Chương 179: Kém cỏi

Hệ Thống Cửa Hàng Ở Dị Giới

341 Nhân 10-09-2024 20:17:29

Dương Phong vừa nằm xuống không lâu, một thanh âm vui mừng truyền tới. - Dương chưởng quỹ, ta đã trở về, ta tới thăm ngươi! Dương Phong nghe được thanh âm này thì sửng sốt, nhếch miệng lên. - Dương chưởng quỹ, ngươi nghĩ chúng ta không tới sao! Ngụy Đình Đình nhảy đến bên cạnh ghế Dương Phong nói, Triệu Nhã Phương và Triệu Nhã Chi đi theo phía sau! - Sao các ngươi lại tới nhanh như vậy? Dương Phong cảm thấy kỳ quái, đội đại biểu Thiên Phong thành không phải sáng sớm vừa mới vào thành sao? Sao mấy nha đầu này hiện tại đã có thời gian tới đây? - Phụ thân bọn họ đều đang bày yến ở phủ thành chủ, mấy người chúng ta liền vụng trộm chuồn ra ngoài! Triệu Nhã Chi ở bên cạnh giải thích cho hắn! - Dương chưởng quỹ, chúng ta đều tiến vào top 10 rồi! Triệu Nhã Phương cầm bánh bao nhỏ kiêu ngạo nói! - Phải nha, phải nha, ta còn đứng hạng ba nữa đó! Ngụy Đình Đình cũng đặc biệt kiêu ngạo, nàng cũng sáng tạo ra ghi chép lịch sử của phủ Thiên chủ, lấy 15 tuổi lấy được hạng ba! - Cái gì? Thực lực của các ngươi cũng có thể tiến vào thập cường? Còn hạng ba? Không thể nào, bọn họ cũng quá gà mờ rồi. Dương Phong cũng không thể tin được, thực lực của ba tiểu nha đầu này lại có thể tiến vào mười vị trí đầu. - Mới không phải đâu, đều là các huynh đệ nhường cho chúng ta. Ngụy Đình Đình nói với Dương Phong về quá trình thi đấu của năm mươi trận đấu! - Ồ, thì ra là như vậy! Dương Phong gật gật đầu, khó trách mấy nha đầu này có thể lấy được thành tích tốt như vậy, thì ra là được các huynh đài chiếu cố! - Huy chương Tụ Linh trước ngực các ngươi từ đâu mà có? Dương Phong nhìn ba nữ tử trước ngực đeo huy chương Tụ Linh nói! - Đây là cha cho chúng ta, hắn nói rút được trong máy rút thưởng gì đó, còn nói Âu Hoàng gì đó, chúng ta nghe không hiểu! Ngụy Đình Đình nhìn Tụ Linh huy chương trước ngực nói! - Đúng vậy, Dương chưởng quỹ, máy rút thưởng là gì? Âu Hoàng là gì? Triệu Nhã Chi cũng tò mò hỏi! - Cơ hội rút thưởng chính là cái máy kia kìa, các ngươi vào cửa hàng nhìn là biết, về phần Âu Hoàng, chính là người có vận khí rất tốt! Dương Phong nói đơn giản một chút! - A, vậy bây giờ chúng ta vào cửa hàng xem thử! Ngụy Thư Di có chút chờ mong. - Dương chưởng quỹ, Tiểu Bạch đã trở về chưa? Triệu Nhã Phương còn nhớ Tiểu Bạch. - Ừm, các ngươi vào xem đi, máy rút thưởng ở ngay bên trong, các ngươi cũng có thể chơi một chút, về phần Tiểu Bạch, hắn cũng ở bên trong. - A, Tiểu Bạch cũng trở về rồi, vậy chúng ta mau tiến vào xem thử đi! Nói xong ba nữ vào trong cửa hàng! - A, thay đổi lớn quá nha! Ngụy Đình Đình nhìn sự thay đổi trong cửa hàng, kinh ngạc mở to hai mắt! - Ừm, đúng vậy, thay đổi lớn quá, có thêm rất nhiều thứ! Triệu Nhã Phương cũng phụ họa nói! - Tiểu Bạch, các ngươi mau nhìn, Tiểu Bạch ở đó kìa! Triệu Nhã Chi chỉ vào Tiểu Bạch đang rút thưởng, nói xong lập tức chạy tới. Ngụy Đình Đình và Triệu Nhã Phương cũng chạy tới, miệng còn hô: - Tiểu Bạch, bọn ta đến thăm ngươi! - Là các ngươi à! Tiểu Bạch quay đầu nhìn ba nữ. - Thật là một con hổ nhỏ đáng yêu, Đình Đình tỷ, tỷ tỷ, tỷ xem! Triệu Nhã Chi chỉ vào Hổ Thiên Thiên, nói với Ngụy Đình Đình cùng Triệu Nhã Phương! - A, hổ con, ta ôm ngươi được không? Ngụy Đình Đình vội vàng ngồi xổm xuống nhìn Hổ Thiên Thiên! - Ta cũng muốn ôm ngươi, được không? Hổ Thiên Thiên bị ba người này làm cho bối rối, không biết nên làm như thế nào, nhìn nhìn Tiểu Bạch, Tiểu Bạch lắc đầu với hắn. Hổ Thiên Thiên biết tộc trưởng có ý gì, cúi mặt, rất ủy khuất nói: - Ta nói không được, được không? Ngụy Đình Đình nghe thấy Hổ Thiên Thiên mở miệng nói chuyện, ánh mắt sáng lên: - Oa!!! Tiểu lão hổ, ngươi còn biết nói chuyện sao?? - Tiểu lão hổ, ngươi tên là gì? Triệu Nhã Chi hỏi tiếp! Hổ Thiên Thiên lại nhìn Tiểu Bạch, Tiểu Bạch cũng lộ ra biểu lộ bất đắc dĩ, tiếp tục cúi đầu nói: - Ta tên Hổ Thiên Thiên! - Vậy sau này chúng ta có thể gọi ngươi là Thiên Thiên không? Thiên Thiên... Thiên Thiên... Triệu Nhã Chi hưng phấn gọi Thiên Thiên. - A, Triệu lão gia gia, Lý lão nãi nãi! Lúc này Triệu Nhã Phương nhìn thấy Triệu Kính Chi cùng Lý Tú Ngưng ở bên cạnh từ ái nhìn các nàng. - Ngụy Đình Đình - Triệu Nhã Phương - Triệu Nhã Chi - Bái kiến Triệu lão gia gia, Lý lão nãi nãi. Ba nữ cung kính hành lễ với Triệu Kính Chi và Lý Tú Ngưng! - Các nha đầu, nghe nói lần này các ngươi đạt được thành tích rất tốt, chúc mừng các ngươi! Lý Tú Ngưng trìu mến nhìn ba nữ. Đối với bà mà nói, hiện tại bà không có con cái, nhìn thấy những tiểu cô nương đáng yêu như vậy, rất có tình thương của mẹ! - Không có đâu lão nãi nãi, đều là các huynh đài nhường cho chúng ta. Ba người Ngụy Đình Đình cũng kể một ít tình huống thi đấu năm mươi hạng đầu cho Lý Tú Ngưng cùng Triệu Kính Chi nghe. Nghe xong hai người cười ha ha, khen bọn họ hữu dũng hữu mưu! - A... Vị công tử suýt khóc nhè kia, sao ngươi cũng ở đây vậy? Triệu Nhã Chi nhìn sang Tần Càn đang đứng bên cạnh nói.