Chương 215: “Đầu bếp”

Quỷ Bí 2: Túc Mệnh Chi Hoàn

Mực Thích Lặn Nước 09-03-2025 14:48:37

Vị chua của chanh, vị thịt cá tươi mới, mùi cháy xém mang theo vị ngọt thanh pha chút mùi tanh và mỡ ngậy, từng tầng hương vị phong phú bùng nổ trong khoang miệng Lumen, khá ngon so với tưởng tượng của cậu. Vốn cậu còn tưởng rằng vị của món ăn này sẽ giống vị của ma dược, vừa khó ăn lại có hương vị kích thích, ai biết nó cũng có thể được coi là một món ăn ngon. Trong trường hợp được lựa chọn, Ludwig quả thật sẽ thích ăn ngon hơn, chắc chắn sẽ không lừa gạt. Lumen nhai nuốt bảy tám miếng thịt cá vào trong bụng. Một cảm thụ bỏng rát rất nhẹ từ yết hầu của cậu lan xuống dạ dày, khiến cho cậu có cảm giác giống như vừa uống một chén rượu mạnh. Loại cảm giác này nhanh chóng lắng xuống, không để lai bất kỳ khác thường nào cả. "Cái này đã có tác dụng chưa?" Lumen nhìn vê fhias Ludwig. Ludwig lắc đầu: "Đợi thêm hai đến ba phút nữa, đợi đến khi dạ dày của cậu hấp thụ nó." "Nhanh như vậy sao?" Franka ngạc nhiên hỏi lại. Không phải cô không tôn trọng thần bí học, cô cũng biết uống ma dược sẽ nháy mắt sinh ra tác dụng, nhưng món ăn ngon của Ludwig rõ ràng còn cần được dạ dày tiêu hóa và hấp thụ, điều này hoàn toàn đi ngược với nguyên lý hoạt động của dạ dày. Hơn nữa, không phải cái gì dạ dày cũng có thể hấp thụ được! Ludwig cũng nghiêm túc đáp lại: "Tác phẩm của đầu bếp đều có được dạ dày hấp thụ rất nhanh." Đầu bếp... Lumen trầm ngâm suy nghĩ một chút rồi gật đầu. Cậu nhớ rõ rất nhiều thời điểm trước đó, Ludwig thường dùng giọng điệu của chuyên gia ẩm thực để bình phẩm một món ăn nào đó. Ludwig không giải thích mà vùi đầu vào giải quyết nồi canh cá trước mặt, xì xụp ăn từng miếng 'Phi lê cá chanh đá'. Đám người Jenna thấy thế, cũng nhanh chóng ăn hết phần cá trong đĩa ăn của mình. Hai phút sau, Lumen cảm giác khắp nơi trong thân thể đều nóng lên, trên bề mặt da và từng tấc máu thịt xuất hiện cảm giác đau đớn rất nhỏ. Đối với cậu mà nói, ảnh hưởng ở mức này là cực kỳ nhẹ, chưa nói đến việc so sánh với cảm thụ khi uống ma dược, thậm chí nó còn thua xa so với đau đớn khi cậu tự dùng lửa thiêu mình. Không lâu sau, Lumen đã khôi phục lại bình thường, không phát sinh bất kỳ dị thường nào. Cậu tinh quái nhìn về phía Franka, Jenna va Anthony, cùng đợi 'Phi lê cá chanh đá' sinh ra phản ứng trên người bọn họ. Một phút đồng hồ sau, khuôn mặt của đám người Jenna đột nhiên đỏ bừng, giống như vừa nếm thử một món ăn cực kỳ cay của vùng cao nguyên thuộc vương quốc Feineibote. "Rít" Lugano phát ra tiếng đau đớn, chỉ cảm thấy cổ họng mình bỏng rát. Mà cảm giác bóng rát này xuất phát từ trong chính cơ thể hắn, khiến hắn không thể điều trị được. Bên ngoài cơ thể của Franka kết một lớp băng mỏng, tựa như muốn dùng cách này để làm dịu đau đớn trên làn da và máu thịt. Nhưng điều này không hề có tác dụng. Jenna và Anthony nhíu chặt mày, vẻ mặt lộ rõ vẻ đau đớn nhất định, nhưng không làm bất kỳ động tác dư thừa nào mà cố gắng chịu đựng, chờ 'Phi lê cá chanh đá' hoàn thành quá trình cải tạo cơ thể. Cứ như vậy suốt hai chục giây, vẻ mặt của bốn người mới dần bình thường trở lại. "Cảm giác thế nào?" Lumem cười hỏi. Franka theo thói quen vừa nhớ lại vừa nói: "Mỗi một tấc da thịt đều có cảm giác giống như bị lửa thiêu đốt, à, không đến mức đó, cảm giác có vẻ khá nhẹ." Trong lúc nói chuyện, cô lôi một hộp diêm từ trong 'Túi lữ hành' ra, mang tinh thần hiến thân thí nghiệm mà quẹt hai que diêm, đặt lên mu bàn tay trái, để nguyên trong một khoảng thời gian. Vẻ mặt của Franka dần trở nên vặn vẹo, tay trái chỉ chịu đựng trong chốc lát rồi rụt ngay lại, vẩy mạnh mấy cái. Hộp diêm kia rơi xuống đất. "Vẫn rất đau!" Franka nhe răng nhìn về phía Lumen và Jenna để báo cáo kết quả thí nghiệm. Ludwig bận rộn ăn nhưng vẫn trả lời một câu: "Sẽ không giảm cảm giác đau đớn đâu." "Vết thương thì sao?" Jenna quan tâm hỏi. Lúc này Franka mới nhìn về phía mu bàn tay trái, thấy trên làn da trắng nõn chỉ để lại một vết cháy rất mờ, bởi vậy thương tổn thực chất cũng cực kỳ nhỏ. "Đúng là có tác dụng, tuy nhiên nhiệt độ của loại lửa này vốn cũng không cao." Lông mày của Franka hơi giãn ra. Anthony ngồi ở một bên khác của bàn ăn, cân nhắc từ ngữ rồi nói: "Tôi cảm thấy mình nóng nảy hơn so với bình thường, nhưng vẫn nằm trong phạm vi hợp lý." "Tôi cũng có cảm giác nóng nảy, nhưng không nhiều lắm." Jenna nói theo. Franka và Lugano lần lượt xác nhận sự tồn tại của hiện tượng này. "Đây là điều bình thường, có tác dụng thì cũng có ô nhiễm." Ludwig nuốt miệng 'Phi lê cá chanh đá xuống bụng, giải thích một câu. Jenna và Franka đồng thời hướng ánh mắt nhìn về phía Lumen. Lumen phất tay, cười nói: "Tôi không có cảm giác gì." Đối với cậu, chút ô nhiễm này của 'Phi lê cá chanh đá' gần như rất nhẹ, không đáng kể. Franka không biết mình nên hâm mộ hay là đồng tình với đối phương, cô suy nghĩ vài giây rồi nói: "Cái này giống như bản yếu hơn của 'Người chịu khế', gánh chịu tác động tiêu cực nhất định để đổi lấy đặc tính siêu phàm tương ứng, à, tác dụng rõ ràng cũng yếu hơn, nhưng hơn ở chỗ chủ động thay vì bị động, hơn nữa, tác động tiêu cực cũng rất nhỏ." "Sau này nếu có được nguyên liệu nấu ăn tương tự, phải hỏi rõ tác dụng mang tính vĩnh cửu và tác động tiêu cực là gì, không thể cứ ăn như vậy được, phải có lựa chọn, nếu không sẽ rất dễ xảy ra vấn đề." Lumen liếc mắt nhìn Ludwig một cái, nói: "Việc này còn tùy thuộc vào mỗi người." Có lẽ 'Đầu bếp' hoặc có thể nói là con đường 'Chuyên gia ẩm thượng' có danh sách làm giảm ảnh hưởng tương ứng, giống như 'Tăng lữ khất thực' và 'Tu sĩ khổ hạnh' nhắm vào 'Người chịu khế'. Franka hiểu rõ ý của Lumen, cô hưng phấn nói tiếp: "Các món ăn hoặc rượu được điều chế ra không có tác dụng mang tính vĩnh cửu tượng tự như các loại thuốc của con đường 'Dược sư'." "Lúc trước tôi vẫn rất hâm mộ 'Người chịu khế', cũng muốn mình có thể tự do tổ hợp năng lực, sáng tạo ra mô hình nhân vật riêng biệt, hiện tại rốt cuộc cũn có cơ hội trải nghiệm mà không cần phải nhận ban ân của Tà thần, mặc dù chỉ là bản yếu hơn." Lời này khiến Jenna rung động, hai vị ma nữ quay sang nhìn Ludwig mới ánh mắt sáng rực. Trong mắt bọn họ, đây không phải quái vật nhỏ có sức ăn cực kỳ lớn giống như trong miệng Lumen, mà là một đầu bếp nhỏ siêu phàm xứng đáng được yêu thương và quan tâm. Ludwig tập trung ăn chỗ 'Phi lê cá chanh đá' còn lại, không có bất kỳ phản ứng dư thừa nào. ... Trong một cái mỏ đá bỏ hoang nào đó, dưới lòng đất Trier. Franka, Jenna và Anthony đứng bên ngoài 'Bức tường linh tính', nhìn Lumen cử hành nghi thức, chuẩn bị đạt được năng lực khế ước mới. Bởi vì đã xem toàn bộ tư liệu sinh vật linh giới mà cô 'Ma thuật sư' cũng cấp, lại có kiến thức về sinh vật quái dị mang theo sức mạnh ban ân, cho nên Lumen nhanh chóng sàng lọc ra hai mục tiêu khế ước có năng lực xuyên qua thế giới trong gương: Một sinh vật linh giới có tên là 'Jack đẫm máu', dựa vào phần giới thiệu trong tư liệu, ở phía nam vương quốc Ruen, khi một đám người ham mê thần bí học và phong tục dân gian nào đó chơi một trò chơi bói toán nào đó, thì phát hiện trong mặt gương xuất hiện một người đàn ông có dáng vẻ mơ hồ, cả người đẫm máu, cầm một cái rìu khổng lồ, người đàn ông này bước ra khỏi gương, tấn công và giết chết toàn bộ người có mặt ở đó. Một cái khác là 'Sâu kim cương Dalatra' được đề cập trong kiến thức thần bí học đi theo 'Người chịu khế', có cung cấp năng lực 'Xuyên qua gương', cần hiến tế một viên hóa thạch với bề mặt đã kết tinh mới có thể ký kết khế ước, tác động tiêu cực là mật độ tế bào cơ thể dày hơn, vóc dáng cũng trở nên thấp bé hơn. Hiện tại Lumen muốn triệu hồi cái thứ nhất, nhưng cậu không chắc chắn 'Jack đẫm máu' có năng lực 'Xuyên qua gương' hay không. Lumen nhìn chằm chằm ba ngọn nến đang cháy, lùi về phía sau hai bước, dùng tiếng Hermes cổ, nhỏ giọng thì thầm: "Kẻ Khờ' không thuộc về thời đại này; "Ngài là Chúa tể thần bí phía trên sương mù xám; "Ngài là Vua vàng đen chấp chưởng vận may. "Tôi khẩn cầu sự chiếu cố của ngài "Khẩn cầu ánh nhìn chăm chú của ngài; "Tôi! "Tôi lấy danh nghĩa 'Kẻ Khờ' vĩ đại, triệu hồi: "Sinh vật kỳ lạ lang thang trong hư vô, kẻ giết chóc ẩn mình trong gương, Jack đến từ thế giới đẫm máu." Ánh nến xanh đen nháy mắt phình lớn, màn sương mù mỏng màu xám khiến cho người ta bất an chợt trà ra, hình thành một cánh cửa hư ảo phủ đầy hoa văn thần bí. Cánh cửa lớn này chậm rãi mở, bóng tối tràn ra, bao phủ lên mặt gương mà Lumen cố ý đặt trên tế đàn. Chiếc gương đột nhiên dựng thẳng đứng, quay mặt về phía Lumen, bên trong phản chiếu ra một bóng người đàn ông mơ hồ mặc một cái áo khoác cũ kỹ, đẫm máu tươi, kéo theo một chiếc rìu khổng lồ. Lumen mở miệng, để cho yết hầu và lồng ngực cộng hưởng, phun ra 'Bí ngữ vận mệnh'. Vô số ký hiệu và từ đơn màu đen mang sắc trắng bạc mang phác thảo từ hư vô, dừng trên tấm giấy giả da đặt trên rìa tế đàn, hình thành một phần khế ước ngắn gọn tà dị. Khế ước vừa ra đời, Lumen nháy mắt thiết lập mối liên hệ với 'Jack đẫm máu', nắm được năng lực và đặc tính của nó, 'Nghe' thấy yêu cầu của nó. 'Jack đẫm máu' có ba năng lực và đặc tính liên quan đến gương, Lumen gọi chúng là 'Dấu ấn gương', 'Trốn trong gương' và 'Truyền tống qua gương' 'Dấu ấn gương' có thể lưu lại dấu ấn đảo ngược so với hiện thực trên một mặt gương nào đó mà không để người khác cảm giác được, dùng để định vị mục tiêu; 'Trốn trong gương' có thể giúp người sử dụng ẩn mình ở một góc nào đó trong đường hầm u ám mà không bị lực hút khổng lồ kia hút thẳng đến một mặt gương khác; 'Truyền tống trong gương' là năng lực Truyền tống cực nhanh thông qua đường hầm hư ảo. Mà 'Jack đẫm máu' yêu cầu dùng chín mươi chín người sống để làm tế phẩm. Lumen suy nghĩ một chút, cảm thấy có lẽ mình sẽ chọn 'Dấu ấn gương', bởi vì trước mắt, việc cần thiết nhất chính là định vị, mà 'Truyền tống trong gương' có thể thay thế bằng 'Du hành xuyên qua linh giới', không cần Truyền tống cực nhanh, vẫn đến thẳng được. Đôi mắt của cậu đột nhiên nhuốm màu đen bạc, chiếu ra dòng sông vận mệnh của 'Jack đẫm máu'. Cậu không phải đang tìm thông tin về đối phương mà đang xác nhận một việc dưới tác dụng bảo hộ của nghi thức. Sau khoảng quan sát ngắn ngủi, Lumen chuyển sang dùng tiếng Hermes cổ để hỏi 'Jack đẫm máu': "Có thể đổi yêu cầu không?" Cậu không biết 'Jack đẫm máu' có thể nghe hiểu hay không, có đáp lại hay không, nhưng thử cũng chẳng mất gì, nếu không cậu phải viết thư hỏi cô 'Ma thuật sư' có sinh vật trong gương thích hợp nào khác hay không. Sau khi hỏi xong, Lumen lập tức tiến vào trạng thái sử dụng năng lực 'Phóng đại vận mệnh', thấy rõ vận mệnh trong mười giây tiếp theo của 'Jack đẫm máu'. Cậu giả bộ khẩn trương, định vuốt mặt, tay phải lặng lẽ làm động tác vươn ra đụng vào phía trước. Cậu phóng đại nhánh sông vận mệnh đó. Cũng chỉ hai ba giây sau, ý nghĩa của 'Jack đẫm máu' thông qua thiết lập mối liên hệ 'Bí ngữ vận mệnh' truyền vào đầu Lumen: "Kéo tôi ra khỏi gương!" Lumen nhướng chân mày, tiến hai bước lên phía trước, vươn tay phải về phía mặt gương lơ lửng trên tế đàn. Đầu ngón tay của cậu vừa chạm vào mặt gương thủy tinh, liền cảm giác nơi đó trở nên hư rỗng, không có thực thể. Đợi đến khi bàn tay của Lumen hoàn toàn nhúng vào bên trong gương, một bàn tay lạnh như băng, ướt sũng, có cảm giác dính dính rõ ràng đột nhiên tóm lấy cổ tay cậu.