơn trăm hỏa nhân đồng thời nhảy lên. Đăng tiên pháp vực đuọc diễn hóa, như nhất phương thiên địa ép xuống, tất cả kêu thảm rồi hóa thành tro. Ngụy Tác thể hiện rõ mục đích, đại năng có thể bắt sống thì bắt sống, không thì giết sạch! Lại thêm một đại năng bị diệt, tu sĩ quanh Hoàng Thiên thành lặng ngắt. Mười đại năng liên thủ cũng không địch nổi Ngụy Tác, Như Lai thần mang xuất thế, coi như một thời đại mới bắt đầu, sẽ được ghi vào điển tịch.