- Chủ nhân, ta muốn mua một ít đan dược này về cho tộc nhân của ta dùng, có được không? Tiểu Bạch có chút không chắc chắn, hỏi Dương Phong.
- Đương nhiên là được, thứ này không có bất kỳ hạn chế nào cả.
Câu trả lời của Dương Phong khiến Tiểu Bạch mừng rỡ như điên. Nó vội vàng thao tác trên máy bán ma sủng, mua rất nhiều Ma thú Tụ Khí Đan, sau đó cất vào trong không gian trữ vật Linh Đang.
- Chủ nhân, ta muốn trở về một chuyến!
Tiểu Bạch có chút ngại ngùng nói với Dương Phong. Ban đầu nó nghĩ sau khi hoàn thành việc báo thù sẽ được an tâm ở lại cửa tiệm, nào ngờ lại phải đi tới lãnh địa Hổ tộc một chuyến nữa.
- Không sao, ngươi cứ về đi, dù sao bên này cũng không có chuyện gì!
Dương Phong cũng không để ý những chuyện này. Nếu Tiểu Bạch có chỗ tốt mà quên đi tộc nhân của mình, có lẽ hắn sẽ còn có chút lời ra tiếng vào, loại người như Tiểu Bạch, khi bản thân phát đạt, có được chỗ tốt, không quên nghĩ cách phát triển quê hương, làm sao để quê hương ngày càng lớn mạnh, điểm này khiến hắn rất thưởng thức.
Thấy Dương Phong đồng ý, Tiểu Bạch vội vàng muốn chạy về lãnh địa Hổ tộc, thấy nó nóng lòng như vậy, Dương Phong bèn bảo nó đừng gấp, hắn có một số ý tưởng và đề nghị, bảo nó buổi tối gọi người của Sở vương phủ và Ngụy Triệu hai nhà tới đây, cùng nhau thương lượng một chút xem có khả thi hay không.
Dương Phong liếc mắt nhìn thấy Trần Lâm đang dùng ánh mắt hâm mộ nhìn Hổ Thiên Thiên, bèn lên tiếng:
- Trần lão, ngươi cũng không cần phải dùng ánh mắt hâm mộ như vậy để nhìn Thiên Thiên, ta nghĩ không bao lâu nữa sẽ có thứ mà ngươi có thể dùng được.
Hắn hỏi hệ thống xem người hầu khôi lỗi có thể cùng tồn tại với linh hồn thể như Trần Lâm hay không.
Hệ thống trả lời có thể. Ban đầu, khôi lỗi vốn dĩ không có bất kỳ tư tưởng gì, chủ nhân muốn nó làm gì thì nó sẽ làm đó. Nếu như có một linh hồn tiến vào trong thân thể của khôi lỗi, mà linh hồn này cũng tự nguyện, có thể tiến hành dung hợp với khôi lỗi, như vậy linh hồn này sẽ dung hợp với khôi lỗi, trở thành một thể thống nhất.
Chỉ cần hoàn thành thêm một nhiệm vụ nữa là hắn có đủ Linh Nguyên để mua một người hầu khôi lỗi, đến lúc đó Trần Lâm có thể dùng người hầu khôi lỗi làm thân thể của mình.
- Ồ? Chưởng quỹ, là thứ gì vậy?
Trần Lâm có chút tò mò hỏi.
- Ha ha, là thứ có thể cho ngươi một thân thể mới, nghe hấp dẫn không? Dương Phong nhướng mày nói.
- Chưởng quỹ, ngươi nói thật sao? Có thể cho ta một thân thể mới? Trần Lâm kích động hỏi. Đây chính là thứ mà lão hằng mong ước bấy lâu nay.
- Đương nhiên là thật rồi, bản Chưởng quỹ chưa bao giờ nói khoác cả.
Dương Phong đĩnh đạc nói.
- Đa tạ Chưởng quỹ, để Chưởng quỹ phải tốn tâm rồi.
- Ấy, không có gì, chuyện nhỏ như con thỏ, không cần phải khách sáo như vậy. Dương Phong xua tay nói.
- Hôm nay vận khí của bản Chưởng quỹ nhất định rất tốt!
Dương Phong đi tới trước máy rút thưởng, hô lớn trong lòng:
- Hệ thống, cho ta rút thưởng mười lần.
Nói xong, hắn nhổ một bãi nước bọt vào lòng bàn tay, hai tay xoa xoa, làm vài động tác khởi động, run run bàn tay, sau đó hít sâu một hơi, chắp hai tay trước ngực, cung kính cúi đầu trước máy rút thưởng.
Trần Lâm, Tiểu Bạch và Hổ Thiên Thiên nhìn thấy hành động của Dương Phong, thầm nghĩ:
- Chưởng quỹ chính là Chưởng quỹ, động tác này lại nhiều thêm hai cái.
Dương Phong làm xong một loạt động tác mà hắn cho là có thể gia tăng vận khí, sau đó giơ tay lên, dùng sức ấn vào nút bắt đầu.
Năm phút sau, Trần Lâm liếc mắt nhìn Tiểu Bạch và Hổ Thiên Thiên, hai 'người' kia cũng liếc mắt nhìn lại lão. Sau đó, một người một hổ lại rón rén lui về phía sau, chui vào trong bí cảnh thí luyện.
- Không thể nào, điều này là không thể nào, chuyện này không thể nào xảy ra được, bản Chưởng quỹ không tin từ lúc bắt đầu đến giờ, ngay cả một giải cũng không trúng.
Đây là lần thứ chín Dương Phong rút được 'Cảm ơn quý khách' , ánh mắt hắn tràn đầy vẻ không thể tin được, vẻ mặt cũng không dám tin tưởng.
Cuối cùng, Dương Phong giơ tay phải lên, vô lực ấn vào nút bắt đầu. Khi kim đồng hồ cuối cùng dừng lại ở ô 'Chơi lại', nước mắt hắn không tự chủ được mà chảy xuống.
- Rốt cuộc bản Chưởng quỹ cũng trúng rồi, rốt cuộc bản Chưởng quỹ cũng trúng rồi, rốt cuộc bản Chưởng quỹ cũng được buff rồi... Mặc dù chỉ là trúng 'Chơi lại', nhưng đối với Dương Phong mà nói, nó chẳng khác nào trúng giải thưởng bí mật cả, bởi vì đây là lần đầu tiên hắn chơi máy rút thưởng mà trúng được giải.
Có lần 'Chơi lại' này, vậy lần sau nhất định sẽ trúng vật phẩm, hắn giơ tay phải đang run rẩy lên, nhẹ nhàng ấn vào nút bắt đầu. Thế nhưng, sự tình nằm ngoài dự đoán, kim đồng hồ lại một lần nữa dừng ở ô - Cảm ơn quý khách.
Bất quá, lần này Dương Phong không hề nản lòng, cũng không hề nhụt chí, hắn lau khô nước mắt, hít sâu một hơi, sau đó cất cao giọng hát:
- Ngày mai tươi sáng sẽ đến...
- Hãy cất cao tiếng hát, hãy giang rộng vòng tay, để ta ôm lấy giấc mơ của ngươi...