Chương 105: Có ‘Quyền lực’ thì hãy sử dụng

Quỷ Bí 2: Túc Mệnh Chi Hoàn

Mực Thích Lặn Nước 29-10-2024 14:06:16

Lumen không thúc giục Lugano, cậu muốn nhìn xem vị 'Bác sĩ' này sẽ quyết định như thế nào. Một lúc sau, Lugano lấy hết dũng khí, hỏi: "Về sau ngài vẫn sẽ dẫn Ludwig theo sao?" "Đương nhiên." Lumen nghiêng đầu, liếc mắt nhìn Ludwig đang ăn xiên bạch tuộc nướng kia một cái. Nếu không phải nhận được tư liệu '0-01' từ giáo hội Tri thức, cậu cũng không muốn dẫn theo một đứa trẻ như vậy, chẳng qua hiện tại biểu hiện của Ludwig vẫn có tác dụng nhất định. Tương lai, nói không còn có thể lại làm cái bẫy để dụ bắt 'Loki'. Lugano nuốt một ngụm nước bọt nói: "Tôi có thể chăm sóc Ludwig giúp ngài, để khi ngài làm việc không cần phải quá lo lắng cho hắn, không giống như trước đó nói đi là đi." Quả nhiên... Lumen tuyệt nhiên không cảm thấy bất ngờ trước quyết định của Lugano. Cậu khẽ năng cằm lên hỏi: "Lý do?" Lugano cười xấu hổ nói: "Lần này đi ra ngoài , tôi được kiến thức rất nhiều cũng từng bị tấn công, tôi mới biết danh sách 8 giống như con kiến ở trong thế giới thần bí học, không đủ để gánh chịu bất kỳ rủi ro nào. Đúng vậy, nếu tôi quay trở về Trier mở một phòng khám, âm thầm sử dụng năng lực 'Bác sĩ', chắc chắn tôi có thể bước chân vào giai cấp trung sản, ha ha, tiến vào giới thượng lưu cũng không phải điều không thể, nhưng tôi sợ rằng sự nổi tiếng quá mức sẽ thu hút sự chú ý của người phi phàm phía chính phủ, Trier cũng không khoan dung với người phi phàm hoang dã như ở cảng Santa." "Hơn nữa, nguy hiểm vẫn luôn rình rập xung quanh người phi phàm, tôi không muốn lần sau lại bị tập kích mà bản thân không có năng lực phản kháng." "Nếu anh không tham gia các tụ hội thần bí học, chỉ đơn thuần mở phòng khám, làm bác sĩ, cũng không đến mức bị cuốn vào các sự kiện nguy hiểm đâu, mà anh cũng hoàn toàn có thể đối phó được với trộm cướp bình thường." Lumen thuận miệng phản bác lại. Lugano lắc đầu: "Người phi phàm để lại di vật cho tôi, để tôi trở thành 'Người trồng trọt' từng nói với tôi rằng, một khi tiến vào thế giới thần bí học là vĩnh viễn không thể thoát khỏi nó, sẽ luôn có một ít sự kiện siêu phàm phát sinh xung quanh chúng ta, nếu may mắn thì có thể sống đến khi chết già, không may thì sẽ giống như hắn." "Vốn dĩ tôi cũng không tin những lời này cho lắm, nhưng những chuyện đã xảy ra trong nửa năm này khiến tôi càng ngày càng cảm thấy lời nói đó là sự thật, tôi chưa hề làm gì, phố Chaos đã sụp đổ, mọc ra một gốc cây kỳ quái. Trước khi ngài thuê tôi, tôi còn mơ một giấc mơ, mơ thấy mình biến thành người trong tranh, làm cách nào cũng không thể quay về hiện thực được, đợi đến khi tỉnh lại thì bản thân đã bị truy nã, lần này, tôi cũng chỉ tập trung chăm sóc Ludwig, chưa từng dính líu đến bất kỳ việc gì lại vẫn bị tập kích một cách khó hiểu..." Chà... Lumen càng nghe, vẻ mặt càng kỳ quái: Những việc mà anh đang nói này giống như đều do tôi gây ra thì phải... Kết quả anh vẫn nhất quyết đi theo tôi... Cái này có tính là biểu hiện của người phi phàm chung quy vẫn sẽ luôn gặp phải sự kiện phi phàm hay không? Anh không phải là người gặp phải những chuyện này, mà là tôi... Lugano tiếp tục nói: "Tôi còn được nhìn thấy những năng lực phi phàm như 'Truyền tống', 'Sóng lớn', tôi không muốn dừng ở danh sách 8, tôi nghĩ, đi theo ngài có lẽ sẽ gặp nhiều cơ hội hơn." Lumen nhìn Lugano, không biết người này đã được ai ám chỉ mà nhất quyết phải đi theo mình, hay là đã bị Ludwig 'Thuần hóa', luôn muốn làm 'Bảo mẫu' của hắn. Vốn dĩ Lumen cảm thấy Lugano là người phi phàm trên con đường 'Người trồng trọt', có lẽ sẽ có mối quan hệ nhất định với giáo hội 'Đại địa mẫu thần', nhưng cậu vẫn luôn chú ý đến đối phương trong khoảng thời gian này, không phát hiện ra người dẫn đường này có bất kỳ liên hệ nào khác với tu hội Phì nhiêu hoặc là nhân viên thần chức của giáo hội 'Đại địa mẫu thần', hơn nữa biểu hiện thật sự xa lạ. Thấy Lumen không phản bác lại, Lugano cười lấy lòng: "Tôi có thiên phú học ngoại ngữ, có thể tự học tiếng Dutan của nam đại lục, ngài chỉ cần trả cho tôi 300 đồng Fil mỗi tháng và hứa sẽ cho tôi quyền được chia sẻ chiến lợi phẩm nhất định, tôi có thể tiếp tục làm người dẫn đường, bác sĩ tư nhân, người trông trẻ, côn đồ bán thời gian cho ngài." "Có thể." Lumen lấy đủ 10. 000 đồng Fil,"Đây là 5. 000 đồng Fil trả trước, cộng theo việc anh bị tập kích, dựa vào giao hẹn lúc trước của chúng ta, tôi sẽ trả thêm cho anh 5. 000 đồng Fil, tổng cộng là 10. 000 đồng Fil." Lugano hào hứng nhận khoản thù lao trả trước và bắt đầu thu dọn hành lý. Lumen nhân cơ hội đếm lại số tiền mặt còn lại trên người, xác nhận còn một số vàng trị giá 1. 000 đồng Fil, 76. 000 đồng tiền Fil, tiền vu và tiền mặt, và 2. 000 đồng Liso còn chưa tiêu hết. Chỉ cần không mua đặc tính phi phàm, công thức điều chế ma dược, vật phẩm thần kỳ và kiến thức thần bí học cao cấp, thì số tiền trên người cậu vẫn là một khoản cực kỳ lớn. Buổi sáng ngày hôm sau, sau khi dùng thân phận nhà thám hiểm lớn Louis Berry để lên tàu tiến về phía nam Feineibote, Lumen vừa đi về phía dãy phòng ở khoang thuyền hạng nhất vừa nghiêng đầu nhìn về phía Ludwig ngoan ngoãn đi phía sau, trầm tư suy nghĩ một chút rồi hỏi: "Trong trí nhớ của nhóc, hoặc là nói, một phần trí nhớ của 'Loki', có loại sinh vật kỳ quái nào trông giống như thằn lằn nhưng rất nhỏ, có thể chui vào miệng của con người, trong suốt mơ hồ, nghi ngờ là linh thể, có lớp vảy màu xanh nâu, con mắt màu xanh lục sậm hay không?" Cái đó hoàn toàn không giống với loài thằn lằn lấp lánh ánh sao do những 'Đứa con của biển cả' biến thành. Ludwig lắc đầu: "Không có, trong trí nhớ của sâu Batins đen cũng không có." Lumen im lặng, nhìn Lugano dùng tư thế của người hầu để mở cửa phòng. Một giờ sau, tiếng còi hơi nước ù ù vang lên, con tàu khởi hành rời khỏi cảng Santa. Sau gần hai giờ tàu ra khơi, thời tiết dần trở nên xấu đi, sóng biển bắt đầu dao động dữ dội, gió lớn buộc hành khách trên boong tàu phải quay trở về khoang tàu. Nhìn bầu trời tối tăm, gió thổi mây đen cuồn cuộn và sóng biển càng ngày càng dâng cao, cảm nhận được con thuyền dập dềnh lên xuống theo từng đợt sóng, nhiều hành khách lần đầu tiên ra khơi đều cảm thấy lo lắng. Nhưng bọn họ phát hiện thủy thủ xung quanh đều rất tự tin, tuyệt đối không hề lo lắng, vì thế mới hỏi lại để xác nhận: "Đây là tình huống thông thường trên biển, hoàn toàn không nguy hiểm sao?" Thủy thủ kia là người cảng Santa, cười trả lời, nói: "Là thông thường nhưng vẫn có chút nguy hiểm." "Nếu sóng gió lớn hơn một chút, chúng ta cần phải tìm cảng gần đây để trú ẩn." "Chẳng qua, các vị không cần lo lắng quá đâu, nghi thức cầu biển năm nay rất thành công, 'Tổng đốc đại dương' đương nhiệm sẽ che chở cho chúng ta, không để bất kỳ vụ tai nạn nào xảy ra trên biển!" "Tổng đốc đại dương..." Hành khách này nghe thủy thủ nói vậy thì càng thấp thỏm. Bọn họ đều là người bên ngoài đến cảng Santa tham dự các lễ mừng của nghi thức cầu biển, vui vẻ, hào hứng là thật nhưng hoàn toàn không tin 'Tổng đốc đại dương' có thể có tác động mang tính thực tế đối với sóng gió tự nhiên được. Trong lúc thấp thỏm bất án, bọn họ chợt ngạc nhiên phát hiện ra sóng biển đang theo xu hướng dâng càng ngày càng cao đột nhiên dần lắng xuống. Mây đen giữa không trung và gió lớn thổi bốn phía, sóng biển đều tựa như bị một bàn tay vô hình đè lại, không còn dao động rõ ràng nữa. Những thủy thủ là dân cảng Santa phát hiện ra điều này, lập tức reo hò hoan hô: "Tổng đốc vạn tuế!" "Ca ngợi 'Tổng đốc đại dương!" Nhóm hành khách thấy cảnh tượng như vậy thì tôi nhìn anh, anh nhìn tôi, nhất thời không nói ra lời. Bên trong khoang thuyền hạng nhất, Lumen đang ngồi trên ghế bành, uống rượu vang Manzanilla không thêm nước, trên đầu gối là cuốn sách giáo khoa nhập môn tiếng Dutan nam đại lục. Tay phải của cậu nắm lại, kéo mạnh xuống dưới. Một phần mây đen đang cuồn cuộn giữa không trung đột nhiên ngừng lại, hình thành một cái phễu khủng khiếp. Ánh mặt trời xuyên thấu qua khoảng không trống rỗng thật lớn vừa được sinh ra kia, chiếu vào trong khoang thuyền, chiếu lên cuốn sách trên đầu gối Lumen, cải thiện độ sáng bên trong. Lumen thu bàn tay phải lại, lật một trang sách, cảm thấy năng lực 'Tổng đốc đại dương' thực sự rất hữu dụng ở trên biển. Đáng tiếng, cậu chỉ còn một ngày để sử dụng nó. Ban đêm ở Trier, Angouleme quay trở lại nơi ở của mình, theo thói quen mở máy thu phát vô tuyến điện cơ học ra. Không lâu sau, một bước điện báo cạch cạch tiến vào. Vừa ngẩng đầu thì thấy là điện báo của 'Tụ kiếm', Angouleme cau mày đọc: "Có hai tin tốt, một tin xấu, anh muốn nghe cái nào trước?" "Tôi biết anh chắc chắn muốn nghe tin tốt trước mà, tôi sẽ nói luôn đây." "Tin tốt thứ nhất là đã tìm thấy vật phẩm phong ấn hình người kia rồi, nó đã bị khống chế, anh không cần lo lắng khi đến Feineibote công tác nữa, có thể yên tâm điều tra chuyện 'Người trong gương' rồi." "Tin tốt thứ hai là, sau khi liên lạc với bên kia, chúng tôi xác nhận thế lực đang khống chế vật phẩm phong ấn hình người kia có khả năng sẽ trả nó về cho các anh, chung tôi sẵn sàng phối hợp thúc đầy chuyện đó, nhưng muốn các anh phải trao đổi bằng toàn bộ tư liệu liên quan đến vật phẩm phong ấn hình người kia, đương nhiên, có khả năng không có nghĩa là nhất định, trước khi hoàn tất thỏa thuận, cá anh không cần phải trả bất cứ thứ gì." "Tin xấu là, ha ha, bên trong giáo hội của các anh có kẻ phản bội, sở dĩ vật phẩm phong ấn hình người kia trốn mất là vì bên trong có quỷ! Chúng tôi có thể chắc chắn điểm này." "Tiến lên đi, '007', cơ hội lập công của anh tới rồi đấy!" Đọc một hơi đến cuối bức điện báo, Angouleme lại có cảm giác 'may mắn, thật may mắn', bởi vi sau khi vật phẩm phong ấn hình người biến mất, phía cao tầng đã nghi ngờ bên trong giáo hội có nội gián, cũng đã tiến hành điều tra, nhưng không có kết quả, vụ án vật phẩm phong ấn hình người quả thật có vấn đề, nhưng những năm 'Người tịnh hóa' chịu trách nhiệm cho vụ án đó đều vượt qua thẩm tra, điểm không đúng chỉ là lúc ấy bọn họ gặp chuyện ngoài ý muốn. "Xem ra con quỷ kia thật sự ẩn rất sâu..." Angouleme lẩm bẩm nói. ... Bên trong căn hộ 702, số 9 phố Orosei, khu Đường tưởng niệm. Franka vừa ngồi ở mép giường, tán gẫu với trên diễn đàn điện báo, vừa đợi Jenna trở về. Mỗi tuần người bạn đồng hành này đều sẽ đến khu Ca kịch viện để xem kịch, đến đêm khuya mới quay trở về, nhưng ngày giờ cụ thể đều không cố định, hơn nữa sẽ cải trang để tránh bị người nhòm ngó, sau đó phát hiện ra quy luật hành vi. Anthony sống ở gần đó, vẫn luôn luôn bận rộn thâm nhập với giới tâm lý học, hy vọng có thể tiếp xúc được với 'Bác sĩ tâm lý' chân chính. "Có vẻ chỉ có mình là nhàn rỗi thôi, việc liên quan đến 'Người trong gương' vẫn chưa có tiến triển..." Franka cũng không phải kiểu người nhất định phải tìm việc gì đó để làm, ngược lại rất giỏi tự tìm kiếm niềm vui trong cuộc sống. Thời điểm Franka đang nghĩ về Jenna thì Jenna vừa xem xong vở kịch cuối cùng của buổi biểu diễn, cô đội mũ trùm đầu, đeo khăn che mặt màu đen, đứng dậy rời khỏi phòng diễn kịch vẫn còn có rất nhiều khán giả chen lấn ở bên trong. Ở lối cửa ra, cô kiên nhẫn xếp hàng, chờ dòng người nhích dần ra bên ngoài. Đột nhiên, Jenna cảm giác một món vật phẩm nào đó trên người chợt dao động rất nhỏ. Cô theo bản năng đưa tay sờ một cái, phát hiện đó là 'Mảnh vỡ thế giới trong gương' đến từ ngôi mộ của gia tộc Tamara.