Chương 42: Không sợ chơi lớn quá bị ông cụ mắng à?
Nghe Lời Mẹ Hào Môn Thì Sao Chứ?!
Bạch Đào Cửu08-04-2025 11:57:32
Rất nhanh, tin tức lan ra khắp nơi.
Những ông chủ lớn giữ gìn hình tượng, dù lòng đầy nghi vấn cũng chỉ âm thầm cho người điều tra, không bàn tán công khai. Nhưng trong buổi tiệc vẫn có không ít hậu bối và "người rảnh rỗi", chẳng bao lâu mọi người bắt đầu xì xào.
"Vị tiểu thư họ Ninh này là ai? Trước giờ chưa từng nghe qua, sao Tạ tổng lại chủ động chào hỏi cô ấy thế?"
"Không chỉ vậy, hình như ông cụ Cố cũng rất coi trọng cô ấy, khen ngợi hết lời món quà cô ấy tặng."
"Tôi nhớ tên cô ấy là Ninh Dụ Huyên. Hồi nãy ông cụ còn đặc biệt nhắc đến mà."
Chẳng mấy chốc, tin đồn rằng Ninh Dụ Huyên và Cố Vân Hạo có thể đang hẹn hò cũng bắt đầu lan ra.
"Không thể nào, tôi cứ tưởng cô ấy và Tạ tổng... Không ngờ lại là người của thiếu gia nhà họ Cố?"
"Tôi cũng không chắc... Nhưng tiểu thư họ Ninh này đúng là giỏi, vừa có quan hệ với thiếu gia nhà họ Cố, giờ lại được Tạ tổng để ý."
"Chẳng sai! Mọi người nghĩ xem, có khi nào Tạ Chấp Nghiên nể mặt nhà họ Cố nên mới đối xử đặc biệt với cô ấy không?"
"Khả năng cũng có... Nhưng tôi thấy Tạ tổng chẳng buồn để ý đến những người khác nhà họ Cố, sao lại chỉ dành sự quan tâm cho cô ấy..."...
Trong số khách mời hôm nay cũng có không ít bạn bè của Cố Vân Hạo, ví dụ như bạn thân từ nhỏ của anh ta, Tề Ngang.
Tề Ngang vừa uống rượu với Cố Vân Hạo hôm qua, biết chuyện giữa Cố Vân Hạo và Ninh Dụ Huyên. Nghe mọi người bàn tán, hắn ta bèn đến hỏi thẳng: "Anh Hạo, cậu với cô Ninh Dụ Huyên đó rốt cuộc là thế nào, chia tay chưa?"
Cố Vân Hạo vốn đang bực bội, nghe vậy thì khó chịu: "Chia hay chưa liên quan gì đến cậu?"
"Được rồi, được rồi, tôi không hỏi nữa. Nhưng mà này..." Tề Ngang hạ giọng: "Tình cũ, tình mới đều có mặt trong một buổi tiệc, cậu gan thật đấy! Không sợ chơi lớn quá bị ông cụ mắng à?"
Sắc mặt Cố Vân Hạo càng khó coi hơn.
Anh ta định tìm Ninh Dụ Huyên nói chuyện nhưng bị ông nội chặn lại một lần, sau đó thì hoàn toàn không có cơ hội nói riêng với cô.
Mãi mới thấy Ninh Dụ Huyên đi lấy đồ uống một mình, Cố Vân Hạo vừa định tiến lại gần thì thấy cô bị quản gia Hà gọi lên lầu.
Cố Vân Hạo vừa bị ông nội trách mắng xong, không dám lên lầu tìm, lại lo lắng không biết Ninh Dụ Huyên có nói gì trước mặt ông cụ không.
Bất đắc dĩ, anh ta đành gửi vài tin nhắn cho Sầm Mộng, dặn cô ta tuyệt đối không được làm gì thiếu suy nghĩ.
Nếu Sầm Mộng nói linh tinh, tin đến tai ông cụ, mọi chuyện sẽ càng khó xử lý hơn.
Gặp mặt xong, Cố Vân Hạo tốn không ít công sức trấn an Sầm Mộng, cuối cùng cô ta đồng ý tạm thời không công khai chuyện hai người đang hẹn hò.
Để tránh bị người khác nhìn thấy cả hai ở cùng nhau, lời ra tiếng vào đến tai ông cụ, Cố Vân Hạo bảo Sầm Mộng ở một mình trước, đợi tiệc kết thúc rồi mới tìm anh ta.
Sau khi giải quyết ổn thỏa, Cố Vân Hạo vừa thở phào nhẹ nhõm thì lại nghe tin Tạ Chấp Nghiên, vị đại lão khó mời đã đến, còn trò chuyện với Ninh Dụ Huyên. Bây giờ chuyện này đã lan rộng khắp nơi.
Cố Vân Hạo vừa hoang mang vừa không thể hiểu nổi.
Anh ta và Ninh Dụ Huyên quen nhau đã mấy năm, yêu nhau hơn một năm nhưng chưa từng nghe nói Ninh Dụ Huyên có mối liên hệ gì với nhà họ Tạ.
Nếu Ninh Dụ Huyên thực sự quen biết Tạ Chấp Nghiên thì với tư cách bạn trai, sao anh ta có thể hoàn toàn không hay biết chứ?
Điều Tề Ngang tò mò muốn hỏi chính là chuyện này: "Đúng rồi, anh Hạo, cô bạn gái cũ... mà thôi, nói chung là cô Ninh Dụ Huyên đó thật sự quen biết Tạ Chấp Nghiên à?"
Cố Vân Hạo bực bội trả lời: "Tôi không biết!"
Tề Ngang không chịu buông tha: "Cậu với cô ấy quen nhau lâu vậy, chẳng phải cậu nói cô ấy rất nghe lời, chuyện gì cũng kể với cậu sao? Sao lại không biết?"