Chương 269: Yêu vương liên thai.

La Phù

Vô Tội 25-07-2021 13:17:28

Mặc dù không thể nào phá tan được những dải tua rua đang tản ra ánh sáng nhưng một ít kiếm khí và kiếm ý sắc bén từ bản mệnh kiếm nguyên vẫn tiến được vào bay loạn bên trong cái mui xe. Tuy nhiên nét mặt của Thái Thúc vẫn thản nhiên. Ánh mắt nàng chỉ có một sự lạnh lùng để mặc cho đám kiếm khí va chạm phải bộ Thái Hư nghê y của mình rồi vỡ nát. Ngay vào lúc bản mệnh kiếm nguyên của Đường Khanh Tướng bị cái pháp bảo ngăn lại, trong mắt nàng chợt biến thành màu tím, ngay cả mái tóc cũng lấp lánh thứ ánh sáng đó. Trong không trung đột nhiên xuất hiện một làn ánh sáng màu tím. Rồi không hiểu từ đâu, vô số những cột sét như một làn khói nhẹ xuất hiện, quyện lại với nhau rồi tạo thành hai đám mây rộng tới mười trượng. Liên tục có những tia chớp lóe lên trong đám mây, ẩn chứa một cái thế giới đầy lôi điện. Gần như đồng thời, vô số những tia sét màu tím từ trên cao ập xuống dưới giống như một làn nước lũ tràn về phía Đường Khanh Tướng. Đường Khanh Tướng ngay lập tức lướt sang một bên. Vô số kiếm khí từ người y tản ra khiến cho người ta có cảm giác y như biến thành một con nhím. Vô số những mũi nhọn sắc bén từ người y tản ra xung quanh đánh nát những tia chớp đang giáng xuống người mình. Tuy nhiên hai đám mây giống như có sinh mệnh cho dù Đường Khanh Tướng có tránh né thế nào thì những tia chớp vẫn được chúng trút xuống như dòng nước lũ về phía y. Trong lúc nhất thời như có hai cột sáng liên tục chiếu về phía Đường Khanh Tướng. Còn xung quanh Đường Khanh Tướng thì xuất hiện một vầng ánh sáng màu tím với vô số tia chớp liên tục nổ tung. Hàng loạt những tia kiếm khí xé rách vầng sáng bay ra khiến cho trên không trung tạo thành một dải sáng dài hẹp. - Pháp bảo của cô ta là thứ gì? - Tại sao cô ta lại có thể phóng ra được hai đám Diệt Tuyệt lôi vân? Có rất nhiều người có thể nhận ra Thái Thúc sử dụng Diệt tuyệt lôi vân trong Đạo Tàng Chân Nguyên Diệu yếu. Sự mạnh mẽ của đạo pháp thuật này đó là chỉ cần lực lượng chân nguyên có đủ thì vẫn có thể giữ được sự tồn tại của đám mây sét. Tuy nhiên do bản mệnh kiếm nguyên phóng ra và Thái Thúc phản kích quá nhanh khiến cho nhiều người cơ bản không hiểu tại sao nàng lại có thể phát ra được hai đám mây sét. Hơn nữa thời gian tồn tại của chúng dường như cũng dài hơn một chút. Bởi vì thi triển một cái pháp thuật như vậy lực lượng chân nguyên sẽ rút đi cực nhanh. - Làm sao mà lực lượng chân nguyên của cô ta có thể khiến cho hai đám mây đó vẫn còn tồn tại? Trong nháy mắt rất nhiều người không thể hiểu nối tại sao Thái Thúc có thể chịu đựng được việc chân nguyên mất đi như thế. Tuy nhiên bọn họ đều có thể cảm thấy tình hình của Đường Khanh Tướng cũng không hề ổn. Đường Khanh Tướng tu luyện bản mệnh kiếm nguyên có lực công kích khủng bố. Tuy nhiên người tu luyện bản mệnh kiếm nguyên lại có một sự thiếu hụt cũng như trước đó Lạc Bắc đã nhận ra rằng sự thiếu hụt đó là không thể sử dụng pháp thuật có tác dụng phụ trợ. Mặc dù nói công kích là sự phòng thủ tốt nhất. Trong tình huống một đối một, bản mệnh kiếm nguyên có thể tạo ra lực sát thương áp đảo, chỉ sợ đầu tiên đối thủ phải nghĩ tới cách bảo vệ mình mà không có thời gian phản kích. Tuy nhiên nếu bản mệnh kiếm nguyên không thể làm cho đối phương bị thương thì nhược điểm của nó sẽ được thể hiện ngay. Trên người Đường Khanh Tướng cũng không có cái pháp bảo nào có thể ngăn cản được thứ pháp thuật lợi hại như Diệt tuyệt lôi vân. Mặc dù pháp thuật của Côn Luân tuy nhiều, pháp bảo cũng lắm nhưng chúng lại tập trung ở trên tay của một nhóm người. Còn Vấn Thiên trong số Thập Đại kim tiên cũng giống như Minh Nhược không hề thích dựa vào ngoại vật. Đối với y mà nói thì chỉ cần một thanh kiếm là đủ rồi. Vì vậy mà trên người Đường Khanh Tướng cũng chẳng có nhiều pháp bảo. Hơn nữa, Đường Khanh Tướng vẫn luôn ở vị trí trên cao, không phải trải qua nhiều trận chiến như Lạc Bắc nên y không phát hiện ra được nhược điểm của mình. Mà cơ bản y cũng chẳng có lấy một cái pháp thuật phòng ngự nào lợi hại. Vì thế mà y chỉ còn dựa vào kiếm ý và kiếm khí để ngăn cản những tia sét đang phóng về phía mình. Đối với sự khống chế kiếm nguyên và kiếm khí Đường Khanh Tướng có thể nói là đứng trên đỉnh cao. Y chia kiếm khí ra thành hàng nghìn, hàng vạn đạo mà đánh nát những tia sét đang lan về phía mình, thậm chí còn có một chút gì đó giống như lúc Minh Nhược tiêu diệt đám ma binh. Nhưng tu vi của Đường Khanh Tướng dù sao thì cũng kém hơn Minh Nhược rất nhiều. Hơn nữa sử dụng kiếm khí phá nát những tia chớp liên tục cũng chẳng khác nào cầm chùy to mà đập ruồi khiến cho lực lượng chân nguyên của y hao tồn còn nhiều hơn cả Thái Thúc. Cứ thế này dường như Đường Khanh Tướng không phải là đối thủ của Thái Thúc. Hơn nữa, Ly Nghiêu Ly ở bên cạnh nàng còn chưa ra tay. Trong đám mây đen rất nhiều người do dự. Mặc dù bọn họ muốn ra tay nhưng lại nghĩ tới mệnh lệnh vừa rồi của Đường Khanh Tướng. Cái mệnh lệnh đó khiến cho họ do dự không biết phải nên làm như thế nào... Bị những tia chớp màu tím bao phủ, sắc mặt của Đường Khanh Tướng trở nên hết sức khó coi. Sự hiểu biết của Đường Khanh Tướng đối với Đạo Tàng Chân Nguyên Diệu yếu còn hơn mọi người rất nhiều. Y tất nhiên biết Đạo Tàng Chân Nguyên Diệu yếu có một cái pháp thuật là Diệt Tuyệt lôi vân. Nhưng y cũng không biết Thái Thúc dựa vào cách nào mà có thể phóng ra được hai đám mây. Nhưng lúc này, y cũng chẳng có thời gian để mà suy nghĩ. Gần như toàn bộ sự tập trung của y đều để ngăn cản những tia chớp đang lao về phía mình. Bản mệnh kiếm nguyên của y không ngờ không thể phá được cái pháp bảo của Thái Thúc. Tên hậu bối của Thục Sơn nhìn như một tiểu cô nương còn chưa hết sức mẹ vậy mà lại đánh cho y không có sức hoàn thủ. Cái cảm giác nhục nhã khiến cho lồng ngực của Đường Khanh Tướng gần như nứt toác. - Làm sao ta có thể thua trong tay ngươi? Ta thật sự muốn xem chân nguyên của ngươi còn có thể duy trì được tới đâu. Đường Khanh Tướng gào lên trong đầu. Y cũng đang chờ đợi. Chỉ cần Thái Thúc không chịu nổi nữa y sẽ phản kích ngay lập tức. Y không tin dưới sự liên kích từ bản mệnh kiếm nguyên của mình mà không đánh nát được cái pháp bảo kia. Tuy nhiên, ở bên trong cái pháp bảo kia, Thái Thúc vẫn thản nhiên nuốt Thạch Nhũ quỳnh dịch. Vào lúc này, đối với Thái Thúc mà nói thì cơ bản nàng chẳng thèm để ý tới việc Thạch Nhũ quỳnh dịch tiêu hao như thế nào. Trên người nàng chỉ có một thứ ý chí lạnh như băng mà không một ai ngăn cản được. Nàng phải tới núi Đại Đông, đến bên cạnh Lạc Bắc. Thái Thúc không còn là tiểu cô nương lưng đeo Tân Thiên Trạm Lô như khi vừa mới rời khỏi Thục Sơn nữa. Trong một khoảng thời gian ngắn, nắm trong tay lực lượng mạnh hơn cho nên Thái Thúc đã quên mất Tân Thiên Trạm Lô, tu luyện Đạo Tàng Chân Nguyên Diệu yếu. Trên người nàng không còn kiếm nhưng ánh mắt của Thái Thúc lại như xuyên thủng đám kẻ địch tầng tầng lớp lớp trước mặt mà nhìn về phía núi Đại Đông. Từ trên người nàng tản ra một thứ hơi thở kiên quyết, lạnh lẽo khiến cho người ta cảm giác nàng giống như thanh Tân Thiên Trạm Lô. Dường như linh hồn của nó đã hòa tan vào trong thân thể của Thái Thúc. Vào lúc này, đối diện với một đối thủ như Đường Khanh Tướng, Thái Thúc cũng chỉ nghĩ tới Lạc Bắc. Lúc trước, Lạc Bắc không hề có quyết định nào sai lầm. Thái Hư nghê y và Thạch Nhũ quỳnh dịch đối với Thái Thúc mà nói đúng là một sự phối hợp tuyệt vời. Đường Khanh Tướng cố gắng chịu đựng. Hiện tại, gã và Thái Thúc thi xem chân nguyên của ai không chịu nổi trước. Nhưng điều khiến cho gã khó có thể chấp nhận được đó là chân nguyên của Thái Thúc không hề có dấu hiệu kiệt quệ. Do dự một chút, sắc mặt của Đường Khanh Tướng lập tức trở nên dữ tợn. - Ra tay! Giết cô ta. Âm thanh oán độc trong nháy mắt được thốt ra khỏi miệng gã. Tiếp theo, Đường Khanh Tướng cũng biết trên người Thái Thúc có thứ gì đó bổ sung chân nguyên, nếu không thì nàng không thể chịu đựng được mức độ chân nguyên mất đi như vậy. Mặc dù trước đó, y ra lệnh cho những người khác không được ra tay, hiện tại lại ra lệnh cho họ đúng là mất mặt. Nhưng Đường Khanh Tướng cũng không phải là một kẻ ngốc lấy trứng chọi đá. Chỉ trong một chút thời gian mà chân nguyên của Đường Khanh Tướng đã mất đi hơn nửa. Nếu còn tiếp tục thỉ chỉ sợ qua vài hơi thở nữa sẽ không chống nổi pháp thuật của Thái Thúc. Chưa nói bên cạnh Thái Thúc còn có Ly Nghiêu Ly vẫn chưa ra tay. Đường Khanh Tướng vừa thốt lời, từng đợt pháp lực dao động cực mạnh lập tức từ trong đám mây đen lan ra. Trên thực tế thì đó cũng không phải là đám mây đen mà là do một vài người có khí thế và pháp lực dao động quá mạnh va chạm với nhau khiến cho không khí bị hỗn loạn, từ xa nhìn lại không được rõ ràng giống như một đám mây đen. Đối mặt với Đường Khanh Tướng, mặc dù lúc đầu y hết sức tự tin không để cho họ ra tay định một mình đánh chết Thái Thúc và Ly Nghiêu Ly. Nhưng hiện tại không chống đỡ được lại ra lệnh cho họ xuất thủ nhưng tất cả không ai dám cười nhạo. Mặc dù Đường Khanh Tướng không địch lại Thái Thúc nhưng gần như toàn bộ những người có mặt ở đây đều hiểu rõ bản thân mình không chống nổi một chiêu bản mệnh kiếm nguyên của y. Có điều Thái Thúc thể hiện thực lực dường như quá mạnh. Một vài người trong đám mây đen thậm chí còn xuất hiện cảm giác bất an. Cũng giống như dám người Triệu Phi Dung ở trên con thuyền nhỏ kia lo lắng, bọn họ nghĩ Lạc Bắc là đệ tử của La Phù, còn Thái Thúc là hậu bối của Thục Sơn mới vào môn phái được mấy năm nhưng hiện tại lại có thực lực mạnh như vậy khiến cho bọn họ hơi lo lắng mình đứng nhầm vị trí. Tuy nhiên lúc này cho dù Thái Thúc có thể hiện thực lực mạnh tới mấy thì bên cạnh nàng cũng chỉ có một người nữa mà thôi. Với hai người, trừ khi Thái Thúc đạt tới cấp bậc như Huống Vô Tâm còn không thì nàng chắc chắn không phải là đối thủ của nhiều người. Suy nghĩ như vậy, ba, bốn chục người bên phía Đường Khanh Tướng lập tức ra tay. Những người còn lại thấy bằng đó người ra tay cũng đủ làm cho Thái Thúc và Ly Nghiêu Ly biến mất... Tuy nhiên, Thái Thúc lại nhanh hơn họ một bước. Cũng không phải do tu vi của Thái Thúc cao hơn những người trong đám mây đen mà là do cũng giống như phần lớn các loại pháp thuật khác, Diệt Tuyệt lôi vân một khi phóng ra cũng chẳng cần phải mất nhiều sức khống chế. Nó chỉ tương đương với việc nối liền một cái thông đạo từ trong người rồi liên tục dồn lực lượng chân nguyên để kích động khí Lôi Cương mà thôi. Thậm chí trong lúc Đường Khanh Tướng đang dốc hết sức, Thái Thúc lại vô cùng nhàn nhã. Nàng chỉ có một việc phải làm đó là nuốt Thạch nhũ quỳnh dịch để bổ sung chân nguyên đồng thời chú ý tới cử động của đám người bên Đường Khanh Tướng. Ngay vào lúc nét mặt của Đường Khanh Tướng trở nên dữ tợn nhưng chưa kịp thốt nên lời thì một vầng ánh sáng màu tím đã xuất hiện trong tay Thái Thúc bay vào bên trong cái đài sen dưới chân nàng. luồng lực lượng chân nguyên vừa mới chui vào trong đài sen thì từng vầng ánh sáng màu đen lập tức tản ra tạo thành những cái lá sen rộng lớn. Một vầng ánh sáng màu đen ngưng tụ thành đóa hơ sen trong nháy mắt xuất hiện trước mặt mọi người mà cái pháp bảo kia lại hóa thành tâm sen. Không hề có lấy một dấu hiệu, một làn pháp lực dao động tràn ngập hơi thở hoang dã tản ra. Theo tiếng gầm vang lên như tiếng sấm, một cái bóng to như một quả núi nhỏ từ trong vầng sáng màu đen xuất hiện. Cái bóng đó vừa mới xuất hiện khiến cho ánh sáng trước mặt mọi người như biến mất. Cái cảm giác đầu tiên của mọi người về cái bóng đó là vô cùng khổng lồ. Khi cái bóng đó hiện ra lập tức đội cái pháp bảo đài sen lên người giống như đeo thêm một cái yên. Khủng bố và hoang dã là thứ cảm giác mà cái bóng to như ngọn núi đó mang tới cho mọi người. Từ cái bóng khổng lồ không chỉ tản ra pháp lực dao động mạnh mà còn như những cơn sóng ập tới tấn công tất cả. Hơn nữa, trên người nó phủ kín những đường vân màu đen khủng bố. Thất Hải Yêu Vương thú! Con thú khổng lồ xuất hiện dưới cái đài sen của Thái Thúc chính là con dị thú mạnh nhất trong Thất hải - Thất Hải Yêu Vương thú. So với trước đây, thân hình của Thất Hải Yêu Vương thú đã to thêm một vòng, hơn nữa trên trán của nó cũng thấp thoáng những đường vân màu đỏ đen. Hiển nhiên từ sau khi trở thành vật cưỡi của Lạc Bắc, mở ra thần trí khiến cho Thất Hải Yêu Vương thú cũng bắt đầu trưởng thành. Sau khi Thất Hải Yêu Vương thú xuất hiện, Thái Thúc gây cho Đường Khanh Tướng và đám người kia cái cảm giác ánh mắt và tinh thần bị tấn công liên tục. Từng đợt pháp lực cực mạnh không giống của người tu đạo tản ra kéo thành một dải dài sau lưng Thất Hải Yêu Vương thú. Quỷ Xa Âm Vương Cưu, Liệt Vân Phi liêm, Pháp Vương thủy chu, Thanh Văn Hải Ngưu, Liệt Sa cuồng ngao... Mỗi một con đều là dị thú cực mạnh trong Thất hải. Chúng bám theo sau Thất Hải Yêu Vương thú. Số lượng dị thú so với khi Lạc Bắc ở đó còn nhiều hơn. Hiển nhiên là trong thời gian qua, Thái Thúc và đám người Ly Nghiêu Ly vẫn tiếp tục tập hợp các yêu tộc trong Thất hải. Sau đám dị thú là mười sáu vầng sáng đỏ như máu. Mười sáu chiếc Ngô chu có hình dạng giống hệt những con rết đang giương nanh múa vuốt. Trong ánh mắt của đám người bên Đường Khanh Tướng thì mười sáu chiếc Xích Huyết ngô chu cũng không có gì lợi hại nhưng hiện tại không hiểu tại sao chúng lại có thể lơ lửng trên không trung. Trên mười sáu chiếc Xích Huyết Ngô Chu đứng đầy bóng dáng người của tộc Ly Thủ, tộc Đằng Giao và tộc Long nghê... Vốn không trung quanh Thái Thúc đang hết sức trống trải lập tức trở nên chật kín. Nếu như nói vốn so với hai người Thái Thúc và Ly Nghiêu Ly thì đám người bên Đường Khanh Tướng chẳng khác gì một ngọn núi nhỏ thì hiện tại bên phía Thái Thúc lại chẳng khác nào xuất hiện một ngọn núi khổng lồ. Cảnh tượng đó giống như có một đội quân cực mạnh xuất hiện ra trước mặt mọi người. Câu nói của Đường Khanh Tướng còn chưa dứt, đợt công kích thứ nhất của mười mấy người sau lưng y mới phóng ra. Tuy nhiên bên phía Thái Thúc vẫn yên tĩnh chỉ có hai luồng máu tươi phun tới hai người với pháp lực dao động hỗn loạn gây ra lốc xoáy. Cảnh tượng như vậy khiến cho tinh thần của mỗi người chịu áp lực cực lớn. Cứ như vậy hai người đó lập tức không giữ nổi tinh thần, không khống chế được pháp thuật mà bị chân nguyên phản lại. - Đây là thứ pháp bảo gì mà có lực phòng ngự mạnh thậm chí lại còn có công hiệu xé rách hư không? Tại sao trước kia ta chưa từng nghe nói tới? Trong nháy mắt Đường Khanh Tướng và đám người ở bên y đều có ý nghĩ như vậy. Trên thực tế cũng không trách được đám người Đường Khanh Tướng không nhận ra lai lịch của cái pháp bảo đó bởi vì trước đây nó chưa hề tồn tại. Bản thân của cái pháp bảo này được Bích Căn sơn nhân sử dụng Ô Đàm Kim Ma lang chiến xa, Thiên Hưu lôi châu, Sơn Hà xã tắc chung, Nại Hà kim kiều và rất nhiều pháp bảo để luyện chế mới tạo thành một cái pháp bảo này. Tên của nó là Yêu vương liên thai. Lúc trước, sau khi phát hiện trong Ô Đàm kim ma lang chiến xa không có động phủ ẩn chứa nên cho dù nó là một thứ pháp bảo rất mạnh những Bích Căn sơn nhân cũng chẳng có nhiều hứng thú với nó. Nhưng Nại Hà kim kiều của Tiếu Vô Trần có thể xé rách hư không lại khiến cho Bích Căn sơn nhân cuồng nhiệt. Mà Bích Căn sơn nhân cũng không thẹn với danh hiệu người luyện khí số hai trong thiên hạ với thực lực tu bổ tụ hợp pháp bảo số một. Không ngờ lão có thể luyện chế lại Nại Hà kim kiều, Sơn Hà xã tắc chung, Ô Đàm kim ma lang chiến xa và Thiên Hưu lôi châu thành một cái Yêu vương liên thai. Cái Yêu vương liên thai này là có một cái trận pháp phòng ngự rất mạnh và lực truyền tống xé rách không gian. Hơn nữa khi thi triển pháp thuật lôi cương nó còn có thể tăng phúc lên gấp đôi. Có thể nói đây là cái pháp bảo lợi hại nhất mà Bích Căn sơn nhân luyện chế từ trước tới nay. - Lạc Bắc! Ngươi phải chờ ta. Trong nháy mắt khi thể hiện thực lực cực mạnh, Thái Thúc thầm thốt lên câu đó. Nàng hiểu rất rõ nếu là bản thân thì Lạc Bắc cũng bất chấp tất cả để tới cứu. Trên thực tế rất nhiều lần Lạc Bắc hoàn toàn suy nghĩ cho nàng. Chẳng hạn như khi Huống Vô Tâm tới, không địch lại phải bỏ trốn thì Lạc Bắc cũng để cho nàng đi trước, hơn nữa còn để cái Nại Hà kim kiều tàn phế vào bên trong Ô Đàm kim ma lang chiến xa. Nếu người khác mà thấy thì chỉ nghĩ đó là một hành động vô thức, nhưng Thái Thúc lại hiểu rõ hắn làm vậy là để tăng cường thực lực cho nàng, đề phòng chẳng may hắn mất đi, Côn Luân đánh tới địa cung thì nàng có sức để trốn thoát. Thái Thúc hiểu rất rõ sinh mệnh mặc dù quý giá nhưng nếu vì Lạc Bắc thì nàng cũng bất chấp tất cả cho dù là tính mạng của mình... Tuy rằng Đường Khanh Tướng và những người bên cạnh không ngờ được cái đài sen lại là một thứ pháp bảo như vậy nhưng dù sao thì bên y cũng có rất nhiều cường giả. Gần như vào lúc hai người kia do mất tinh thần làm cho chân nguyên phản lại, phun máu thì từ trong đám mây đen, một gã trung niên áo đen chợt tản ra một thứ khí thế hùng mạnh. Y chém mạnh hai tay một cái khiến cho Diệt Tuyệt Lôi Vân của Thái Thúc đột nhiên bị cắt đứt. Dòng thác những tia chớp trong nháy mắt bị y dẫn dắt liền ngưng kết lại tạo thành một thanh kiếm màu tím mà chém thẳng về phía Thái Thúc. Sự mạnh yếu của hai bên lập tức để thể hiện. Người bên phía Đường Khanh Tướng nhiều lắm cũng chỉ là những người thuộc các môn phái nhỏ, chỉ có hơn mười người là thuộc thất tông lục phái. Khi vừa mới gặp nhau, bọn họ bị Ly Nghiêu Ly đánh chết hai người rồi lại bị Đường Khanh Tướng tiện tay đánh chết mất một. Hơn nữa, nhưng người này đều mới tập trung lại với nhau, sự phối hợp pháp thuật còn không bằng những người thất tông lục phái. Mà bên Thái Thúc lại khác. Trải qua những trận chiến với thất tông lục phái và Thương Lãng cung, đấu pháp của bọn họ tăng trưởng rất nhiều, hơn nữa cũng có sự chuẩn bị từ trước. Vì vậy mà bên Thái Thúc chẳng khác nào quân chính quy của triều đình còn bên Đường Khanh Tướng thì lại cơ bản chẳng khác nào đám giặc cỏ. Trong nháy mắt đó pháp thuật và pháp bảo của mười mấy người bên Đường Khanh Tướng phóng ra đã bị pháp thuật của hơn mười con dị thú bao phủ. Đám người bên Đường Khanh Tướng giống như chim sợ tên lập tức tản ra. Ít nhất trong số đó có bốn người do pháp bảo bị đánh nát mà không kịp né tránh khiến cho pháp thuật của đám dị thú đánh cho nát thành tro bụi.