"Có người ra!"
Cách sơn cốc hơn hai nghìn dặm, Linh Lung Thiên đột nhiên kêu lên. Mây đen dày đặc, trong sấm sét có một dải độn quang.
"Xa thế đã nhận ra? Cương nha muội, đừng để lộ, ta dò xem đối phương thê nào đã!"
Ngụy Tác nhướng mày, cùng Linh Lung Thiên cách ra mấy chục trượng, trên mình bừng lên băng tử sắc thần văn, tạo cảm giác như biến thành một Thần huyền tam trọng đại năng tu luyện băng hệ công pháp.
Ở nơi toàn là sấm sét, mục lực của Ngụy Tác không thể nhìn rõ cảnh tượng, đối phương khẳng định như Vũ Hóa Ứng Thiên, có thuật pháp đặc biệt cảm tri được gã và Linh Lung Thiên.
"Đây là ai? Sao chưa từng gặp."
"Tu luyện lôi hệ công pháp, tu vi Thần huyền tam trọng sơ kỳ!"
"Thần huyền tam trọng đại năng?"
Ngụy Tác nhìn rõ tu sĩ trong độn quang, nghe Linh Lung Thiên truyền âm thì cả kinh.
Lao ra từ sơn cốc là một thần huyền đại năng mặc kim lũ ngọc y, đưng trên hoàng kim dị thú, mặt mũi cau có.
Thần huyền đại năng này hơn năm mươi tuổi, mặt dài không râu, đầu quấn một vòng bạch sắc lãnh điện, trông cực kỳ uy nghiêm, có phong phạm chí tôn một cõi.
Đại năng này rất lạ lẫm, Ngụy Tác và Linh Lung Thiên chưa từng gặp.
Y cưỡi hoàng kim dị thú, không phải pháp bảo mà là yêu thú chính tông, trông như sư tử nhưng có một đôi cánh ngắn, đầu có một sừng, lông vàng óng, kim quang như mặt trời chói lòa, mắt tựa chuông đồng, nhìn Ngụy Tác và Linh Lung Thiên, ra vẻ cực kỳ cao quý ngạo nghễ, không coi ai ra gì.
"Đây là yêu thú gì sao ta chưa biết! Yêu thú này khí tức quá mạnh, còn kinh nhân hơn Kim đơn ngũ trọng đại tu sĩ!"
"Yêu thú này do Hoàng kim hống và kỳ lân nào đó tạp giao sinh ra, có kỳ lân khí huyết, thực lực gần bằng hai cổ yêu thú ở Luân hồi tháp!" Linh Lung Thiên truyền âm và tiếng lục bào lão đầu kêu lên cơ hồ đồng thời vang trong tai Ngụy Tác.
"A! A! A! Quả nhiên khả dĩ!"
"Bố trí của Tiểu thiên giới cộng thêm bí pháp của Trạm Đài đạo hữu quả nhiên có thể dẫn động uy năng của Thiên khung!"
Công Đức tông tông chủ và Đăng Tiên tông tông chủ, Trạm Đài Linh Lan đứng ở góc bắc sơn cốc, trên bạch sắc tinh đài, ngay cả Công Đức tông tông chủ bình thường vô bi vô hỉ cũng tựa hồ không giữ được đạo tâm, kích động kêu to.
Trong sơn cốc, mấy chục tinh trụ phát ra đạo đạo quang hoa, nối lại với nhau, nền sơn cốc bay lên vô số các loại quang phù, lơ lửng trên không như sao trời.
Vô số quang hoa như tơ, như nước lan khắp sơn cốc.
Mọi tu sĩ Công Đức tông, Đăng Tiên tông đều kinh hãi không nói thành lời.
Thiên khung phát ra tinh quang, như viễn cổ thần thuyền giáng lâm sơn cốc, vô số quang phù bay lên như bươm bướm, tụ tập trên nhũ bạch sắc tinh quang, khí tức huyền ảo khoáng thế lan tràn, như cảnh tượng Thiên khung thượng phát ra ban nãy, khiến tất cả mê say.
"Thần huyền tam trọng đại năng, tu luyện băng hệ công pháp! Ai mà chưa từng nghe qua."
Trước mặt Đăng Tiên tông tông chủ tế xuất một tấm bạch sắc pháp kính, thu hết cảnh tượng Ngụy Tác đấu với đại năng cước đạp hoàng kim dị thú về.
"Mặc kệ, Khổng Cửu Lê thần thông kinh nhân, thú cưỡi có thực lực không kém thần huyền, giải quyết y không thành vấn đề. Không ảnh hưởng gì đến chúng ta."
"Khổng Cửu Lê bị chúng ta dùng lời lừa gạt, cấm chế lại sắp phát động, tu vi của chúng ta đều đề thăng, y không về kịp thì tốt còn sau đó thì y có nhận ra mà đại phát lôi đình, chúng ta cũng không sợ y và Trung thiên tử lôi tông!"
Công Đức tông tông chủ méo mó mặt mày gầm lên, không như bình thường.
"Chát!"
Cùng vô số quang phù quấn quanh, Thiên khung tinh quang rơi xuống sơn cốc đầu tiên hóa thành nhũ bạch sắc nguyên khí, hình thành từng bạch sắc tiểu nhân.
Bạch sắc tiểu nhân đều là đạo tôn xếp bằng, Linh Lung Thiên nhìn thấy sẽ nhận ra tướng mạo các đạo tôn giống hệt Hư Không đạo nhân ở thời đại của nó.
"Đạo hữu phương nào khiến Thiên khung biến đổi như thế!"
Cạnh đó, Ngụy Tác không hề dừng lại, áp sát đại năng mặc kim lũ ngọc y, chủ động lên tiếng hỏi lai lịch đối phương.
"Bản tôn thái thượng trưởng lão Lôi Xu chân quân Khổng Cửu Lê của Trung thiên tử lôi tông, ngươi là ai?" Đại năng này đi tới chỗ Ngụy Tác, đôi mắt ti hí không ngừng quan sát Ngụy Tác và Linh Lung Thiên.
"Trung thiên tử lôi tông? Đây là siêu cấp tông môn của Ngọc Hành đại lục! Công Đức tông và Đăng Tiên tông lại liên hợp với cả siêu cấp tông môn của Ngọc Hành đại lục?! Lẽ nào định qua đó nuốt chửng Thiên Huyền đại lục!" Nghe thần huyền đại năng đó nói, lục bào lão đầu kêu lên.
"Đại năng của Ngọc Hành đại lục?" Ngụy Tác mục quang lóe lên, thần sắc không hề dao động, nói, "Tại hạ Quý Lý, tu sĩ Tịch Hàn đại lục."
"Tu sĩ Tịch Hàn đại lục? Băng hệ công pháp chứng tỏ không phải người Vũ Hóa thế gia và Trưởng Tôn thế gia, không có bối cảnh gì." Lôi Xu thần quân Khổng Cửu Lê nhìn chăm chăm Ngụy Tác, nhãn quang không ngừng lóe lên, bỏ qua Linh Lung Thiên ở sau lưng gã.
"Tiểu tử, bố trí của chúng sắp kích phát! Là Công Đức tông và Đăng Tiên tông!"
Cùng lúc, Ngụy Tác giật giật chân mày, Linh Lung Thiên gấp gáp truyền âm.
"Lôi ngục, giết!" Lôi Xu thần quân đã xác định chủ ý, đột nhiên nhãn quang lóe sát cơ, hú vang với dị thú dưới chân.
"Lôi đình chí tôn! Vạn lôi cuồng sát!"
Hơn một vạn khiếu vị của Lôi Xu thần quân bắn ra hơn một vạn đạo thần uy, ngưng kết thành đơn, mỗi một viên ràn rạt khí tức kinh thiên động địa, đều như kim đơn của một tu sĩ chủ tu lôi hệ công pháp.
"Ầm, ầm, ầm, ầm! Oành!"
Hơn một vạn viên kim đơn lôi cầu ném ra, không tản ra mà ngưng thành một viên.
Lôi cầu chỉ cỡ nắm tay, toát lên lôi đình khí tức khó tưởng tượng nổi như sấm ét khắp trời bị cuốn tới.
"Gừ!" Đồng thời, hoàng kim dị thú của Lôi Xu thần quân gầm vang, kim sắc quang ba cơ hồ xô vào Ngụy Tác.
"Cương nha muội, động thủ!" Lôi Xu thần quân hú lên cho dị thú động thủ thì Ngụy Tác khước cũng quát.
"Định giết ta?! Ngươi mà cũng định cản ta cùng Lôi ngục liên thủ?" Lôi Xu thần quân động thủ, đồng thời thấy Ngụy Tác hú lên thì cười lạnh.
"Chát!" Y vừa cười lạnh thì thân thể như bị vô hình đại chùy đánh trúng, thân thể khiếu vị bừng lên vô số lôi quang, kim lũ ngọc y nứt nẻ, từng mạt ngọc bay ra.
"Là uy năng của vô thượng pháp âm?!"
Lôi Xu thần quân và Ngụy Tác cùng có ý nghĩ không dám tin.
Đại thừa pháp âm trực tiếp trấn áp lên mình Lôi Xu thần quân thì đồng thời uy năng kinh nhân cũng xung kích trúng Ngụy Tác.
Hoàng kim dị thú của Lôi Xu thần quân cũng phát ra uy năng như Đại thừa pháp âm!
Khác ở chỗ Đại thừa pháp âm của Ngụy Tác xung kích thì khiến Lôi Xu thần quân rùng mình, tốc độ thi pháp chậm lại.
Về phần Ngụy Tác, uy năng xung kích lên gã bị đại đạo pháp vực hóa giải quá nửa, thân thể chỉ hơi run lên.
"Chỉ dựa vào dị thú, chưa lĩnh ngộ đại đạo pháp vực mà định giết ta!"
"Xoẹt!!"
Ngụy Tác cười lạnh phát Liệt khuyết tàn nguyệt chấn động thiên địa, va vào kim sắc lôi cầu, hai làn uy năng chèn nhau, gã hoàn toàn chiếm thượng phong, Liệt khuyết tàn nguyệt từ tép tới Lôi Xu thần quân.
"Gừ!"
Hoàng kim dị thú của Lôi Xu thần quân rải kim quang hộ chủ.
Một vầng Liệt khuyết tàn nguyệt tương tự xuyên qua làn uy năng chưa tan hết, đến trước mặt Lôi Xu thần quân và hoàng kim dị thú.
"A!"
"Sao lại như thế! Dù Thần huyền ngũ trọng đại năng cũng không thể cùng lúc phát ra lưỡng đạo thuật pháp, là hai thần huyền thần uy cơ mà!"
Lôi Xu thần quân hãi hùng, vô số lôi quang và thần huyền nguyên khí phun ra.
"Oành!"
Lôi Xu thần quân và thân hạ hoàng kim dị thú bị đánh tan uy năng, văng đi.
"Sao lại như thế!"
"Liệt khuyết tàn nguyệt, sao y lại cùng lúc có thể phát ra lưỡng đạo Liệt khuyết tàn nguyệt!"
Trong sơn cốc của Công Đức tông, ai cũng chấn động!
"A!"
Lôi Xu thần quân nát xác, vô số máu và lôi quang rải ra, thần huyền nguyên khí từ đỉnh đầu vút lên chạy trốn.
Một dải tử quang mà y không chú ý thấy xẹt tới, bừng lên hôi sắc thần quang. Lôi Xu thần quân cơ hồ linh quang tắt ngóm, kêu lên thê thảm, Linh Lung Thiên mặt mũi lạnh tanh đánh tan thần huyền nguyên khí và thân thể y.
"Gừ!"
Hoàng kim dị thú phun ra yêu đơn, tựa hồ định tự nổ. "Giết!" Ngụy Tác quát to, uy áp ép lên mình yêu thú đã nứt nẻ thân thể, yêu thú này tan xác, rải ra vô số hoàng kim huyết dịch.
Một Thần huyền tam trọng đại năng và một yêu thú bị Ngụy Tác và Linh Lung Thiên liên thủ giết trong tích tắc!