Chương 78: Chi hệ

Quỷ Bí 2: Túc Mệnh Chi Hoàn

Mực Thích Lặn Nước 28-12-2023 19:42:55

Phố Dole nằm trong khu Đường tưởng niệm, gần khu chợ là một con phố rợp bóng cây xanh, mặt đường sạch sẽ, phong cách kiến trúc hướng tới sự hiện đại. Jenna lựa chọn con phố này làm nơi gặp mặt 'Người tịnh hóa' là bởi vì những người thường xuyên lui tới nơi này đều không có liên quan gì tới cuộc sống trước kia của cô, gần như không ai có thể nhận ra cô. Lúc này cô mặc một chiếc sơ mi màu trắng, phối với chân váy dài màu nâu rám nắng nhạt, kiểu cách hơi khác so với lần trước gặp hai vị 'Người tịnh hóa' kia, tránh để cho đối phương chú ý tới việc mỗi lần gặp mặt cô đều mặc cùng một loại trang phục. Đương nhiên, về tổng thể, cô vẫn dựa vào phong cách sạch sẽ, khoan khoái và ngập tràn ánh nắng, đây là yêu cầu về hình tượng mà Jenna đúc kết được khi tham gia các hoạt động của giáo hội và nghe giáo chủ giảng đạo. Trên cổ cô đeo một lá bùa hộ mệnh hình mặt trời, mái tóc màu nâu nhạt được buộc gọn gàng đơn giản, cô đi dọc theo bóng râm của hàng cây bên đường, đi tới số nhà 17 như đã hẹn trước. Một chiếc xe ngựa bốn bánh màu nâu lướt qua người cô, cửa sổ rộng mở để lộ một khuôn mặt xinh đẹp rạng ngời khiến người ta phải ngước nhìn. Đó là một vị tiểu thư mặc váy dài màu đen kiểu cách cung đình, trên đầu cô ấy đội một chiếc mũ lụa đen gắn lông chim màu trắng, mái tóc đen được chải chuốt vô cùng tinh xảo, đường nét khuôn mặt nhu hòa, góc xương hàm tuyệt đẹp, chiếc mũi thanh tú mà cao thẳng, đôi môi đỏ mọng đầy đặn hơi vểnh lên. Bên trong đôi mắt màu xám sẫm vừa sáng ngời kia lại giống như che giấu một nỗi ưu thương làm cho người ta bất giác sinh ra cảm giác đau lòng. Đẹp quá! Lúc cỗ xe ngựa kia chạy lướt qua người, Jenna thầm cảm khái một câu tự đáy lòng. Tuy chính cô cũng được coi là xinh đẹp nhưng điều này không ngăn cản cô thưởng thức vẻ đẹp và sức quyến rũ của người khác, đồng thời, từ sâu trong thâm tâm cô cũng cảm nhận được rằng, mình còn thua kém Franka đã trở thành 'Ma nữ vui vẻ' và vị tiểu thư vừa rồi rất nhiều. Jenna thu hồi tầm mắt, đi thẳng về phía dãy nhà trọ số 17 phố Dole. Cô đợi không lâu thì thấy Imre và Valentine đến. "Cô thu hoạch được tin quan trọng gì sao?" Valentine chủ động hỏi với vẻ mặt lạnh nhạt. Ánh mắt hắn đảo qua cổ Jenna, thấy đối phương đeo thánh huy mặt trời, thì hài lòng, âm thầm gật đầu một cái. Jenna chậm rãi lắc đầu: "Không có." Không đợi Imre và Valentine hỏi, cô bắt đầu nói ra những lời từ đáy lòng: "Tôi muốn sám hối." Sám hối? Imre và Valentine nhịn không được liếc mắt nhìn nhau một cái. Có chuyện gì sao? Jenna cúi thấp đầu, nhìn mặt đất, cười chua xót nói: "Tôi lại mơ thấy mẹ tôi, đã rất nhiều lần tôi mơ thấy bà ấy." "Sau mỗi lần mơ thấy bà ấy, rốt cuộc tôi vẫn không nhịn được mà nghi ngờ giáo hội, vì sao lại để cho người như Hugues Artois tham gia tranh cử, vì sao sau khi phát hiện ra vấn đề không lập tức tóm toàn bộ người bên cạnh hắn, ngăn cản tai họa tiếp theo?" "Tôi, tôi muốn sám hối, nỗi đau đang gặm nhấm linh hồn tôi, làm tín ngưỡng của tôi bị lung lay, khiến tôi bắt đầu nghi ngờ thần linh và giáo hội có còn che chở cho chúng tôi hay không?" Đây là cảm xúc chân thật của cô, chỉ là không mãnh liệt như cô đang thể hiện ra bên ngoài. Valentine nghe xong thì không khỏi cảm thấy xấu hổ, không biết phải trả lời Jenna như thế nào. Imre đã trải qua khá nhiều chuyện tương tự như thế này, hắn thở dài, khéo léo an ủi: "Cô không nên nghi ngờ, thần sẽ luôn dõi theo chúng ta, hàng ngày mặt trời vẫn luôn chiếu rọi thế giới này, nhưng cô cũng biết rồi đấy, ánh sáng và bóng tối là hai nhịp điệu chính luân phiên nhau chiếm cứ toàn bộ thế giới này, giống như mỗi ngày mặt trời sẽ lặn, bóng đêm sẽ lại đến, chính vì điều này nên chúng ta mới vui mừng khi tia nắng sớm mai đầu tiên xuất hiện, vui mừng khi mặt trời lại lên cao. "Tương tự như vậy, giáo hội cũng không phải là vạn năng, ít nhất là ở Intis, chúng ta vẫn còn bị giáo hội 'Thần hơi nước và máy móc', bị quốc hội, chính phủ và đủ loại hạn chế, không có cách nào làm nhưng điều mà mình muốn làm, không thế muốn điều tra ai đó là cứ vậy điều tra được. "Nỗi đau và tai họa chính là một phần quan trọng trong cuộc đời chúng ta, có lẽ nhiều, cũng có lẽ ít, nhưng chúng chắc chắn sẽ đi qua, giống như mặt trời chắc chắn sẽ mọc, một lần nữa chiếu rọi lên thế giới này." Jenna yên lặng vài giây, sau đó chậm rãi thở hắt ra, khẽ dang rộng hai cánh tay, nói: "Ca ngợi mặt trời!" "Ca ngợi mặt trời!" Valentine và Imre đồng thời làm hành động tương tự để đáp lại. Có màn biểu diễn chân thành vừa rồi, Jenna tiện đà hỏi: "Rốt cuộc là ai đã đưa Hugues Artois lên cái ghế nghị viên quốc hội, là ai khiến hắn biến thành thuộc hạ của Tà thần?" "Vẫn còn trong quá trình điều tra, tạm thời chưa có thu hoạch gì đáng kể." Imre cân nhắc từ ngữ rồi nói. Jenna lập tức lộ vẻ nóng nảy và lo lắng: "Sao lại chưa có thu hoạch gì đáng kể chứ? Là do những hạn chế mà anh vừa nói nên không thể thu hoạch được manh mối quan trọng sao? Có cần tôi giúp gì không? Tôi không bị hạn chế, cũng không sợ trái với pháp luật!" Phản ứng này của Jenna tuyệt đối không nằm ngoài dự đoán của Imre và Valentine, nó hoàn toàn phù hợp với trạng thái cảm xúc của kẻ vừa mới thực hiện ám sát Hugues Artois, chỉ là yếu hơn một chút. Hai người nhìn nhau, giống như đang trao đổi ánh mắt xem có nên giao chuyện này cho người cung cấp thông tin đã ký kết khế ước làm không, như vậy, những hướng điều tra có thể áp dụng sẽ càng linh hoạt và tự do hơn. Jenna nhớ lời dặn của Franka, không trực tiếp sử dụng năng lực 'Xúi giục', cảm nhận trạng thái của hai 'Người tịnh hóa' trước mắt, chỉ thuần túy sử dụng ngôn từ để đạt được mục đích của mình: "Việc mà giáo hội không thể tự tay làm được, chẳng lẽ không thể giao cho tín đồ có năng lực đi làm sao?" "Rốt cuộc thì thể diện của giáo hội quan trọng hay là những đứa con của thần quan trọng?" "Mỗi một tai họa được ngăn cản, rõ ràng lại có rất nhiều người, rất nhiều gia đình được cứu sống, bọn họ đều là những tín đồ thành kính tín ngưỡng vào thái dương." "Đứng sau lưng Hugues Artois chính là Tà thần!" Valentine bị thuyết phục, thấy Imre không phản đối, hắn nghiêm túc hỏi Cheria Bello: "Cô chắc chắn bản thân có thể điều tra chuyện này giúp chúng tôi chứ? Chuyện này rất nguy hiểm, xác suất phải trả giá bằng tính mạng không hề nhỏ đâu." Jenna mỉm cười đáp lại: "Tôi sợ chết, nhưng tôi lại càng sợ vô cớ trở thành vật hy sinh của đám tín đồ Tà thần giống như mẹ tôi." Cô không che dấu nỗi căm hận của mình. Lúc này, Imre mới nói: "Sau khi điều tra, chúng tôi phát hiện ra Hugues Artois có mối quan hệ vô cùng mật thiết với tướng quân Philip, truy ngược lại một số chuyện mà hắn ngầm làm đều dẫn đến vị này, nhưng đầu năm ngoái tướng quân Philip đã qua đời vì bạo bệnh, tất cả manh mối cứ vậy bị chặt đứt. "Những người ủng hộ hoặc tài trợ cho Hugues Artois hoặc là do tướng quân Philip sắp xếp, hoặc là có kẻ cảm thấy hắn có giá trị để bồi dưỡng nên chủ động giúp đỡ, cũng không liên quan tới tín ngưỡng Tà thần hay tổ chức bí ẩn." Jenna buột miệng hỏi: "Vậy còn người nhà của Philip thì sao? Các tín đồ Tà thần ở bên cạnh Hugues Artois đâu?" "Người nhà của Philip không có vấn đề gì." Valentine ảo não đáp lại,"Chúng tôi cũng tóm được hai tên tín đồ Tà thần trong đoàn đội tham gia chiến dịch tranh cử của Hugues Artois, đều thuộc loại không quá quan trọng, kẻ biết nhiều nhất thì biết mình không thể trốn thoát được, đã lựa chọn tự sát tại chỗ, bọn chúng cuồng tín đến mức khiến cho chúng tôi không thể thu được manh mối cần thiết, chúng tôi gần như diệt trừ hai nhánh của tổ chức bí ẩn 'Hội Vạn vật cuối cùng sẽ diệt vong'." "Hội Vạn vật cuối cùng sẽ diệt vong'. Jenna ghi nhớ tên của tổ chức bí ẩn tín ngưỡng tà thần này vào trong đầu. Imre bổ sung thêm: "Kẻ biết nhiều nhất tên là Cassandra Tóc đỏ, cô ta là thành viên của một nhánh của gia tộc Solon thuộc tiền triều, đã là người phi phàm cũng là tín đồ từng được thừa nhận ban ân của Tà thần." "Gia tộc Solon có vấn đề hay không?" Jenna hỏi thêm một câu nữa. Imre lắc đầu: "Kết quả điều tra trước mắt là không có, mấy gia đình quý tộc ban đầu ủng hộ Hugues Artois đều có quan hệ bình thường với gia tộc Solon, Cassandra thì bởi vì không được gia tộc Solon coi trọng nên mới lựa chọn đi con đường làm nhà thám hiểm, về sau lại trở thành người phi phàm, năm trước mới gia nhập đoàn đội của Hugues Artois."... Tại quán cà phê Cơ giới, phố Longba, khu Ca kịch viện. Chiếc King cake với phần vỏ bánh kết cấu nhiều lớp mỏng, hoa văn trên mặt giống như một bông hoa khổng lồ được hệ thống máy móc đưa đến trước mặt Puifer Solon và các thành viên khác của tổ chức 'Mèo đen'. Puifer nhìn quanh một vòng, nói với Lumen và đám người Arnold: "Tôi đề nghị, trò chơi King cake lần này sẽ hiến tế một vị tổ tiên vĩ đại của tôi, ngài là bá tước Ardennes đệ nhất, cũng là bá tước Champagne thứ hai mươi bảy." Bình thường Puifer Solon tự xưng là bá tước Ardennes. "Là vị bá tước Champagne muốn lấy cái mông của Russell?" Tiểu thuyết gia Arnold bật cười. Trong mấy năm gần đây, cuốn sách bị cấm được săn đón nhiều nhất trong thị trường sách ngầm ở Trier, chính là 'Bí mật của đại đế Russell', trong cuốn sách này không chỉ sử dụng đủ loại tin đồn nguyên bản liên quan tới đại đế Russell mà còn tăng thêm rất nhiều tin đồn mới vô cùng phi lý chứa nhiều nội dung nóng hổi. Puifer thở dài, nói: "Đó là bá tước Champagne thứ ba mươi, là tằng tôn của vị tổ tiên vĩ đại kia của tôi, ở một nhánh khác của gia tộc Solon." "Tôi không có ý kiến." Gã họa sĩ Malen có mái tóc màu vàng nâu nhạt và đôi mắt nâu rám nắng kéo đề tài về đúng quỹ đạo. Đây chỉ là một trò chơi, những người khác đều không có ý định hiến tế miếng King cake cắt dư ra cho ai, nên rất nhanh đều nhất trí. Với phong cách làm việc của Lumen, chắc chắn cậu sẽ thử phản đối và tức giận một trận với bá tước Puifer, nhưng cậu lại nhớ kỹ hiện tại mình đang sắm vai là một người bạn của Gardner Martin, con trai của một doanh nhân yêu thích nghệ thuật, là thằng ngốc tiêu tiền mua thứ mà người khác khinh bỉ, vì thế cậu cưỡng ép khống chế bản thân. Puifer nghiêng đầu nói với nhà phê bình văn học Ernst tương đối trầm tĩnh: "Anh phụ trách cắt bánh nhé." Ernst với mái tóc xoăn mà đen cười tự giễu nói: "Điều tôi không thích nhất chính là quán cà phê Cơ giới này không có bồi bàn, điều này khiến cho tôi cảm giác mình trở thành bồi bàn." "Đây không phải là chuyện tốt sao? Điều này có nghĩa là không có gián điệp." Tiểu thuyết gia Arnold lầu bầu nói. Nhà thơ Elite rút tẩu thuốc làm bằng gỗ anh đào ra, cười hắc hắc, đáp lại: "Có lẽ gián điệp nằm ngay trong số chúng ta đó." Lúc này, Ernst đã cầm lấy dao, chia chiếc King cake thành bảy phần đều nhau. Puifer lấy một miếng King cake đặt vào chiếc đĩa ở bên cạnh, hai tay đan xen nắm chặt, đặt trước ngực, nhỏ giọng niệm: "Hiến tế tới ngài, thành viên vĩ đại của gia tộc Solon, Vermont Champagne Solon vĩ đại." Puifer niệm những lời này ba lần xong, Lumen đột nhiên cảm thấy quán cà phê Cơ giới vốn không có bồi bàn lại càng trở nên tĩnh lặng, trạng thái rất giống khi mục sư bắt đầu giảng đạo. Sau khi hiến tế miếng King cake cắt dư cho Vermunda Solon, Puifer ngẩng đầu lên, nhìn về phía Lumen, cười nói: "Cậu là khách, cậu hãy chọn đầu tiên đi." Lumen không hề quan sát mà đưa tay về phía trước định lấy miếng King cake gần mình nhất. Ngay lúc này, giọng nói hùng hậu trùng trùng điệp điệp của Termiporus vang lên bên tai cậu: "Đổi miếng khác."