Mà Lạc Bắc cũng không hề ngơi nghỉ, tiếp tục sải bước về phía Trần Thanh Đế bị văng ra khỏi Tự Tại Ngọc Bia. Chỉ một bước thôi, Lạc Bắc đã vượt qua cả trăm trượng, đến trước mặt Trần Thanh Đế, đủ thứ ánh sáng của ít nhất hơn một trăm người tu đạo Thiên Lan Hư Không phóng ra nổ tung sau lưng hắn, hình thành một vòng xoáy ánh sáng cực lớn, còn hắn cứ như bước ra từ trong vòng xoáy đó, bỏ xa những đòn tấn công của họ lại phía sau.
- A! Lạc Bắc, ta liều mạng với ngươi!
Nhìn Lạc Bắc xuất hiện trước mặt mình với phong thái ngang tàng, Trần Thanh Đế thốt lên tiếng kêu chói tai, Nguyên Anh của y cũng vọt ra từ đỉnh đầu, rồi trong nháy mắt xuất hiện vô số quang vân.
Trần Thanh Đế định tự kích nổ Nguyên Anh, cùng chết với Lạc Bắc!
- Kẻ hám lợi, làm người đi đường chó thì sẽ có cái kết quả này! Ngươi muốn kích nổ Nguyên Anh, ta sẽ hoàn thành cho ngươi!
Nhưng hoàn toàn vô ích, Nguyên Anh của Trần Thanh Đế mới vừa hiện ra vô số quang vân, Lạc Bắc đã đến trước mặt đưa tay chỉ lên trán Nguyên Anh của gã.
Nguyên Anh của Trần Thanh Đế liền bị một sức mạnh không thể đối chọi đánh bật ra cả bốn, năm trăm trượng như dịch chuyển tức thời chui thẳng vào giữa đám người tu đạo Thiên Lan Hư Không đang vây quanh Lạc Bắc.
Xẹt!
Hình như có thứ gì đó nổ tung trong nội thể Nguyên Anh của Trần Thanh Đế lại còn gia tăng sức nổ của Nguyên Anh.
Trong chớp mắt khi Nguyên Anh của Trần Thanh Đế nổ tung, hình thành một vòm sáng khổng lồ màu xanh thẳm bao trùm ít nhất trên trăm trượng, vô số tia lửa xanh lam và từng luồng kiếm khí trong suốt như thủy tinh bắn ra, trên trăm người tu đạo của Thiên Lan Hư Không đang đứng trong phạm vi vụ nổ hầu như không có lấy một chút khả năng chống chọi nào, đã bị nổ thành tro bụi.
Cùng lúc này, thân xác Trần Thanh Đế cũng nổ tung trước mặt Lạc Bắc rồi bị một sức mạnh vô hình ép thành một viên huyết châu bị hắn thu vào trong tay.
Cả thân xác và linh hồn đều tận diệt!
Giữa vòng vây của mấy người tu đạo với tu vi vượt qua một lần Thiên Kiếp và trên nghìn kẻ tu đạo của Thiên Lan Hư Không, Lạc Bắc nói muốn tiêu diệt Trần Thanh Đế như vào chốn không người, đánh Trần Thanh Đế đến tiêu tán thân xác và linh hồn!
Trong nháy mắt, tất cả những người trong Chính Đạo Huyền Môn nhìn thấy cảnh tượng này ở Nam Thiên Môn, đều cảm thấy như bị một cây đại chùy vô hình đánh vào tim, suýt nữa không kìm được mà kêu thành tiếng.
- Nhã Dịch Thần Quân, Hắc Thạch Thần Quân, Cửu Cung Thần Quân, tuyệt đối không được để tên này chạy thoát!
Tùng Hạc Thần Quân gầm lên, lúc này y đã thật sự nổi điên.
Ở Thiên Lan Hư Không, bọn họ đều là những nhân vật lợi hại nhất, vậy mà Lạc Bắc vẫn giết chết được Trần Thanh Đế trong vòng vây của họ. Đây đúng là một sự sỉ nhục, nếu trong trận này để Lạc Bắc bình an trốn thoát, chắc chắn đó là mối nhục cả đời.
Ầm!
Một cái ma trảo sắc vàng khổng lồ phủ đầy vảy cá, bao trùm cả mấy trăm trượng, thò ra từ khoảng không rồi chộp về phía Lạc Bắc. Lúc này, Tùng Hạc Thần Quân không màng tới gì nữa rồi, cho dù Lạc Bắc có lấy Thiên Đô Thần Quân ra đỡ, hắn cũng mặc xác. Nhưng khi cái ma trảo khủng khiếp này vừa thò ra, chợt có mấy chục tia sáng đỏ như máu lóe lên, từ bốn phương tám hướng lao vào người Lạc Bắc.
- Đến cả U Minh Ma Huyết cũng không có tác dụng với hắn?
Mấy mươi tia sáng đỏ như máu chẳng khác nào ngọn giáo chùi vào cơ thể Lạc Bắc với tốc độ kinh người là do U Minh Huyết Ma phóng ra.
Vì trong trận chiến Côn Luân, U Minh Huyết Ma bị Hoàng Vô Thần đánh nát hết Huyết Xá Lợi nên y đã sinh lòng kinh hãi với những kẻ tu đạo cấp bậc như Hoàng Vô Thần và Lạc Bắc. Y cũng sợ khi đấu chính diện với Lạc Bắc, lại tổn hại tu vi, do đó U Minh Huyết Ma luôn ẩn nấp một bên, đến lúc này bèn thừa lúc Lạc Bắc giết chết Trần Thanh Đế, nắm chắc cơ hội, ra tay đánh lén. Nhưng điều khiến U Minh Huyết Ma hoàn toàn không ngờ được, là mấy chục tia sáng đỏ như máu ngưng tụ từ vô số U Minh Ma Huyết đánh trúng, nhưng Lạc Bắc lại như không bị làm sao.
Căn bản không có chút uể oải, Bản Mệnh Kiếm Nguyên đỏ thẫm, Huyền Bảo xanh lam, Kiếm Cương Phá Thiên Liệt màu vàng... từng dải hào quang lao về phía trước Lạc Bắc, đối chọi với ma trảo đang vồ về phía mình, lại còn tạo ra ở giữa ma trảo màu vàng một cái lỗ lớn rồi xông qua.
- Lạc Bắc, xem lần này ngươi có thể giết được bao nhiêu người của ta!
Nhưng chính vào lúc này, một vị sơn chủ mặc pháp y xanh lam chợt vung tay, một cái nhà giam hình vuông cực lớn đầy khí đen mù mịt, bao phủ Lạc Bắc trong nháy mắt.
Một tiếng "răng rắc" vang lên, vị sơn chủ áo xanh lam nhạt này chợt rùng mình, khóe miệng thấm đượm một vệt máu, cái nhà lao màu đen mà y dùng để nhốt Lạc Bắc đã bị hắn khoét một cái lỗ hổng rồi bóng Lạc Bắc lao ra từ trong đó như không hề có lấy một chút cản trở.
Nhưng vị sơn chủ áo lam này vẫn cười phóng khoáng một cách anh dũng.
Trong tiếng cười sặc sụa, bóng dáng Lạc Bắc chợt khựng lại.
Vì có khoảng bốn năm trăm người tu đạo không ngại chết ào lên từ tứ phía, bao vây quanh hắn, mà bốn năm trăm người tu đạo này rõ ràng không phải là người tu đạo của Thiên Lan Hư Không, mà là những người tu đạo bị Thiên Lan Hư Không khống chế bằng Khống Thần Phù.
- Tùng Hạc Thần Quân, đừng nóng, là tự chúng ta làm rối thế trận!
Cùng lúc đó, Nhã Dịch Thần Quân như tỉnh ngộ trong chốc lát, hai tay vung lên, giữa bầu trời Nam Thiên Môn chợt hiện ra trận kỳ cổ tứ diện thanh, lam, hoàng, xích.
Đi cùng sự xuất hiện của trận kỳ tứ diện phất phới lạ thường giữa không trung, từng luồng nguyên khí tinh tú lạ kỳ từ trên không tràn xuống, liên tục trút vào Nam Thiên Môn, khoảng không phía trên Nam Thiên Môn cũng lập tức xuất hiện từng dải cực quang, trận pháp bao trùm toàn Nam Thiên Môn bắt đầu rung chuyển.
- Rất tốt! Người này muốn trốn vào Nam Thiên Môn, hòng dựa dẫm trận pháp của Nam Thiên Môn, đợi tiếp viện đến, bây giờ phá được trận pháp của Nam Thiên Môn rồi, kể cả hắn có chạy vào Nam Thiên Môn được, cũng chẳng còn ích lợi gì!
Nghe thấy tiếng Nhã Dịch Thần Quân, Hắc Thạch Thần Quân lập tức cũng tỉnh ngộ hoàn toàn, liền rít lên lạnh lùng:
- Nhã Dịch Thần Quân, ta đến giúp ngươi phá trận!
Theo đà của tiếng rít lẫm liệt, cả người Hắc Thạch Thần Quân hóa thành một ngọn lửa, xông thẳng vào trận pháp của Nam Thiên Môn.
- A! A!
Pháp trận bảo vệ của Nam Thiên Môn có sức trả đòn cực mạnh, Hắc Thạch Thần Quân xông vào với tốc độ khủng khiếp, chỉ thấy vô số hào quang hỗn tạp nhảy múa trên người, cứ như toàn thân y sắp bốc cháy đến nơi, mũi, miệng hắn thổ ra màn sương máu, nhưng trên người Hắc Thạch Thần Quân lại xuất hiện những cái phù ánh sáng. Trong chớp mắt, vô số quang vân phủ đầy người y, cứ như có một vầng thái dương trong người, rồi toàn thân hắn nổ tung trong thoáng chốc.
Tự nổ!
Lúc này, Lạc Bắc cũng đã biến sắc.
Từ lúc hắn đột ngột xông ra, giết chết Luyện Tinh sơn chủ, đến lúc tiêu diệt Trần Thanh Đế, thế trận Thiên Lan Hư Không hoàn toàn bị hắn quấy nhiễu, những người tu đạo của Thiên lan Hư Không bị hắn dắt mũi một cách bất khả kháng. Mà hắn cũng đã sớm tính kế khá nhiều rồi. Thậm chí hắn còn nghĩ, sau khi đến được Nam Thiên Môn, sẽ nghĩ cách thuyết phục để tất cả người của Chính Đạo Huyền Môn ở bên trong đều cho hắn giành chút khí huyết, cho hắn dùng U Minh Ma Huyết nuốt trọn, luyện hóa, xem xem liệu có thể giúp hắn đột phá gần đến tu vi vượt qua ba lần Thiên Kiếp không, để đối phó với đám tu đạo của Thiên Lan Hư Không. Nếu nửa phần chân nguyên của biết bao nhiêu người ở Nam Thiên Môn cũng chẳng đủ, thì thậm chí hắn có thể không tiếc việc phá bỏ ba cái Nguyên Anh của mình, hoặc luyện hóa luôn Thiên Đô Thần Quân mà hắn đã bắt được.
Vốn dĩ tất cả đều nằm trong kế hoạch của hắn, giết được bọn Trần Nguyên Đế, thậm chí hắn còn thu luôn khí huyết của bọn Trần Nguyên Đế, U Minh Ma Huyết của U Minh Huyết Ma căn bản không có tác dụng với hắn, mấy chục luồng huyết quang ngưng tụ từ vô số U Minh Ma Huyết đã bị hắn phong ấn trong cơ thể, xem như tặng cho hắn mấy chục viên đan dược đại bổ có thể hóa thành rất nhiều chân nguyên.
Sử dụng nhiều thứ đến vậy, cũng không cần luyện hóa Thiên Đô Thần Quân, thì đã đủ làm cho Thiên Kiếp thứ ba xuất hiện, thậm chí hắn có thể luyện Thiên Đô Thần Quân thành Thi Thần Tướng Linh của mình, vì trong tay hắn hãy còn vật liệu có thể luyện chế một Thi Thần Tướng Linh nữa!