Còn về việc trong Hoàng Thiên thần tháp không có cách vượt qua thiên kiếp lần thứ sáu thì có lẽ là do hoàng Thiên tông không có người tu đạo vượt qua được lần thiên kiếp thứ sáu hoặc là đang độ kiếp thì thất bại, chết đi.
Tuy nhiên với tu vi vượt qua lần thiên kiếp thứ năm trong lịch sử giới tu đạo cũng hiếm như lông phượng, sừng lân. Mà căn cứ vào những gì ghi chép thì một tông môn như Hoàng Thiên tông có nhiều nhân vật độ kiếp cũng đã là điều kinh người.
Huyền Vô Thượng nhờ vào phù phá cấm thời cổ mới không bị hạn chế tiến lên tầng thứ chín của Hoàng Thiên thần tháp. Tuy nhiên mỗi lần sử dụng sẽ mất đi một cái phù phá cấm, hơn nữa thông đạo không gian mở ra cũng chỉ giữ được nửa canh giờ. Hiện tại Thiên Lan hư không chỉ còn lại hai cái phù phá cấm, lần này một khi Huyền Vô Thượng rời khỏi Hoàng Thiên thần tháp, trừ khi tu vi vượt qua được năm lần thiên kiếp nếu không thì đừng mong tiến được lên tới tầng thứ chín của Hoàng Thiên thần tháp.
Hiện tại điều khiến cho đám người Cửu Cung thần quân khiếp sợ khi xem thấy ở tầng thứ chín có ghi bản thân hoàng Thiên thần tháp là một cái pháp bảo cực mạnh.
- Đây là tinh đồ Tử kim hư không trước khi cái tháp này tới đây.
Huyền Vô Thượng ngẩng đầu lên nhìn từng cái tinh đồ giống như thu nhỏ.
- Hóa ra người Hoàng Thiên tông nhờ vào Hoàng Thiên thần tháp xuyên qua cửu thiên , xuyên qua tinh không tới đây. Tổ tiên của Hoàng Thiên tông sử dụng cái pháp bảo này mới có thể tới được Tử Kim hư không rồi tạo trận pháp truyền tống từ nơi này để thành lập lãnh địa của mình.
- Hoàng Thiên tông có hai cái Hoàng Thiên thần tháp, bản thân một cái Hoàng Thiên thần tháp ở tông môn so với cái này còn khổng lồ hơn nhưng bị hủy hoại trong chiến đấu. Cái Hoàng thiên thần tháp này cũng là pháp bảo phòng ngự cực mạnh.
- Pháp bảo xuyên qua tinh không. Cái Hoàng thiên thần tháp này làm được điều đó? - Thiên Hư sơn chủ và Băng Trúc Quân cùng với Cửu Cung thần quân thực sự choáng váng.
Ngoài chín tầng trời có vô số tinh cầu, nguyên khí ở đó rất mạnh và hỗn loạn, tuy nhiên rất nhiều tinh cầu có thiên hỏa, lực hút khiến cho người tu đạo khó chịu nổi. Một thứ pháp bảo có thể xuyên qua hư không loạn lưu, tinh không thì đó là một tông môn cực mạnh, do những người tu đạo vượt qua năm, sáu lần thiên kiếp hợp lực luyện ra. Thứ pháp bảo này nhất định có vô số trận pháp, có thể lợi dụng chúng để chống đỡ với nguyên khí từ tinh cầu. Hoàng Thiên tông thượng cổ có cách đây vài ngàn năm. Nhưng ở trong giới tu đạo luyện ra được pháp bảo như vậy cũng có tới hơn mười cái. Như Mật Vân tông của Huyền Vô Thượng cũng phải nhờ vào trận pháp truyền tống của tông môn mới tới được Thiên Lan hư không.
Mà cho dù những cái pháp bảo có thể xuyên qua tinh không tới được không gian loạn lưu thì phấn lớn trong qua trình xuyên qua tinh không đã hết sạch uy năng hoặc bị nguyên khí từ các tinh cầu xâm nhập mà bị hủy hoại.
Một cái pháp bảo có thể còn nguyên sau khi xuyên quan tinh không đối với giới tu đạo hiện nay chỉ trong truyền thuyết mới có.
Chưa nói tới uy năng của bản thân pháp bảo có thể xuyên qua tinh không mà chỉ cần đi tới được một cái tinh cầu khác cũng tương đương với việc mở ra vô số nguyên liệu để khai thác. Ý nghĩa của nó đối với một người tu đạo và một tông môn chẳng khác nào khai thiên tích địa.
- Căn cứ vào trận pháp và uy năng của pháp bảo thì thấy nó còn nguyên. Chẳng trách được trong nó còn có cả Tạo hóa vạn thọ đỉnh. - Huyền Vô Thượng gật đầu rồi chớp mắt:
- Tinh không, vũ trụ vô hạn. Từ Tử Kim hư không tới chỗ chúng ta không biết cách mấy tỷ dặm. Cho dù là biết cách sử dụng cái pháp bảo này muốn bay ở đây cũng chẳng biết trải qua bao nhiêu năm tháng. Cũng chỉ có nhờ vào một cái pháp bảo như Tạo hóa vạn thọ đỉnh ở bên ngoài một năm, bên trong một ngày mới không bị hết tuổi thọ mà chết.
- Pháp bảo của tông môn khác cũng có thứ giống như Vạn Thọ đỉnh hoặc trừ khi là pháp bảo xé rách hư không có tốc độ kinh người. Nếu không người đi trên đường cũng chết già. Không chừng bản thân Vạn Thọ đại đế luyện cái pháp bảo này cũng là để bản thân ngao du vũ trụ, tới các tinh cầu, không gian loạn lưu khác để lấy nguyên liệu.
Huyền Vô Thượng hít một hơi thật sâu rồi nói:
- Bản thân Hoàng thiên thần tháp dường như còn chứa nhiều điều kỳ diệu nhưng ít nhất phải có tu vi vượt qua năm lần thiên kiếp mới có thể sử dụng. Với tu vi của ta bây giờ đừng nói là sử dụng Hoàng Thiên thần tháp mà ngay cả việc liên tiếp ra vào tầng thứ chín cũng không làm được. Có điều cũng không sao. Hoàng thiên thần tháp giúp ta mở mang thêm kiến thức, lĩnh hội được rất nhiều điều. Trở về ta tu luyện chắc chắn sẽ có đột phá. Tử kim hư không về tay chúng ta, tới lúc đó khi ta vượt qua lần thiên kiếp thứ năm sẽ sử dụng hoàng Thiên thần tháp để tìm hiểu thần diệu của nó cũng không muộn. Lần này tới Tử Kim hư không đúng là đáng giá...
- Tại sao lại như vậy?
Trong lúc Huyền Vô Thượng hiểu được ở Hoàng thiên thần tháp thì Lạc Bắc, Nạp Lan Nhược Tuyết cùng với Thái Thúc và Tô Hâm Duyệt đều không giấu được sự khiếp sợ.
Xong trận đánh ở Nam Thiên môn, Lạc Bắc chỉ biết bên phía Thiên Lan hư không cũng tổn thất nặng. Hơn nữa liên tục chiếm cứ Côn Luân và Tử Kim hư không, có được tài nguyên cực nhiều, người Thiên Lan hư không chắc chắn sẽ nghỉ ngơi dưỡng sức, tăng cường thực lực của bản thân mà không vội vàng tấn công.
Có điều một khi Thiên Lan hư không tấn công chắc chắn sẽ tạo ra sóng to gió lớn, thực lực tăng lên tới mức kinh người.
Cho nên sau khi bỏ chạy khỏi Nam Thiên môn, Lạc Bắc bố trí cho đám người Huyền môn chính đạo được mình cứu ra ở trong giới Niết Bàn rồi đưa tin cho người núi Chiêu Diêu và Trạm Châu Trạch Địa để cho bọn họ cố hết sức phá hủy trận pháp truyến tống của Thiên Lan hư không khiến cho người Thiên Lan hư không không thể xuất hiện bất ngờ. Cùng lúc đó, Lạc Bắc cũng vội vàng đi tới Luân Tát Tự của Hoa giáo.
U Minh huyết ma là kẻ địch của Hoa giáo, bây giờ đã sống lại. Hơn nữa, ngoại trừ Thục Sơn ra thì bây giờ Hoa giáo chính là nơi mà Lạc Bắc có thể dựa vào nhiều nhất. Nếu có thể liên kết hoàn toàn Huyền môn chính đạo lại với nhau cùng với Hoa giáo, bên phía Lạc Bắc có hy vọng đánh thắng được Thiên Lan hư không.
Hoa giáo và Lạc Bắc từng có ước hẹn. Lúc này, Lạc Bắc tới đây với hy vọng Hoa giáo sẽ dốc toàn lực.
Hiện tại, Lạc Bắc, Nạp Lan Nhược Tuyết, Thái Thúc và Tô Hâm Duyệt đang đứng trước Luân Tát Tự.
Luân Tát Tự nằm trên một vùng cao nguyên giá lạnh kéo dài mười dặm phủ kín các miếu thờ trang nghiêm. Từ những cái miếu thờ đó liên tục vọng ra những tiếng tụng kinh và mùi hương khói.
Tuy nhiên hiện tại khắp Luân Tát Tự trở thành một đống đổ nát.
Ngày đó khi Lạc Bắc tới cầu thần Dược, Đạt Nhật pháp vương của Luân Tát Tự đã phát hiện ra, Hoạt phật Tông Khách Ba của Cam Đan Tự cùng với hoạt phật Cát mã Ba dĩ của Sở Bố tự cũng ở đây. Thậm chí Tông Khách Ba còn thi triển mật pháp vô tượng khiến cho khắp trời đất xuất hiện đầy những đóa hoa Ba La, Cát Mã Ba thì phóng ra vô số gậy như ý và Hàng Ma xử. Đạt Nhật pháp vương cũng xuất hiện chiếu rọi đất trời kiểm tra thần thông và luận pháp với hắn.
Nhưng hiện tại ở đây không có lấy một bóng người trong khắp mấy trăm dặm chỉ có đầy những dấu vết đấu pháp mà không có bất cứ vật nào còn sống.
- Đúng là khó.
Trong căn nhà đá u ám ở Chiêu Diêu của Bắc Minh vương, lão nhân tóc hoa râm lắc đầu rồi bóp nát một ngọn lửa trong tay sau đó thở dài với Bắc Minh vương.
Bắc Minh vương nhìn lão đầu tử của Trạm Châu Trạch Địa rồi quay đầu đi không nói gì chỉ nhìn ra ngoài cửa sổ. Cho dù trời đất bên ngoài có thể nào thì không trung ở núi Chiêu Diêu cũng vẫn là màu xám.
- Chúng ta đã đợi lâu như vậy.
Bán Diện Thiên Ma nhìn ra bầu trời xám ở bên ngoài rồi nói tiếp:
- Cố gắng đợi được một người như Lạc Bắc xuất hiện, tưởng có thể ra ngắm đất trời không ngờ lại xuất hiện một đám Thiên Lan hư không. Lạc Bắc nhắn tin về nói Luân Tát Tự đã bị tiêu diệt, Cam Đan Tự cũng vậy, Sở Bố tự cũng thế, không còn có một ai sống. Lạc Bắc đang ở đó tìm xem Hoa giáo có còn giữ được gì không nhưng căn cứ vào tình hình trước mắt thì có lẽ toàn bộ người Hoa giáo đã bị diệt.
- Luân Tát Tự có Đại Nhật pháp vương trấn thủ, Hoa giáo có hơn một ngàn chùa miếu, cao nhân rất nhiều. Có thể tiêu diệt được Hoa giáo thì cũng tiêu diệt được núi Chiêu Diêu của ta. - Bắc Minh vương hơi cúi thấp đầu rồi ho khan.