Oanh long long!
Nước biển xung quanh bắt đầu kịch liệt sôi trào, toàn bộ mặt biển như nghiêng hẳn đi, dồn mọi áp lực lên người tên Minh trùng đang đứng. Thấy vậy, sắc mặt y trở nên cực kỳ khó coi, lúc này, y đã hiểu ra tình cảnh của mình.
Thấy đại thế đã mất, đương nhiên tên Minh Trùng Thiên Tượng cảnh này sẽ không khoanh tay chịu chết, y gào lên một tiếng, hai xúc tu trên đầu dựng thẳng lên, từ đó nhanh chóng tuôn ra hai đạo hắc quang.
Nhưng mà chỉ sau một khắc, một tiếng "Oanh long long!" liền vang lên.
Nước biển khắp nơi liền tụ lại, bao phủ toàn bộ ba người Kim Thiên Tứ, lão giả áo xám và cả tên Minh Trùng kia nữa...
Trong một sơn động u ám, nơi dòng sông ngầm chảy từ Tây sang Đông xuyên qua, trên một dòng nước xiết, hai bóng người một trước một sau đang đuổi theo nhau.
Chính là Liễu Minh và tên Minh tộc cấp Thiên Tượng lưng mang huyết giáp.
Sau khi hoàn thành nhiệm vụ phong tỏa không gian thông đạo trong Lạc Hà Sơn mà Thiên Qua Chân Nhân giao, Liễu Minh vốn dĩ không muốn chết sống giao đấu với tên Minh Trùng này, thế nhưng dường như y đã ghi hận trong lòng, đuổi theo Liễu Minh một cách sát sao, làm cho hắn có làm thế nào cũng không cắt đuôi được. Mà hắn lại chỉ có duy nhất một tấm Độn Thiên Tuyệt Ảnh Phù thì đã hết tác dụng từ lâu, lúc này cũng chẳng giúp được gì hết.
"Muốn chết!"
Liễu Minh quay đầu nhìn vào thân ảnh đang theo sát mình, trong mắt hiện lên một tia sát khí. Nếu như tên Minh Trùng thân rết kia cứ liều chết đuổi theo, hắn cũng sẽ không để ý tới việc vùi thây đối phương tại nơi này.
Tên Minh Trùng thân rết gầm nhẹ một tiếng, huyết quang trên người sáng rực lên rồi ngưng tụ lại tạo ra bản thể Minh Trùng của y, đó là một con rết dữ tợn, trên lưng còn có một lớp giáp xác hai màu, ở đó mọc lên một cặp liêm đao cực lớn, còn phía sau là một cái đuôi khá dài bằng xương. Lúc này, độn tốc của nó tăng lên rất nhiều, mau chóng tới gần Liễu Minh.
"Tiểu tử, ta muốn giết ngươi..."
Trên mặt con rết kia hiện lên nét dữ tợn, nó ngoác miệng ra. Từ trong đó liền bay ra bảy tám bãi chất lỏng xanh biếc cực kỳ hôi thối, như phô thiên cái địa bay về phía Liễu Minh.
Thấy vậy, sắc mặt Liễu Minh liền hơi đổi, trên người liền hiện ra một lớp hào quang màu bạc, trên lưng cũng vươn ra một cặp cánh thịt, độn tốc tăng lên nhanh chóng, thân hình nhoáng lên một cái liền tránh được chất lỏng xanh biếc kia.
Thanh âm xì xì truyền đến!
Chất lỏng này bắn lên vách động, làm cho nơi đó lập tức xuất hiện mấy cái lỗ sâu, còn liên tục toát ra mùi hôi thối khiến người ta buồn nôn.
Tuy rằng Liễu Minh đã dùng Thú Giáp Quyết để tăng tốc, thế nhưng trong không gian nhiều chướng ngại như thế này lại cực kỳ thuận lợi cho việc truy kích của Minh Trùng.
Trông thấy khoảng cách giữa hai người càng ngày càng gần, Liễu Minh liền nhướng mày, nhún nhẹ một cái liền bay tới gần con sông.
Con rết thấy công kích của mình thất bại thì vô cùng tức giận, tiếp tục phun ra một đoàn chất lỏng khác.
Đôi cánh thịt sau lưng Liễu Minh cũng vỗ lên liên tục, thân hình hắn quẹo trái quẹo phải, nhanh chóng tránh thoát dịch lỏng.
Những công kích thất bại của con rết rơi xuống dưới nước. Mặt nước liền truyền tới thanh âm xì xì rồi lập tức nổi sóng cuồn cuộn, mau chóng tạo thành một xoáy nước khá lớn.
Tâm tư Liễu Minh xoay chuyển nhanh chóng, không ngừng quan sát hoàn cảnh xung quanh.
Đúng lúc này, Liễu Minh đã chạy tới nơi quanh co của con sông, mà hắn cũng nhớ nơi này có một góc khá lớn, liền vèo một tiếng rồi nhảy ngay xuống nước.
Con rết kia thấy vậy nhưng không nhảy theo, nó hí lên một tiếng, chân trước liền vung lên, vô số đạo phong nhận khác nhau liền hiện ra, liên tục bắn xuống nước như mưa trút.
Oanh long long!
Con sông ngầm đột nhiên sôi trào lên, tạo ra từng cơn sóng hung dữ đập mạnh vào vách đá.
Lúc này, trong lòng sông liền hình thành mười xoáy nước cực lớn.
Một khắc sau, mười mấy cột nước khổng lồ liền bắn ra, như những chiếc xúc tu, đập mạnh về phía tên Minh Trùng thân rết.
Trong không gian nhỏ hẹp dưới đất, thân hình quá lớn của con rết liền không cách nào tránh thoát, chỉ trong giây lát, nó đã bị cột nước đánh trúng, dù không bị thương nhưng cũng phải lui về sau mấy bước.
Chưa chờ đến lúc nó đứng vững, trong lòng sông liền vang lên thanh âm rồng ngâm hổ gầm, rồi từ đó lại vọt lên sáu đầu giao long dài hơn hai mươi trượng và sáu đầu hắc hổ cực kỳ to lớn, tiếp tục đánh tới.
Thấy vậy, nó cực kỳ giận dữ, hào quang huyết sắc quanh thân liền đỏ rực lên, cái đuôi sau lưng run nhẹ một cái liền tạo ra vô số ảo ảnh, chặn đứng thế công của Vụ Giao và Vụ Hổ.
Bọn chúng kêu lên một tiếng rồi mau chóng tan ra, hóa thành từng đoàn hắc khí.
Thế nhưng những hắc khí này cũng không tan đi mà tiếp tục tiến tới, chậm rãi bao phủ toàn thân Minh Trùng.
"Minh Ngục!"
Thân hình Liễu Minh lóe lên một cái rồi xuất hiện sau lưng nó, phất tay đánh ra vài đạo pháp quyết, màn sương mù đen liền xuất hiện vô số hắc quang.
Con rết chỉ thấy trước mắt tối sầm rồi xuất hiện trên một không gian đen kịt.
"Không gian huyễn thuật..." Nó khẽ giật mình, nhưng lại nhanh chóng nhìn ra bản chất của cấm chế, cười lạnh một tiếng, chân trước vung lên, huyết quang liền đại phóng, tạo ra một Huyết nhận cực lớn, lao tới phía trước.
Không gian Minh Ngục liền xùy xùy rung động, rồi lập tức méo đi.
Ngay lúc này, phía trước Huyết nhận liền xuất hiện một bóng người, chính là Liễu Minh.
"Hô!"
Hắc khí quanh người Liễu Minh bốc lên, chỉ sau một hơi thở, hắn liền tung ngay một quyền.
Trong hư không liên tục phát ra những tiếng nổ đùng đoàng, một quyền ảnh cực lớn bắn ra, đập mạnh vào Huyết nhận đang bay tới.
Không gian Minh Ngục chấn động mạnh một cái, Huyết nhận lập tức vỡ vụn ra, quyền ảnh kia cũng lập lòe mấy cái rồi tan biến.
Thân thể to lớn của con rết liền cảm thấy một cỗ man lực vọt tới, lập tức bị chấn lui lại mấy bước, đôi mắt đỏ rực của nó căm hận nhìn qua.
Lúc này, sau lưng Minh trùng liền xuất hiện một đoàn thanh quang, đó là một đầu Thanh Ngưu mờ mờ lớn khoảng mấy trượng, chính là Xa Hoạn!
Hai mắt của nó lóe lên linh quang, cực nhanh cắn tới cái đuôi của con rết kia.
"Chúc Thần!"
Nhận ra sự bất thường, Minh Trùng liền quay đầu nhìn lại, thì thấy Xa Hoạn Thanh Ngưu, thần sắc của nó lập tức đại biến, thân thể to lớn uốn éo một cái, cái đuôi rung lên muốn ném Xa Hoạn ra xa.
"Rặc rặc" một tiếng, cái miệng cực lớn của Xa Hoạn cắn mạnh một cái, làm đứt cái đuôi khổng lồ của con rết.
"Quả nhiên là ngươi! Năm đó trong Thiên Môn Bí Cảnh đã làm hỏng chuyện tốt của bổn tôn, làm hại thực lực của bổn tôn suy giảm nặng nề!" Con Minh Trùng vừa bị cắn đứt đuôi, thân thể cực kỳ đau nhức run lên từng hồi, nó khẽ động, liền bay ra cách xa đầu Thanh Ngưu kia, oán độc gầm lên một tiếng, mạnh mẽ đánh tới Liễu Minh.
"Thì ra là ngươi!"
Liễu Minh nghe những lời này xong, trong lòng cũng giật mình.
Đầu Ngô Công này chính là tên quái trùng nửa người nửa trùng mà hắn đã gặp trong Thiên Môn Hội.
Lúc đầu khi hắn gặp đầu Minh trùng này, cũng thấy khí tức trên người y có chút quen thuộc. Thế nhưng lúc trước hắn đã tận mắt chứng kiến y đã bị Thông Huyền đại năng Thiên Hà lão nhân của Thiên Cung đánh chết nên cũng chưa từng nghĩ tới chuyện này. Không biết đối phương đã dùng thủ đoạn gì mà có thể trốn thoát dưới ánh mắt của Thiên Hà lão nhân nữa.
Trong lòng Liễu Minh mặc dù có chút kinh ngạc, thế nhưng động tác lại không chậm chút nào. Tay áo hắn vung lên một cái, mười hai viên châu liền xuất hiện trong Minh Ngục. Sau đó hai tay của hắn liên tục huy động, mặt ngoài viên châu lập tức tối sầm lại. Lớp thủy quang màu đen bỗng hiện ra, từ đó còn truyền tới tiếng nước gầm rú.
Thấy lớp sương mù xung quanh đã hòa quyện với thủy quang, Liễu Minh tiếp tục giơ tay lên điểm nhẹ một cái, mười hai khối Sơn Hà Châu liền nhanh chóng biến hóa, tạo thành mười hai đầu Cự Quỷ hung mãnh lớn hơn mười trượng, ngăn ở trước người hắn.
Những Minh Hà Quỷ Vương này vừa hiện ra liền lập tức há miệng, phun ra mấy cột nước thật mạnh.
Mười hai cột nước cực lớn kia tạo ra vô số tia nước đan xen chằng chịt vào nhau rồi mạnh mẽ vọt tới Minh Trùng.
Con rết kia thấy thế, thân thể bỗng uốn éo một cái, hòng tìm cách thoát thân.
Ánh mắt Liễu Minh lóe lên, mười ngón tay kết vào với nhau, từng đạo pháp quyết liền bay ra nhập vào trong hắc khí trước mặt.
Hắc khí cuộn trào lên, toàn bộ Minh Ngục bỗng thu nhỏ lại, ép về phía Minh Trùng.
Con Minh Trùng gầm lên một tiếng, trong đôi mắt hiện lên vài tia sợ hãi, nhìn ra xung quanh.
Chỉ thấy màn sương mù đen lúc này càng nồng đậm hơn, áp lực ép lên thân nó cũng càng lúc càng nặng, làm cho tốc độ của nó giảm mạnh, động tác trở nên cực kỳ nặng nề.
Trong miệng Liễu Minh lẩm bẩm vài tiếng, tay trái vung mạnh về phía trước, bắn ra một tấm phù lục, đúng là Hoàng Cân lực sĩ phù. Tấm phù xoay tròn một cái liền hiện ra Hoàng Cân phân thân giống hệt Liễu Minh.
Sưu sưu sưu!
Liễu Minh, Hoàng Cân phân thân, và Xa Hoạn đồng thời lao tới, vây lấy Minh Trùng.
Mười hai Minh Hà Quỷ Vương do Sơn Hà Châu biến ảo ra cũng tiến tới vây lại nó.
Con rết vừa mới ổn định thân hình, thấy cảnh này liền cực kỳ giận dữ, hai hàng liêm đao của nó mờ đi, mấy cặp vuốt sắc nhọn liền hóa thành một tấm lưới huyết sắc, mau chóng bảo vệ toàn thân.
Nó vừa làm xong những chuyện này, Liễu Minh đã lao tới, trên thân thể truyền tới những tiếng nổ đùng đoàng của khớp xương va chạm vào nhau, thân thể cao lớn thêm mấy phần, đôi tay mờ đi rồi đánh ra vô số quyền ảnh cực mạnh về phía Minh Trùng.
Hoàng Cân phân thân bên kia cũng vậy, liên tục đánh ra các quyền ảnh.
Còn Xa Hoạn Thanh Ngưu thì há miệng phun ra một luồng khói xanh, quét về phía nó.
Mười hai đầu Minh Hà Quỷ Vương bên kia cũng phun ra các cột nước đen, oanh kích tới.
Tất cả Quyền ảnh, thanh quang, cột nước cùng lao tới làm cho tấm lưới huyết sắc kia không thể chống cự nổi.
Thấy vậy, con rết liền cực kỳ sợ hãi, biết không thể tránh nổi công kích lần này, nó gầm nhẹ một tiếng, lớp giáp xác liền sáng rực lên, ngưng lại thành một cái kén tằm, bảo vệ chặt chẽ bản thân.
Oanh long long!
Các đạo lưu quang đánh lên kén tằm, tóe ra các vòng sáng. Qua hai đợt công kích, hào quang trên chiếc kén tằm này đã ảm đạm đi nhiều.