Chương 314: Người tới tông môn(3)

Tiên Phủ Trường Sinh

Trường Đình Không Tỉnh 11-10-2024 16:09:05

Thấy vậy, trong lòng Lưu Ngọc bỗng rục rịch, hắn biết đây chính là biểu hiện của việc huyết tế đã hoàn thành. Sau đó hắn lập tức chắp tay kết ấn bên trên Duệ Kim kiếm và hoàn thành tế luyện. Chỉ thấy màu máu trên thân Duệ Kim kiếm rực rỡ rồi lại nhạt dần, sắc đỏ của máu càng lúc càng nhạt cho đến khi màu vàng đục của thanh kiếm được khôi phục lại. Lưu Ngọc lật qua lật lại Duệ Kim kiếm đã được huyết tế trong tay, thấy không có gì sai sót xong mới hài lòng và cất nó vào trong túi trữ đồ. Tinh huyết đã được phong ấn bên trong Duệ Kim kiếm, trong vòng năm năm hiệu quả sử dụng sẽ không giảm đi là bao, cho đến hết mười lăm năm thì hiệu quả mới đi xuống. Lúc nào cần dùng thì chỉ cần mở phong ấn là có thể giải phóng sức mạnh của tinh huyết, thi triển thêm bí thuật Tế Huyết Độn là tốc độ có thể tăng lên tầm ba mươi phần trăm, từ đó có thể bỏ xa kẻ địch. Thời gian duy trì bí thuật dựa theo hàm lượng linh lực bên trong tinh huyết là nhiều hay ít. Lưu Ngọc dùng đan dược quanh năm nên tất nhiên lượng linh lực của tinh huyết trong cơ thể hắn sẽ phong phú hơn nhiều so với các tu sĩ bình thường khác. Đối với hắn, duy trì Tế Huyết Độn trong vòng một canh giờ là chuyện nhỏ. Nếu tinh huyết phong ấn trong kiếm cạn kiệt mà vẫn chưa thể cắt đuôi kẻ địch thì còn có thể ép tinh huyết ngay tại chỗ để duy trì thuật Tế Huyết Độn. Song sau đó, nguyên khí sẽ bị tổn thương, thực lực cũng sẽ tạm thời giảm đi phần nào. Thế nhưng ưu điểm vẫn luôn rõ ràng hơn khuyết điểm, đối với Lưu Ngọc thì thuật Tế Huyết Độn này vẫn có giá trị sử dụng, hắn hoàn toàn có thể dùng nó để kéo dài khoảng cách để đổi sang thuyền Độn Phong và biến mất. Dẫu sao thì bản thể của thuyền Độn Phong cũng cực kỳ mong manh, nếu không giữ được một khoảng cách nhất định thì rất dễ bị kẻ địch hạ gục. Lưu Ngọc thầm cân nhắc cái lợi cái hại của Tế Huyết Độn cùng với cách phối hợp loại bí thuật này với thuyền Độn Phong dưới mọi tình thế để thoát khỏi sự tấn công của kẻ địch. Bỗng nhiên có một cảm giác uể oải mãnh liệt bị trấn áp đã lâu xuất hiện, cảm giác ấy khiến cơ thể Lưu Ngọc run rẩy. Đây là do thiếu tinh huyết nên nguyên khí bị tổn thương. Sắc mặt Lưu Ngọc trầm xuống, hắn không dám lơ là, lập tức vỗ túi trữ vật. Lưu Ngọc lấy bình Dung Huyết đan, mở nắp bình và đổ một viên đan dược to như mắt rồng, màu đỏ trầm ra rồi thả vào miệng. Cổ họng hắn di chuyển vài bận, viên đan dược liền trôi xuống bụng. Tiếp đó Lưu Ngọc nhắm hai mắt lại, xem xét tình trạng cơ thể bằng thần thức. Dung Huyết đan không phát huy tác dụng nhanh như các loại đan dược khác, nó vẫn giữ được kết cấu ổn định, hình dạng cũng không có thay đổi gì lớn. Chỉ có tầng biểu bì ngoài cùng của nó là hơi có hiện tượng hòa tan, lớp bột màu đỏ trầm cũng dần tróc ra. Muốn Dung Huyết đan tan hết thì chắc phải cần khoảng một tháng. Song Lưu Ngọc không chờ được lâu như vậy, hắn suy nghĩ rồi khống chế, vận chuyển pháp lực dạng lỏng bên trong đan điền, kết hợp với khả năng tiêu hóa của cơ thể để gia tăng tốc độ hấp thụ Dung Huyết đan. Có điều lần này hắn không thi triển Thanh Dương công. Thanh Dương công được dùng khi tăng pháp lực và nâng cao tu vi, còn Dung Huyết đan dùng để bổ sung nguyên khí cho cơ thể nên tất nhiên không thể thi triển công pháp, bằng không sẽ bị chuyển hóa thành pháp lực, như thế thì rất lãng phí công phu. Được pháp lực hỗ trợ, việc luyện hóa Dung Huyết đan trở nên dễ dàng hơn nhiều, thời gian cũng nhanh hơn, qua hai canh giờ mà thể tích đã được thu nhỏ lại kha khá. Dung Huyết đan được luyện hóa thành những tia màu đỏ thẫm chứa rất nhiều linh lực, chầm chậm hòa tan trong cơ thể và bắt đầu khiến cơ thể dễ chịu hơn, xoa dịu nguyên khí đã phải chịu thương tổn do tiêu hao tinh huyết trước đó, từ đó gia tăng tốc độ sản sinh tinh huyết. Sáu canh giờ sau viên Dung Huyết đan này mới luyện hóa hết, Lưu Ngọc lúc bấy giờ mới mở mắt. Sắc đỏ ửng trên gương mặt hắn đã tan đi khá nhiều, môi cũng hồng hào trở lại, trông hắn như thể đã khôi phục lại nguyên khí. Thế nhưng đó chỉ là vẻ bề ngoài, loáng cái hắn đã mất một phần bốn tinh huyết nên nguyên khí cũng bị tổn thương theo, cái này không thể xoa dịu một cách đơn giản là được. Bắt buộc phải làm mới hai giọt tinh huyết đã dùng kia, ban nãy đã khôi phục hoàn toàn. Còn Dung Huyết đan thì giống như thuốc bốc theo thang, có thể nhanh chóng bổ sung nguyên khí và gia tăng tốc độ sản sinh tinh huyết. Ban đầu chỉ tốn mất hai giọt tinh huyết, ít nhất mười năm mới có thể tự động bù đắp được. Song khi có Dung Huyết đan, quá trình này sẽ diễn ra nhanh hơn, chỉ cần khoảng sáu tháng, thời gian ít hơn một phần mười hai thời gian ban đầu. Đương nhiên, Dung Huyết đan chỉ có tác dụng rõ ràng đối với tu sĩ từ Kim Đan kỳ trở xuống.