Chương 135: Trấn Phái Thần Binh (2)
Hứa Nguy vẫn kiên trì suy đoán trong lòng mình!
- Ha ha... Ma khí này a, không phải ở trong tay bất kỳ thế lực nào cả. Ma khí này hiện tại đang ở dưới đáy hồ Thiên Ba đấy?
Triệu Kính Chi nói ra một kết quả khiến mọi người vô cùng kinh ngạc!
- A!!
Mọi người không thể tưởng tượng nổi mà trợn tròn mắt.
- Ở... Thiên... Ba... Hồ... Dưới đáy... ?
Triệu Tung Minh nói từng chữ một!
- Cái gì??
- Sao lại ở dưới hồ Thiên Ba được!!
Bọn người Hứa Nguy cũng há to miệng!
Mọi người sợ ngây người, ma khí của Thiên Ma tông này lại ở đáy hồ Thiên Ba, điều này làm cho người ta quá chấn kinh.
Dương Phong cũng rất kinh ngạc, ma khí này lại ở ngay dưới mí mắt mình. Như vậy chẳng phải là nói, về sau sẽ có rất nhiều người của Thiên Ma tông đến đây sao?
Có lẽ nơi này sẽ không còn được bình yên nữa, bất quá, có không bình yên cũng không sao cả, chỉ cần đừng đến đây gây chuyện là được, mặc kệ hắn là Thiên Ma tông, Địa Ma tông gì, chỉ cần khách khí đến mua vật phẩm, đừng có gây rối là được. Nếu như muốn giở trò gì, hừ hừ, ta sẽ cho các ngươi biết Mã Vương gia vì sao lại có ba con mắt!
- Ha ha, Thiên Ba Hồ này chính là do ma khí kia tạo thành đấy!
Triệu Kính Chi mỉm cười vuốt râu, tựa hồ không thèm để ý Thiên Ma Tông lại một lần nữa xuất hiện.
- Triệu lão, kể cho chúng ta nghe một chút đi!
Hổ Thiên Thiên thì cảm thấy vô cùng tò mò.
- Ợ!
Triệu Kính Chi uống cạn một ly Cocacola, ợ một cái thật dài. Lý Tú Ngưng cầm ly Triệu Kính Chi vừa uống xong, đi đến máy tự phục đồ uống rót đầy một ly khác cho Triệu Kính Chi.
Này, hai người cũng lão phu lão thê rồi, chú ý hình tượng một chút đi, không thấy ở đây còn có mấy người độc thân sao, phát cẩu lương như vậy có được không hả?
- Cảm ơn Tú Ngưng, nàng vất vả rồi.
Triệu Kính Chi nhận lấy Coca Cola, nói với giọng điệu vô cùng sến súa.
- Già rồi mà không biết xấu!
Trong lòng mọi người rất là khinh bỉ!
Dương Phong càng điên cuồng mắng chửi lão già này trong lòng, tựa hồ nhận phải vạn điểm bạo kích sát thương.
- Không có gì, so với những gì Kính Chi đã làm cho ta, chút này thật sự không đáng nhắc tới.
Lý Tú Ngưng lắc đầu, thâm tình nhìn Triệu Kính Chi.
- Mẹ kiếp, mùi vị cẩu lương lâu năm thật sự là đậm đà!
Trong lòng đám cẩu độc thân chua lòm!
- Khụ khụ!!!
Dương Phong bị sặc nước, không phải cố ý ho khan, mà là thật sự bị sặc!
- Dương chưởng quỹ, huynh không sao chứ?
Hứa Nguy ngồi gần Dương Phong nhất nghiêng đầu nhìn hắn.
- Không sao, không sao, mọi người cứ tiếp tục đi, tiếp tục đi!
Dương Phong cũng không tiện nói mình bị sặc nước, thật mất mặt quá.
Sau khúc nhạc dạo ngắn ngủi này, Triệu Kính Chi lại mở miệng:
- Lúc ấy, sáu vị Võ Đế đánh nhau vô cùng kịch liệt.
Tông chủ Thiên Ma tông cầm ma khí trong tay, đánh ngang tay với năm vị Võ Đế.
Vào thời khắc cuối cùng, có hai vị Võ Đế liều mạng bị trọng thương, dùng bí pháp ngắn ngủi kiềm chế ma khí. Ba người còn lại hợp lực đánh bay ma khí kia từ trong tay tên ma đầu kia.
- Cuối cùng ma khí rơi xuống nơi này, sau khi nổ tung hình thành nên cái hố này, không lâu sau đã bị nước tràn vào lấp đầy. Tên ma đầu kia không còn ma khí trong tay, rất nhanh đã bị các vị Võ Đế giết chết.
Triệu Kính Chi đơn giản kể lại quá trình cho mọi người nghe. Đương nhiên, những điều này đều là hắn đọc được từ trong điển tịch của sư môn. Vị lão tổ năm đó tham chiến bởi vì bị trọng thương, vẫn luôn bế quan tĩnh dưỡng. Nhiều năm như vậy trôi qua, cũng không thấy xuất quan. Không biết hiện tại tình huống như thế nào rồi.
Mà một vị bị trọng thương khác chính là một vị Võ Đế của Thanh Vân Thiên Tông, đế quốc Đại Hán.
- A, vậy ra nó vẫn còn tồn tại sao?
Lúc này Trần Lâm đột nhiên lên tiếng.
- Hả?
Mọi người nghi hoặc, vị đại lão này rốt cuộc đang nói gì vậy?
- Trần lão, ngài nói 'nó' là... ?
Mọi người đều không hiểu 'nó' mà Trần lão nói là cái gì.
- Ha ha, ta đang nói đến ma khí trong miệng của các ngươi đấy.
Trần Lâm cười đáp, giải thích nghi hoặc trong lòng mọi người.
- Ồ, chẳng lẽ Trần lão biết ma khí kia là gì sao?
Triệu Kính Chi lập tức hứng thú, Trần lão này nhất định là một nhân vật vô cùng cổ xưa. Trong lúc nói chuyện phiếm, thỉnh thoảng lão có nhắc đến một số sự tích và sự vật mà trong điển tịch hoàn toàn không có ghi chép.
Nhưng mỗi khi mọi người hỏi lão rốt cuộc là nhân vật của thời đại nào, Trần lão đều chỉ cười, không nói gì.
- Ma khí này có tên là Xuy Linh phiến, là một thanh ngụy Thiên Binh. Luyện khí sư khi rèn tạo Xuy Linh phiến này đã phạm phải một chút sai lầm nhỏ, khiến khí linh bên trong nó không thể thức tỉnh hoàn toàn, cho nên nó chỉ là một thanh ngụy Thiên Binh, uy lực so với Thiên Binh thật sự kém đến vạn dặm.
Trần Lâm nhớ tới vị bằng hữu đã rèn tạo ra Xuy Linh phiến này, có một lần ông ấy đã nói chuyện này cho lão nghe!