"Yêu hiền đệ!"
Tu sĩ thô kệch mặc xích hồng sắc pháp y lên tiếng cầu viện.
Đồng thời âm nhu tu sĩ biến sắc mấy lần, đỉnh đầu rực linh quang, một viên Kim Đan rực vạn đạo bạch sắc hà quang xuất hiện.
Tu sĩ thô kệch phun Kim Đan từ miệng còn Kim Đan của âm nhu tu sĩ từ thiên linh bay ra, chứng tỏ công pháp khác nhau thì khiếu vị của Kim Đan cũng khác.
Kim Đan của âm nhu tu sĩ lớn cỡ trái trứng gà, to hơn của tu sĩ thô kệch, bạch sắc Kim Đan phát ra hào quang, hình thành vô số phù văn huyền ảo lưu chuyển.
Thấy âm nhu tu sĩ tế xuất Kim Đan, tu sĩ thô kệch mặc xích hồng sắc pháp y nhẹ lòng hẳn, tiếng quát to ban nãy hiển nhiên muốn âm nhu tu sĩ tế xuất Kim Đan nghênh địch.
"Yêu hiền đệ, làm gì hả!"
Sắc mặt y biến hẳn vì bạch sắc hà quang trên Kim Đan của âm nhu tu sĩ mặc nguyệt bạch sắc pháp y ngưng thành bạch sắc thần tượng lại lao ngược lại. Đồng thời, âm nhu tu sĩ điều khiển viên bàn pháp bảo, bạch quang thu hồi bao lấy bản thân rồi cũng bạch sắc thần tượnglao vào thông đạo.
Âm nhu tu sĩ rõ ràng nhận ra ẩn hình yêu thú có thực lực ngang với tu sĩ Kim Đan kỳ lưỡng trọng, đằng trước còn một yêu thú quái dị tương đương với tu vi Kim Đan kỳ nhất trọng thì không tài nào địch nổi nên bỏ mặc tu sĩ thô kệch mà thoát thân.
"Yêu hiền đệ, yêu thú này nhanh hơn chúng ta nhiều, không thoát được đâu. Đành tìm cách đấu với nó, may ra có sinh lộ."
Tu sĩ thô kệch biến sắc rồi quát to.
"Không cần so tốc độ với nó, chỉ cần tiểu đệ nhanh hơn huynh là được." Âm nhu tu sĩ đã đến cửa thông đạo nói vậy.
"Yêu Tán Tán!"
Tu sĩ thô kệch ngẩn ra, hiểu rõ âm nhu tu sĩ có ý gì, cũng láo vút vào thông đạo.
Một đạo bạch quang chợt xẹt tới.
Âm nhu tu lại kích phát bạch sắc tiểu thương linh quang ảm đạm.
Chát!
Tu sĩ thô kệch phòng bị đầu ẩn hình yêu thú, không dám động dụng Kim Đan, hai lỗ mũi lại rực lên kim sắc hỏa quang, hất bạch sắc tiểu thương uy năng đã đi sang bên.
Nhưng chỉ thế thôi, thân ảnh âm nhu tu sĩ lao vào thông đạo thì Kim Đan lóe lên bạch sắc hà quang, thông đạo sụp xuống.
"Yêu Tán Tán!"
Tu sĩ thô kệch hựu thị không tin nổi rít lên.
"Hai người chúng ta ở lại thì không ai thoát, yên tâm đi, Liệt Hỏa huynh, sau này tiểu đệ sẽ báo thù cho huynh."
Giọng âm nhu tu sĩ Yêu Tán Tán vang lên theo tiếng thông đạo sụp đổ.
Tu sĩ này quả thật âm hiểm cực điểm, không chỉ muốn bỏ chạy mà còn đánh sập thông đạo bịt đường của tu sĩ thô kệch, buộc y phải đoạn hậu.
Nghe Yêu Tán Tán nói, tu sĩ thô kệch kinh giận tột bậc, thiếu chút nữa giận đến mức trực tiếp phun máu.
Làm ra việc đó đã đành, còn nói đầy to tát thì thật không ngờ làm người lại có thể vô sỉ đến thế.
Nhưng thần sắc kinh hãi trong mắt y lóe lên, Kim Đan lại rực sáng vô số hồng sắc hà quang, ngưng thành hồng sắc cự kiếm chém vào chỗ trống bên trái.
"Cách!"
Tiếng nổ kinh thiên động địa vang lên, hồng sắc cự kiếm lại vỡ vụn, nơi đó cũng hiện rõ một cánh tay rực lam quang.
Đồng thời, tu sĩ thô kệch cảm nhận được cự lực từ sau lưng tràn tới, thân thể bị hất đi như cái bao rách, va vào đống đá phía sau.
Hóa ra lúc đó, yêu thú quái dị thừa cơ phun ra hắc khí, đồng thời phun cả lam sắc yêu Đan, ép tử sắc hỏa lãng đập vào chính chủ.
Bắn đi, pháp y của tu sĩ thô kệch phát ra xích hồng sắc hồng quang chói lòa, chứng tỏ đẳng cấp phòng ngự không thấp.
Tu sĩ thô kệch lại bắn ra, trông không có vẻ tổn thương nhưng nhưng nét mặt hồn phi phách tán.
Ẩn hình yêu thú này hiện thân ảnh trong lam quang.
Yêu thú này là yêu thú cáp mô đầu, thân như thân người quỷ dị tột bậc mà y chưa từng nghe thấy.
Nhìn Kim Đan kỳ đại tu sĩ ở phái đối diện, ánh mắt yêu thú này chứa đầy nét chế nhạo.
Chát!
Một cánh tay vung lên, va vào hồng sắc cự kiếm do Kim Đan của tu sĩ thô kệch thượng phát ra hồng sắc hà quang ngưng thành.
Hồng sắc cự kiếm bị đánh vỡ, thân thể yêu thú hơi run lên, tỏ vẻ đau đớn nhưng tay không thu lại, cũng không biến ảo phương vị, liên tục chụp vào ngực tu sĩ thô kệch.
"Không xong!"
Tu sĩ thô kệch tựa hồ nghĩ ra gì đó nên nghiến răng, hồng sắc hà quang trên Kim Đan thượng rực gấp mấy lần, khiến mấy trăm trượng không gian như biến thành hồng ngọc, phù văn trên kim cũng lưu chuyển với tốc độ kinh nhân, đồng thời xuất hiện từng vết nứt vỡ.
"Cáp mô đầu" yêu thú loáng lên thân ảnh, với tốc độ kinh nhân hóa thành lưu tàn ảnh, tạo cho người nhìn cảm giác thong thả, ngọn trảo vốn chụp vào ngực tu sĩ thô kệch lại giáng vào Kim Đan của y.
Ầm!
Hồng sắc và lam sắc hà quang bừng lên. Kim Đan và "Cáp mô đầu" yêu thú đều rung rinh, nhưng yêu thú không hề dừng lại, chụp tiếp vào Kim Đan.
Phù văn trên Kim Đan lắc lư như trong sóng dữ, cơ hồ tan nát trật tự, vết vỡ hiện ra, bị yêu thú giáng thêm một đòn thì lại tắt đi.
Thấy hồng sắc hà quang trên Kim Đan mờ dần, song đầu yêu thú không xuất thủ, mà nhìn mình chăm chú, tu sĩ thô kệch tỏ vẻ tuyệt vọng.
"Yêu Tán Tán! Ta chửi tổ tông mười tám đời của ngươi!"
Như đã quyết định, sắc mặt tu sĩ thô kệch khó coi cực độ, gầm lên chấn thiên động địa. Kim Đan lơ lửng trước mặt ngăn cản song đầu yêu thú lại bay lùi, phát ra vô số hồng hà hình thành xích hồng sắc quang trụ, đánh vào thông đạo sụp đổ sau lưng.
Chạm vào xích hồng sắc quang trụ, toàn bộ đá núi bịt kín thông đạo hóa thành nham tương tan chảy.
"Bốp!"
Không còn Kim Đan ngăn cản, cáp mô đầu yêu thú rực lam quang chụp nát ngực tu sĩ thô kệch móc tâm phế ra.
Tu sĩ thô kệch tu vi Kim Đan kỳ này cười thảm rồi ngoẹo đầu tắt sinh cơ.
Kim Đan sau lưng y vẫn bất khuất, không ngừng phun ra hồng sắc hà quang thiêu đốt thông đạo bị bịt kín phải tan chảy.
Cáp mô đầu yêu thú nuốt tâm phế tu sĩ thô kệch rồi nhìn viên Kim Đan với vẻ trào phúng, đợi hồng sắc hà quang tan đi, từ không trung rơi xuống thì thân ảnh loáng lên như thuấn di đến phía dưới đón lấy, ngậm trong miệng như đường đậu, hình như mùi vị rất ngon.
Yêu thú này gật đầu với song đầu yêu thú có thực lực Kim Đan nhất trọng rồi lướt vào thông đạo đã cơ hồ bị Kim Đan của tu sĩ thô kệch mở được một nửa, thân ảnh mờ dần rồi triệt để ẩn hình. ...
Yêu thú lại triệt để ẩn hình, lướt vào thông đạo dẫn đến Đại Hắc thiên điện thì Ngụy Tác đã ở trong thông đạo đầy hắc khí, thập phần cẩn thận lắng nghe.
Trước đây trong Đại Hắc thiên điện có tiếng đấu pháp thập phần kinh nhân truyền ra nhưng lúc này tựa hồ đột nhiên dừng lại.
"À!"
Đột nhiên, Ngụy Tác biến hẳn sắc mặt, lướt nhanh vào thông đạo bên trái.
Thần thức gã đột nhiên cảm giác được khí tức kinh nhân áp sát, rõ ràng là tu sĩ còn có tu vi hơn cả Âm Lệ Hoa nhưng khác hẳn bọn Hiên Viên lão tổ.
"Không xong!"
Lướt đi theo thông đạo một lúc, Ngụy Tác đột nhiên dừng lại, sắc mặt rất khó coi.
Đại Hắc thiên điện có nhiều thông đạo, là một mê cung, cuối thông đạo Ngụy Tác lướt vào là một động quật đóng chặt, không có lối ra. Khí tức đó đang lao tới với tốc độ kinh nhân, rõ ràng cũng vào thông đạo.
Có điều tích tắc sau, bạch quang lóe lên, động quật xuất hiện một bạch sắc thân ảnh.
Người này mặc nguyệt bạch sắc pháp y, mặt mũi âm nhu, linh khí trên đỉnh đầu ngưng thành hình bảo tán, chính thị Kim Đan tu sĩ Yêu Tán Tán vô cùng âm hiểm đã đẩy đồng bạn vào cảnh phải đoạn hậu lúc trước.
Người này vào trong động quật bảy tám mươi trượng thì thấy ngay Ngụy Tác và Dương chi điểu.
Thần sắc kinh nghi lóe lên trong mắt người này nhưng không dừng lại, không nói gì với Ngụy Tác mà lướt đi ra ngoài.
Tu sĩ Kim Đan kỳ này hành động thế khiến Ngụy Tác đã nắm chắc Thực huyết pháp đao chuẩn bị liều mạng cũng ngẩn ra