Chương 24: Chị không thể khen em một câu thật lòng được sao?

Nghe Lời Mẹ Hào Môn Thì Sao Chứ?!

Bạch Đào Cửu 08-04-2025 11:57:33

Để giữ tinh thần tập trung khi quay phim, Ninh Thời Việt đều giao điện thoại cho trợ lý giữ. Trợ lý đã ra xe bảo mẫu để lấy đồ cho cậu nên nếu muốn biết ngay nội dung hot search, cậu chỉ còn cách xem như vậy. Nữ diễn viên ngạc nhiên một lúc rồi nhanh chóng đưa điện thoại lên cao hơn, nhiệt tình giải thích: "Đây là hot search đầu tiên, cậu xem, mọi người đều nói bầu không khí gia đình cậu rất ấm áp!" "Còn đây nữa, cư dân mạng đều rất thích ánh mắt của cô Ninh!" "Thầy Thời Việt, cậu xem xong nói với tôi nhé, tôi sẽ cho cậu xem hot search thứ hai, có một đoạn video của fan ghép rất hay!" Cô gái nói một tràng dài không ngừng nhưng ngạc nhiên thay, Ninh Thời Việt không hề cắt ngang, để mặc cô ấy ríu rít bên cạnh. Nếu theo tính cách bình thường của Ninh Thời Việt, có lẽ cậu đã lặng lẽ bỏ đi từ lâu. Nhìn lại gương mặt của Ninh Thời Việt, nữ diễn viên lại thêm một lần sững sờ. Ninh Thời Việt vẫn đang chăm chú nhìn vào màn hình điện thoại, ánh mắt dịu dàng, khóe môi như khẽ nhếch lên một cách khó nhận ra. Ngoài lúc đóng phim, nữ diễn viên này chưa bao giờ thấy biểu cảm dịu dàng như vậy trong mắt của Ninh Thời Việt. Cảm xúc trong lòng cô ấy gái xao động. Với ánh mắt cảm động đến thế, hai người trong màn hình kia hẳn là những người mà Ninh Thời Việt trân quý nhất trong đời. Cô ấy bất chợt cảm thấy thật lòng ngưỡng mộ người chị gái của Ninh Thời Việt. Cho đến khi trời tối hẳn, Ninh Thời Việt mới hoàn tất tất cả những cảnh quay cần bổ sung. Trợ lý Đinh Viêm vừa giúp Ninh Thời Việt thu dọn đồ đạc vừa hỏi: "Thời Việt, hôm nay vẫn về bên kia à?" Lịch quay của bộ phim đã hoàn tất nhưng chiều mai vẫn còn một sự kiện cần tham gia. Theo thói quen của Ninh Thời Việt, nếu ngày hôm sau có lịch làm việc, thường cậu sẽ về căn hộ riêng của mình nghỉ ngơi. Giọng của Ninh Thời Việt trầm lặng: "Hôm nay về nhà." Đinh Viêm đang cầm bình giữ nhiệt chợt khựng lại, ngạc nhiên nhìn Ninh Thời Việt. Ninh Thời Việt chỉ "ừ" một tiếng. Cậu cúi đầu nhìn vào màn hình điện thoại, vẫn là đoạn video đã lên hot search hôm nay. Giọng nói của Ninh Thời Việt pha chút dịu dàng khó nhận ra, lặp lại: "Về nhà."... Lúc chín giờ tối, đường vành đai Bắc Thành vẫn tấp nập xe cộ. Xe rời khỏi cao tốc, qua vài ngã tư đèn đỏ, cuối cùng chậm rãi tiến vào khu biệt thự. Khi mở cửa, Ninh Thời Việt nghe thấy tiếng trò chuyện của Ninh Phỉ và Ninh Dụ Huyên. Cậu đổi quần áo và đi dép ở cửa ra vào, bước vào phòng khách thì nhìn thấy hai người đang ngồi sát nhau trên sofa. Ninh Phỉ ngắm nhìn hình ảnh trên màn hình tivi với vẻ hài lòng: "Vừa rồi đoạn Thời Việt diễn khá tốt, rất tự nhiên." Ninh Dụ Huyên: "Quả thật là thế, nhưng có lẽ là nhờ bạn diễn giỏi dẫn dắt thôi. Diễn viên đóng vai mẹ lần này là một người có kinh nghiệm diễn xuất lâu năm." Ninh Thời Việt: "..." "Ninh Dụ Huyên." Ninh Thời Việt khẽ nhíu mày: "Chị không thể khen em một câu thật lòng được sao?" Nói rồi, cậu nhìn vào tivi, lập tức tối sầm mặt.