"Không cần kinh hoảng, dựa vào lực lượng bản thân phi chu thì không thể nào đối kháng không gian phong bạo, chỉ có tiếp dẫn đầy trời lực lượng tinh thần mới có thể bảo đảm chúng ta không trở ngại tiến vào trong thông đạo." Ngữ điệu Lục Hoa phu nhân bình tĩnh nói.
Mọi người nghe vậy, lúc này mới thoáng yên tâm hơn một chút.
Quả nhiên, Tinh Chuẩn phi chu lúc đầu rung mạnh thoáng trầm xuống mấy trượng, lát sau mới dần dần ổn định lại.
Ngay sau đó, mọi người liền thấy toàn bộ phù văn tinh thần minh khắc trên phi chu tuôn ra từng đoàn lực lượng tinh thần như suối phun, sau đó tương hỗ hoà vào nhau, hóa thành một màn sáng tinh thần trắng như tuyết bao phủ toàn bộ phi chu.
Sau một lúc lâu, hai cánh phi chu bắt đầu vỗ, toàn bộ thân thuyền bắt đầu di chuyển về phía trước, chậm rãi bay vào hẻm núi.
Hàn Lập cảm nhận được khí băng hàn tạt trước mặt, cùng cảm giác nóng như lửa từ phía bên phải truyền qua, tâm tư bắt đầu thu liễm lại, tập trung tư tưởng suy nghĩ quan sát biến hoá bốn phía.
Trên thuyền, ngoại trừ cấm chế pháp trận phát ra ngoài từng trận tiếng động, còn thấy không có thanh âm nào khác, tất cả mọi người đều nín thở tập trung suy nghĩ, hết sức chăm chú.
Đối với lần mạo hiểm này, không có bất kỳ ai, kể cả Lục Hoa phu nhân, dám nói là không sơ hở tý nào.
Phi thuyền chậm rãi tiến vào hẻm núi, từng cỗ băng lam hàn phong từ bên trái lao qua, tựa như từng thanh băng đao vô cùng sắc bén cắt lên thân Tinh Chuẩn phi chu.
Chỉ có điều, màn sáng tinh thần bên ngoài phi chu lại rất dẻo dai, bất luận hàn phong kia gào thét thiết cắt thế nào, mặc dù thỉnh thoảng lõm xuống, nhưng thủy chung cứng cỏi vô cùng, không có chút dấu hiệu bị phá vỡ.
Phía bên kia, hoả diễm trong hẽm núi sinh ra nhiệt độ cực cao, rừng rực cuốn đến, làm một nửa màn sáng đều trở nên đỏ rực nhưng vẫn như cũ không thể nào đốt cháy màn sáng tinh thần.
Chỉ là khí băng hàn thấu xương kia và sóng khí nóng rực không thể nào bị ngăn cách, vẫn xuyên vào bên trong khoang thuyền, nhất thời làm mọi người hai bên khó chịu muôn phần, không còn loại cảm giác thoải mái dễ chịu lúc trước nữa.
Vừa tiến vào phía trong mấy trăm trượng, ngay gần hẻm núi là nơi băng lam hàn phong và sí nhiệt hỏa diễm giao nhau, cũng không triệt tiêu mà vẫn có lực lượng còn sót lại. Dưới sự va chạm nhau, chúng sinh ra cơn lốc.
Tuy rằng chưa đi đến cơn lốc trước mặt, thế nhưng từng trận tiếng gió cuồng bạo như ác ma gào rú đã đủ để giày vò màng nhĩ mọi người đau nhức rồi.
Đúng lúc này, dị biến phát sinh.
Một đạo gió lốc mạnh mẽ được sinh ra trong cơn lốc thổi cuốn qua, đánh vào phía đầu phi chu.
Tinh Chuẩn phi chu lập tức chấn động kịch liệt, đầu thuyền lệch mạnh về một bên, hướng va vào vách lam băng óng ánh phía bên trái.
Thân thuyền to lớn bị cỗ lực lượng này tác động, đầu và mạn thuyền đều nghiêng về một bên vách núi, một khi va chạm, nửa bên trái thân thuyền nhất định sẽ bị hao tổn nghiêm trọng, dưới cơn lốc trong hẻm núi này cuốn qua, chỉ sợ toàn bộ Tinh Chuẩn phi chu sẽ tan vỡ.
Đến lúc đó không còn màn sáng tinh thần bảo vệ, bọn hắn sẽ trực tiếp đối diện với băng lam hàn phong và sí liệt hỏa diễm, thậm chí còn có thể chịu ảnh hưởng của cơn lốc mà bị cuốn vào trong không gian phong bạo, vậy kết cục hẳn là phải chết không thể nghi ngờ.
Mọi người ở đây kinh hoảng không thôi, đầu thuyền bỗng nhiên có một đạo thân ảnh, lách mình phóng tới bên trái mạn thuyền, chính là thành chủ Ách Quái.
Chỉ thấy hai tay mười ngón của lão xòe ra, hai tay đẩy ngang về phía vách núi màu lam óng ánh. Lòng bàn tay và cánh tay lão hiện ra chi chít, chằng chịt huyền khiếu, như là ngôi sao trong bầu trời đêm liên tiếp sáng lên, từ trong bộc phát ra một cỗ lực lượng kinh khủng làm lòng người kinh hãi.
Hàn Lập nhìn hai cánh tay của lão, trong lòng kinh ngạc không thôi, chỉ số lượng huyền khiếu mở ra trên cánh tay kia cũng đã gần hai trăm chỗ, chính là tập hợp huyền khiếu trên toàn bộ thân thể của ai khác cũng chưa chắc nhiều như vậy.
Xem ra trước kia Thần Dương nói lão mở ra hơn một ngàn huyền khiếu, chỉ sợ cũng không phải là nói ngoa.
Chỉ thấy huyền khiếu trên hai cánh tay Ách Quái lập loè hào quang, hai lòng bàn tay và đầu mười ngón đồng thời sáng lên bạch quang đẹp mắt, hóa thành từng cột sáng sáng ngời, to bằng ngón tay, tiến đến màn sáng tinh thần, rồi lặng yên không phát ra tiếng động dung hợp vào trong đó.
Ngay sau đó, mặt ngoài màn sáng tinh thần liền có từng đoàn từng đoàn chấn động hình tròn to lớn sáng lên, một cột tiếp một cột sáng màu trắng to lớn từ trong ngưng tụ ra, kéo dài vọt tới vách núi màu lam óng ánh bên trái.
"Ầm ầm ầm. . ."
Một hồi thanh âm nổ ầm vang lên, nham thạch trên vách núi màu lam oánh ánh nứt vỡ, mảng lớn vách núi sụp xuống. Mười hai cột sáng to lớn chống vào tựa như mái chèo của thuyền, cứng rắn đẩy cả thân hình khổng lồ của Tinh Chuẩn phi chu trở lại, quay theo hướng cũ.
Đầu thuyền lúc trước bị lệch hướng liền chậm rãi trở về quỹ đạo, thân thuyền cũng rất nhanh bình ổn lại.
Đám người Huyền thành thấy vậy, lúc này mới thoáng thở dài một hơi.
Lúc trông thấy mười ngón tay Ách Quái vừa thu lại, những cột sáng màu trắng ngoài màn sáng tinh thần kia liền chầm chậm rụt trở về, cuối cùng biến mất không thấy gì nữa thì sự khiếp sợ trong lòng Hàn Lập càng thêm mãnh liệt.
Có thể đột ngột phóng lực lượng tinh thần bản thân ra ngoài, hơn nữa tạo thành lực phá hoại thật lớn thật ra cũng không khó, nhưng có thể thu phóng tự nhiên như Ách Quái, khống chế lực lượng trầm ổn vi diệu như vậy, lại mười phần không dễ.
Đệ nhất nhân Huyền thành này quả thật không giống người thường.
Một hồi phong ba không xem là nhỏ cuối cùng cũng vượt qua, nhưng tâm thần mọi người cũng không dám buông lỏng chút nào, tiếp tục hết sức thúc giục Tinh Chuẩn phi chu, tiến đến phía cơn lốc cuồng bạo kia.
Sau đó, Lục Hoa phu nhân không ngừng điều chỉnh hướng phi chu, càng trở nên thuận buồm xuôi gió, hữu kinh vô hiểm tránh được từng luồng gió lốc, rốt cuộc chống đỡ tới gần cơn lốc do Băng Hỏa Lưỡng Trọng Thiên đan vào hình thành.
"Hú. . . Hú. . ."
Theo tiếng gió càng ngày càng vang, màn sáng bao phủ Tinh Chuẩn phi chu dù chưa bị xé rách nhưng không ngừng biến hình.
Hàn Lập ngồi ở trong khoang thuyền, toàn thân sáng lên gần trăm huyền khiếu, bên ngoài thân đã nổi lên một tầng Chân Cực chi Mô.
Đám người Huyền thành còn lại cũng giống thế, đại đa số trên thân mỗi người đã sáng lên hơn trăm huyền khiếu. Đây không phải là Ách Quái yêu cầu mọi người ra sức làm, mà là càng tới gần cơn lốc, khoảng cách với băng lam hàn phong càng gần.
Hàn phong càng trở nên rét thấu xương, lại càng phát ra mãnh liệt. Màn sáng tinh thần có thể cách trở được một phần, nhưng cuối cùng cũng không ngăn được toàn bộ, hàn khí xuyên vào khoang thuyền làm bọn hắn lạnh thấu xương.
Không ít người trên mặt đã lộ ra dấu vết do tổn thương vì giá rét, bờ môi cũng bị hàn phong thổi nứt ra.
Khác biệt với tình trạng cực hàn bên này, mọi người phía bên Khôi thành lại thật nóng bức như thân ở trong địa ngục. Làn da trên thân hầu hết mọi người đều hiện ra một màu đỏ hồng, toàn thân mồ hôi không kịp lưu lại, đã bị bốc hơi sạch sẽ.
Trên bờ môi của bọn họ, hầu như đều do nhiệt độ cao thiêu đốt mà tạo ra từng vết khô nứt, hiện ra một tầng da chết màu trắng.
"Tất cả mọi người chú ý, sắp tiến nhập thông đạo, hết sức khống chế phi chu." Đúng lúc này, thanh âm Lục Hoa phu nhân bỗng nhiên từ đầu thuyền vang lên.
Mọi người nghe tiếng, tâm thần xiết chặt, tinh thần cũng theo đó chấn động.
Hàn Lập thuận theo bên trái mạn thuyền nhìn tới phía trước, chỉ thấy sâu trong hẻm núi là một mảnh sương mù hỗn loạn, vô số kẽ nứt không gian trải rộng bốn phía, chỗ chính giữa ở phía dưới có một cỗ Băng Phong và một phiến Xích Hỏa giao hoà lẫn nhau, phía trên cơn lốc cuốn cao, chảy vào trong không gian phong bạo.
"Ầm ầm ầm. . ."
Từng trận thanh âm nổ vang không ngừng truyền đến, Tinh Chuẩn phi chu rung động mạnh không thôi, thân thuyền cũng truyền đến từng trận thanh âm "Ken két".
Tâm thần Hàn Lập ngưng tụ, liền thấy phía trước đầu phi chu đã sắp tới gần cơn lốc màu trắng.
"Hú . . ."
Đúng lúc này, đầu thuyền Tinh Chuẩn phi chu đột nhiên uốn éo, toàn bộ thân thuyền bỗng nhiên tăng tốc, trong nháy mắt bị kéo vào trong gió lốc.
Đám người Hàn Lập nhất thời cảm thấy trời đất quay cuồng, toàn bộ cơ thể như sắp bị nhấc lên, rời khỏi khoang thuyền.
Hắn vội vàng vận chuyển thần thông, thân hình hạ xuống phía dưới, vững vàng ngồi trở lại.
"Bảo vệ chặt pháp trận, dùng hết sức, tiến nhập vào trong cơn lốc liền có thể nắm chắc một chút." Lục Hoa phu nhân lớn tiếng kêu gọi.
Trong lúc nhất thời, phía trên phi chu vang lên không ngừng tiếng "rầm rầm rầm".
Đám người hai thành Huyền Khôi đều không còn dám ẩn giấu thực lực nữa, từng người vội vã thúc giục công pháp, liên tiếp thắp sáng huyền khiếu trên cả người.
Toàn bộ chiếc Tinh Chuẩn phi chu bộc phát ra một đoàn bạch quang sáng ngời, chiếu rọi cả hẻm núi phảng phất như ban ngày.
Chỉ đến lúc này, mọi người mới phát giác loại tình huống có lợi cho bản thân khi vận hành phi thuyền trước kia bắt đầu phát sinh chuyển biến. Lực lượng tinh thần trong cơ thể bọn họ bắt đầu bị tiết ra ngoài tràn trề, để bổ sung thôi động cấm chế trên thân Tinh Chuẩn phi chu.
Cùng lúc đó, ngân hà xán lạn trên chín tầng trời tựa hồ cộng hưởng cùng chiếc phi chu này, từng ngôi sao chớp động hào quang. Hai đạo tinh quang to lớn chiếu xuống càng trở nên ngưng thực, rọi vào hai cánh Tinh Chuẩn phi chu, khiến cho màn sáng bao phủ toàn bộ thân thuyền càng thêm ngưng thực, tựa như cùng màn trời phía trên đối ứng, sáng lên từng quang điểm sáng ngời như ngôi sao.
"Ầm" một thanh âm vang lên.
Hào quang phù văn khắc trên hai cánh Tinh Chuẩn phi chu càng ngày càng thịnh, vậy mà từ trong phun ra bạch sắc quang mang, trong hư không ngưng thực ra một đôi cánh chim tinh thần cự đại.
Theo cánh chim hiển hiện ra, Tinh Chuẩn phi chu lắc lư kịch liệt rốt cuộc ổn định lại một chút, dựa vào cỗ lực lượng này đột nhiên trở nên mạnh mẽ, sau khi đâm vào trong cơn lốc, liền xông qua, lao vào trong mắt lốc (như mắt bão).
Diện tích mắt lốc cực lớn, bên trong nhìn như gió êm sóng lặng, trên thực tế vẫn như cũ nguy cơ trùng trùng.
Lúc này Tinh Chuẩn phi chu mới tiến vào, toàn bộ thân thuyền lập tức bị một cỗ cự lực hút xuống, rơi nhanh xuống phía dưới.
Hàn Lập nhướng mày, nhìn lại phía dưới, chỉ thấy mấy trăm trượng dưới phi chu là cảnh tượng một mảnh ánh sáng màu lam lành lạnh và hỏa diễm đỏ thẫm hoà vào nhau, hào quang giao hòa kích động kịch liệt.
Mà dưới Thủy Hỏa lưỡng trọng thiên kia đương nhiên là một vòng xoáy màu đen như con mắt lớn của ác ma, từng trận lực hút mạnh mẽ chính là từ trong đó truyền ra.
Chỉ trong nháy mắt, Tinh Chuẩn phi chu đã rơi xuống trăm trượng.
Một cỗ khí băng hàn và lực nóng rực cường đại từ phía dưới cuồn cuộn kéo tới, mọi người trong khoang thuyền lập tức lâm vào băng hỏa, chuẩn bị chịu cảnh bị dày vò.
Đúng lúc này, phía trước Tinh Chuẩn phi chu vang lên một tiếng quát.
Ngay sau đó, chỉ thấy từ trong khoang thuyền bên phải, bốn gã Kim sắc Khôi Lỗi bay vút ra, rơi thẳng xuống vực sâu.
"Bụp bụp bụp bụp"
Bốn âm thanh hầu như đồng thời vang lên, phía dưới thân thuyền giống như được cái gì nâng lên, trùng trùng điệp điệp run lên, xu thế phi chu vốn đang hạ xuống vậy mà trở nên chậm lại.
Hàn Lập nghi hoặc, thò người nhìn lại, chỉ thấy phía sau đuôi thuyền, vậy mà có một nam tử khôi lỗi toàn thân màu vàng ở đó.
Chỉ thấy nó lấy tư thế bá vương khiêng đỉnh, vai phải nâng thân thuyền, toàn thân lại có hơn mười chỗ sáng lên hào quang trắng như tuyết, bên trong đều khảm một viên thú hạch.
Hai chân dưới thân nó đã sớm không thấy, ngược lại biến thành một thứ như Đài sen Phật Đà, phía dưới có từng trận lực lượng tinh thần phun ra như hỏa diễm, hình thành từng trận lực đẩy mạnh mẽ, cả cơ thể chống đỡ phi chu, khiến phi chu không đến mức rơi thẳng xuống dưới.