Chương 170: Xác định biên giới

Quỷ Bí 2: Túc Mệnh Chi Hoàn

Mực Thích Lặn Nước 19-01-2025 00:59:15

11 giờ 58 phút sao Sau khi nhìn thời gian hiển thị trên đồng hồ bỏ túi màu vàng, mí mắt của Lumen nhảy một cái, lập tức ngửi được mùi dị thường. Cậu cảm giác mình đã ngủ hơn một giờ đồng hồ, tại sao thời gian mới chỉ trôi qua bảy phút? Tuy cảm giác của cơ thể không chuẩn là chuyện hoàn toàn có thể xảy ra, nhưng hiện tại không chỉ là một vấn đề như vậy, xác muỗi biết mất và môi trường hoàn toàn yên tĩnh cũng chứng minh cho một khả năng nào đó. Lumen từng có kinh nghiệm tương ứng, thầm lẩm bẩm nói: "Chẳng lẽ mình đã tiến vào cảnh trong mơ đặc thù nào đó sao?" Khi màn đêm buông xuống, ngủ bên trong căn nhà màu vàng nâu này sẽ tiến vào một cảnh trong mơ đặc thù sao? 'Hisoka' Tiwanaku xây dựng lại căn nhà này là để cho hành vi ngủ ở trong này của hắn trông không khác gì bình thường, lại càn không khiến người khác hoài nghi sao? Nhưng tại sao lại xảy ra chuyện như vậy? Lumen cúi đầu, nhìn xuống dưới chân, tầm mắt giống như nhìn xuyên qua những lớp ván gỗ chồng chất lên nhau, thấy lòng đất bên dưới. Cậu không xác định được rốt cuộc dị thường bắt nguồn từ nơi nào, chỉ có thể dựa vào cảm nhận và kinh nghiệm của mình mà đưa ra suy đoán nhất định. Trong môi trường tối tăm, tĩnh mịch đến gần như không có một tiếng động nào, Lumen nhấc chân, trong tiếng cọt kẹt do chính chân cậu giẫm lên sàn phát ra, rời khỏi căn nhà từng thuộc về 'Hisoka' Tiwanaku. Đường phố vắng tanh, gia súc được rất nhiều người dân nuôi dưới ở tầng dưới cùng kiến trúc nhà nơi này tựa như đã hoàn toàn dung nhập vào bóng đêm, không nhìn ra được là còn tồn tại hay không, tiếng bước chân lộc cộc lộc cộc của các binh sĩ đi tuần tra đêm thỉnh thoảng vang lên cũng không có tung tích. Gió đêm vẫn nóng ẩm như trước thỏi qua những con đường vắng vẻ, vây quanh Lumen từng bước đi tới cửa quán bar 'The giant anaconda'. Lumen nghiêng tai lắng nghe, phát hiệ bên trong yên tĩnh đến mức ngay cả tiếng côn trùng bỏ và tiếng muỗi vo ve cũng không có. Cậu bình tĩnh vươn tay phải ra, đẩy cánh cửa gỗ nặng nề. Bên trong tối om, dựa vào ánh trăng ảm đạm từ bên ngoài cửa sổ tràn vào và thị lực siêu việt của con đường 'Thợ săm', Lumen miễn cương nhìn thấy hình dáng của quầy bar, tủ rượu, bàn tròn nhỏ, ghế dựa, nến, đèn treo tường, ... nhưng không phát hiện ra bất kỳ con người nào. Quán bar này giống như đã đóng cửa một thời gian dài. "Điều này lại càng không đúng, trước khi mình ngủ, bên trong quán bar này có vẻ còn rất đông vui náo nhiệt, không thể có chuyện toàn bộ khách đã rời khỏi đây, và từng ngóc nghách được quét tước sạch sẽ chỉ trong vòng bảy tám phút được. "Dựa vào kinh nghiệm của mình, tuy quán bar ở vùng nông thôn đúng là sẽ đóng cửa sớm hơn so với ở thành phố, không đến mức hoạt động náo nhiệt đến tận hai ba giờ sáng, nhưng đâu có thể vừa qua không giờ đêm đã ngừng bán rượu, cũng nói với những vị khách đang uống trong quán rằng uống xong phải trả cốc trong tay về vị trí cũ, nếu gặp phải kẻ nát rượu, không muốn rời khỏi thì còn có thể kéo dài đến hơn một giờ." Là khách quen trong quán rượu cũ ở làng Cordouan, cũng đã đến quá nhiều quán bar ở nhiều địa phương khác nhau, . Lumen cảm thấy mình có tư cách để suy luận như vậy Điều này càng khiến cậu tin tưởng rằng hiện tại mình đang ở trong cảnh trong mơ nhìn qua giống y như thật. Lumen đột nhiên nhớ đến chuyện xảy ra ở làng Cordouan, bàn tay đang giữ cánh cửa gỗ nặng nề của quán bar 'The giant anaconda' chợt dừng lại mấy giây. Một lát sau, cậu rời khỏi nơi này, chạy bộ quay trở về khách sạn Briou. Xuyên qua cầu thang tối tăm không có ánh sáng và hành lang với sàn nhà cũ kỹ, Lumen không nhanh không chậm về tới gian phòng của mình ở lầu hai, đẩy cửa gỗ của phòng dành cho trẻ em ra. Rèm cửa được kéo ra, ánh trăng đỏ ảm đạm tràn vào bên trong phòng, chiếu rõ giường phủ chăn ga có hoa văn màu xanh. Không có người ngủ trong này. Cũng không thấy Ludwig. Kết hợp với cảnh tượng ở trên đường, Lumen thật sự nghi ngờ bên trong cảnh trong mơ này chỉ có một mình cậu. Toàn bộ người dân thị trấn, gia súc và người đến từ bên ngoài đều biến mất không thấy, cả thị trấn Tizamo chỉ còn lại một mình cậu! "Đây chắc chắn không thể nào gọi là ngày hội được, trừ khi đây là lễ hội cô độc..." Lumen suy nghĩ vài giây, xoay người đi ra khỏi khách sạn Briou, đi thẳng tới giáo đường Thánh Sean nằm ở gần nghĩa trang. Trong đêm tối thâm trầm hòa cùng ánh trăng ảm đạm, tòa giáo đường có mái vòng màu vàng kim và vách tường bên ngoài được trang trí rực rỡ đều giống như mất ánh sáng, chìm vào giấc ngủ say. Lumen cũng lười lãng phí sức lực đi đẩy cánh cửa nặng nề kia, mà quay sang cạnh cánh cửa sổ thủy tinh khảm hoa văn màu sắc ở bên cạnh, nhảy vào trong. Trong bóng tối, nơi này yên tĩnh mà trống trải, cao cao trên đỉnh mái vòm là cái lạnh như băng và áp lực mà ban ngày không thể nhìn ra. Lumen đi tìm một vòng, lại không phát hiện sự tồn tại của mục sư Cali, cũng không thấy phú mục sư và nhóm tạp dịch. "Thật sự chỉ có một mình mình. ." "Chỉ có người ngủ trong căn nhà của 'Hisoka' mới có thể tiến vào cảnh trong mơ đặc thù này sao?" "Ừ, hơn nữa còn phải vào đêm khuya." "Đây là để cử hành lễ mộng sao? Tóm lại không thể cùng một thời gian riêng biệt, tất cả người liên quan đều xếp hàng đến ngủ trong nhà 'Hisoka' được, đúng không? Trước không nói đến vấn đề phải chen chúc, chỉ riêng hành động liên quan đến tập thể đông người như thế này là không thể qua mắt các thành viên của đội tuần tra, qua mắt quân đội đóng bên ngoài thị trấn được?" "Hơn nữa, có vẻ nhưng không phải tất cả mọi người đều bị kéo xuống nước, trước đó những người Tizamo mà cậu gặp đều không biết chuyện này. "Còn một vấn đề quan trong nhất là: Nếu là cảnh trong mơ, vậy tại sao mình vẫn giữ được tỉnh táo?" Lumen suy nghĩ một hồi lâu, rồi chợt vươn tay phải ra, chạm vào bức bích họa miêu tả tôn giáo được khắc trên vách tường. Đúng là cảm xúc lạnh như băng mà cứng rắn khi chạm vào đá. Lumen có rất nhiều kinh nghiệm đối với cảnh chân thật trong mơ, cậu kiềm chế mấy nghi ngờ trong lòng, tính toán sẽ bắt đầu một cuộc trinh sát đơn giản. Cậu phải xác nhận xem rốt cuộc cảnh trong mơ này lớn bằng nào, biên giới ở đâu. Lumen kích phát ấn ký màu đen bên vai phải, cảm ứng được Linh giới, cũng 'Thấy' mỗi một ngóc ngách khắp thị trấn Tizamo. Cậu sử dụng 'Du hành xuyên qua linh giới', bóng dáng biến mất ngay tại chỗ rồi lại xuất hiện trên con đường đất nện từ thị trấn Tizamo dẫn đến cảng Palos. "Có thể 'Truyền tống'... Cũng đúng, nếu đã là mơ thì có gì là không được, chỉ cần trong nhận thức của mình cảm thấy có thể thì đều có thể làm được..." Sau chuyện ở làng Cordouan, Lumen đã đọc không ít sách liên quan đến cảnh trong mơ, còn trao đổi với cô 'Chính nghĩa', cô Susie và Anthony Reid, đều là người phi phàm trong lĩnh vực tâm linh, cho nên cũng hiểu rất sâu về vấn đề này. Cậu thả chậm bước chân, đi về hướng dẫn đến cảng Palos, sau khi đi chừng hai ba trăm mét, cậu thấy trước mắt trở nên mơ hồ, giống như có một màn sương mù quay cuồng hư ảo, mà dưới ánh trăng ảm đạm, màn sương mù kia lại càng trở nên tối tăm hơn. Đột nhiên, trực giác linh tính của Lumen nói cho cậu biết, nếu thật sự tiến vào khu vực bị sương mù hư ảo, mơ hồ kia bao phủ, sẽ cực kỳ nguy hiểm, rất có khả năng sẽ xảy ra chuyện khủng khiếp nào đó. Quả nhiên có hạn chế, không có cách nào tiếp cận ranh giới tâm linh... Lumen không mạo hiểm, mà nhanh chóng quay trở về thị trấn Tizamo, tìm kiếm biên giới ở bên khác. Lần này là đi tới gần rìa rừng rậm nguyên thủy. Đi khoảng chừng ba bốn trăm mét, Lumen đến rìa rừng rậm, thấy trong đêm tối, bóng cảu đủ loại thực vật trong rừng mưa này sừng sững giống như những tấm bia mộ được xếp dày đặc. Thấy khu vực này không có hiện tượng tràn ngập sương mù mơ hồ, hư ảo, Lumen thận trọng lại quyết đoán tiếp tục bước từng bước tiến về phía trước. Cậu giẫm lên lớp mùn lá mục thật dày, xuyên qua vô số dây leo rủ xuống, vượt qua từng gốc cây, xâm nhập vào rừng rậm nguyên thủy. Trên đường, không có một con muỗi vo ve, cũng không có côn trùng, động vật có độc ẩn núp trong cỏ cây. Đi thêm khoảng bảy tám trăm mét, Lumen cảm giác xung quanh trở nên huyễn ảo hơn một chút. Có khu vực trở nên mơ hồ, có khu vực lại vặn vẹo, có khu vực nhìn qua thì thấy rất rõ nhưng quan sát cẩn thận lại không cách nào nhìn rõ được. Trạng thái của khu vực này đang không ngừng thay đổi, không ngừng biến hóa. Đây mới là cảnh trong mơ bình thường... Lumen không thấy linh tính cảnh báo, thử thăm dò đi về phía trước vài bước. Đột nhiên, toàn bộ thế giới sụp đổ, hết cảnh này đến cảnh khác lần lượt thay đổi, đan xen vào nhau, hiện diện bốn phía. Trạng thái tỉnh táo của Lumen cũng bị ảnh hưởng, dần trở nên trì độn. Giây tiếp theo, cậu thấy trong một khung cảnh xuất hiện táng đá màu đen rất lớn và rất nhiều con người mặc áo choàng dài sẫm màu. Một trong số những người đó chợt ngẩng đầu lên, để lộ da mặt hơi nâu lại tái nhợt, đôi mắt màu vàng nâu nhạt nhiễm một chút ánh xanh lục u ám và đường nét khuôn mặt cũng không tệ. "Hisoka!" Là 'Hisoka' Tiwanaku! Hắn là 'Hisoka' Tiwanaku! Người mặc áo choàng dài sẫm màu, có khuôn mặt cảu 'Hisoka' Tiwanaku đứng thẳng dậy. Ánh mắt của hắn tựa như nhìn xuyên qua từng khung cảnh, đầu hướng về phía Lumen. Trong tiếng tách hư ảo, Lumen thấy cảnh tượng xung quanh đột nhiên vỡ nát. Lumen đột ngột ngồi dậy, thấy mình đang ở trong căn nhà màu vàng nâu đã xây sửa lại của 'Hisoka' Tewanau, quay trở lại căn phòng tối tăm, quay trở lại chiếc giường gỗ đơn sơ. Cậu nhanh chóng đưa mắt nhìn một vòng xung quanh, rồi lấy đồng hồ bỏ túi vỏ vàng từ trong túi ra, ấn mở, xem thời gian: 1 giờ 38 phút sáng. Lúc này, ánh trăng đỏ rực bên ngoài cửa sổ không hẳn là rất sáng nhưng cũng không tính là ảm đạm, quán bar 'The giant anaconda' gần đó đã đóng cửa, nhưng tiếng dã thú tru trong rừng rậm nguyên thủy chốc chốc lại vang lên. Ban đêm bình yên nhưng không vắng lặng như tờ. "Đây là tỉnh rồi sao?Lần này mình đã ngủ một giờ bốn mươi phút, rất gần với cảm giác của mình..." Lumen xoay người xuống giường, nhìn xuống mặt đất, không có gì bất ngờ khi thấy xác muỗi cháy đen và rất nhiều côn trùng độc bình tinh dầu an thần xua đuổi, chỉ lảng vảng ngoài cửa sổ. Phù, cậu khẽ thở phào một hơi, trong đầu nghĩ đến việc bóng dáng của 'Hisoka' Tiwanaku xuất hiện trong cảnh trong mơ đặc thù kia: "Nếu là ngày hội, 'Lễ mộng' sẽ không thể chỉ cử hành một lần, chỉ có một lần thông hành, mấy năm qua có lẽ 'Hisoka' đã tham gia 'Lễ mộng' rất nhiều lần, cho nên đã để lại dấu ấn nào đó trong cảnh trong mơ chăng?" Có lẽ 'Lễ mộng' thật sự liên quan đến bộ lạc nguyên thủy kia? Cho nên sau khi mình xâm nhập vào rừng rậm, mới kích phát hình ảnh hay dấu ấn nào đó đã được cảnh trong mơ ghi lại, vì thế mới nhìn thấy 'Hisoka'... 'Hisoka' muốn lợi dụng 'Lễ mộng' để đạt được mục đích gì? 'Lễ mộng', 'Lễ mộng'... Nếu là ngày hội, vậy thì chắc chắn sẽ có ngày cử hành cố định, tiến vào cảnh trong mơ đặc thù vào thời điểm khác sẽ không thấy gì cả, giống như mình đêm nay chăng? "Sẽ là vào ngày nào đây?" Lumen trầm tư suy nghĩ. Cậu nhanh chóng tìm được phương hướng: vào ngày mười bảy tháng mười hai năm ngoái, bộ lạc nguyên thủy đã tấn công thị trấn Tizamo, khiến rất nhiều người bị thương vong. 'Lễ mộng' sẽ diễn ra vào ngày mười bảy tháng mười hai hoặc là trước đó hai ba ngày, cũng chính là thời gian trò chơi khăm của 'Ngày cá tháng tư' diễn ra chăng?" Tinh thần của Lumen rung lên, cậu vội vàng kiểm tra lịch ngày hôm nay. Hiện tại là hơn một giờ rạng sáng ngày mười một tháng mười hai.