- Xé rách hư không, tạo ra thông đạo trong không gian?
Lạc Bắc và Nạp Lan Nhược Tuyết đều rùng mình. Bọn họ hoàn toàn hiểu rõ điều đó có ý nghĩa như thế nào. Cho dù có thể ngăn cản được sự công kích của nó thì cũng không biết đối thủ đang ở chỗ nào, nên bản thân luôn ở trong trạng thái bị tấn công.
- Có cách nào đối phó được với cái pháp bảo đó không?
- Không biết. - Đông Bất Cố lắc đầu:
- Lão nhân nói rằng đối với nó chỉ có một lựa chọn đó là chờ cho đối thủ tốn hết chân nguyên, không thể sử dụng được cái pháp bảo đó nữa. Bởi vì mỗi lần nó tấn công đều tốn rất nhiều chân nguyên. May mắn hơn đó là không thể tế luyện được nó để nâng cao uy lực. Cho nên bây giờ, uy lực của nó là lớn nhất rồi.
- Như vậy đành chịu cho bị đánh? - Lạc Bắc hỏi Đông Bất Cố.
Đông Bất Cố chỉ biết cười khổ:
- Đúng vậy. Trừ khi ngươi có thể xác định được người sử dụng nó đang ở đâu.
- Ta muốn tới Trạm Châu Trạch Địa. - Lạc Bắc cũng không nói nhiều tới vấn đề đó vì vậy lập tức nói sang chuyện khác.
- Ngươi muốn tới Trạm Châu Trạch Địa gặp lão nhân nhờ lão giúp ngươi bắt tiểu Trà? - Đông Bất Cố lắc đầu:
- Trước khi tới đây ta đã nhận được tin tức của lão đầu. Lão bảo chúng ta phải tới Nga Mi.
Lạc Bắc nghe vậy thì giật mình:
- Tại sao?
- Có mấy nguyên nhân. - Đông Bất Cố liền giải thích:
- Lão nhân biết ngươi không muốn giết tiểu Trà, nên lão bảo ta nói cho ngươi biết uy lực pháp thuật của U Minh huyết ma vô cùng khủng bố. Thực lực của tiểu Trà sẽ tăng lên rất nhanh. Nếu trong thời gian dài, ma khí sẽ xóa toàn bộ ý ký ức của nàng. Đến lúc đó, cho dù ngươi có bắt nàng thì cũng không thể làm cho nàng trở lại thành tiểu Trà. Muốn đối phó với nàng thì chỉ có giết mà thôi. Cho dù lão có tự mình ra tay thì cũng không thể bắt được... Muốn bắt nàng chỉ có thể dùng Thiên Tinh phong ấn kết giới đại pháp của Nga Mi thì mới nắm chắc được tới năm thành. Lão còn nói với tu vi hiện tại của ngươi cho dù thực lực tiểu Trà không cao lắm nhưng cũng không có cách nào. Nga Mi có một cái kiếm trì đối với người tu luyện bản mệnh kiếm nguyên thật sự rất tốt.. Còn có một nguyên nhân nữa đó là ta nhận được tin sư muội Thái Thúc lúc trước đã xuất hiện ở gần Nga Mi.
Trong đêm đen, Lạc Bắc, Đông Bất Cố, Nạp Lan Nhược Tuyết im lặng đứng ở một nơi hoang vắng cách Nga Mi chừng trăm trượng.
Bất ngờ, trên bầu trời cách ba người không xa chợt có tia sáng màu xanh lóe lên giống như đột nhiên có một cái lỗ hổng xuất hiện rồi hiện ra một con thuyền lớn dài mấy trượng.
Con thuyền lớn có hai bên phình ra nhìn giống như một cái thoi khổng lồ. Toàn thân nó trơn bóng không thấy hoa văn, ngay cả ánh sáng của nó cũng ẩn giấu vào bên trong.
Cái pháp bảo này chính là Vân Mộng Thần toa của Nga Mi.
Bốn trăm năm trước, trước trận chiến Kim Đỉnh, Nga Mi vẫn là một môn phái lớn nhất trong thế gian. Nếu không có trận chiến với U Minh huyết ma làm cho Nga Mi mất nhiều cao thủ thì vị trí lãnh tụ huyền môn chính đạo chắc chắn không tới lượt Côn Luân.
Trong trận chiến với U minh huyết ma, toàn bộ giới tu đạo đều bị tổn thất nặng nề. Rất nhiều tông môn bị diệt môn, bao nhiêu công pháp, pháp bảo lợi hại đều thất truyền hoặc không biết tung tích. Cho nên hiện nay thực tế của giới tu đạo không thể sánh được so với trước đây. Mặc dù số lượng người tu đạo phát triển không hề kém nhưng xét về tu vi thì số lượng người có tu vi từ Kim đan hậu kỳ trở lên, cùng với số lượng các loại công pháp đều kém quá xa.
Bốn trăm năm trước những phái như Thanh Thành, Không Động ít nhất cũng phải có sáu, bảy người tu vi Nguyên Anh kỳ. Nhưng sau bốn trăm năm, cả hai phái không còn được đứng trong hàng ngũ những phái lớn. Ngay cả người tu đạo có tu vi Nguyên Anh kỳ của cả hai phái cũng chưa tới năm người. Hiện tại, Côn Luân là môn phái đứng đầu trên thế gian, đệ tử đều có tu vi cực cao. Số lượng người tu vi Nguyên Anh kỳ rất đông. Bởi vì có thể tưởng tượng được khi Nga Mi còn cường thịnh thì số lượng người tu đạo có tu vi Nguyên Anh kỳ đông tới mức độ nào.
Từ ngàn năm qua, Nga Mi xuất hiện nhiều nhân vật có tu vi cực cao, luyện ra rất nhiều pháp bảo cực mạnh.
Như Hạo Thiên Kính cũng xuất thân từ Nga Mi rồi trong trận chiến đấu khủng khiếp bốn trăm năm trước nó đã bị thất lạc và rơi vào tay của Huống Vô Tâm.
Hiện tại Vân Mộng Thần Thoi giống như con cá voi khổng lồ đang lơ lửng trên không trung cũng là một cái pháp bảo của Nga Mi được lưu truyền qua cả ngàn năm. Điều khiển Vân Mộng thần thoi có thể xé rách hư không, thoáng cái di chuyển mười dặm lại không mất nhiều chân nguyên. Bên trong nó sử dụng trận pháp để tạo ra một cái ao sấm sét, bình thường có thể hấp thu lôi quang vào đó giống như đổ thêm nước ao. Chỉ cần có đủ sấm sét, Lôi trì đầy đủ thì có thể di chuyển liên tục một trăm lần giống như thoáng cái vượt quá ngàn dặm, nhanh hơn so với bất cứ cái pháp bảo nào trên thế gian.
Hiện tại, Vân Mộng Thần thoi xuất hiện trước mặt ba người Lạc Bắc. Trên bề mặt trơn bóng của nó chợt có một cái khoang cửa mở ra rồi có một nam tử mặc đạo bào ngắn tay màu xanh ngọc xuất hiện.
Nam tử đó đội một cái mũ đạo màu tím, hai dải đây lưng màu xanh ngọc được thả buông xuống người. Tấm đạo bào của y cũng khiến người ta có cảm giác như được làm từ những đám mây. Hơn nữa, gương mặt của y hết sức tuấn tú mang tới cho người ta cái cảm giác phóng khoáng.
Thoáng cái từ thân của nam tử trẻ tuổi tản ra pháp lực dao động rồi dưới chân của y ngưng tụ thành một cái đài sen giống như thật.
Thật ra vào thời thượng cổ, công pháp tu luyện không đa dạng như bây giờ. Hiện tại vô số công pháp tu đạo trong giới tu luyện nhưng có thể nói là xuất phát từ mấy công pháp ban đầu mà biến hóa thành, hoặc có thể nói thông qua những nguyên lý ban đầu, sau đó hiểu thêm mà sáng tạo ra. Tương đương với một hạt mầm sau đó đơm hoa kết trái nở ra nhiều cây khác, lại sinh trưởng thành các loại khác nhau. Mà những cây trái sau nhiều đợt tiến hóa đã không còn hình dạng ban đầu, kết quả hoàn toàn khác biệt. Tuy nhiên vẫn còn nhiều chỗ mang dáng dấp của những cây đầu tiên. Cho nên công pháp thân ngoại hóa thân phần lớn tạo ra các loại hình tượng Minh vương, tông giả. Còn Nội đan đạo pháp thì khi tới tu vi cao, pháp lực dao động sẽ ngưng tụ thành những loại đài sen, bảo hoa hoặc vầng sáng sau đầu.
Hiện tại, pháp lực dao động của nam tử kia giống như thật cho thấy tu vi chân nguyên mặc dù không được như Huống Vô Tâm nhưng cũng sánh ngang với Trần Thanh Đế.
Mà vào lúc này, pháp lực dao động dưới chân người đó tạo thành một cái đài sen, mỗi cánh hoa sen so với hoa bình thường đều sắc nhọn hơn cho thấy nó giống như một cái đài sen được tạo ra từ những thanh kiếm. Trên cái đài sen tỏa ra khí tức hệ Hỏa cực mạnh. Từ khi y xuất hiện, mặc dù chỉ thi triển pháp thuật hệ Hỏa đệ ngự không nhưng pháp lực dao động từ cái đài sen cũng khiến cho mọi người cảm giác nhiệt độ xung quanh cao lên.
Nam tử có phong thái phóng khoáng mặc đạo bào ngắn tay màu xanh ngọc đó chính là chưởng giáo Vũ Sư Thanh của Nga Mi.
Vũ Sư Thanh đi ra khỏi Vân Mộng thần thoi liền nhìn về phía Lạc Bắc rồi gật đầu nói:
- Lạc Bắc?
- Ta chính là Lạc Bắc. - Lạc Bắc gật đầu.
Mặc dù đứng dưới Vũ Sư Thanh, thân hình so với Vân Mộng thần thôi hết sức nhỏ bé nhưng khí thế của hắn lại chẳng hề thua kém Vũ Sư Thanh. Sau khi gật đầu, hắn liền quay sang Đông Bất Cố và Nạp Lan Nhược Tuyết:
- Đây là Đông công tử của Trạm Châu Trạch Địa và đệ tử Nạp Lan Nhược Tuyết của Bắc Minh vương.
- Lai lịch của các ngươi ta đều biết.
Vũ Sư Thanh nói chuyện hết sức thẳng thắn cho thấy tác phong của y hết sức quyết đoán, rõ ràng. Y không hề nói vòng vo mà nhìn Lạc Bắc hỏi thẳng:
- Chỉ có điều ta không biết các ngươi hẹn ta ra đây gặp riêng là có ý gì? Các ngươi cũng biết hiện tại lập trường hai bên là địch chứ không phải là bạn.
- Ý gì sao? - Lạc Bắc nhìn thẳng vào Vũ Sư Thanh:
- Ý của chúng ta đó là có thể từ kẻ địch biến thành bạn hay không.
- Mặc dù ngươi là truyền nhân của La Phù nhưng hiện giờ lại là kẻ địch của Huyền môn chính đạo. - Vũ Sư Thanh nhìn Lạc Bắc:
- Ngươi nghĩ Nga Mi của chúng ta có thể đứng cùng một phía với ngươi hay sao? Hơn nữa...
Vũ Sư Thanh dừng lại nhìn Nạp Lan Nhược Tuyết rồi cười lạnh:
- Nếu tin tức của ta nhận được là đúng thì Nạp Lan Nhược Tuyết còn có một thân phận khác đó là con gái của Hồ Yêu vương. Người Nga Mi chúng ta chết trong tay Hồ Yêu vương còn Hồ Yêu vương cũng bị trọng thương mà chết. Mối thù truyền kiếp như vậy dường như không thể hóa giải nổi.