Chương 145: Đánh xong liền chạy, thật kích thích!

Hệ Thống Cửa Hàng Ở Dị Giới

341 Nhân 10-09-2024 20:12:16

- Nói đi cũng phải nói lại, thành tích của Thiên Phong thành các ngươi lần này đã đủ chói mắt rồi, có tới bảy người tiến vào ngũ thập cường, là đội ngũ có nhiều người nhất, các ngươi còn chưa hài lòng sao? - Hơn nữa, ba người của tiểu tổ thứ nhất, nếu dựa vào thực lực thật sự, bọn chúng có thể tiến vào thập cường sao? Tên tùy tùng của Thiên Định thành lớn tiếng nói, trong giọng nói tràn ngập ghen ghét, mấy tên tùy tùng khác cũng phụ họa theo: - Ngụy Phách Thiên, ngươi đừng có mà kiêu ngạo quá, chẳng lẽ ngươi cho rằng người nào cũng ưu tú như Triệu Trường Thanh sao? Chẳng lẽ Thiên Phong thành các ngươi có một Triệu Trường Thanh đã đủ để các ngươi vênh váo rồi sao? - Hừ, ngu xuẩn! - Ngụy Phách Thiên, ngươi có ý gì? - Không có ý gì, muốn so tài thì cứ lên lôi đài. Ngụy Phách Thiên cực kỳ ngạo mạn, căn bản không thèm liếc mắt nhìn bọn chúng. Mấy ngày nay tâm trạng của Ngụy Phách Thiên rất tốt, được người khác thổi phồng, ánh mắt ngưỡng mộ của mọi người, khiến cho lão có chút lâng lâng. Bây giờ gặp phải những kẻ trước đây luôn chế giễu Thiên Phong thành, lão cũng chẳng thèm để ý tới. - Chờ trận đấu này kết thúc, xem ngươi còn có thể bình tĩnh như vậy được nữa hay không, hừ... Những người của Thiên Định thành tức giận bất bình, chờ sau khi trận đấu kết thúc sẽ chế giễu Ngụy Phách Thiên một trận. Trọng tài sau khi xác nhận thân phận của mười người, lớn tiếng tuyên bố: - Ngũ thập tiến thập cường (50 chọn 10), tiểu tổ thứ ba, bắt đầu! Đến đây, tiểu tổ thứ ba mà Ngụy Thư Tuấn và Triệu Nhã Phương tham gia chính thức bắt đầu!... Trọng tài sau khi xác nhận thân phận của mười người, lớn tiếng tuyên bố: - Ngũ thập tiến thập cường (50 chọn 10), tiểu tổ thứ ba, bắt đầu! Đến đây, tiểu tổ thứ ba mà Ngụy Thư Tuấn và Triệu Nhã Phương tham gia chính thức bắt đầu! Mười người trên lôi đài, người nào có đồng bạn thì đứng cạnh đồng bạn. Những người không có đồng bạn thì cẩn thận quan sát đối thủ xung quanh. Võ Tam Tư là người kiêu ngạo nhất, hắn trực tiếp ngồi xếp bằng trên lôi đài, đặt trường kiếm lên đùi, thản nhiên nói: - Còn một danh ngạch, các ngươi tự tranh giành đi, nếu ai không phục thì có thể lên đây. - Ha ha, Võ đại ca nói đùa, ai dám không phục ngươi chứ? Ngươi cứ nghỉ ngơi tự nhiên, chúng ta sẽ không quấy rầy ngươi. Hoàng Long giống như một tên tay sai, khúm núm cúi đầu nói với Võ Tam Tư. Tuy nhiên, Võ Tam Tư không thèm để ý tới hắn, mà nhắm mắt dưỡng thần. - Các ngươi nghe rõ rồi chứ? Võ đại ca nói rồi đấy, hắn muốn một danh ngạch, chín người chúng ta tranh một danh ngạch còn lại. Ta khuyên các ngươi nên thức thời một chút, đừng có chọc giận ta, ta ra tay không biết nặng nhẹ đâu, lỡ như có gây ra thương tích gì thì đừng trách. Không biết có phải những kẻ phản diện đều như vậy hay không, Lưu Vi ở tiểu tổ thứ nhất là vậy, Hoàng Long ở tiểu tổ này cũng không khác là bao. - Chúng ta cứ án binh bất động, bất biến ứng vạn biến. Ngụy Thư Tuấn đưa Triệu Nhã Phương ra sau lưng bảo vệ. - Vâng, muội biết rồi, Thư Tuấn ca ca. Triệu Nhã Phương gật đầu, vẻ mặt ngưng trọng nhìn về phía trước. Nhưng kẻ nào quá kiêu ngạo thì ắt sẽ có người chướng mắt. - Tiểu tử, ngươi kiêu ngạo như vậy sao? Chẳng lẽ ngươi cho rằng thực lực võ sư đỉnh phong của ngươi là vô địch thiên hạ sao? Ngươi cũng quá coi thường người khác rồi đấy. - Đúng vậy, thật sự là không biết trời cao đất dày! Lúc này có hai người đứng dậy, một người gầy gò, một người cao to, bọn họ đến từ cùng một gia tộc ở Thiên Xuân thành, người gầy gò tên là Tiêu Hoa, người cao to tên là Tiêu Viễn. Lần này bọn họ rất may mắn khi được xếp vào chung một tiểu tổ. Mặc dù hai người bọn họ chỉ là võ sư lục giai, nhưng bọn họ phối hợp rất ăn ý, hơn nữa còn luyện thành một bộ võ kỹ song đấu, uy lực cũng không thể khinh thường. Đối đầu với Võ Tam Tư, bọn họ không có chút cơ hội nào, nhưng đối đầu với Hoàng Long... - Hắc hắc, chỉ bằng hai tên phế vật võ sư lục giai các ngươi mà cũng dám ra đây khiêu chiến ta? Hoàng Long khinh miệt nhìn hai người, nói tiếp: - Vậy thì các ngươi cứ việc thử xem, xem ta có phải muốn làm gì thì làm hay không. Hoàng Long híp mắt lại, giọng nói đầy khiêu khích! - Tiêu Viễn, chúng ta không cần phải nhiều lời với hắn, cùng lên, tốc chiến tốc thắng. Tiêu Hoa quát lạnh một tiếng, sau đó liền lao về phía Hoàng Long. Tốc độ của hắn cực nhanh, trong nháy mắt đã đến trước mặt Hoàng Long. Tiêu Viễn cũng vậy, hai người một trái một phải, chặn đường lui của Hoàng Long, chuẩn bị đánh hắn trọng thương. Tiêu Hoa vung đao chém xuống, Hoàng Long nhướng ngươi, vận linh khí vào lòng bàn tay, nghiêng người né tránh, một chưởng đánh lên lưỡi đao. - Ầm!!! Tiêu Hoa bị Hoàng Long đánh lui mấy bước. Hoàng Long đánh lui Tiêu Hoa, năm ngón tay siết lại thành quyền, vận khởi linh lực bộc phát ra uy thế cương mãnh bá đạo, hướng thẳng Tiêu Viễn mà đánh ra một quyền.