Lúc này, Trần Lâm quay đầu lại, phát hiện hắc bào nhân đang nhìn mình ngẩn người, bộ dạng như gặp quỷ, liền nở nụ cười hiền lành nói:
- Ta là nhân viên của cửa hàng này, ngươi không cần phải kinh ngạc như vậy, bình tĩnh nào!
- Nhân viên?
Ý thức thể này lại là nhân viên cửa hàng? Cộng thêm những vật phẩm này, xem ra thực lực của cửa hàng này đã vượt xa khỏi nhận thức của hắn.
Lúc này, Dương Phong không còn chú ý tới hắc bào nhân nữa.
Bởi vì hắn cảm thấy thật sự là quá nhàm chán. Rõ ràng là kinh ngạc muốn chết, lại cứ phải giả vờ phong khinh vân đạm.
Đương nhiên, Dương Phong trước đó chú ý tới hắc bào nhân như vậy, ngoài việc ăn mặc kỳ quái ra, còn có một nguyên nhân quan trọng khác. Chính là Tiểu Bạch nói cho hắn biết, trên người người này có khí tức mà nó chán ghét, hơn nữa còn là một gã cường giả Võ Vương đỉnh phong.
Thật ra, Dương Phong có chút kinh ngạc, ban đầu còn tưởng rằng hắc bào nhân tới gây chuyện, bất quá sau khi quan sát một lúc, phát hiện không phải.
Nhưng mà cũng tốt, Dương Phong thấy, mọi người đều hòa thuận như vậy không phải tốt hơn sao? Vì sao cứ phải kiếm chuyện?
Đột nhiên, Dương Phong nghĩ đến mình có thể mua vật phẩm kiểm tra tin tức nhân vật, để xem tin tức của hắc bào nhân.
Hắn tiến vào hệ thống, tìm được vị trí muốn mua vật phẩm, kiểm tra:
Thông Thiên Nhãn (Phàm): Có thể xem tin tức của võ giả dưới Thánh Cảnh (không giới hạn trong cửa hàng), giá bán 1000 linh nguyên.
Nhấp, mua, sử dụng.
Trong đầu Dương Phong xuất hiện thêm phương pháp sử dụng Thông Thiên Nhãn.
Hắn sử dụng Thông Thiên Nhãn nhìn sang, tin tức của người kia liền xuất hiện trên đỉnh đầu hắc bào nhân:
Nhân vật: Ngụy Vô Nhai
Cảnh giới: Võ Vương đỉnh phong
Thế lực: Hộ pháp Thiên Ma Tông
- Hắc, thú vị thật, Thông Thiên Nhãn này thật thú vị!!!
Dương Phong cảm thấy rất vui vẻ khi nhìn trộm được bí mật của người khác. ...
- Dừng lại, dừng lại, dừng lại cho Thiên gia, mau dừng lại a! Ha ha ha ha...
Mọi người nghe thấy tiếng cười điên cuồng của Hổ Thiên Thiên, nhao nhao vây quanh, một số người bên ngoài cửa hàng nghe thấy cũng chạy vào.
- Thiên Thiên, trúng thưởng lớn gì vậy?
Tiểu Bạch lập tức chạy tới hỏi.
- Tộc trưởng, ngươi xem, ta cũng trúng thưởng lớn rồi, Phá Cảnh Đan, là Phá Cảnh Đan đó!
Hổ Thiên Thiên hưng phấn nói.
Ngụy Vô Nhai sợ ngây người, con ma thú nhỏ như con mèo kia lại biết nói chuyện, hơn nữa còn là tộc trưởng của ma thú Huyền Cảnh, vậy... chẳng lẽ con ma thú này, chẳng lẽ...
- Ha ha, tốt lắm Thiên Thiên, thật sự là nở ngươi nở mặt với Hổ tộc chúng ta.
- Đó là điều đương nhiên. Là một thành viên của Hổ tộc, ta rất tự hào!
Hổ Thiên Thiên vô cùng hưng phấn.
Trần Đính Thiên chúc mừng:
- Chúc mừng Thiên Thiên đại lão!
Lưu Quan Chương hâm mộ nói:
- Thiên Thiên đại lão thật ngưu bức, vậy mà có thể rút được Phá Cảnh Đan!
Trần Lưu Trung:
- Chúc mừng Thiên Thiên đại lão, sau Ngụy Âu Hoàng và Trần lão đại, lại có thêm một vị đại lão rút được giải thưởng lớn!
Tôn Nhị Huân:
- Đại lão chính là đại lão, vận khí không phải thứ mà người thường như chúng ta có thể so sánh!
Mã Chí Viễn:
- Thiên Thiên đại lão, cho ta sờ người một cái được không, dính chút vận may của ngươi?
Lúc này Dương Phong đi tới:
- Không tệ, Thiên Thiên, ngươi lại giúp cửa hàng chúng ta gỡ lại một trận, ừm... rất tốt, tiếp tục cố gắng!
Dương Phong cười đến mức mặt ngươi rạng rỡ, nhưng trong lòng lại khó chịu muốn chết, tại sao không phải mình rút trúng? Tại sao không phải mình rút trúng? A a a!!! Cái hệ thống chết tiệt, nguyền rủa ngươi cả đời FA!
Hệ thống: Ta chọc giận ngươi hồi nào? Là tác giả không cho ngươi trúng, liên quan gì tới ta?
- Chưởng quỹ, chưởng quỹ, ta có thể dùng Phá Cảnh Đan này không?
Kỳ thật Hổ Thiên Thiên rất muốn biết liệu nó có tác dụng với mình hay không.
- Có thể, loại đan dược này, cho dù là ma thú hay con người sử dụng, hiệu quả đều giống nhau.
Dương Phong khẳng định.
- Ha ha, Địa Cảnh, ngươi hãy đợi Thiên gia ta!
Lúc này Hổ Thiên Thiên vô cùng vui vẻ.
Lúc này, Triệu Tung Minh, Ngụy Khiếu Đình, lão An, Vương bàn tử mạp đi vào.
- Thiên Thiên đại lão, ngươi rút được phần thưởng gì vậy?
Đây là điều mà Ngụy Khiếu Đình quan tâm nhất, hắn sợ Hổ Thiên Thiên rút được thứ gì đó còn tốt hơn mình, cướp mất địa vị Âu Hoàng của hắn.
- Ha ha, không có gì, không có gì, chỉ là Phá Cảnh Đan mà thôi.
Hổ Thiên Thiên cũng học theo giọng điệu của Ngụy Khiếu Đình.
- Mẹ kiếp, đã bắt đầu khoác lác rồi!
Dương Phong thầm mắng!
- Phá Cảnh Đan, ừm, không tệ không tệ, ta nghĩ mình cũng sắp rút được.
Ngụy Khiếu Đình rất tự tin vào bản thân, dù sao hắn là Âu Hoàng.
Lúc này, Triệu Tung Minh nhìn chằm chằm vào Ngụy Vô Nhai đang mặc hắc bào, đi tới đánh giá một hồi lâu.
Khi Ngụy Vô Nhai nhìn thấy Triệu Tung Minh và Ngụy Khiếu Đình, thân thể hơi run lên, quay đầu đi chỗ khác, tránh né ánh mắt của bọn họ.