Chương 243: Quy Nguyên chu

Tiên Phủ Trường Sinh

Trường Đình Không Tỉnh 11-10-2024 16:09:13

Chương 240: Quy Nguyên chu Về phần hai người còn lại đều không quen thuộc với Lưu Ngọc, cũng không phải cùng một phe phái, cho nên hắn chỉ khẽ gật đầu, xem như đã chào hỏi. Qua một hồi, ở trước đại điện tông môn, một vị tu sĩ người cao gầy kia chạy tới và cùng mọi người chắp tay chào hỏi, thông qua hiểu biết mới biết được y họ Hứa. Khác hẳn với thái độ lãnh đạm đối với Lưu Ngọc, lần này mọi người nhiệt tình đáp lễ, cũng là vì người trước mặt này tu vi thâm hậu, đã đạt tới Trúc Cơ trung kỳ. Lưu Ngọc cũng nhiệt tình chào hỏi, nếu như thật sự gặp phải địch tu thì còn phải dựa vào vị Hứa sư huynh này mới có thể chống đỡ được, chung quy trong mắt mọi người thì bản thân hắn chỉ là một tu sĩ Trúc Cơ "mới" mà thôi, thực lực bên trong nhóm Trúc Cơ hắn cũng là người đứng cuối cùng. Hiệu lực đan dược của Trúc Cơ kỳ mạnh hơn rất nhiều so với Luyện Khí kỳ, đan độc tương ứng cũng nhiều hơn không ít, vậy nên Lưu Ngọc đổi việc sử dụng Tinh Nguyên đan thành hai ngày một lần, tuy nhiên cho dù như vậy, so với những tu sĩ Trúc Cơ khác mười ngày nửa tháng dùng một lần cũng đã xa xỉ hơn rất nhiều. Tu vi hoàn toàn có thể lớn mạnh vượt bậc, vững vàng đạt tới Trúc Cơ sơ kỳ là đã thực hiện được bước đầu tiên, dù sao tư chất Tam linh căn của hắn cũng không gọi là kém, chỉ có thể nói bình thường. Tuy nhiên Lưu Ngọc đem tu vi và khí tức ẩn giấu trong phạm trù Trúc Cơ mới thăng cấp, quyết định khiêm nhường đến cùng. Hắn đã tu luyện "Ẩn Linh thuật" tới tầng thứ hai, có thể tuỳ ý hạ cấp tu vi để lộ ra trước mặt người khác, không phải là một người đạt cảnh giới cao thì sẽ không thể bị nhìn thấu. Lại qua nửa canh giờ, cẩm y nam tử mặc áo gấm vàng quản lý Quy Nguyên chu đến trễ kia cuối cùng cũng tới sau đó bày đủ kệ. Khi hắn ta chào hỏi chỉ có Nghiêm Quần Nhi và Gia tộc phái lên tiếng đáp lại, những người khác bao gồm cả Lưu Ngọc chỉ chắp tay qua loa, thái độ lãnh đạm. Do bất đồng phe phái nên không thể quá mức nhiệt tình, loại định kiến này không quá rõ ràng khi còn ở Luyện Khí kỳ, nhưng khi thăng cấp Trúc Cơ lại càng sâu nặng hơn. "Hừ." Trên mặt Hứa sư huynh lộ rõ vẻ khinh thường, không để ý tới mà phát ra một tiếng hừ lạnh, hắn ta thuộc Sư đồ phái, vô cùng không vừa mắt đối với cách làm của cẩm y nam tử này. Nghe thấy tiếng hừ lạnh này, trong mắt cẩm y nam tử có chút tức giận, nhưng nhận thấy tu vi của Hứa sư huynh cũng ngang hắn ta, suy nghĩ tới đại cục lúc này nên mới nhẫn nhịn không nổi giận. Hắn ta đi về phía Nghiêm Quần Nhi, trong lúc nhất thời tám người đang khống chế pháp khí ở trên bầu trời đều im lặng. Tám người mơ hồ chia làm ba hướng, Lưu Ngọc, Thôi Lượng và Biệt Viện phái ba người một hướng, Hứa sư huynh và Sư đồ phái hai người một hướng, Nghiêm Quần Nhi, cẩm y nam tử và Gia tộc phái ba người một hướng. Trong số đó Lưu Ngọc tương đối gần với khu vực của Hứa sư huynh, vô tình cô lập Nghiêm Quần Nhi và cẩm y nam tử. Số lượng đệ tử Luyện Khí kỳ phía dưới càng lúc càng đông, khung cảnh dần dần trở nên huyên náo, mọi người liếc nhìn nhau, cuối cùng để Thôi Lượng ra mặt chỉnh đốn. "Các đệ tử chia mười người một đội và giữ yên lặng, nếu ai quấy nhiễu trật tự, xử lý theo môn quy!" Hắn ta phóng ra Linh áp cường đại của Trúc Cơ kỳ, đi xuống hung hăng răn dạy một trận, thực sự thể hiện uy phong của một bậc tiền bối. Hơn trăm đệ tử nhanh chóng sắp xếp mười người một đội, cố gắng giữ trật tự tránh bị giết gà dọa khỉ. Đợi đến khi gần trưa, hai trăm đệ tử Luyện Khí kỳ đã đến đông đủ, những đệ tử này tu vi cơ bản đều là Luyện Khí trung hậu kỳ, Luyện Khí sơ kỳ cực ít, Luyện Khí sơ kỳ chỉ có thể sử dụng pháp thuật, tham chiến và chịu chết cũng không khác biệt là bao. Cẩm y nam tử lấy ra một vòng tròn pháp khí có công hiệu đặc thù để xác nhận thân phận đệ tử tham gia nhiệm vụ, phòng ngừa có người mạo danh. Xác minh thân phận tiến hành rất nhanh, pháp khí đảo qua là có thể phát hiện ra, may mà lúc này không có loại người to gan dám làm bậy. Trước đây có một đệ tử nội môn xuất thân giàu có, chỉ vì tham sống sợ chết mà hao phí Linh Thạch tìm người thay thế để đi chiến đấu, sau khi tông môn phát hiện đã vô cùng tức giận nên đã phế bỏ tu vi, chặt đứt hai tay và lưu đày thế tục, từ đó về sau có thêm thủ tục kiểm tra lệnh bài thân phận. Một khắc sau khi đã hoàn thành xác thực, cẩm y nam tử khống chế pháp khí bay lên không trung, lấy ra Quy Nguyên chu màu đỏ ném lên bầu trời. Chiếc phi chu đặc chế của tông môn nhanh chóng to lên, sau ba bốn hơi thở đã hóa thành một con quái vật khổng lồ, chiếc phi chu này dài hai mươi trượng, rộng sáu bảy trượng, cao bảy tám trượng. Chiếc phi chu này toàn thân đỏ thẫm, vô cùng to lớn và nổi bật, dưới ánh mặt trời phản chiếu ánh sáng màu đỏ, tạo lên một cái bóng khổng lồ bao phủ mặt đất. "Ồ." Trong số các đệ tử phía dưới thỉnh thoảng truyền đến một tiếng kinh ngạc, rất nhiều đệ tử không biết còn lầm tưởng đây chính là pháp bảo trong truyền thuyết. "Thực sự vô cùng to lớn." Trong lòng Lưu Ngọc cũng sợ hãi, pháp khí bình thường cũng biến hóa lớn bảy hoặc tám trượng, còn không thể duy trì bao lâu.