!_ Trong co mắt màu vàng kim đang nhìn Thái Thúc chăm chú tràn ngập một thứ ánh sáng mang tính hủy diệt.
Trong nháy mắt đôi mắt của Thái Thúc lại biến thành màu tím. Dưới sự kích thích bởi lực lượng chân nguyên sau lưng nàng vọt lên ánh sáng màu tím. Tới lúc này cũng chỉ có tốc độ thi triển pháp thuật vừa niệm đã sinh của Thái Thúc mới có thể ngăn chặn được một đòn cực mạnh của Pháp vương Hoàng Giáo. Nhưng đúng lúc này, điều khiến cho mọi người không thể ngờ được đó là pháp lực dao động từ trên người nàng tản ra nhưng lôi quang màu tím cũng không xuất hiện trước mặt nàng mà lại hiện ra sau lưng Đường Khanh Tướng.
Trong tích tắc đó không ngờ Thái Thúc lại không để ý tới đòn tấn công của Kinh Tuyệt mà lại đi phản kích Đường Khanh Tướng.
Hai cái chùy được ngưng kết bằng lôi quang xuất hiện sau lưng Đường Khanh Tướng trong nháy mắt. Sau khi phóng ra bản mệnh kiếm nguyên, Đường Khanh Tướng lợi dụng sự va chạm giữa bản mệnh kiếm nguyên và Yêu vương liên thai mà nhanh chóng bay về phía sau. Điều này giúp cho y sau khi phóng ra bản mệnh kiếm nguyên cũng có thể tránh được những đạo pháp thuật phản kích của Thái Thúc. Tuy nhiên tốc độ lui lại của y cực nhanh lại khiến cho Đường Khanh Tướng không thể né tránh được với hai cái chùy lớn hình thành sau lưng nhanh như chớp.
" Xoẹt! "
Nét mặt của Đường Khanh Tướng trong nháy mắt trở nên sợ hãi. Hai tia chớp xoay tròn đã húc thẳng vào người y.
Đường Khanh Tướng đang bay ngược về phía sau đột nhiên dừng lại.
Trên thực tế thì y cũng không phải là dừng lại mà do bị lực xung kích cực mạnh giáng lên người khiến cho y văng sang một bên. Ánh sáng rực rỡ bùng lên sau lưng Đường Khanh Tuongs. Trên ngực y xuất hiện hai điểm sáng nhỏ màu tím rồi trong nháy mắt lan rộng ra do lôi cương quá mạnh xuyên thủng thân thể.
Trong lúc những tia chớp kịch liệt bắn ra ngoài một bóng người nhỏ bé màu xanh hét lên chói tai rồi lao ra khỏi Thiên Linh cái của Đường Khanh Tướng.
Cùng lúc đó, Hàng Ma xử lọt vào trong Yêu vương liên thai với một tốc độ kinh người tản ra những làn sóng cung tiếng nổ mạnh giáng lên người Thái Thúc.
Lực lượng còn sót trên Hàng ma xử không hề thua kém một đòn của Thái Thúc phóng ra. Cho dù là Lạc Bắc chỉ sợ cũng không thể chịu nổi uy lực của một đòn đó.
Tuy nhiên khi Hàng Ma xử chạm vào người Thái Thúc thì bộ Thái Hư nghê y lại tản ra một vầng ánh sáng dịu dàng, ngăn cản thứ lực lượng mang tính hủy diệt của nó. Giằng co một chút, cuối cùng Hàng Ma xử không chịu nổi lực lượng tản ra từ Thái Hư nghê y mà tản ra xung quanh, hóa thành vô số những tia chớp tấn công Yêu vương liên thai.
Trong tích tắc đó, khóe miệng của Thái Thúc cũng rỉ ra một dòng máu tươi.
Thân thể của nàng hơi run rẩy nhưng ánh mắt lại nhìn xuyên qua những vầng sáng liên tục lóe lên trên bầu trời, tập trung về phía Kinh Tuyệt.
Đồng tử trong mắt của Pháp vương Hoàng Giáo liền co lại.
Đối mặt với sự liên thử của y và Đường Khanh Tướng vậy mà không ngờ Thái Thúc bất chấp một đòn của y mà đánh tan thân thể của Đường Khanh Tướng. Mặc dù hiện tại Kinh Tuyệt nhận ra bộ trang phục của Thái Thúc có sức phòng ngự kinh người nhưng y cũng có thể nhận ra được sau một đòn đó nàng cũng bị thương không hề nhẹ.
- Trên người cô ta có thứ ma lực gì giúp cho cô ta được như vậy?
Kinh Tuyệt hiểu rõ trong tình hình bình thường, Thái Thúc cơ bản không cần phải để mình bị thương mà đánh nát thân thể của Đường Khanh Tướng. Bởi vì vào lúc này bên phái Thái Thúc đã chiếm ưu thế tuyệt đối. Hơn nữa uy lực một đòn của y như thế nào thì ai cũng có thể cảm nhận được. Thái Thúc làm như vậy chỉ có một nguyên nhân đó là để nàng nhanh chóng tới được núi Đại Đông.
Bởi vì nàng không biết bây giờ Lạc Bắc đang như thế nào...
- Người chặn ta... Giết!
Ngay vào lúc đồng từ của Kinh Tuyệt co lại thì câu nói lạnh lùng kiên quyết đó cũng thốt ra từ miệng của Thái Thúc.
Mặc dù Thái Thúc chỉ là một thiếu nữ còn trẻ tuổi nhưng khi nàng thốt lên câu nói đó, tất cả những người bên phía Đường Khanh Tướng đều cảm thấy ớn lạnh. Vì người đối diện với Thái Thúc theo bản năng liền tản sang hai bên.
Kinh Tướng cũng vọt sang một bên.
Vừa rồi y và Đường Khanh Tướng cùng phát ra đòn tấn công mạnh nhất, mặc dù phá được lớp phòng ngự của yêu vương liên thai nhưng cũng không làm cho nó bị tổn hại.
Hiện tại Nguyên Anh của Đường Khanh Tướng đã bỏ chạy, với sức một mình y cũng không thể nào xuyên thủng lớp phòng ngự của Yêu vương liên thai được nữa, cơ bản không thể nào sát thương Thái Thúc một cách hữu hiệu. Nếu cố gắng ngăn cản tiếp thì đối mặt với lực lượng cực mạnh bên Thái Thúc, y sẽ bị nghiền nát ngay lập tức.
Hơn nữa, phía sau, ngoại trừ Ly Nghiêu Ly ra thì y cũng đã nhận ra hai cái bóng khác. Đó là Hải Lang vương Chiến Bách Lý và Hi Ngọc Sa. Với tu vi và pháp thuật của hai người đó, chỉ cần mỗi lần họ ra tay là bên phía Kinh Tuyệt lại có một người rơi xuống.
Kinh Tuyệt không còn tiếp tục tiến hành tấn công Thái Thúc mà áp dụng phương pháp du đấu.
Khí lôi cương trong không trung liên tục bị hắn ngưng kết. Mỗi lần y tấn công đều khiến cho bên Thái Thúc bị chút tổn thương nhất định.
- Các ngươi tập trung giết chúng.
Nhưng điều khiến cho Kinh Tuyệt cảm thấy bất đắc dĩ đó là Thái Thúc cơ bản cũng không có giằng co với mình. Sau khi nói với đám người Ly Nghiêu Ly một câu xong, Thái Thúc chẳng để ý tới đám người Kinh Tuyệt mà điều khiển Yêu vương liên thai phóng thẳng về phía núi Đại Đông.
Trong không trung bùng nổ vô số những vầng sáng với mọi loại màu sắc có một vầng sáng màu đen bay thẳng về phía núi Đại Đông...
- Cả Đường Khanh Tướng và Kinh Tuyệt mà cũng không ngăn cản nổi hay sao?
Cùng lúc đó ở một phía khác của núi Đại Đông, một nam tử mặc trang phục màu trắng nhìn thấy ánh sáng màu đen của Yêu vương liên thai mà cảm thấy kinh ngạc.
Người này có cặp lông mày nhỏ, nhìn hơi chút yêu dị. Y mặc bộ trang phục màu trắng được làm từ lông chim. Y chính là người thanh niên trẻ tuổi đã giết hết toàn bộ đám người ở núi Trường Bạch.
- Có kẻ tới đây chịu chết.
Sau khi liếc mắt nhìn vầng sáng màu đen, người thanh niên mặc áo trắng liền quay người lại, nét mặt y chợt nở nụ cười.
Trong khoảng khắc có hơn mười bóng người xuất hiện trong tầm mắt của y.
Mười mấy người xuất hiện trước mặt người thanh niên đó có cả già cả trẻ, ăn mặc quần áo vùng Miêu Cương, hoàn toàn khác biệt với quần áo của đám huyền môn chính đạo. La Phù nằm ở Miêu cương có sự quân tâm tới các tộc Miêu ở đây. Hiện tại có nhiều người ăn mặc trang phục của người Miêu tới đây như vậy hiển nhiên là những người tu đạo ở Miêu Cương chịu ơn Nguyên Thiên Y cũng tới nơi này.
Mà người đàn ông mặc trang phục màu trắng cũng chẳng để ý xem người tới là ai. Đối với y mà nói thì chỉ cần bất cứ người nào định đi qua vị trí của y tiến vào núi Đại Đông đều là kẻ địch của mình.
Chưa kịp để cho mười mấy người ăn mặc trang phục của người Miêu phản ứng, một cột băng bỗng nhiên xuất hiện rồi giáng xuống với tốc độ kinh người, xuyên thủng một lão nhân người Miêu đi trước. Hơi lạnh thấu xương của nó trong tích tắc làm cho lão bị đóng băng mà rơi từ trên không rơi xuống.
Một cái bông tuyết đột nhiên từ trong tay y bay ra. Khi nó vừa xuất hiện, trong bầu trời đột nhiên có vô số những đóa hoa trong suốt lơ lửng trong không trung.
Cũng chẳng có ai hỏi xem tên của người đàn ông mặc áo trắng đó là ai. Trong nháy mắt khi lão già người Miêu bị đánh chết nhưng người còn lại đều phản kích.
Một làn khói bảy màu từ một lão nhân người Miêu bốc lên cũng giống như ngọn lửa đen của Bách Độc sơn nhân. Bên trong làn khói đó có đủ mọi loại sâu độc. Mà trong năm người Miêu còn lại nhanh chóng lấy ra năm cái bình đen xì.
Sau khi một trang Miêu ngữ từ miệng của người đó tản ra, năm cột khói đen liền phun lên biến thành những con ác quỷ cao ba trượng vọt về phía nam tử áo trắng.
- Không biết lượng sức.
Nam tử áo trắng hơi lắc đầu. Nếu là người tu đạo bình thường khi đối mặt với nhiều người như vậy sẽ nhanh chóng né tránh rồi sử dụng phương pháp du đấu. Nhưng y vẫn đứng nguyên ở đó chẳng hề động đậy. Vô số đóa hoa băng đang lơ lửng trong không trung nhìn rất đẹp. Khi đám sâu độc vừa mứi từ người lão nhân kia bay ra được mấy trượng liền lập tức biến thành những tảng băng mà rơi xuống.
Ngay cả pháp thuật của những người khác khi chạm vào những đóa hoa băng đó, ánh sáng liền mờ đi mà lực lượng cũng bị biến mất.
Khi năm con ác quỷ màu đen lao tới mỗi lần va chạm với một đóa hoa băng thì trên người lại hiện ra một lớp băng dầy. Khi chúng còn chưa lao đi được năm trượng thì một cột băng đã lao tới xuyên thủng ngực người vừa mới phóng ra năm con ác quỷ bay ra sau lưng kéo theo một làn máu. Tuy nhiên ngay cả máu bắn ra cũng nhanh chóng bị đóng băng.