Tần Càn nhận ra đây là người của Tử Kim dong binh đoàn, gật đầu nói:
- Ồ, Lưu đoàn trưởng!
- Trên đường nghe Mã gia chủ, Trần gia chủ nói về chuyện của Dương chưởng quỹ, chúng ta liền vội vàng đến xem, xin Dương chưởng quỹ làm thẻ hội viên cho chúng ta, số kim tệ còn dư cứ chia đều cho mọi người.
Lưu Quan Chương lấy túi trữ vật đặt lên quầy, bọn họ cũng muốn vào xem thử, Mã gia chủ và Trần gia chủ đã thổi phồng thí luyện bí cảnh của Dương Phong lên tận trời, khiến bọn họ nóng lòng muốn thử.
- Hai lão già kia thật là xấu, nhưng ta thích!
Dương Phong thầm cười, không biết lát nữa mấy người này sẽ nghĩ như thế nào!
Sau khi làm thẻ hội viên và hướng dẫn sử dụng xong, mấy người kia vội vàng tiến vào bí cảnh thí luyện.
- Ha ha, các ngươi đoán lát nữa bọn họ ra ngoài sẽ thế nào?
Ngụy Thư Tuấn nhìn đám người Tử Kim dong binh đoàn tiến vào bí cảnh thí luyện, cười hả hê nói.
- Ha ha, chắc chắn sẽ bị Thiết Chùy đánh cho chết đi sống lại.
- Chết rất nhiều rất nhiều lần.
Triệu Nhã Chi nói.
- Lát nữa ra chắc chắn sẽ chửi ầm lên.
Triệu Nhã Phương nói.
- Nhất định sẽ tìm mấy người bọn họ gây sự!
Ngụy Thư Di nói.
- Nhất định sẽ khóc lóc chạy ra ngoài!
Ngụy Đình Đình nói.
- Ngươi tưởng ai cũng khóc nhè như ngươi sao!
Ngụy Thư Tuấn liếc Ngụy Đình Đình.
- Hừ, ca ca xấu xa, ta mới không khóc nhè, là do có thứ gì bay vào mắt thôi.
Ngụy Đình Đình bĩu môi.
Triệu Nhã Chi:
- Đúng vậy, đúng vậy, là do có thứ bay vào mắt.
Triệu Nhã Phương:
- Thư Tuấn ca ca xấu xa, bắt nạt chúng ta.
Ngụy Thư Di nhỏ giọng nói:
- Ta mới không khóc nhè đâu!
Ngụy Thư Tuấn:
- Ta... Ta...
Triệu Trường Thanh nhìn đám đệ đệ muội muội chơi đùa, khóe miệng khẽ mỉm cười, hắn cũng được xem như một tiểu thiên tài, trong lúc chiến đấu với Thiết Chùy Ải Nhân đã học được rất nhiều điều, cũng luôn suy nghĩ cách đối phó với tên Thiết Chùy Ải Nhân kia.
Lúc này, Ngụy Phách Thiên, Triệu Tung Minh cùng vài người khác bước vào, không thấy bóng dáng Tần Càn và những người khác, hẳn là bọn họ đã rời đi rồi.
- Dương chưởng quỹ, tại hạ có việc muốn thỉnh cầu, mong chưởng quỹ ân chuẩn.
Ngụy Phách Thiên chắp tay với Dương Phong.
- Ồ, là chuyện gì vậy? Dương Phong tò mò hỏi.
- Là thế này, chúng ta định xây vài toà nhà và một tửu lâu ở bờ bên kia Thiên Ba hồ, như vậy có thể gần chưởng quỹ hơn một chút, tửu lâu có thể cung cấp chỗ nghỉ ngơi cho mọi người qua lại.
Ngụy Phách Thiên đại khái thuật lại chuyện bọn họ bàn bạc lúc nãy cho Dương Phong nghe.
- Đúng vậy, như thế thì không cần mỗi ngày phải vất vả chạy qua chạy lại thành Thiên Phong nữa!
Triệu Tung Minh cũng phụ họa.
- Oa, gia gia, muốn xây nhà ở đây sao, chúng ta có thể ở đây không?
Triệu Nhã Chi vừa nghe nói muốn xây nhà ở bên này liền chạy tới, tuy là nói với Triệu Tung Minh nhưng ánh mắt lại nhìn Dương Phong.
Ngụy Đình Đình, Triệu Nhã Phương cùng vài người khác cũng đi tới, ánh mắt trông mong nhìn chằm chằm Dương Phong.
- Ách... Xung quanh Thiên Ba hồ này đâu phải của ta, chỉ cần không ảnh hưởng đến việc ta mở cửa hàng là được.
Dương Phong bị nhìn đến nỗi sởn cả gai ốc, chuyện này là sao, đất đai này đâu phải của hắn, chỉ cần không ảnh hưởng đến cửa hàng là được, hơn nữa nói không chừng còn có thể mang đến lợi ích cho cửa hàng, không có lý do gì để từ chối cả.
- Tốt quá! Ngụy Đình Đình nhảy cẫng lên.
- Dương chưởng quỹ thật là người tốt. Triệu Nhã Chi phát cho Dương Phong một tấm thẻ người tốt.
- Vậy đa tạ Dương chưởng quỹ, chúng ta đi sắp xếp người đến xây dựng đây. Ngụy Phách Thiên nói xong chắp tay thi lễ với Dương Phong rồi dẫn mọi người rời đi sắp xếp công việc.
Còn lại đám người trẻ tuổi líu ríu thảo luận sau khi xây nhà xong phải làm cái này cái kia.
- Dương chưởng quỹ, Trường Thanh huynh, Thư Tuấn huynh, các vị tiểu muội, mọi người khỏe chứ.
Một giọng nói quen thuộc từ ngoài cửa truyền đến, mọi người nhìn sang thì ra là thiếu môn chủ Thủy Nguyệt môn - Trần Thị Phi.
- Phỉ trái huynh, đã lâu không gặp, huynh vẫn khỏe chứ! Triệu Trường Thanh và những người khác chào hỏi hắn.
- Trên đường ta nghe nói cửa hàng của Dương chưởng quỹ có nhiều thay đổi lớn, quả nhiên là danh bất hư truyền, thật sự không thể tưởng tượng nổi. Đúng rồi, nghe nói Dương chưởng quỹ cho ra mắt cái gì mà thẻ hội viên có thể vào cái gì mà bí cảnh thí luyện trải nghiệm cái gì mà thần bí của bí cảnh thí luyện?
Trần Thị Phi giống như một đứa trẻ tò mò, sinh ra hứng thú với bí cảnh thí luyện này.
Mấy người nghe vậy, ánh mắt sáng lên.
- Đúng vậy, đúng vậy, bên trong chơi rất vui. Ngụy Đình Đình làm ra vẻ mặt chưa chơi đã.
- Hôm nay chúng ta chơi rồi, ngày mai mới có thể vào chơi tiếp, thật sự rất mong chờ.
Triệu Nhã Chi lộ ra vẻ mặt mong đợi.
- Muốn vào chơi tiếp quá, đáng tiếc là không còn thời gian.
Triệu Nhã Phương nói với giọng tiếc nuối.
- Những người đã chơi đều nói tốt cả.
Ngụy Thư Di rất ít khi chủ động nói chuyện cũng lên tiếng.
- Thị Phi huynh, rất đáng để thử đấy.
Ngụy Thư Tuấn xúi giục.
- Đúng vậy. Triệu Trường Thanh nói ngắn gọn.
Trần Thị Phi nhìn thấy vẻ mặt của mọi người như vậy, thật sự cho rằng đó là thứ vô cùng thần bí thú vị, vội vàng bảo Dương Phong làm cho hắn một cái thẻ hội viên.