Bước vào bí cảnh thí luyện, Dương Phong không vội vàng tiến vào trạng thái chiến đấu, hắn muốn nhớ lại những hình ảnh chiến đấu với võ giả Thú tộc trong những lần trước, những hình ảnh đó hiện lên trong đầu hắn như một cuộn phim tua chậm.
Sau một hồi lâu, kết hợp với những suy nghĩ trước đó, hắn đã tổng kết được một số đặc điểm của võ giả Thú tộc, đồng thời cũng nghĩ ra được phương pháp đối phó.
Muốn đánh bại võ giả Thú tộc, mỗi một lần công kích đều phải có lực xuyên thấu, bất kể là dùng tay không hay binh khí, đều phải đem lực đạo công kích vào bên trong cơ thể của đối phương, nếu không chỉ công kích lên bề ngoài thì căn bản không thể phá vỡ được lớp phòng ngự của chúng.
Bên cạnh đó còn phải nắm chắc lực đạo mỗi khi công kích, không thể quá nhẹ, quá nhẹ thì lực xuyên thấu không đủ, quá nặng lại phản tác dụng. Lực phản chấn này là thứ khiến Dương Phong cảm thấy khó chịu nhất, bị chính lực lượng của mình phản phệ, loại cảm giác này thật sự rất khó chịu.
Đã có phương pháp đối phó, tiếp theo chính là thực hành. Nhìn bề ngoài, võ giả Thú tộc có vẻ rất dễ đối phó, nhưng khi chính thức giao thủ mới biết được chúng khó chơi như thế nào.
Nó giống như mang đến cho ngươi hy vọng, sau đó lại vô tình cướp đi hy vọng của ngươi, còn gì tuyệt vọng hơn như vậy nữa. Cũng may Dương Phong đã không còn là tên nhóc không hiểu sự đời như trước kia nữa, chuyện này sao có thể so sánh với việc không biết trả lời câu hỏi 'Tên của mẹ ngươi' như thế nào được?
Bước vào đấu trường Thú tộc, Dương Phong xuất hiện trên một đồng cỏ rộng lớn. Lần này hắn không vội vàng hành động, bởi vì hắn biết võ giả Thú tộc thường xuất hiện ở phía sau lưng hoặc hai bên sườn của hắn.
Tai hắn khẽ động, một luồng khí lạnh lẽo ập tới từ phía sau, hắn xoay người né tránh. Sau đó, hắn rút vũ khí ra, tùy ý vung về phía võ giả Thú tộc.
- Ầm!
Võ giả Thú tộc không hề hấn gì, ngược lại tay của Dương Phong bị chấn động đến tê dại.
- Xem ra lực đạo lần này hơi quá mạnh.
Hắn thầm nghĩ.
Sau khi né tránh công kích của đối phương, Dương Phong tung một cước đá vào ngực của võ giả Thú tộc. Đối phương ưỡn ngực ra đỡ được một kích này, Dương Phong bị đánh bật ra sau.
- Lực đạo lần này quá yếu!
Hắn lại thử thêm vài lần nữa, muốn tìm ra lực đạo thích hợp nhất, không để cho đối phương kích hoạt năng lực phản chấn.
Dương Phong điên cuồng công kích võ giả Thú tộc, tốc độ cực nhanh. Hắn không sử dụng linh lực công kích, bởi vì hắn đã thử qua, linh lực càng dễ bị phản chấn hơn. Sau khi chống đỡ một đợt công kích của đối phương, hắn lại tiếp tục phát động tấn công. Thế nhưng, muốn thi triển được một kích có thể gây sát thương cho võ giả Thú tộc là một chuyện rất khó, không phải trong thời gian ngắn có thể luyện thành.
Hơn nữa, hắn còn phát hiện ra một chuyện rất nan giải. Đó chính là mỗi một lần công kích của hắn đều bị võ giả Thú tộc hấp thu, sau khi tích lũy đủ năng lượng, nó sẽ phản kích lại.
Nếu như hắn không thể trong thời gian ngắn sử dụng lực lượng xuyên thấu đánh trọng thương đối phương, như vậy hắn căn bản không thể gây tổn thương cho nó. Chiến đấu trong thời gian dài, tinh thần sẽ bị mệt mỏi, lực đạo công kích cũng có thể mất đi khống chế, đến lúc đó chính là lúc hắn bị đánh bại. ...
- Giáo chủ, mật thám của Sở vương phủ bẩm báo, Tần Minh đã rời khỏi Thiên chủ phủ, rất có thể đã đi tới cùng một nơi với Tần Anh!
Trong mật thất, tên thuộc hạ mặc trang phục công sai cung kính bẩm báo với tên giáo chủ đang đeo mặt nạ.
- Xem ra nơi đó nhất định có nhân vật bất phàm, nếu không cha con Tần Minh sẽ không cùng tới đó. Giáo chủ trầm giọng nói.
- Giáo chủ, tú bà cũng điều tra ra, Hứa Nguy Hứa gia mấy ngày trước sau khi gặp mặt Tần Càn, cũng ra khỏi phủ thành, hẳn là cũng đến nơi này.
Người có dáng vẻ thư sinh cũng nói!
- Ồ, biết hắn đi nơi nào sao?
Giáo chủ mặt nạ có chút hiếu kỳ.
- Theo thuộc hạ xác minh, vị trí hiện tại của hắn là ở Thiên Phong thành, Thiên Ba hồ! Thư sinh vuốt cằm nói!
- Thiên Ba hồ... Kiện ma khí kia ở đó sao?
- Đúng vậy, giáo chủ, ma khí ở dưới Thiên Ba hồ, lần này Thanh Tú Võ Đạo hội, Thiên Phong thành cũng biểu hiện vô cùng nổi bật, đoạt được quán quân.
- Ừm - Xem ra Thiên Phong thành hẳn là đã xảy ra chuyện gì...
Ngón trỏ của giáo chủ mặt nạ gõ nhẹ lên bàn.
- Thư sinh, ngươi tự mình đi Thiên Ba hồ điều tra một phen!
Lao đầu, tiếp tục nhìn chằm chằm Sở Vương phủ, tất cả dấu vết đều không được bỏ qua!
Bảo tú bà tiếp tục thu thập tất cả tình báo có liên quan đến kế hoạch.
Để thiếu gia và lão gia, tăng nhanh tiến độ, bên phú ông và Khoái Đao vẫn chưa có tin tức gì sao?
- Thiếu gia bên kia thì còn tốt, lão gia bên kia gặp một ít chuyện, bất quá cũng sắp xử lý xong, phú ông và Khoái Đao vẫn chưa có tin tức gì.
Thư sinh đáp.
- Ừm, chỉ cần không ảnh hưởng tới kế hoạch là được, các ngươi lui ra đi, hiện tại là thời buổi loạn lạc, các ngươi cũng không nên thường xuyên gặp mặt, trừ phi có việc gấp. Về sau cứ nửa tháng đến bẩm báo một lần là được!
- Vâng, giáo chủ!! Hai người đồng thanh nói!...