Đan dược màu trắng ngà hòa vào trong nước liền có thể hấp thu giữ được dược lực và linh khí không cho nó biến mất.
Hiện tại viên nội đan của Ô Cầu đã ngâm được hai ngày nên nhỏ đi một vòng. Nội đan thấm hoàn toàn vào trong chất lỏng màu trắng ngà đó khiến cho nó biến thành màu lục, nhìn qua rất đậm. Lạc Bắc duỗi ngón tay thò vào kéo ra một sợi tơ chất lỏng trong suốt.
- Ô Cầu mạnh như vậy đã tu luyện được vài phần long tức có thể coi như một nửa Giao long. Viên nội đan này chắc chắn cũng không tầm thường. Nếu nhiều chân nguyên và dược lực hơn nữa, có khả năng ta không thể chịu nổi.
Lạc Bắc quen với đạo lý dưỡng sinh và tu luyện của Thục Sơn cho nên biết tốt quá cũng không hay.
- Hiện giờ thử nuốt chỗ dịch này rồi luyện hóa thử xem.
Lạc Bắc cẩn thận đổ ra nửa chén, sau đó uống vào một ngụm thì cảm thấy có một luồng khí mát chạy thẳng vào Nê Hoàn cung khiến cho tinh thần hắn chấn động, thân thể vô cùng thoải mái. Mà vốn khí huyết giống như đang ngủ đông cũng chợt bừng tỉnh mà chảy nhanh hơn.
" Đạo gia ngoại đan luyện chế linh đan thần dược cũng chỉ thường thôi."
Lạc Bắc từ từ uống hết cả chén chất lỏng vào trong bụng sau đó ngồi xếp bằng trên giường mà tu luyện Vọng Niệm Thiên Trường Sanh kinh.
Linh khí xung quanh từ từ chui vào trong thân thể của Lạc Bắc.
Hiện tại trong Thức Hải của Lạc Bắc, chân nguyên của Vọng Niệm Thiên Trường Sanh kinh đã ngưng kết thành hai đạo lốc xoáy màu vàng khiến cho tốc độ hấp thu linh khí của trời đất cũng nhanh hơn tầng thứ hai gần gấp đôi.
Trước đây linh khí vào trong kinh mạch chảy giống như dòng suối nhỏ thì bây giờ chẳng khác gì Trường Giang và Hoàng hà.
Nhưng Lạc Bắc cũng không hề vui sướng mà ngược lại càng phải bảo vệ bản tâm. Bởi vì một khi linh khí lưu chuyển tác dụng rèn luyện kinh mạch càng lớn, mà quá trình luyện thể lại càng thêm đau. Hiện tại linh khí trong trời đất tràn vào kinh mạch mới được một chu thiên, bụng Lạc Bắc đã nóng bỏng. Nội thị mà xem thì thấy ở bụng của hắn dường như có một lớp dung nhan màu lục đang bốc lên.
Chân nguyên và dược lực bắt đầu dung nhập trong kinh mạch của Lạc Bắc rồi cùng với linh khí dung hợp lại với nhau.
Vận hành từng chu thiên một, Lạc Bắc có thể thấy kinh mạch toàn thân dường như biến thành màu lục. Trong bụng hắn giống như một bầu trời sao nho nhỏ tản ra ánh sáng màu lục tới tận những ngóc ngách trong cơ thể của mình.
- Dược lực từ chân nguyên nội đan của Ô Cầu giống như một tiểu thế giới còn thân thể ta lại hóa thành một đại thế giới.
Trong lúc nhất thời, Lạc Bắc dường như hơi hiểu một chút.
Chín chu thiên qua đi nhanh chóng rồi tới chu thiên thứ mười. Tới chu thiên thứ mười, Vọng Niệm Thiên Trường Sanh kinh cũng bắt đầu ngưng tụ chân nguyên để tẩy rửa thân thể.
Một tiếng nổ vang lên. Chín chu thiên qua đi, linh khí, chân nguyên và dược lực đi tới từng chỗ trong kinh mạch của Lạc Bắc khiến cho nội tâm của hắn cho dù cứng rắn nhưng cũng vô cùng đau đớn, tưởng như toàn thân nổ tung.
Cải cảm giác của hắn lúc này giống như kinh mạch nổ từng khúc một do cất chứa linh khí, chân nguyên và dược lực khổng lồ.
Hiện tại Lạc Bắc đã tu luyện Vọng Niệm Thiên Trường Sanh kinh tới tầng thứ ba cho nên kinh mạch chứa chân nguyên so với người tu đạo bình thường có thiên tư cao tuyệt cũng phải nhiều hơn vài lần. Đồng thời kinh mạch cũng dẻo dai tới mức mà người tu đạo không thể bằng được. Nhưng cho dù vậy thì kinh mạch của hắn cũng có cảm giác giống như bị căng nứt.
Hiện tại, nửa chén nước thuốc này có lẽ chưa tới một phần trăm chân nguyên của Ô Cầu vì vậy có thể thấy được chân nguyên trong nội đan của nó kinh người tới mức nào.
Nhưng vào lúc cơn đau bùng nổ, Lạc Bắc vẫn bảo vệ ý chí của mình, thúc giục chân khí lưu chuyển trong cơ thể. Vào lúc này trong tim của hắn ngược lại có sinh ra một thứ sinh linh mà tu luyện so với con người còn khó khăn hơn nhiều.
Bởi vì vào lúc này, linh khí mênh mông cùng với dược lực ẩn chứa đầy chân nguyên đi trong kinh mạch khiến cho hắn ngoại trừ cái cảm giác mãnh liệt của lực lượng ra còn có một thứ hơi thở từ thời viễn cổ.
- Con cự mãng này có lẽ đã sống cả ngàn năm rồi.
Trong lúc nhất thời, Lạc Bắc dường như nhìn thấy lúc Ô Cầu sinh ra bởi bên trong nội đan còn có vô số hơi thở của thảo dược thần diệu.
Nhờ may mắn mà tu luyện ngàn năm, trong nội đan, chân nguyên ẩn chứa có thể nói là vô cùng hùng mạnh. Nhưng nếu thật sự giao thủ, Ô Cầu còn kém người tu đạo tu luyện mấy chục năm.
Trừ khi là nó hóa Giao long có khả năng thoát thai hoán cốt, bay lượn trên chín tầng trời, hiểu được phấp thuật tự nhiên trong trời đát, dẫn phát uy lực của Phong Vân, lôi điện.
So với con người, Ô Cầu từ nhỏ không hiểu được pháp quyết tu luyện cho nên sự tu luyện của nó chính là nhờ ăn linh dược.
Lúc trước, cảm nhận Ô Cầu hung bạo, Lạc Bắc lại hiểu thêm được việc hóa long, thoát thai hoán cốt cũng chính là sự bất khuất muốn nắm trong tay vận mệnh của mình đó sao?
Trong lòng xuất hiện cảm xúc đó, Lạc Bắc đột nhiên cảm nhận được chân nguyên màu lục đang đi loạn trong kinh mạch đột nhiên trở nên bình thản, dung hợp với chân nguyên của Vọng Niệm Thiên Trường Sanh kinh và linh khí trong trời đất.
Một chút hơi thở còn sót lại của nội đan dường như cảm nhận được suy nghĩ của Lạc Bắc.
Trên thế gian, phần lớn người tu đạo luyện hóa Ô Cầu trong mắt họ chỉ là yêu đan. Vì vậy mà khi luyện hóa nội đan của nó, họ đều dùng tâm niệm và chân nguyên để gạt bỏ phần hơi thở còn sót lại kia khiến cho nó phản kháng lại.
Còn pháp quyết như Vọng Niệm Thiên Trường Sanh kinh chắc chắn sẽ gây ra ảo cảnh thiên ma lợi hại. Nhưng sau khi Lạc Bắc hiểu được điều đó thì lại tạo ra điều ngược lại, dung hợp với hơi thở bất khuất cứng cỏi đó khiến cho thiên ma ảo cảnh cũng không hề có, đồng thời làm cho tâm niệm của hắn lại thêm vững vàng.
Một phần dược lực ẩn chứa chân nguyên dưới tâm nhiệm của hắn đã chủ động dung hợp với chân nguyên của Lạc Bắc khiến cho hắn có được rất nhiều lợi ích.
Chỉ mới một chu thiên, Lạc Bắc liền cảm nhận được thân thể lại thêm dẻo dai, mà rút ra một tia chân nguyên của Vọng Niệm Thiên Trường Sanh kinh so với dĩ vãng lại càng thêm ngưng tụ, giống như một sợi tơ vàng thực sự.
Một sợi tơ vàng đó dung nhập vào trong lốc xoáy trong Thức Hải khiến cho cả hai vòng lốc xoáy đều tỏa ra ánh sáng rực rỡ.
- Dược chất trong nửa chén này chỉ sợ duy trì được cho ta tu luyện, hai tới ba tháng.
Nếu trước đây khi tu luyện thân thể dưới tình huống hút ra chân nguyên, Lạc Bắc cũng chỉ có thể chịu đựng được hai mươi chu thiên. Nhưng sau khi luyện và hấp thu được một phần hơi thở từ chân nguyên nội đan của Ô Cầu, Lạc Bắc liên tục vận chuyển được ba mươi chu thiên luyện hóa toàn bộ dược lực, chân nguyên trong nội đan của Ô Cầu mới dừng tu luyện mà từ từ mở mắt.
" Phù" Lạc Bắc thở ra một hơi tuy nhiên lại tạo thành một lớp sương trắng trong không trung.
Sau khi dung hợp với một phần hơi thở của Ô Cầu, Lạc Bắc vừa mới mở mắt rồi thở ra không ngờ lại có vài phần uy áp của long uy.
Lực lượng dễ bùng nổ chảy xuôi trong cơ thể của Lạc Bắc cho dù vận chuyển ba mươi chu thiên, Lạc Bắc vẫn thấy thân thể của mình và tinh thần còn chưa tới cực hạn vẫn có thể tiếp tục tu luyện.
Nội đan của Ô Cầu mang tới cho Lạc Bắc rất nhiều lợi ích, không chỉ là thuốc bổ khiến cho tu vi của hắn tẳng lên mà còn cường hóa nhục thể và tinh thần khiến cho hắn có nhiều thời gian tu luyện hơn.
- Nếu như luyện hóa toàn bộ nội đan của Ô Cầu thì có khả năng phá tan được tầng thứ ba của Vọng Niệm Thiên Trường Sanh kinh, thậm chí có thể vượt qua tầng thứ tư mà bước vào tầng thứ năm cũng không chừng.
Lạc Bắc cảm nhận sự thay đổi của bản thân mà nghĩ vậy.
Tới tầng thứ năm, Vọng Niệm Thiên Trường Sanh kinh sẽ chuyển thành năm phần luyện và năm phần dưỡng. Tới lúc đó, tốc độ lưu trữ chân nguyên màu vàng của Vọng Niệm Thiên Trường Sanh kinh sẽ tăng lên so với hiện tại gấp mấy lần, có thể phát ra được một chút pháp thuật.
- Đại Đạo Trực chỉ thúy hư quyết sau khi tu luyện tới tầng thứ tư có thể vận dụng được một số bí pháp cơ bản và pháp quyết ngự không. Nếu dùng nội đan của Ô Cầu tu luyện Đại Đạo Trực chỉ thúy hư quyết, ta cũng có khả năng nhanh chóng đột phá một, hai tầng.
Nhưng Lạc Bắc lập tức bỏ ý nghĩ này đi. Bởi vì hắn nghĩ, tốc độ của bản thân vẫn chậm như vậy, nếu đột nhiên tăng nhanh sẽ khiến cho người ta chú ý, thậm chí còn phát hiện chuyện mình lẻn lên Thiên Thương phong rồi cùng với cô gái kia đánh chết Ô Cầu.
" Có lẽ từ nay về sau tiểu Trà sẽ không tới ngọn Thiên Thương tu luyện nữa."
Trong cái sơn cốc đầy loạn thạch trên núi Thiên Thương, Lạc Bắc nhìn đống Thiết Diệp du tùng đặt đó mà ngẩn người.