Chương 1131: Liên tiếp đánh chết

Ma Thiên Ký

Vong Ngữ 25-07-2021 11:01:15

Sắc mặt Liễu Minh buông lỏng, đang muốn giải trừ không gian Minh Ngục thì đột nhiên, ánh sáng xanh lóe lên rồi một ảo ảnh Thanh Ngưu hiện ra, chính là Xa Hoạn Đồ Đằng. Thấy vậy, họ Liễu liền tỏ ra vô cùng kinh ngạc. Lúc nãy do hắn nóng lòng chạy tới cứu viện nên chưa kịp triệu hồi Xa Hoạn Đồ Đằng, vậy mà nó lại có thể tìm tới, lại còn chui được vào trong Minh Ngục này. Có điều lúc này ảo ảnh Thanh Ngưu có vẻ đã rõ nét hơn nhiều, không còn mờ ảo như trước nữa. Ánh mắt Xa Hoạn đang nhìn chòng chọc vào thi thể máu thịt be bét của năm đầu Minh trùng kia rồi phát ra một tiếng rống cực kỳ hưng phấn, phun ra một cỗ Thanh Hà quấn lấy thi thể một đầu Minh Trùng, nhanh chóng nuốt vào. Lông mày Liễu Minh nhíu lại, hắn suy nghĩ một chút rồi vung tay lên, không gian Minh ngục nhanh chóng biến mất lộ ra thân ảnh của hắn và ảo ảnh Xa Hoạn Nhìn vào tình huống đang xảy ra xung quanh, sắc mặt hắn rốt cục cũng thả lỏng xuống. Đại trận Lạc Sa chẳng những vẫn bình yên vô sự mà hào quang quanh nó lại càng thêm sáng ngời, cột sáng cực lớn phóng thẳng lên trời kia còn liên tục bắn ra các đạo ánh sáng màu vàng, chui vào trong bão cát. Còn lúc này bão cát đen đã mạnh hơn mấy lần, đang như cơn sóng dữ tàn phá toàn bộ những nơi nó đi qua. Cũng may là bão cát quanh đại trận Lạc Sa cũng không lớn lắm. Bên ngoài, biển lửa đỏ vẫn còn tồn tại, thế nhưng dưới sự công kích liên tục của đám Minh trùng thì đã thu lại chỉ còn một nửa, có điều cũng miễn cưỡng có thể ngăn chặn đám Minh trùng cấp thấp kia. Kịch chiến quanh đại trận Lạc Sa vẫn còn tiếp tục! Mười đầu Minh Trùng huyết sắc lao qua đã bị Liễu Minh giết chết ba con, sau đó lại dùng Minh Ngục vây giết năm con. Thế nhưng lúc này hai đầu Minh Trùng nằm dưới Sơn Hà đại trận cũng đã thoát ra, lại có thêm năm đầu nữa vừa vượt qua biển lửa lao tới. Đại hán tóc đỏ và tu sĩ Chân Đan trung niên kia đang ngăn phía trước Lạc Sa Đại Trận, hai người đã chồng chất vết thương thế nhưng cũng tạm thời chặn lại được đám Minh trùng. Còn mười tên tu sĩ Hóa Tinh kỳ bây giờ chỉ còn lại tám chín người, bọn họ đã tụ tập lại với nhau. Cũng may là trong số này lại có năm tên Trận Pháp Sư, sau khi bọn họ bình tĩnh lại liền tạm thời bố trí ra một cấm chế có chút huyền diệu, miễn cưỡng ngăn hai con Minh trùng khác lại. Thế nhưng bọn họ cũng đang bị thương, sau một hồi cố gắng đã vô cùng mệt mỏi. "Liễu đạo hữu!" Vừa nhìn thấy thân ảnh của Liễu Minh, đám người đại hán tóc đỏ liền tỏ ra mừng rỡ. Liễu Minh mặt không biểu tình, vung tay lên, Khổ Luân Kiếm hóa thành một đạo kiếm quang, chém tới một con Minh trùng đang công phá cấm chế của đám tu sĩ Hóa Tinh kỳ kia. Chẳng qua bây giờ, đạo kiếm quang được tế ra cũng chỉ lớn khoảng sáu bảy trượng mà thôi. Hắn khẽ giật mình, nhưng cũng chỉ cười khổ một tiếng. Lúc này Pháp lực trong cơ thể hắn đã cạn tới đáy, khi thi triển Ngự Kiếm Thuật chỉ còn lại chút uy lực mà thôi. Hắn đang giơ tay lấy ra chút đan dược khôi phục Pháp lực thì đột nhiên, một đạo kình phong cực nhanh bắn tới phía sau. Liễu Minh biến sắc, chân giẫm mạnh, lao nhanh ra một bên. Phốc! Thân hình của hắn lóe lên rồi xuất hiện ở một nơi cách mười trượng, trên vai có thêm một vết máu, lúc này máu tươi đang ồ ạt chảy ra. Bây giờ, Linh hải của hắn đã trống rỗng, không còn Pháp lực duy trì làm cho tốc độ đã chậm lại nhiều. Liễu Minh xoay người nhìn lại, sau lưng hắn chẳng biết lúc nào đã xuất hiện một con Minh trùng màu đen lớn khoảng một trượng. Bề ngoài của nó nhìn hơi giống bọ ngựa, đôi mắt nhỏ hẹp đang lạnh lùng nhìn Liễu Minh, chân trước là một đôi liêm đao, có vẻ vừa rồi thương tích của Liễu Minh là do vật ấy gây ra. Con Minh trùng này hình thể không lớn, thế nhưng tu vi cũng là cấp Chân Đan, chẳng biết nó đã lao qua biển lửa lúc nào. Nội tâm Liễu Minh lập tức rùng mình. Con Cự trùng này thấy đánh lén thất bại liền phát ra một tiếng hí Hi..i...iiii bén nhọn, thân thể nhòa đi rồi hóa thành một đạo hắc quang nhào tới phía Liễu Minh. Liễu Minh biến sắc, lập tức vỗ nhẹ vào Dưỡng Hồn Đại. Hắc khí cuộn lên lộ ra thân ảnh của một Ngân sắc Hạt Tử lớn khoảng một trượng đang chắn trước người Liễu Minh, chính là Hạt Nhi. Ngân quang lóe lên, móng vuốt của Hạt Nhi đập mạnh xuống đất, thân thể liền bắn ra, lao vào con cự trùng kia. Trong hư không liền truyền tới một tiếng trầm đục rồi cả hai liền bắn ra ngoài. Hạt Nhi rơi xuống bên cạnh Liễu Minh, trên lớp giáp bạc đã có một vết thương dài vài thước, trong đó còn có chút máu tươi chảy ra. Còn trên bụng con Minh trùng kia thì lại có một cái lỗ nhỏ sâu hoắm, xung quanh dần dần biến thành màu đen, độc tính đang lan ra khắp nơi. Minh trùng gào lên một tiếng đầy thống khổ, mau chóng tìm cách hóa giải độc tố. Đột nhiên, một ánh sáng xanh lóe lên, phía trên cự trùng liền hiện ra một ảo ảnh Thanh Ngưu lớn tầm vài trượng, Thanh Ngưu lập tức dậm chân đạp mạnh vào người Minh trùng. Ảo ảnh Xa Hoạn này đã thôn phệ xong thi thể đám Minh trùng trong Minh Ngục nên lập tức phi thân tới. Con Minh trùng màu đen kia vừa bị bao phủ bởi lớp hào quang xanh thì không còn chút lực phản kháng nào cả, lớp giáp xác quanh thân thì phát ra âm thanh chi chi rồi tan rã, lập tức bị dẫm xuống mặt đất. Sau một tiếng vỡ vụn, Minh trùng liền phát ra một tiếng kêu nhỏ, thân thể không còn giáp xác bảo vệ bị giẫm đứt đôi, máu tươi phun ra. Một cái chân khác của nó cũng đạp mạnh vào đầu con Cự Trùng, một âm thanh nứt vỡ vang lên, tiếng kêu thảm thiết kia liền im bặt lại. "Xa Hoạn..." Liễu Minh thấy thế thì vô cùng vui mừng. Lúc trước, do Pháp lực đã cạn đi nhiều nên khi hắn triệu hồi Xa Hoạn Đồ Đằng thì cũng chỉ gọi được ảo ảnh của mà thôi, thế nhưng sau khi ảo ảnh này cắn nuốt một lượng lớn Minh trùng cấp cao thì đã rõ nét hơn nhiều, khí tức tản mát ra cũng cường đại hơn, dường như đã không thua tu sĩ cấp Thiên Tượng chút nào. "A!" Một tiếng hét thảm từ bên kia truyền sang, là một con rết cấp Chân Đan vừa xuyên qua biển lửa, đang nhanh chóng lao tới. Một tu sĩ Hóa Tinh Kỳ đã bị vô số Phong Nhận mà con rết này bắn ra xuyên thủng thân thể thành tổ ong. Bảy tám tên tu sĩ Hóa Tinh kỳ đang nỗ lực ngăn cản đám Minh trùng, thì con rết này gia nhập, rất nhanh đã đánh tan phòng ngự của họ. Một con Minh trùng thừa cơ vượt qua các tu sĩ Hóa Tinh này, nhanh chóng lao qua Lạc Sa Đại Trận. Liễu Minh biến sắc, tâm niệm vừa động liền muốn điều khiển Thanh Ngưu đuổi theo. Nhưng vào lúc này, ảo ảnh đã ngưng thực một phần kia liền há miệng phun ra một đoàn ánh sáng xanh, bọc thân thể của con Minh trùng này lại. Dưới màn sáng, thi thể cự trùng liền biến thành từng đợt hắc khí, nhanh chóng bị Thanh Ngưu nuốt vào bụng. Lúc này, bờ vai Liễu Minh liền sáng lên, một dòng Pháp lực ấm áp như thác lũ từ đồ án Xa Hoạn tuôn ra, chảy vào trong cơ thể hắn rồi tụ lại nơi Linh hải vốn đã khô cạn khiến nó lần nữa nhanh chóng tràn đầy. "Đây là..." Liễu Minh chấn động. Sau khi ảo ảnh Thanh Ngưu nuốt dòng hắc khí cuối cùng thì đồ án Xa Hoạn trên vai Liễu Minh cũng nhanh chóng tan đi, dòng Pháp lực kia cũng lập tức biến mất. Thần sắc Liễu Minh cực kỳ ngạc nhiên, lúc này, Pháp lực trong cơ thể hắn cũng đã khôi phục được năm sáu thành rồi. Tuy rằng hắn cũng chẳng biết tại sao lại xảy ra chuyện như vậy, thế nhưng nguy cơ trước mắt làm hắn cũng không kịp suy nghĩ lại, mau chóng hóa thành một bóng đen lao nhanh về phía trước. Thân pháp của Liễu Minh cực nhanh nhưng cũng không thể vượt qua con cự trùng chỉ còn cách các tu sĩ Hóa Tinh một đoạn được. Con Minh trùng kia nhào tới trước đại trận Lạc Sa, há to miệng, một cột sáng huyết sắc bắn ra, đánh về phía đại trận. Lúc này, bên trên trận pháp, một bóng người bay ra, đúng là tu sĩ Thiên Tượng Sư Hống. "Nghiệt súc, nạp mạng đi!" Sư Hống phẫn nộ quát lên một tiếng, sau lưng liền hiện ra một ảo ảnh Sư Tử cực lớn, Sư Tử đang giơ bàn chân trước to như tòa nhà của mình ngăn ở trước cột sáng huyết sắc kia. "Phanh" một tiếng trầm đục! Sư chưởng khẽ run lên, chấn tan cột sáng! Sau đó, Sư Hống liền vung tay lên, ảo ảnh Cự Sư sau lưng liền điên cuồng hét lên một tiếng, Sư chưởng biến thành quyền đập thẳng vào đầu con Minh trùng kia. Máu tươi bắn ra, đầu của Minh trùng lập tức bị đánh thành bã vụn. Một bóng đen lóe lên một cái, Liễu Minh liền xuất hiện bên cạnh Sư Hống. "Sư Hống tiền bối, cũng may mà ngươi tới kịp." Liễu Minh thở nhẹ ra một hơi. Đám người đại hán tóc đỏ thấy Sư Hống xuất hiện cũng cực kỳ vui mừng. "Chỉ lát nữa là Lạc Sa Đại Trận có thể khởi động, các ngươi cố gắng thêm một chút nữa là được!" Sư Hống quát to một tiếng, khẽ gật đầu với Liễu Minh, phất nhẹ tay, bình ngọc đen kia liền hiện ra một lần nữa. Chiếc bình lại nhanh chóng phun ra vô số hỏa diễm nóng rực, sáp nhập vào biển lửa đã suy yếu xung quanh. Biển lửa nhanh chóng rực cháy, dần dần lan rộng lại như ban đầu, đám cự trùng trong đại quân Minh tộc liên tục phát ra tiếng kêu oa oa kỳ quái rồi cũng không dám tràn qua biển lửa nữa. Xong việc, bạch quang trên tay Sư Hống liền lóe lên rồi hiện ra một cây giáo ngắn màu trắng, tản mát ra dao động Linh khí vô cùng mạnh mẽ. Cây giáo run lên một cái rồi lớn hơn mấy lần, nhanh chóng chém xuống một đầu Minh trùng đang dây dưa với đám đại hán tóc đỏ. Thân hình Liễu Minh cũng khẽ động rồi bắn ra, đánh về phía con Minh trùng rết vừa xuất hiện. Xa Hoạn Thanh Ngưu cũng hóa thành một bóng xanh, bay tới, thả ra một luồng thanh hà cuốn về hướng con rết kia. Con Minh trùng rết vừa bị thanh hà bao phủ, lớp giáp xác liền biến mất, thân hình nó lập tức sững lại. Một bóng người lóe lên, thân ảnh Liễu Minh liền xuất hiện ở phía trước con rết, hắn quát khẽ một tiếng, sau một hồi âm thanh va chạm của xương cốt, một nắm đấm mang theo hắc khí mạnh mẽ đập mạnh vào đầu con rết kia. Một cỗ man lực cực mạnh đập thẳng vào đầu con rết, sau một tiếng nứt xương truyền ra, cái đầu con rết liền bị Liễu Minh đánh thủng một lỗ lớn, óc bên trong liền bắn ra, thân thể nó bị đánh bay xa tầm mười trượng rồi rơi xuống đất, vùng vẫy vài cái liền bất động. Thấy vậy, Liễu Minh lại mang theo Xa Hoạn đánh vào một con Minh trùng khác. Xa Hoạn Đồ Đằng này chính là khắc tinh của Minh trùng, lại có thêm uy lực mạnh mẽ của Liễu Minh, hai ba con Minh trùng khác liền bị đánh chết, trở thành thức ăn trong bụng Thanh Ngưu. Cùng lúc đó, bên kia Sư Hống cũng đã nhẹ nhàng đánh chết hai con Minh trùng đang kịch đấu với đám đại hán Chân Đan.