Chương 704: Tấm lòng của ta, chỉ mình ta hiểu...

La Phù

Vô Tội 25-07-2021 13:20:39

Giọt nước này có thể chuyển hóa thành chân nguyên, dược lực của nó không đơn giản như dược lực từ một viên yêu đan của yêu thú Địa giai đã được luyện chế mà còn mang lại tác dụng kinh người đối với chân nguyên của người dùng. Nhưng nàng nhận ra, với tu vi hiện giờ của mình chỉ có thể luyện hóa tối đa một giọt, phải tiếp tục tu luyện lên cao hơn, kinh mạch được khai thông mới có thể dùng được nhiều hơn. Chỉ một giọt nước đọng trên lá cây đã có dược lực mạnh như vậy, dược lực từ lá cây và quả trên cây sẽ đến mức nào đây? Nếu đổi lại là người tu đạo khác, nhìn thấy nhiều yêu đan và một cái cây thần kì như vậy, ắt sẽ nảy lòng tham, nhưng trong lòng Lâm Tiểu Uyển lại không chút tà niệm. Hiện giờ nàng chỉ cảm thấy sư tôn của mình tựa như một ngọn núi cao không với tới, trong lòng tràn đầy sự tôn kính, tín phục. Người thanh niên đi về phía miệng sơn cốc. Lâm Tiểu Uyển theo sát phía sau, chỉ thấy hắn đứng lại ở miệng sơn cốc, một làn pháp lực mênh mông lập tức dao động rồi đột nhiên bùng lên từ người hắn. Tựa như ngàn vì sao vây quanh mặt trăng, pháp lực tràn đầy tinh thần nguyên khí không ngừng bùng lên, dung hợp với tinh thần nguyên khí từ phía trên sơn cốc, tựa như trong một ngày tĩnh tọa, hắn đã hiểu ra điều ảo diệu ẩn trong nguyên khí dao động ở cái sơn cốc này. Một cỗ áp lực khiến cho cả biển Phong Bạo run lên, khiến cho Lâm Tiểu Uyển chỉ cảm thấy bản thân chỉ như một hạt bụi giữa vũ trụ bao la vô tận. Tất cả xương trắng đồng thời vỡ vụn, toàn bộ biến thành bột phấn rồi cuộn lại với nhau, tụ lại trong tay người thanh niên, từng dòng nguyên khí rót xuống, xuất hiện hai chiếc pháp y màu trắng. Từ hai chiếc pháp y này tỏa ra khí tức cực kì đáng sợ. - Thế nào là ma? Thế nào là đạo? Đều từ ý niệm mà thôi, tấm lòng này của ta, chỉ mình ta hiểu... Người thanh niên khẽ lẩm bẩm, trên bầu trời lấp lánh ánh sáng huyền ảo, Lâm Tiểu Uyển không lí giải được hết ý nghĩa của câu nói, nhưng mỗi một câu hắn nói ra, nàng đều ghi nhớ trong lòng. Hắn khoác một chiếc áo lên người mình, tuy được ngưng tụ từ xương nhưng nó lại trắng vô cùng, không nhiễm chút bụi trần, quang huy rạng rỡ, tựa như tiên nhân hạ thế, siêu phàm thoát tục. Chiếc áo còn lại hắn đưa cho Lâm Tiểu Uyển, nàng khoác vào rồi chỉ thấy hết sức vừa vặn, có một thứ lực lượng mạnh mẽ bọc nàng vào trong. Người thanh niên còn chưa dừng lại, hai tay hắn lại búng ra, vô số tử khí tràn ngập khắp mặt đất lập tức tụ lại rồi bay đến nhập vào người hắn, một bộ phận chân nguyên trong cơ thể hắn tựa hồ đã hình thành một vòng tuần hoàn kì dị, dung hợp tất cả sát khí, lệ khí của người tu đạo và yêu thú đã ngã xuống qua hàng chục vạn năm. Một dải sáng đen từ đỉnh đầu hắn vọt lên, toàn bộ xương trắng và tử khí xung quanh đều bị luyện hóa, trên đỉnh đầu hắn xuất hiện một pho tượng Ma Tôn đen nhánh. "Chẳng lẽ sư tôn là tu sĩ của Ma Môn?" Lâm Tiểu Uyển ngẩng đầu nhìn pho tượng Ma Tôn cao tới năm trượng, chỉ thấy tướng mạo của nó vô cùng hung ác, làn khói đen bốc lên từ người nó không phải là thuật pháp hiển hóa mà tựa như là sự dung hòa của nguyên khí và sát khí xung quanh, ánh mắt bắn ra hung quang chấn động lòng người. Đó chính là một pho tượng của Thiên Ma từ ngoại vực. Pho tượng Ma Tôn vừa hình thành, lập tức nhập vào trong người thanh niên. Đóa hoa Mạn Đà La đỏ ngầu kia chợt rắc một tiếng, vỡ tan nát. Một thứ ma khí kinh người tràn ra kèm với huyết khí. - U Minh Ma Huyết... Trong đầu người thanh niên vốn tràn ngập mơ hồ, bỗng hiện ra cái tên này. Không những hắn lập tức hiểu ra bên trong đóa Mạn Đà La này phong ấn thứ gì mà trong đầu hắn còn sáng tỏ một việc, đây chính là U Minh Ma Huyết được tạo thành từ khí huyết của hơn mười tên vượt qua Thiên Kiếp! Khí huyết của hơn mười tên Thiên Kiếp thứ nhất tụ thành U Minh Ma Huyết, quả thực là quá đáng sợ! Điều này cũng khiến gã thanh niên có chút khiếp sợ, hắn không nhớ được U Minh Ma Huyết này đến từ đâu, sao lại có khí huyết của nhiều cường giả Thiên Kiếp đến vậy tụ thành U Minh Ma Huyết, lại còn tồn tại trong cơ thể mình. - A! Ma khí và huyết khí tỏa ra từ U Minh Ma Huyết cực kì đáng sợ, Lâm Tiểu Uyển chỉ cảm thấy mình đang rơi vào giữa một biển máu, hít thở khó khăn, thân thể lọt vào trong biển máu đó, trong phút chốc sẽ bị nó nuốt mất. Giữa lúc nàng cảm thấy mình không thể thở được nữa, thân thể và linh hồn sẽ hóa thành ma huyết thì câu nói "Tấm lòng của ta, chỉ mình ta biết..." chợt vang lên trong đầu nàng. Lời nói này vang lên cực kì kiên định, khiến đầu óc của nàng lập tức thanh tỉnh, sóng dâng gió cuốn trong lòng lập tức cũng yên tĩnh trở lại. Nàng cựa nhẹ người rồi mở mắt ra, chỉ thấy trước mắt là rất nhiều ngọn lửa trắng bao vây những dòng ma khí kia, âm thanh xèo xèo vang lên, dòng ma huyết kia không ngừng biến hóa ra đủ loại hình dạng. Từng dòng ma huyết liên tục bị luyện hóa thành thực nguyên cực kì tinh thuần, dung nhập vào trong cơ thể người thanh niên. Là ma? Là đạo? Là tiên? Lâm Tiểu Uyển đột nhiên lặng người nhìn ngắm gã thanh niên siêu phàm thoát tục, không chút bụi trần trước mắt. Từng đám U minh ma huyết được luyện hóa thành chân nguyên tinh khiết liên tục dung hợp với chân nguyên trong thân thể của người thanh niên. Chân nguyên và khí huyết của hơn mười người tu đạo tu vi vượt qua thiên kiếp thứ nhất nhiều tới mức nào? Hiện tại mặc dù một quầng U minh ma huyết nhìn như biển máu được người thanh niên tách ra thành vô số đám nhưng Lâm Tiểu Uyển cảm thấy chân nguyên được luyện hóa từ mỗi một đám U minh ma huyết đó chỉ sợ khủng bố bằng cả số lượng chân nguyên của một người tu đạo Nguyên Anh. Mỗi một quầng chân nguyên như vậy nếu đưa vào trong cơ thể của Lâm Tiểu Uyển thì có lẽ thân thể nàng đã nổ tung mấy chục lần. Nhưng Lâm Tiểu Uyển nhìn hắn liên tục luyện hóa số U Minh ma huyết. Hơn một trăm, một ngàn quả cầu chân nguyên tinh khiết dung hòa với chân nguyên trong cơ thể của hắn. Mặc dù như vậy chân nguyên trong người hắn dường như vẫn chưa đầy. Mỗi lúc chân nguyên của hắn di chuyển thậm chí còn phát ra tiếng động như tiếng nước chảy. Ngoại trừ một phần mười U Minh ma huyết ra, số còn lại bị hắn luyện hóa dung hòa trong cơ thể của mình. Còn chừng một phần mười U Minh ma huyết cũng được hắn luyện thành chân nguyên vô cùng tinh khiết lơ lửng ở trước mặt. Lập tức hắn vung tay lên, trái cây của cái cây cổ thụ màu tím trong thung lũng bị hắn hút lại gần rồi nuốt vào bụng. Vừa mới nuốt cái trái cây màu tím đó vào, một làn hơi thở khủng bố đột nhiên tản ra từ người của hắn. Tất cả đám bọ cánh cứng ở trong thung lũng như đối diện với ngày tận thế mà bay ra ngoài. Ngay cả con trùng mẹ ở dưới cái cây đó cũng được đám bọ cánh cứng nâng lên bay ra khỏi ngọn núi. Người thanh niên trẻ tuổi đó cũng bay vút lên. Mất đi sự bảo vệ của hắn, Lâm Tiểu Uyển không thể bay được mà chỉ đánh đứng ở bên dưới nhìn hắn đứng trong không trung. Đột nhiên vô số dòng nguyên khí tinh cầu rủ xuống trên đỉnh núi bị một làn nguyên khí tinh cầu đánh cho xơ xác, trong phạm vi mấy trăm dặm gần ngọn núi vì sự xuất hiện của loại nguyên khí tinh cầu đó mà lực lượng có thể xóa bỏ chân nguyên và pháp thuật bị biến mất. Chỉ trong nháy mắt, có năm sáu con yêu thú vẫn ấp nấp ở trong gió lốc nhưng vì sự uy hiếp của vùng xương trắng đó nên không dám chui vào thì bây giờ ngạc nhiên lập tức xông vào bên trong, bay thẳng tới cái thung lũng trên đỉnh núi Nhìn người thanh niên đang lơ lửng bên trên sơn cốc, năm sáu con yêu thú hùng mạnh định xé nát hắn trước. Nhưng chúng vừa mới tới gần người thanh niên chừng mười trượng thì lập tức thân thể, khí huyết nhanh chóng bị hút mất hóa thành một làn tro bụi, chỉ còn khung xương và lớp da rơi xuống đất. Thời gian như dừng lại, Lâm Tiểu Uyển há to miệng nhìn người thanh niên ở trên không trung. Vô số dòng nguyên khí tinh cầu rủ xuống biến thành những sợi tơ mỏng chui vào trong cơ thể của hắn. Mà từ bên trong cơ thể của hắn cũng như có vô số sợi tơ mỏng xuyên ra. Những sợi tơ mỏng đó không thể chuyển hóa thành chân nguyên có thể tu luyện mà nó như mang theo một thứ hơi thở hủy diệt phá hoại, giống như năm tháng không ai cản nổi. Một làn hơi thở khiến cho người ta cảm thấy khó thở đột nhiên từ trên ngọn núi tản ra. Lại có mấy con yêu thú cảm nhận được sự thay đổi nguyên khí ở nơi đây mà bay tới.