Chương 32: Mộng Mộng, đừng sợ, có anh ở đây

Nghe Lời Mẹ Hào Môn Thì Sao Chứ?!

Bạch Đào Cửu 08-04-2025 11:57:33

Lúc này tại nhà họ Cố. Do sức khỏe ông cụ không tốt, tiệc mừng thọ được tổ chức ngay tại nhà cũ. Bên trong hội trường, khách khứa gần như đã đến đông đủ, cảnh tượng náo nhiệt vô cùng. Ông cụ Cố hiện vẫn đang ở trên lầu, chưa xuống tiếp chuyện mọi người. Dù nhà họ Cố giờ đây không còn thịnh vượng như trước nhưng danh tiếng mà ông cụ gây dựng nhiều năm qua vẫn còn. Khách đến chúc thọ toàn là những người giàu có, quyền quý. Gia chủ nhà họ Mạnh và nhà họ Hạ đều đích thân đến dự. Ngay cả người đứng đầu nhà họ Tạ, Tạ Chấp Nghiên, nhân vật đang rất nổi trong hai năm gần đây không có mặt nhưng cũng cử đại diện thân tín của nhà họ Tạ đến tham dự thay. Hầu như toàn bộ giới thượng lưu Bắc Thành đều quy tụ tại đây. Cố Vân Hạo lo lắng Sầm Mộng không quen với bầu không khí như thế này. Sau khi được bố dẫn đi chào hỏi một vòng, anh ta tìm thấy Sầm Mộng đang đứng chờ ở góc phòng. Quả nhiên, Sầm Mộng trông rất căng thẳng, đôi môi mím lại. Thấy Cố Vân Hạo, cô ta lập tức bước tới. "Vân Hạo, anh đến rồi." Nhìn cô gái dịu dàng yếu ớt trước mắt hoàn toàn dựa vào mình, trong lòng Cố Vân Hạo bỗng dâng lên cảm giác muốn bảo vệ. Anh ta dịu dàng kéo cô ta vào lòng: "Mộng Mộng, đừng sợ, có anh ở đây." Sầm Mộng khẽ đáp "Ừm" một tiếng, giọng nói nhỏ nhẹ: "Vân Hạo, hôm nay thật sự sẽ công khai mối quan hệ của chúng ta trước mặt nhiều người thế này sao?" Thật ra trong lòng Cố Vân Hạo cũng rất bối rối. Anh ta đã hứa với Sầm Mộng sẽ giới thiệu cô với mọi người tại buổi tiệc mừng thọ này. Nhưng vì anh ta mới gia nhập công ty gia đình không lâu, không giống các bậc cha chú đã quen với những buổi gặp mặt quyền quý nên vừa nãy khi cùng bố chào hỏi các nhân vật lớn, anh ta không tránh khỏi cảm giác áp lực. Cố Vân Hạo cúi đầu nhìn người phụ nữ nhỏ nhắn dịu dàng trong vòng tay mình, ánh mắt cô ta tràn đầy sự ngưỡng mộ và tin tưởng. Anh ta kiên định gật đầu: "Em yên tâm, chuyện anh đã hứa với em thì nhất định sẽ giữ lời." Trên tầng hai, trong căn phòng của ông cụ Cố. Hà quản gia đứng cạnh, báo cáo tình hình chuẩn bị cho tiệc mừng thọ. Mọi thứ đã sẵn sàng, chỉ còn chờ đến giờ là bắt đầu. Tiếng chuông báo tin nhắn vang lên. Ông cụ Cố đeo kính lão, nhìn vào điện thoại vài giây rồi khẽ cau mày. "Lão Hà." Giọng ông cụ dù không còn vang dội như xưa nhưng vẫn mang uy nghiêm: "Danh sách khách mời, mọi người đã đến đủ chưa?" Hà quản gia đáp: "Những vị khách quan trọng đều đã đến." Với quy mô như thế này, việc khách mời đến muộn hoặc không thể tới là điều khó tránh khỏi. Nhưng nhân viên phụ trách đăng ký ở cổng vừa báo rằng tất cả các nhân vật chính yếu đều đã có mặt. Ông cụ Cố gật đầu, lại hỏi tiếp: "Con bé Dụ Huyên đã đến chưa?" Hà quản gia khựng lại. Hôm qua ông ấy đã nhận được cuộc gọi từ Ninh Dụ Huyên. Cô báo rằng mình và Cố Vân Hạo đã chia tay nên sẽ không đến dự tiệc, quà sẽ được người mang tới.