Chương 25: Mẹ có chuyện muốn nói với hai đứa

Nghe Lời Mẹ Hào Môn Thì Sao Chứ?!

Bạch Đào Cửu 08-04-2025 11:57:33

Trên tivi đang chiếu bộ phim cậu đóng cách đây hai năm, một bộ phim thanh xuân, trong đó cậu thủ vai nam thứ. Đó là lần đầu tiên Ninh Thời Việt đảm nhận một vai nặng ký đến vậy, do căng thẳng và thiếu kinh nghiệm nên diễn xuất cuối cùng của cậu không được như mong đợi. Nhờ vào gương mặt điển trai, bộ phim đó vẫn giúp Ninh Thời Việt thu hút một lượng lớn người hâm mộ, đồng thời gia tăng đáng kể độ nổi tiếng. Nhưng đối với Ninh Thời Việt, bộ phim này là một trong những vết đen trong sự nghiệp vì cậu cho rằng mình diễn chưa tốt. "Hai người..." Ninh Thời Việt nhìn mẹ và chị mình, muốn tức giận nhưng lại không thể: "Sao hai người không xem mấy bộ phim mà con diễn tốt? Sao lại chọn đúng bộ này vậy?" Nhìn vẻ mặt vừa bất lực vừa hơi ngượng ngùng của con trai, Ninh Phỉ bật cười. Ninh Dụ Huyên ở bên cạnh chớp mắt: "Vấn đề là ở em đấy chứ? Nhìn mẹ của chúng ta mà xem, tác phẩm nào mang ra cũng không thể chê được." Ninh Phỉ cười càng vui vẻ hơn. Ninh Thời Việt im lặng hai giây, cuối cùng cũng nghĩ ra lời đáp trả: "Chị còn nói em sao? Chị thử xem lại mấy vai diễn của mình đi..." Thấy hai chị em chuẩn bị đấu khẩu, Ninh Phỉ nhanh chóng ngắt lời: "Được rồi được rồi, hai đứa muốn cãi nhau thì để lát nữa. Đúng lúc cả hai đều có mặt, mẹ có chuyện muốn nói với hai đứa." Thật ra nhìn con trai và con gái có thể trêu chọc nhau như thế, Ninh Phỉ cảm thấy rất an lòng. Trong một thời gian dài, mỗi khi chạm mặt, Ninh Dụ Huyên và Ninh Thời Việt đều phớt lờ nhau, đã lâu rồi bà không thấy một cảnh tượng như vừa rồi. Tuy nhiên bà lại có chứng suy nhược thần kinh lâu năm, nếu không đi ngủ đúng giờ vào lúc mười giờ, có lẽ cả đêm sẽ không ngủ được. Ninh Phỉ đành ngắt lời hai đứa con, chuẩn bị nói vào chuyện chính. "Tuần sau, bố của các con sẽ đến Bắc Thành bàn chuyện làm ăn." Ninh Phỉ dịu dàng nói: "Nếu các con không bận thì hãy cùng bố ăn một bữa cơm nhé." Vừa nghe mẹ nói, Ninh Dụ Huyên và Ninh Thời Việt nhìn nhau. Từ sau khi ly hôn, bố mẹ họ sống ở hai nơi khác nhau, không có việc gì quan trọng thì cũng không gặp mặt nhau. Hiện tại bố họ đã có vợ mới, Ninh Dụ Huyên chưa từng gặp vợ hiện tại của bố mình, chỉ nghe nói tình cảm của hai người khá tốt. Còn Ninh Phỉ, dù không tái hôn nhưng cũng từng hẹn hò vài người bạn trai, có lẽ bà đã buông bỏ từ lâu. Quan điểm của Ninh Phỉ là ly hôn rồi thì xem nhau như người xa lạ, không cần thiết phải can thiệp vào cuộc sống của nhau. Nhưng bà cũng kiên quyết rằng dù sao ông ấy vẫn là bố của hai đứa nhỏ, Ninh Dụ Huyên và Ninh Thời Việt không nên phủ nhận bố ruột của mình. Vì vậy mỗi khi chồng cũ đến Bắc Thành, Ninh Phỉ đều khuyên hai con nếu có thời gian thì nên gặp bố mình một lần. "Con biết rồi, mẹ." Ninh Dụ Huyên đáp. Ninh Thời Việt thì im lặng không nói gì. Khi Ninh Phỉ đưa hai con ra đi sau ly hôn, Ninh Dụ Huyên đã hơn bảy tuổi, còn Ninh Thời Việt mới chỉ năm tuổi. Nếu Ninh Dụ Huyên vẫn còn vài ký ức đẹp về bố mình thì trong trí nhớ của Ninh Thời Việt gần như không có sự hiện diện của bố.