Chương 307: Truy sát.

La Phù

Vô Tội 25-07-2021 13:17:33

Cái pháp bảo này mặc dù có tên là Hám Thiên Ngân Địch nhưng không phải dùng để thổi. Chỉ thấy năm ngón tay trái cùng với ngón cái và ngón trỏ bàn tay phải của Chúc Chân Tông khoát nhẹ lên bảy lỗ của Hám Thiên ngân địch. Theo từng làn pháp lực dao động mãnh liệt, một làn chân nguyên từ trong bảy ngón tay của y liên tục chảy vào trong ngân địch. Vào lúc này, khi Chúc Chân Tông bắt đầu thi triển hám Thiên ngân địch cũng đã dừng thi triển pháp thuật trước đó. Tuy nhiên nhưng con quái vật màu đen không sợ chết lao tới lại sợ hãi, nhanh chóng lui lại. Chân nguyên của Chúc Chân Tông cuồn cuộn tràn vào khiến cho Hám Thiên Ngân Địch tỏa ra ánh sáng chói mắt. Vô số những lá bùa nhỏ như con kiến trên nó được ánh sáng chiếu vào tạo ra những hình ảnh lưu động quanh người Chúc Chân Tông và Hồng Dật. Từ xa nhìn lại như có một quả bóng đầy hoa văn màu đen bọc quanh hai người. Từng cái gọn sóng trong suốt từ trong Hám Thiên ngân địch tản ra giống như một cái võng lớn xông vào trong Minh hà vô tận. Gần như ngay lúc đó, dưới chân đám người thiếu nữ áo trắng ở cách Hồng Dật không biết bao xa đột nhiên cảm nhận đáy thuyền chấn động như có vô số thiên lôi địa hỏa đột nhiên nổ tung. Con thuyền hình cái bát bị lực xung kích làm cho vọt lên cao tới mấy trượng. Trong tầm mắt, dòng nước vốn đã chảy xiết chợt xuất hiện một con sóng lớn cao tới mấy trược, khắp nơi tràn ngập lốc xoáy. Vào lúc này, giống như toàn bộ Minh hà khôn cùng đều như bị oanh tạc. - Không ổn. Đám người Vân Viện lập tức biến sắc. Trận Cửu Khúc Minh Hà là một trận pháp huyền ảo và hùng mạnh, không chỉ có sử dung lực lượng của trận pháp tạo ra thực thể mà mỗi một chỗ còn sử dụng lực lượng trận pháp nối với một không gian khác nhau. Nó tương đương với việc có vô số thông đạo đan xen với nhau tạo thành một dòng Minh hà độc đáo này. Ngoại trừ những người đưa đò biết được con đường nào tuyệt đối an toàn ra thì rất nhiều nơi trong trận Cửu Khúc Minh Hà đều thông tới một không gian không biết tên. Phần lớn các thông đạo đều nối liền với không gian hoặc lưu hoặc là không gian trong thiên thạch. Cũng chỉnh vì vậy mà cho dù là trên không, mặt nước hay đáy dòng Minh Hà cũng đều là những thông đạo thông tới các không gian đó tạo thành. Cho nên trong trận Cửu Khúc Minh hà người ta không dám phi hành. Nếu không chẳng may lệch khỏi con đường an toàn thì có khả năng bị cuốn vào trong một không gian nguy hiểm. Mặc dù Chúc Chân Tông không dám đảo loạn toàn bộ trận pháp nhưng những thông đạo bên trong đó bị khuấy đảo càng thêm hỗn loạn và hung hiểm. Hiện tại vô số sóng to gió lớn ập tới, chỉ cần chệch khỏi con đường là sẽ gặp nguy hiểm vô cùng. Ngay vào lúc đám người Vân Viện đang lắc lư thì mấy con sóng to lại đánh lên thân thuyền khiến cho mọi người loạng choạng. Chỉ thấy con thuyền hình cái bát lay động mạnh, văng lên cao giống như có một bàn tay khổng lồ ném nó lên vậy. - Không được rời khỏi thuyền. Đúng lúc này, người đưa đò bị mù chợt quá to một tiếng. Cây sào màu đen trong tay y liên tục cắm xuống nước. Mặc dù toàn bộ con thuyền vẫn lắc lư nhưng không ngờ trong sóng to gió lớn lập tức ổn định lại. Trên mặt sông chỗ Chúc Chân Tông và Hồng Dật cũng có sóng to gió lớn nhưng nhưng con sóng vừa mới chạm vào vầng sáng màu đen bao phủ quanh Chúc Chân Tông và Hồng Dật lập tức biến mất hóa thành một đám bọt nước mà rơi xuống. - Nếu sóng chưa đủ thì thêm chút gió nữa đi. Nhìn sóng to gió lớn mạnh liệt trên mặt sông, Chúc Chân Tông nở nụ cười âm hiểm. Ngón tay của y hơi nhích khẽ trên Hám Thiên ngân địch, ở nơi rất xa chợt nghe thấy tiếng gió thổi vù vù. - A? Hồng Dật nhướng mày nhìn Chúc Chân Tông nói: - Hám Thiên ngân địch của Chúc sư thúc quả thật là thần diệu, không ngờ nó còn có thể xuyên qua không gian để công kích đối phương. - Cái trận Cửu Khúc Minh hà này tập hợp vô số thông đạo lại một chỗ, thực sự không giống trận pháp. Nếu sáng tạo một chút thì đôi chỗ cũng có những khoảng không không hề có thông đạo đi qua. - Chúc Chân Tông lắc đầu nói: - Hám Thiên Ngân Địch của ta chỉ có thể ảnh hưởng tới dòng Minh Hà, cơ bản không thể xuyên qua không gian. Nhưng ta biết, trên khắp thế gian, pháp bảo có thể xuyên qua không gian công kích dối phương chỉ có một cái là Toái Hư Thần cung mà thôi. Hồng Dật chân nhân lên tiếng: - Toái Hư thần cung được phong ấn trong Thiên tuyệt thần trận của Côn Luân chúng ta? - Toái Hư thần cung có thật hay không thì chúng ta cũng không biết. Dù sao thì cả ngàn năm nay chưa ai từng nhìn thấy. Việc Thiên tuyệt thần trận diệt thần tuyệt mệnh là thật. Bất cứ ai đi vào đó đều không thể sống mà ra. - Chúc Chân Tông gật đầu nói. Nghe Chúc Chân Tông nói tới tên Toái Hư thần cung, ánh mắt của Hồng Dật không giấu được sự tham lam. Một người có tu vi như y, chỉ nghe thấy tên pháp bảo như vậy mà bị ảnh hưởng thì hiển nhiên Toái Hư thần cung phải là một thứ pháp bảo kinh khủng. Nhưng khi nghe tới Thiên Tuyệt thần trận, ánh mắt của Hồng Dật có chút ớn lạnh, hiển nhiên là y cũng hiểu được trận pháp đó lợi hại tới mức độ nào... Trong lúc Chúc Chân Tông và Hồng Dật chân nhân nói chuyện thì đám người Vân Viện và thiếu nữ áo trắng chợt nghe thấy từ xa có tiếng gió vọng tới. tiếng gió rít như có ngàn vạn con ác quỷ rít lên chói tai, tưởng như muốn xé tan thần hồn của con người. Tầng tầng lớp lớp những bóng xám từ xa lao tới với tốc độ kinh người. Tất cả những người trên thuyền, ngay cả người mù không nhìn thấy gì cũng đều biến sắc. Những bóng xám to lớn trong bóng đêm đó rõ ràng là tầng tầng lớp lớp những cơn gió. Hám Thiên ngân địch trong tay Chúc Chân Tông không ngờ có thể tác động rất xa, tạo ra thứ gió kịch liệt tới vậy. 'Ầm! Ầm! " Trận gió còn chưa tới, lực lượng của nó đã khiến cho những con sóng bốc lên còn hơn trước tới mấy lần. Trong lúc va chạm mạnh, người mù đưa đò khẽ kêu lên một tiếng đau đớn, chân nguyên sử dụng tới cực hạn khiến cho ngay cả tóc cũng dựng lên. - Đi! Thiếu nữ áo trắng chỉ tay một cái, Thiên Thiền linh diệp liền bay ra chắn ở phía trước chịu đựng trận gió ập tới. Nhưng trận gió đó dường như vô cùng vô tận liên tục ấp tới. Mặc dù thiếu nữ áo trắng có thể ngăn cản được, nhưng người mù đưa đò cũng phải dốc hết mới có thể khiến cho con thuyền ổn định. Nhưng tốc độ tiến lên thì giảm đi rất nhiều. - Thế nào? Chẳng lẽ các ngươi còn nghĩ có thể thoát được hay sao? Đúng lúc này, một âm thanh át cả tiếng gió và tiếng nước, như tiếng sấm ập tới. - Tu vi của người này rất cao. Đám người Vân Viện biến sắc. Do bị đối phương sử dụng pháp bảo ngăn cản khiến cho bọn họ sắp bị đuổi kịp. - Vân Viện sư tỷ. Đúng lúc này, Thi Kiếm đột nhiên kêu lên một tiếng. Vào lúc này, sự chú ý của Thi Kiếm không ngờ lại không về phía sóng to gió lớn và những người đang đuổi theo mà giống như tiểu Trà nàng hoàn toàn tập trung vào Lạc Bắc. Nghe thấy tiếng kêu của nàng, sự chú ý của mọi người tạm thời chuyển sang Lạc Bắc. Tất cả mọi người phát hiện ra thân thể của Lạc Bắc như có hơi ấm. Từng tiếng tim đập cũng từ người hắn vọng ra. Mặc dù vẫn chỉ cách một lúc mới đập như trước nhưng tiếng tim đập cũng hoàn toàn rõ ràng. Trong tiếng gió và sóng to, tiếng tim đập chẳng khác nào tiếng trống vang lên trong lòng mọi người. Không hẹn mà gặp, tất cả những người của Từ Hàng Tĩnh Trai đều tản ra pháp lực dao động, rồi một thứ lực lượng vô hình từ người các nàng như được Lạc Bắc khích lệ mà dung hợp với nhau. Thứ lực lượng cực mạnh đó khiến cho mặt nước đang chấn động bị ép xuống. Trong lúc nhất thời, người mù đưa đò cảm nhận áp lực giảm đi, đồng thời biết truy binh đang đuổi tới rất nhanh liền hét to một tiếng. Cây sào trong tay y nhanh chóng điểm xuống nước, điều khiển con thuyền lao về phía trước với một tốc độ nhanh hơn... - A? Hồng Dật chân nhân đột nhiên vươn tay, bắt một cái pháp quyết. Mặc dù còn cách đám người Vân Viện rất xa nhưng khi cái pháp quyết đó được thi triển, tay gã như bắt được thứ gì đó trong gió. Dường như gã có thể nhìn rõ cảnh tượng của đám người thiếu nữ áo trắng và Vân Viện. - Chúc sư thúc. Nếu tiếp túc thế này, chỉ sợ chúng ta khó có thể đuổi kịp. Sư điệt đi trước một bước. Mời Chúc sư thúc tạm thời dừng ở đây thi triển pháp bảo. Chờ sau khi sư điệt giết được Lạc Bắc sẽ trở lại gặp người. Sau khi nói thật nhanh, không để cho Chúc Chân Tông kịp nói gì, Hồng Dật đã chụp lấy lão khất cái vọt ra khỏi cái lá sen mà lao dọc theo dòng sông với một tốc độ kinh người, nhanh chóng đuổi theo. Chúc Chân Tông biến sắc, lập tức chửi ầm trong lòng. Pháp thuật của Hồng Dật có thể cảm nhận được cảm giác của lão khất cái cho nên khi tiến lên chẳng hề e ngại. Tuy nhiên hiện tại, Hồng Dật đi rồi khiến cho Chúc Chân Tông giống như một cái đinh bị đóng chặt ở đây, không dám di chuyển. Nếu Hồng Dật không địch lại được con gái của Hồ Yêu vương thì Chúc Chân Tông chẳng khác nào bị giam chết ở đây.