Đọc xong suy đoán của cô 'Ma thuật sư', Lumen đột nhiên cảm thấy vị 'Tử thần' đã ngã xuống, tổ tiên của gia tộc Eggers là một truyền kỳ:
Sau khi trở thành Chân thần, dường như hắn đã phát điên; hắn gây ra trận 'Tai họa tái nhợt'; hắn ngã xuống, tạo nên Biển cuồng bạo, ngăn cách nam bắc đại lục hơn một ngàn năm; hắn có mối liên hệ thần bí nào đó với người âm phủ; hắn mai táng thi thể của 'Thần Nghiệt', cũng chính là vua ác ma; hắn để lại đế quốc Byron khổng lồ, cũng có rất nhiều hậu duệ; hắn tạo ra chiếc mặt nạ bằng vàng để hậu duệ của hắn ra vào minh giới, mà cho đến tận ngày nay vẫn bị người tranh cướp.
Lumen lôi chiếc mặt nạ bằng vàng đoạt được từ 'Hisoka' từ trong 'Túi lữ hành' ra, khẽ vuốt lên bề mặt lạnh như băng của nó, thầm cảm thán, nói:
"Đây là vật do thần linh chân chính tạo ra."
Sau khi cảm thán, Lumen lại nhìn hai trang cuối của lá thứ rất dài này:
"Lại nói về cậu, dấu ấn mà người âm phủ để trên người cậu chỉ phong ấn ảnh hưởng của khí tức còn sót của 'Hoàng đế máu' đối với bên ngoài, chứ không thanh trừ sự tồn tại của nó."
"Nói cách khác, cậu sẽ không thể dùng khí tức còn sót lại của Alistar. Tudor để hù dọa người khác nữa, nhưng khi gặp phải cạnh tượng cần được nghiệm chứng 'Thân phận' tương ứng thì nó vẫn có thể phát huy tác dụng như cũ."
"Tình hình này có tốt cũng có xấu, tuy cậu mất thủ đoạn cường đại khiến người khác kinh sợ, nhưng ít nhất không cần lo lắng khi sử dụng khí tức còn sót lại của 'Hoàng đế máu' sẽ thu hút ánh nhìn chăm chú của vị cấp cao nào đó, hơn nữa, không thể nói được tương lai, dấu ấn của ngươi âm phủ có thể phát huy tác dụng đặc thù nào đó.
"Đại đế Russell từng nói, nếu không thể phản kháng, thì hãy thử hưởng thụ."
Lumen giơ tay phải lên, hướng ánh mắt nhìn về phía lòng bàn tay phải, so với dáng vẻ hư thối ở trong mộng, hiện tại nơi đó chỉ còn vết sẹo màu hồng nhợt nhạt mơ hồ có thể nhìn thấy được.
"Còn có thể có tác dụng đặc thù gì nữa? Dùng để đe dọa sinh vật bất tử sao?" Lumen nghi hoặc lẩm bẩm hai câu, tạm thời vẫn chưa thể hiểu rõ.
Cuối thư, cô 'Ma thuật sư' viết
"Lễ mộng' năm nay đã kết thúc, nhưng cảnh trong mơ đặc thù này và ngôi mộ cổ ở cảnh trong mơ cũng không biến mất, sang năm vẫn sẽ có 'Lễ mộng'."
"Đến lúc đó, ma quỷ của gia tộc North đã các nhận tình huống của ngôi mộ cổ vào năm nay và đám đồng minh 'Trường phái hoa hồng' của hắn, rất có khả năng sẽ tiếp tục thử, còn có thể mang vật phẩm, người phi phàm hoặc hình chiếu cường đại hơn, có tính công kích hơn đến."
"Chúng ta không chỉ cần ngăn cản vào thời điểm đó, mà hiện tại cũng phải có chuẩn bị trước."
"Ngoài ra, vì để đảm bảo cảnh trong mơ đặc thù vẫn sinh ra hình chiếu ở cảnh trong mơ, trở thành người trông coi, cho nên chúng ta không thể di dời cả thị trấn Tizamo, cho nên chúng ta phải làm gì đó cho người ở đây."
"Đương nhiên, sau khi hoàn thành một chuyện cuối cùng, vấn đề sau đó liên quan đến 'Lễ mộng' sẽ không liên quan gì đến cậu nữa, trừ khi đến lúc đó cậu đã trở thành thiên sứ, nhưng điều này chẳng phải rất khoa trương sao?
"Một việc cuối cùng cần cậu làm là, cầm lá phù chú đồng thau bán thành phẩm mà tôi gửi cùng thư này, tiến vào cảnh trong mơ đặc thù kia, đi đến trước ngôi mộ cổ màu đen, cử hành nghi thức dưới đây:
"Quy trình đầy đủ của nghi thức là:
"..."
Sau khi đọc kỹ miêu tả nghi thức xong, Lumen xác nhận trạng thái linh tính của mình, cất miếng phù chú đồng thau bán thành phẩm kia đi.
Sau đó, cậu lấy cái hộp bằng vàng đựng thứ bùn đất kỳ dị kia ra, trải giấy viết thư ra, viết thư hồi âm:
"Cô 'Ma thuật sư' tôn kính:
"Tôi sẽ hoàn thành nghi dựa theo hướng dẫn của ngài.
"Đây là chỗ bùn đất kỳ dị kia."
Lumen dừng lại một chút rồi bổ sung thêm một câu:
"Ngài nhớ trả cái hộp lại nhé."
Cái hộp này làm bằng vàng đấy!
Nghĩ đến khoản thù lao mà cậu đã đồng ý trả cho Lugano, nghĩ đến sức ăn của Ludwig càng ngày càng lớn, bản thân vốn coi là khá giàu nhưng lúc này Lumen cũng phải tự cảm thấy mình cần phải tiết kiệm hơn.
Cậu tạm thời không cần lo lắng đến công thức điều chế ma dược, tài liệu phi phàm và vật phẩm thần kỳ, nhưng hiện tại cậu đang phải nuôi hai người!
Hơn nữa, trong thần bí học nói chung, vàng cũng rất quan trọng, mấy tháng này Franka vẫn luôn tiết kiệm vàng, để đắp kim thân cho 'Cái bóng mặc áo giáp' Trần Đồ.
Sau khi viết xong thư hồi âm, Lumen bố trí nghi thức, triệu hồi ra tín sứ 'Con rối'.
Vị tín sứ này vẫn giữ nguyên dáng vẻ thận trọng, lén lút, tuyệt không nói thêm một câu.
Chẳng lẽ cô ấy cảm ứng được điều gì sao? Lumen vốn định hỏi, đột nhiên lại nghĩ tới một khả năng:
Liệu có phải vì tiểu thư tín sứ mà cô 'Ma thuật sư' nhắc tới kia không?
Bọn họ đều là tín sứ, nói không chừng lại biết nhau, có liên hệ gì đó, mà vị kia lại là thiên sứ.
Lumen ngậm miệng, nhìn tín sứ 'Con rối' ôm cái hộp bằng vàng rút lui vào trong ánh nến.
Cậu tắt ngọn nến, cất những vật phẩm liên quan đến nghi thức, quay trở về phòng khách, ngồi xuống đối diện Ludwig mới chỉ ăn được một nửa đống thức ăn.
Lumen nhìn Luwig đội mũ ngủ màu xanh lam điểm những ngôi sao màu vàng, mỉm cười, nói:
"Cho tôi mượn một thứ."
Ludwig ngẩng đầu lên, miệng không ngừng nhai, dùng ánh mắt để biểu đạt câu hỏi.
Lumen giữ nguyên nụ cười thân thiết:
"Đồng tiền vàng vừa rồi."
Ludwig cúi đầu xuống, chuyên tâm gặm một tảng thịt bò, coi như không nghe thấy Lumen đang nói cái gì.
"Chỉ cần, ừ, nửa giờ thôi, sẽ không làm hỏng nó đâu, nhất định sẽ trả lại nguyên vẹn cho nhóc." Lumen thở dài nói,"Tôi nuôi nhóc cũng một thời gian rất dài rồi, cho nhóc ăn, cho nhóc uống."
Nói với đây, Lumen đột nhiên dừng lại, vài giây sau mới tiếp tục nói:
"Chẳng lẽ tôi không đáng để nhóc cho tôi mượn đồng tiền vàng may mắn nửa giờ sao?"
"Có bao giờ tôi lừa nhóc chưa?"
"Thường xuyên." Ludwig trả lời bằng giọng nhồm nhoàm.
Hắn lại ngẩng đầu lên, nhìn chằm chằm Lumen vài giây, sau đó lấy đồng tiền vàng Ruen từ trong túi áo ra:
"Lâu nhất chỉ hai mươi phút thôi."
"Thành giao!" Lumen nở nụ cười sáng lạn, nhanh chóng nhận lấy đồng tiền vàng may mắn.
Vì để tiết kiệm linh tính, cậu không dùng 'Truyền tống' mà chuyển biến thành bóng đen, di chuyển cấp tốc tới căn nhà của 'Hisoka' Tiwanaku.
Robert và Amandine đều đã rời khỏi đây.
Lumen tìm vị trí ngồi xuống, dựa vào vách tường, lợi dụng phương pháp thiền định, nhanh chóng chìm vào giấc ngủ. ...
Bên trong rừng rậm nguyên thủy, trong cảnh trong mơ đặc thù.
Lumen lợi dụng bóng đen để di chuyển trong màn đêm, đi thẳng tới rìa cảnh trong mơ, tới vành đai hỗn loạn.
Cậu ngẫm nghĩ một chút rồi thoát khỏi bóng đen, đeo chiếc mặt nạ bằng vàng do 'Tử thần' chế tạo ra kia.
Trong cảm giác ăn mòn lạnh như băng và áp lực nặng nề, Lumen thấy ngôi mộ cổ màu đen trong đoạn ngắn cảnh trong mơ, thấy con đường dẫn thông đến chỗ nó.
Cậu bước nhanh đến đó, toàn bộ thi thể ở nơi này đều đã biến mất không thấy, chỉ có ngôi mộ cổ lẳng lặng sừng sững như một tảng đá khổng lồ màu đen vẫn còn đó.
Lumen gỡ mặt nạ ra, quan sát một chút, rồi dùng một cái rễ cây nhô cao làm tế đàn, rồi đặt toàn bộ vật phẩm như nến, tinh dầu, bột thảo dược, cái nồi lớn, phù chú đồng thau bán thành phẩm... lên, rồi dựa theo miêu tả trong thư của cô 'Ma thuật sư', làm theo từng bước.
Cuối cùng, Lumen đặt đồng tiền vàng may mắn ở giữa hai ngọn nến tượng trưng cho ngài 'Kẻ Khờ'.
Cậu không chế tạo 'Bức tường linh tính', mà trực tiếp thắp nến theo thứ tự từ thần đến người, từ trái sang phải, rồi lui về phía sau hai bước.
Lumen nhìn ánh nến đang cháy, dùng tiếng Hermes cổ, trầm giọng niệm:
"Kẻ Khờ không thuộc về thời đại này, Chúa tể thần bí phía trên sương mù xám, Vua vàng đen chấp chưởng vận may "
Một màn sương mù màu xám mỏng manh từ trong hư không lặng lẽ tràn ra ngoài, bao phù cả khu vực ngôi mộ cổ màu đen, bao phủ toàn bộ cảnh trong mơ đặc thù.
Vị trí ngực trái của Lumen hơi nóng lên, giúp cho suy nghĩ của cậu không bị trì trệ, thân thể cũng không xuất hiện dấu hiện tan rã.
Cậu vội tiến lên hai bước, đốt tinh dầu và bột thảo dược tương ứng, rồi đặt miếng phù chú đồng thau bán thành phẩm ở chính giữa tế đàn.
Sau đó, Lumen đứng thẳng dậy, vừa lùi bước vừa dùng tiếng Hermes nói:
"Tôi khẩn cầu ngài;
"Khẩn cầu ngài ban sức mạnh cho miếng phù chú này;
"Khẩn cầu ngài khiến cho loại sức mạnh này kiểm soát cảnh trong mơ này."
Sau khi niệm xong toàn bộ phần chú văn còn lại, hoàn thành nghi thức, Lumen nhìn đồng tiền vàng may mắn tỏa ra ánh sáng mơ hồ, hai ngọn nến đại biểu cho ngài 'Kẻ Khờ', một cái chợt yếu đi, trở nên u ám, một cái nhuốm ánh sáng màu đồng thau.
Ngay sau đó, ánh nến u ám và màu đồng thau kia quyện vào nhau, chiếu lên miếng phù chú đồng thau bán thành phẩm kia.
Phú chú đồng thau chợt lóe ra ánh sáng chói mắt, làm Lumen không khỏi nhắm chặt hai mắt lại.
Đợi đến khi cậu kịp thích ứng mở hai mắt ra, phù chú đồng thau đã biến mất, bùn đất, đá tảng và rễ cây xung quanh ngôi mộ cổ màu đen chợt cuồn cuộn dâng lên, hình thành một thứ giống như bia mộ.
Trên bề mặt 'Bia mộ' lần lượt xuất hiện từng từ đơn bằng tiếng Fossack cổ:
"Chúng sinh bình đẳng trước luật pháp, cho dù là thiên sứ, cũng có thể bị người thường giết chết."
"Vật phẩm bị mất coi như bỏ đi."
"Trong 'Lễ mộng' có thể làm bất cứ chuyện gì, nhưng không thể giết người và cưỡng hiếp."
"Kẻ giết người phải chết."
"Kẻ cưỡng hiếp phải chết."
"..."
Đây là sức mạnh của con đường gì vậy? Hơi giống con đường 'Người trọng tài'... Trong những 'Lễ mộng' lần sau, đều không thể giết người, đúng không? Thiên sứ cũng có thể bị mình tổn thương, đúng không? Lumen không ngờ cô 'Ma thuật sư' lại phải chuẩn bị tới mức này.
Cậu nhanh chóng thu dọn vật phẩm, tính rời khỏi khu vực này.
Lúc nhìn lại 'Bia mộ' lần cuối, trong đầu Lumen chợt nảy ra một ý tưởng.
Cậu cười cười, rút một lá bài từ trong 'Túi lữ hành' ra cúi người đặt nó bên dưới 'Bia mộ'.
Đó là một lá bài Tarot, mặt trên miêu tả một người đàn ông mặc trang phục màu xanh lục, tay cầm quyền trượng chống lại sáu quyền trượng từ dưới núi đánh tới.
Lá bài Ẩn Phụ Minor Arcana,"Bảy quyền trượng!"
Lumen không biết lá bài Tarot đại biểu cho mình này có thể ở lại cảnh trong mơ, ở lại trước 'Bia mộ' hay không, chỉ đơn thuần muốn thử, dù sao từ sau khi trở thành thành viên của 'Hội Tarot', cậu cũng chưa từng làm như vậy bao giờ. ...
Quay trở về thế giới hiện thực, Lumen nhét tay, kiểm tra bên trong 'Túi lữ hành'.
Không ngoài dự kiến, miếng phù chú đồng thau bán thành phẩm đã biến mất không thấy, mà Lá bài Ẩn Phụ Minor Arcana,"Bảy quyền trượng" cũng đã biến mất.
"Quy tắc của cảnh trong mơ đặc thù đúng là khác biệt." Lumen trầm ngâm suy nghĩ một chút, khẽ gật đầu rồi quay trở về khách sạn Briou, trả đồng tiền vàng may mắn cho Ludwig.
Sau đó, Lumen lại bước xuống đường, men theo bóng tối, đi xuyên qua đám người Camus, Rea, Lugano đang bận rộn cứu người, đi thẳng đến giáo đường Thánh Sean.
Toàn bộ nến bên trong giáo đường đều đã được thắp sáng, nhưng chỉ có một mình mục sư Cali.
Hắn mặc áo choàng dài màu trắng thêu chỉ vàng, quỳ gối trước thánh đàn và thánh huy, đầu cúi thấp, đang sám hối với vẻ mặt đau đớn.
Lumen bước vào trong, ngồi xuống hàng ghế phía trên cùng, lặng lẽ nhìn mục sư Cali, không quấy nhiễu hắn.