Vũ Hóa Phàm nói chắc tám thành trở lên bả ác, U đế không nói gì nữa.
"Hi vọng Thiên khung không như Vũ cung chủ suy đoán, không thì không hiểu sẽ có hậu quả gì." Thiên Quỳ chân quân nhìn Thiên khung, đoạn gật đầu, "Vũ cung chủ, chúng ta bắt đầu."
"Đi thôi!"
Tựa hồ đã bàn trước, Vũ Hóa Phàm gật đầu, không nhiều lời, Quỷ Đế chân nhân điều khiển Quỷ đế chiến xa thi pháp.
Hai làn hắc sắc chân nguyên như cự mạng, liên miên tràn vào một pháp trận trong Quỷ đế chiến xa.
Chiến xa phát ra tử hồng sắc quang hoa, hình thành một linh quang quang tráo, bao lấy bọn Vũ Hóa Phàm.
Linh quang quang tráo hình thành thì hai con kỳ lân kéo chiến xa đột nhiên rít vang như vong linh yêu thi ở hoàng tuyền u minh chi địa sống lại, phun ra hắc sắc thủy nguyên âm hàn cực độ.
Hắc sắc thủy nguyên vẫn dính vào linh quang quang tráo biến quang tráo hành hắc sắc.
Vù!
Cơ hồ đồng thời, Ngọc Kiếm chân nhân phát ra băng tinh bạch quang, bắn vào linh quang quang tráo.
Nhất thời, hắc sắc thủy nguyên như đông lại, hình thành một màn sương trắng.
"Chát! Chát! Chát!"
Tiếng nổ vang lên, lớp màn đen như bị đông kết, xuyên qua chu tước thần điểu do tế đàn hình thành, ra ngoài vết nứt Thiên khung.
Uy năng hỏa nguyên tế đàn phong bế vết nứt Thiên khung cực kỳ hùng hậu, cần hai đại nhân vật Quỷ Đế chân nhân và Ngọc Kiếm chân nhân liên thủ mới chống nổi.
Xuyên quan chu tước thần điểu do hỏa nguyên ngưng tụ thành, vốn hơn cả thái cổ hung hỏa, mấy nhân vật kinh thế dừng lại chính giữa vết nứt Thiên khung.
Ngọc Kiếm chân nhân thu thuật pháp, Quỷ đế lệnh cho cương thi kỳ lân ngừng phun hắc sắc thủy nguyên, chỉ duy trì tử hồng sắc quang tráo quanh Quỷ đế chiến xa.
Đến gần có thể trông rõ vết nứt Thiên khung có vô số quang hoa lấp lánh.
Trông rất mỏng manh nhưng chứa vô số quang văn, phù lục, phạn văn huyền ảo cực độ như dòng sông sao.
"Thượng cổ đại năng, thần thông thật khó tưởng tượng nổi."
Nhìn vết nứt Thiên khung một chốc, Bắc Minh tông tông chủ Vũ Hóa Phàm, Thần huyền cảnh tu sĩ đỉnh nhọn của tu đạo giới trung cũng phải cảm thán.
Đoạn trên tay lão xuất hiện bảy viên châu tròn xoe.
Bảy viên ngọc kích cỡ khác nhau, nhỏ nhất cỡ hạt đậu, lớn nhất cỡ trứng chim câu, màu cũng có trắng có vàng, nhưng đều phát ra khí tức thánh khiết, từ bi.
Những viên châu ánh lên phật quang, có hai viên rực quang hoa, hình thành hình ảnh phật tượng.
"Viên ngọc này là xá lợi của thượng cổ tu sĩ tu luyện phật môn công pháp?"
Thiên Quỳ chân quân vốn cũng nhìn vết nứt Thiên khung với ánh mắt kính sợ, Vũ Hóa Phàm lấy ra bảy viên ngọc thì chân mày lão giần giật, tỏ vẻ kinh ngạc.
"Đúng thế, đều là xá lợi từ thượng cổ lưu truyền lại." Vũ Hóa Phàm gật đầu.
"Xá lợi?"
Thiên Quỳ chân quân quan sát kỹ bảy viên xá lợi, đều khắc dày đặc phù văn là phạn văn, như từng thiên kinh thư.
Phật môn công pháp tu luyện xá lợi, từ mấy vạn năm trước đã thất truyền, xá lợi tại tu đạo giới hiện tại khó thấy hơn kim đan không biết bao nhiêu lần.
"Việc này quan trọng thì mời chư vị đạo hữu cũng thử xem Thiên khung có gì ẩn giấu." Vũ Hóa Phàm nhìn Thiên Quỳ chân quân và bọn U đế, thần sắc ngưng trọng giải thích: "Bắc Minh tông từ nghìn năm trước đã hoài nghi uy năng của Thiên khung giảm đến một mức nhất định rồi, nên vẫn nghiên cứu, nghìn năm này vô số tiền bối tu sĩ của bản tông đã phát hiện muốn dẫn uy năng của Thiên khung ra là bất khả thi, vì chỉ tùy ý một chút cũng hơn xa chân nguyên của một Thần huyền cảnh tu sĩ. Thử uy năng của Thiên khung, phương pháp duy nhất khả thi không phải là dẫn xuất uy năng, mà là dồn uy năng xem Thiên khung biến hóa thế nào."
"Bọn tại hạ thấy uy năng của Thiên khung khá giống thượng cổ xá lợi, uy năng của thượng cổ xá lợi có thể dồn vào Thiên khung, được Thiên khung hấp thu."
"Uy năng thượng cổ xá lợi có thể dồn vào Thiên khung, được Thiên khung hấp thu?" Thiên Quỳ chân quân và bọn U đế tỏ rõ thần sắc chấn kinh.
"Mấy trăm năm trước bọn tại hạ đã nhận ra nhưng uy năng của thượng cổ xá lợi đối với cả Thiên khung chỉ là một giọt nước trong biển cả." Vũ Hóa Phàm hít sâu một hơi, "Nên chỉ còn cách cố định một vạt nhỏ Thiên khung thì qua uy năng biến hóa mà đoán được hiện trạng của Thiên khung. Thủ đoạn tạm thời cố định một vạt Thiên khung này và phương pháp đoán uy năng của Thiên khung tốn của Bắc Minh tông mấy trăm năm. Hiện tại gom được ngần này thượng cổ xá lợi, đủ cho chúng ta đoán được tốc độ suy kiệt uy năng của Thiên khung."
"Tạm thời phong ấn, cố định một vạt nhỏ Thiên khung?" Mắt U đế lóe lên, hơi thở thoáng đình trệ.
"Chư vị yên tâm, bọn tại hạ đã thử. Một mình tại hạ không thể phong ấn cố định được nhưng có thể chư vị thì chắc không thành vấn đề." Vũ Hóa Phàm vung tay, bảy cây bạch sắc băng lăng tinh trụ dải nửa thước xuất hiện.
Một tấm phổ thông thanh sắc ngọc phù lơ lửng trước mặt.
"Trong này là phương pháp tạm thời cố định phong ấn một vạt Thiên khung, Thiên Quỳ chân quân đã đọc rồi. U đế, các vị đọc đi." Phát ra ngọc phù, Vũ Hóa Phàm bảo bọn U đế.
"Được, Bắc Minh tông quả thật phí công. Mỗ khổ tu cũng vì mong có ngày hiểu được thần thông của thượng cổ đại năng, ảo diệu của Thiên khung. Vũ Hóa Phàm, sớm muộn gì cũng thử thì luôn đi!"
Thần thức quét qua, U đế nghiêm mặt vung tay, lấy hai trong số các bạch sắc băng lăng tinh trụ Vũ Hóa Phàm thi triển.
"Ngọc Kiếm chân nhân, phụ trách trấn thủ chung quanh, có ai hoặc yêu thú lọt vào phạm vi năm trăm trượng thfi giết ngay!" Vũ Hóa Phàm cũng lấy hai cây.
Ngọc Kiếm chân nhân gật đầu, bạch sắc quang hoa lóe lên, trên mình rực bạch sắc kiếm quang, hình thành một con nhím to trên không, phát ra sát khí lẫm liệt cực độ.
"Phù!"
Thiên Quỳ chân quân cũng lấy hai cây tinh trụ, Quỷ Đế chân nhân lấy một cây, không nói gì mà dồn chân nguyên vào.
Vũ Hóa Phàm, Thiên Quỳ chân quân, U đế, Quỷ Đế chân nhân liên tục thi pháp hai tuần hương, thể nội chân nguyên tổn hao cực kỳ kịch liệt, bạch sắc băng lăng tinh thể mới được kích phát, hóa thành bảy đạo bạch quang bắn vào Thiên khung.
Bảy đạo bạch sắc quang hoa bao lấy vạt Thiên khung chỉ mấy thước vuông, một mép vết nứt.
Bảy đạo bạch sắc quang hoa bắn ra, hóa thành vô số đạo ti quang, xuyên qua xuyên lại ở Thiên khung như trói buộc.
Không hề dừng lại, Vũ Hóa Phàm vung tay, bảy viên xá lợi rực quang hoa, hình thành bảy quang trụ, liên tục tràn vào Thiên khung.
Đoạn trước mặt Vũ Hóa Phàm đột nhiên hiện lên một cây lam sắc tinh trụ cao hơn nửa thân người, vẽ đầy phạn văn.
Tinh trụ tựa hồ dùng để cảm ứng uy năng của Thiên khung rồi phán đoán tốc độ suy kiệt.
Chỉ mấy chục tích tắc sau, bảy viên xá lợi đột nhiên vỡ vụn.
Uy năng đều được dồn vào vạt Thiên khung đó.
"Lên!"
Vũ Hóa Phàm gầm khẽ, bọn Thiên Quỳ chân quân như lâm đại địch, bảo đạo bạch quang bắn vào Thiên khung đều quay về, hóa thành từng cây bạch sắc tinh trụ.
Ai nấy nhẹ lòng vì Thiên khung quang hoa vẫn thập phần ổn định, xem ra lần thử Thiên khung này không có gì bất ngờ.
Thầm thở phào, tất cả lại chú ý đến lam sắc tinh trụ trước mặt Vũ Hóa Phàm.
"Cách!"
Lam sắc tinh trụ đột nhiên chói lòa lam quang, tích tắc sau đã có vết nứt, như thể sắp vỡ nát.
Vũ Hóa Phàm biến sắc!
"Thiên khung..."
Bọn Thiên Quỳ chân quân định hỏi thì Ngọc Kiếm chân nhân đang ngự không cách chúng nhân trăm trượng đột nhiên rú vang!
Tiếng rú đầy sát ý pha lẫn kinh hoàng!
Một ngọn lửa nóng bỏng hơn thiên ngoại vẫn tinh, với độ kinh nhân và uy áp hơn cả Tuyệt diệt kim đan giáng xuống.
Hỏa quang rừng rực bao trùm phạm vi nghìn trượng!
Giữa hỏa quang là một con kỳ lân dài chừng ba trượng, phát ra khí tức duy ngã độc tôn!
Viễn cổ Hỏa kỳ lân!
Không phải biến chủng do kỳ lân và dị thú khác giao phối sản sinh mà là cửu cấp yêu thú viễn cổ Hỏa kỳ lân!
"Vù! Vù! Vù! Vù!"
Ngọc Kiếm chân nhân hú vang, vô số đạo bạch sắc kiếm khí bên ngoài cây ngọc kiếm cùng chém vào Hỏa kỳ lân.
Nhưng bạch sắc kiếm khí, kể cả ngọc kiếm, chém trúng Hỏa kỳ lân thì đều tan vỡ!