Thấy vũ điệu hiến tế kỳ quái của Louis Berry đã gần kết thúc, Robert không dám lãng phí thời gian, nhanh chóng đổ một ít tinh dầu ánh trăng ra tay, lợi dụng năng lực của bàn thân làm cho nó kết hợp với linh tính của mình, nhanh chóng bay hơi, khuếch tán ra xung quanh.
Ngay sau đó, đám người Camus, Amandine ngửi được một mùi hương nhẹ nhàng, khoan khoái mà ảo diệu, khiến bọn họ có cảm giác giống như linh hồn mình uống say, sắp trôi ra khỏi cơ thể.
Giọng nói của Robert mềm nhẹ lại xa xôi vang lên bên tai bọn họ, khiến cho suy nghĩ của bọn họ càng ngày càng mơ hồ, càng ngày càng trôi nổi, nhưng may mắn là bọn họ không phải mục tiêu thông linh, vẫn có thể khống chế bản thân một cách dễ dàng.
Cái bóng mặc áo choàng đen kia dần rời khỏi cửa sổ thủy tinh, chậm rãi tới gàn Robert.
Đột nhiên, cái bóng biến mất, đầu của Robert chợt cúi thấp xuống, sau đó lại chậm rãi ngẩng lên.
Khuôn mặt của hắn như nhuộm màu bóng đêm, lại mang theo cảm giác âm trầm rõ rệt, hai con mắt là một mảnh u tối.
Lumen thấy thế thì kết thúc 'Vũ điệu chiêu nhiếp', đi tới vị trí cách Robert khoảng ba thước.
Tuy ban đầu cậu vốn định để Robert trực tiếp thông linh, và trao đổi với cái bóng kia, còn mình sẽ chịu trách nhiệm cung cấp câu hỏi, nhưng cái bóng này rõ ràng khá đặc biệt, nó vậy mà trực tiếp bám gá lên người Robert.
Đương nhiên, đây cũng là một loại thông linh, rất nhiều 'Kẻ thông linh' sẽ cho phép linh hồn mục tiêu mượn miệng của mình để trò chuyện với người thân lúc còn sống, hoặc là trả lời vấn đề nào đó của người khác.
Nhìn khuôn mặt âm trầm đáng sợ của Robert, Lumen suy nghĩ một chút rồi nói:
"Anh có biết sáu năm trước, người sống trong căn nhà này đã gặp phải chuyện gì không?"
Cậu dự định sẽ bắt đầu hỏi từ vấn đề đơn giản nhất để diễn biễn không dễ bị thay đổi, trong quá trình hỏi sẽ căn cứ theo tình hình thực tế mà không ngừng điều chỉnh phương hướng hỏi, giọng điệu hỏi và cách dùng từ để hỏi.
Robert mở miệng, phát ra âm thanh hơi bén nhọn, hoàn toàn không giống giọng nói bình thường của hắn:
"Đã bị ảnh hưởng, cử hành nghi thức, toàn bộ đều đã chết."
Nghe thấy dạng câu trả lời này, những người ở đây, bao gồm cả Camus đều không khỏi khó hiể, bọn họ không rõ rốt cuộc câu trả lời này có chứa thông tin quan trọng gì hay không.
Ngoài trừ Lugano, những người khác đều đoán Louis Berry đang hỏi về vụ hỏa hoạn ở hiện thực đã gần như giết chết cả nhà Tiwanaku, mà câu trả lời của linh hồn kia chỉ có thể khiến bọn họ liên tưởng đến sự ảnh hưởng của Tà giáo hoặc Tà thần nào đó.
Là 'Chuyên gia âm mưu', trong đầu Lumen nháy mắt xuất hiện đủ loại thông tin liên quan:
Cảm xúc và dục vọng bị áp chế của mỗi người sống ở thị trấn Tizamo đều bi ảnh trong mơ hấp thụ, tích lũy lâu dài, dần dần hình thành hình chiếu tương ứng ở cảnh trong mơ;
Những hình chiếu ở cảnh trong mơ giống như những người trông coi mộ, sẽ ẩn náu ở vành đai hỗn loạn của cảnh trong mơ để bảo vệ ngôi mộ cổ màu đen kia;
Trong lần thăm dò trước đó, trong đoạn ngắn cảnh trong mơ mà cậu nhìn thấy, đám người trông coi mộ mặc áo choàng màu đen và những hình chiếu kia quay xung quanh ngôi mộ cổ, không biết đang làm gì, trong số đó còn có cái bóng còn lưu lại của 'Hisoka' Tiwanaku;
Hàng năm 'Hisoka' Tiwanaku đều quay trở về thị trấn Tizamo hai đến ba lần, mỗi lần ở lại một tuần;
Sau khi rời khỏi Tizamo, hình chiếu tương ứng ở cảnh trong mơ sẽ dần dần mờ đi, cho đến khi biến mất;
Sau vụ hỏa hoạn đó, 'Hisoka' Tiwanaku mới trở thành người phi phàm trên con đường 'Ác ma';
Ma quỷ của gia tộc North...
Những thông tin này đồng thời xuất hiện trong đầu Lumen, giống như những nút thắt khác nhau trong một cái mạng nhện, nhưng vẫn thiếu tơ để kết nối chúng lại với nhau.
Rất nhanh sau đó, Lumen đã có một vài suy đoán:
Ngoài thời điểm 'Lễ mộng' diễn ra, 'Hisoka' Tiwanaku vẫn sẽ quay trở về thị trấn Tizamo một hai lần, mỗi lần một tuần hoặc hơn, là để đảm bảo hình chiếu của mình ở cảnh trong mơ không hoàn toàn biến mất, và cũng là để cảnh trong mơ hấp thụ phần ác ý công khai chăng?
Những hình chiếu ở cảnh trong mơ đi theo người trông coi mộ quanh quẩn bên cạnh ngôi mộ cổ kia rõ ràng có chỗ đặc thù và cấp bậc tương đối cao, liệu bọn chúng có bất giác bị ảnh hưởng bởi ngôi mộ cổ kia hoặc là thi thể lạnh như băng nằm trong ngôi mộ cổ kia không?
Nếu trông coi mộ là một bước của hiến tế, vậy đợi đến khi 'Lễ mộng' bắt đầu, sau khi hình chiếu biến thành bản thể, một số bị ảnh hưởng khá sâu liệu có thể thử bắt chước theo hành vi của người trông coi mộ, cử hành nghi thức, kết quả không thể thành công, cả nhà đều chết, lại khiến cho căn nhà này bị ô nhiễm, xảy ra dị biến, có mối liên hệ kỳ quái với ngôi mộ cổ màu đen kia chăng?
Chà, đây cũng là một khả năng, nhưng lại không có cách nào ghép thêm hai thông tin là ma quỷ của gia tộc North và 'Hisoka' trở thành người phi phàm trên con đường 'Ác ma'...
Nếu đặt nó vào thì sẽ thế nào?
Đầu óc Lumen lại xoay chuyển, cậu nghĩ tới một khả năng khác.
Cả nhà Tiwanaku không chỉ bị ảnh hưởng bởi ngôi mộ cổ màu đen hoặc là thi thể lạnh như băng trong ngôi mộ cổ kia, mà còn từ ma quỷ của gia tộc North!
Ma quỷ kia vẫn luôn mơ ước thi thể kia hoặc là sự vật khiến cho thi thể kia trở lên dị thường, vì thế nó âm thầm ảnh hưởng cả nhà Tiwanaku, dạy bọn họ một ít kiến thức, sau khi 'Lễ mộng' bắt đầu, lại ảnh hưởng bọn họ thông qua thế giới hiện thực, để cho dục vọng tương ứng phóng đại trong giấc mơ, điều này lại kết hợp với việc 'Lễ mộng' làm tan rã năng lực tự kiểm soát bản thân và khiến cho người tham gia điên cuồng phóng túng, cả nhà Tiwanaku đã chủ động thử nghiệm nghi thức mà ma quỷ cung cấp hoặc quá trình hiến tế mà hình chiếu ở cảnh trong mơ ghi nhớ được, sau đó mới xảy ra một loạt dị biến chăng?
Duy nhất 'Hisoka' còn sống sót lại bị ma quỷ phát hiện ra điểm đặc thù, dụ dỗ bước lên con đường 'Ác ma' chăng?
Chà, điều này có thể giải thích tại sao mọi người đều có hình chiếu ở cảnh trong mơ, nhưng riêng chỉ có cả nhà Tiwanaku làm chuyện này, tại sao chỉ mỗi căn nhà này tồn tại điểm đặc thù, làm cho người ngủ ở nơi này sẽ tỉnh táo khi tiến vào cảnh trong mơ...
Một việc rất quan trọng tiếp theo là đề phòng ma quỷ kia, có lẽ nó sẽ không có cách nào tự tham gia 'Lễ mộng', nhưng nanh vuốt của nó chắc chắn sẽ xuất hiện...
Suy nghĩ trong đầu thay đổi thật nhanh, Lumen cảm thấy mình hiểu rõ cũng tiến sâu hơn đối với tình huống của 'Lễ mộng'.
Cậu nhìn cái bóng đang bám gá vào người Robert, thay đổi câu hỏi:
"Người trông coi mộ đâu? Hiện tại bọn họ đã đi đâu?"
Robert với khuôn mặt tựa như bị bóng đen che khuất, cất giọng nói sắc nhọn, đáp lại:
"Lễ mộng bắt đầu, ngôi mộ mở ra, cần trốn."
Cần trốn sao? Sau khi 'Lễ mộng' bắt đầu, ngôi mộ kia trở nên vô cùng nguy hiểm hoặc là tồn tại mối họa ngầm rất lớn đối với người trông coi mộ sao? Lumen nhịn không được nghiêng đầu, liếc mắt nhìn Amandine một cái.
Trước đó, vị tiểu thư này, Robert và mục sư Cali đều từng đi đến ngôi mộ cổ màu đen kia trong thời gian 'Lễ mộng' diễn ra mà không gặp bất kỳ trở ngại nào, thoải mái chiếm được sức mạnh siêu phàm khác nhau thông qua việc chạm vào ngôi mộ đó.
Tai họa ngầm ở đâu, nguy hiểm ở đâu, tất cả người trông coi mộ đã đi nơi nào?
Trong chuyện này chắc chắn có vấn đề.
Amandine bị Louis Berry nhìn như vậy, không hiểu sao lại cảm thấy sợ hãi, giọng nói cũng run lên, hỏi:
"Này, câu trả lời này có vấn đề gì sao?"
Lumen cười một tiếng, nói:
"Tất cả người trông coi mộ đều trốn, tại sao anh không trốn?"
Amandine còn chưa kịp nghĩ sâu về vấn đề này, chợt thấy khuôn mặt âm trầm tái nhợt của Robert đột nhiên trở nên vặn vẹo, tựa như đang cực kỳ đau đớn.
Lumen thấy thế, thở dài nói:
"Kết thúc thông linh đi."
Nếu cứ tiếp tục, Robert sẽ xảy ra vấn đề.
Robert vẫn còn giữ đầy đủ tính người và năng lực tự điều khiển hành động nhất định, lúc này hắn dùng tiếng Hermes cổ, niệm hai tư đơn, để trục xuất linh hồn trên người ra.
Cái bóng bám trên người hắn không có phản ứng gì, nét đau đớn trên mặt hắn càng thêm rõ ràng.
Động tác của Robert khá chậm chạp, hắn rút một con dao ra, đâm vào ngón tay mình.
Từng giọt máu đỏ tươi trộn lẫn linh tính của 'Kẻ thông linh' cũng chính là hắn, như chuỗi ngọc vảy về phía cửa sổ.
Đồng thời cùng với động tác này, Robert lại một lần nữa dùng tiếng Hermes quát một câu:
"Rời khỏi!"
Cái bóng tựa như mặc áo choàng màu đen kia lập tức thoát khỏi thân thể của Robert, đuổi theo mấy giọt máu kia, biến mấy trước cửa sổ thủy tinh.
Lumen thấy vậy thì thu ý niệm từ tay phải trở về, cũng không chuẩn bị 'Hừ' một tiếng.
Cậu khẽ thở ra một hơi, nói với đám người Camus, Amandine:
"Các vị xuống lầu hai đợi tôi."
"Lại có chuyện gì sao..." Amandine lẩm bẩm xoay người đi xuống lầu.
Mấy chục giây sau, cả lầu ba lại trở nên yên tĩnh.
Lumen lấy tài liệu từ trong 'Túi lữ hành' ra, bố trí nghi thức, thử triệu hồi tín sứ của cô 'Ma thuật sư'.
Đáng tiếc, đây là cảnh trong mơ, không có cách nào triệu hồi thành công được.
Lumen đã dự đoán trước điều đó nên cũng không quá thất vọng, tuy 'Lễ mộng' đến sớm khiến cho cậu chưa kịp báo cáo tình hình mới nhất với cô 'Ma thuật sư', khiến cho tính rủi ro của sự tình càng lớn hơn, nhưng sớm hay muộn cũng sẽ phải gặp vấn đề này, cho nên cậu đã chuẩn bị tâm lý từ trước.
Tuy 'Thợ săn' thích mưu tính trước, nhưng cũng không ngại những trận chiến bất ngờ.
Lumen thậm chí còn cảm thấy hưng phấn, điều này không chỉ đến từ lực ảnh hưởn yếu ớt của 'Lễ mộng'.
Sau khi thu dọn các vật phẩm đi, Lumen đi xuống lầu hau, nói với Robert và Amandine:
"Trong số các vị, ai sẽ dẫn tôi đến chỗ tảng đá màu đen kia?"
Hắn từng phân tích tình huống của Amandine, Robert và mục sư Cali, phát hiện việc bọn họ thoải mái đến gần ngôi mô cổ màu đen, đạt được sức mạnh siêu phàm đều có một điểm chung, đó là đều được người khác dẫn dắt chạm vào ngôi mộ cổ màu đen kia.
Đương nhiên, không chỉ có một điểm chung.
Robert im lặng, hắn muốn nói 'Chẳng phải cậu đã hứa rằng sau khi tôi giúp một việc xong, sẽ để tôi rời đi sao' nhưng lại không dám mở miệng.
Amandine nhìn Robert mấy lần, thấy vẻ mặt của hắn hoàn toàn không có biểu cảm gì cả, thì mím môi, nói với Lumen:
"Tôi!"
Ngay sau đó, cô lại bổ sung thêm một câu:
"Tôi muốn đi xem có thể đạt được thêm nhiềm sức mạnh siêu phàm hơn hay không."
Lumen gật đầu, nói với Robert:
"Anh có thể rời đi."
Robert liếc mắt nhìn Lumen một cái, lại nhìn chằm chằm Amandine, không nói gì, bước từng bước ra khỏi căn nhà của Tiwanaku.
"Ôi, có lẽ hắn nghĩ rằng là tôi đưa các cậu đến giáo đường để đối phó với mục sư Cali, và làm cho hắn xấu mặt, ôi, đúng là tôi đã dẫn các cậu tới đó." Đợi đến khi bóng lưng của Robert biến mất, Amandine liên tục 'Ôi' hai tiếng, nói.
Rea vừa kiểm tra lại số lượng tên xong, thấy thế cũng nghiêm túc an ủi, nói:
"Nhưng cô đã giúp thần linh tịnh hóa giáo đường."
'Ca ngợi Mặt trời!'
Amandine cũng dang rộng hai cánh tay:
'Ca ngợi Mặt trời!'
Đợi bọn họ trao đổi xong, Lumen nói với Camus và Rea:
"Kế tiếp, tôi sẽ đi tới ngôi mộ cổ màu đen kia, mọi người có thể quyết định mình muốn đi hay không."
"Tôi..." Lugano muốn mở miệng nói.
Hắn vừa nói được một từ, đã bị Lumen mỉm cười cắt ngang:
"Anh phải đi."
Lugano lập tức ngậm miệng lại.
Camus và Rea liếc mắt nhìn nhau một cái, trăm miệng một lời nói:
'Ta cũng đi. '
Lumen cũng không thuyết phục, gật đầu:
"Vậy bây giờ chúng ra sẽ xuất phát."