Linh thảo cần thiết cho Tụ Linh đan của Luyện Khí sơ kỳ chỉ có sáu cây, Linh thảo cần thiết cho Thanh Linh đan của Luyện Khí trung kỳ là bảy cây, đan dược bình thường cho Tử Linh đan của Luyện Khí hậu kỳ vậy mà lại là chín cây.
Mà Bích Linh đan yêu cầu Linh thảo nhiều hơn Tử Linh đan hai cây, đạt tới mười một cây, yêu cầu về niên đại của Linh thảo càng cao, mức tiêu hao linh lực càng nhiều.
Tung một trăm khối Linh Thạch xuống, sau khi thúc giục Lưu Ngọc thu được ba mươi lăm phần Linh thảo luyện chế Bích Linh đan, thêm vào năm phần vốn có tổng cộng có bốn mươi phần Linh thảo.
Cái tỉ lệ này thấp hơn rất nhiều so với Tụ Linh đan và Thanh Linh đan, xem ra về sau Linh Thạch tiêu hao sẽ càng ngày càng nhiều, cùng với sự tăng lên của niên đại Linh thảo, lượng Linh Thạch tiêu hao sẽ càng ngày càng lớn, Lưu Ngọc đưa ra kết luận.
Đem hạt giống kết trái đựng vào hộp gỗ, đặt vào trong tủ gỗ bên trái căn nhà nhỏ.
Ba gian nhà gỗ này sau khi được Lưu Ngọc thu dọn sớm đã không còn cái vẻ bừa bộn lúc đầu, trong nhà gỗ nhỏ từng tủ thuốc được sắp xếp ngay ngắn, hộp gỗ đựng hạt giống ở bên trong tủ được phân loại và sắp xếp cẩn thận, trên mỗi hộp gỗ còn được khắc tên của từng loại hạt giống, tìm lại dễ như trở bàn tay.
Sau khi Lưu Ngọc cất hạt giống xong thì mới đem từng nhóm Linh dược ra bên ngoài, sắp xếp vào hộp ngọc đã được chuẩn bị từ trước để bảo tồn dược lực.
Nguyên thần rời khỏi Tiên Phủ, Lưu Ngọc lấy ra quyển sổ nhỏ ghi chép luyện đan tâm đắc, cùng với số lần luyện đan tăng thêm, trên quyển sách nhỏ này đã ghi chép thêm nhiều kinh nghiệm và suy đoán, còn có trong quá trình luyện đan gặp phải những vấn đề gì, những nét chữ chi chít đã ghi kín gần một nửa quyển sổ nhỏ.
Nhìn quyển luyện đan bút kí dày cộm, trong lòng Lưu Ngọc xuất hiện một chút cảm giác thành tựu, đây là dấu chân minh chứng cho từng bước học tập luyện đan của hắn, chứng kiến sự trưởng thành của hắn trên con đường luyện đan.
Từ trang thứ nhất bắt đầu lật xem tâm đắc, ôn cũ biết mới, dừng lại ở một trang bất kì bên trong.
Ghi chép ở trang này là Lưu Ngọc từ tông môn Tàng Kinh Các ghi lại một loại khống hỏa chi trận, so với những ghi chép trong "Luyện đan căn bản" thì cái khống hỏa chi trận kia cao minh hơn rất nhiều, nhiệt độ kích phát của ngọn lửa càng cao, càng nhanh hòa tan Linh dược niên đại cao, khiến cho dược lực mất đi càng ít.
Tất cả ghi chép trong "Luyện đan căn bản" về khống hỏa chi trận suy cho cùng chỉ là căn bản nhất, nhiệt độ của ngọn lửa so với đó cũng không cao, theo cấp bậc luyện chế đan dược tăng cao của lưu ngọc thì đã sử dụng cực kỳ miễn cưỡng.
Cái khống hỏa chi trận được ghi chép từ Tàng Kinh Các có tên gọi là Hồng Viêm trận, bố trí bên trên cực kỳ phức tạp.
Lưu Ngọc đem toàn bộ đồ ở căn phòng sát vách bên trái dọn sạch, căn phòng này về sau sử dụng làm phòng luyện đan.
Lưu Ngọc một tay cầm quyển sổ nhỏ, dựa theo ghi chép phía trên, cẩn thận tỉ mỉ vẽ Hồng Viêm trận trên mặt đất, trong thời gian nửa khắc gần như đã vẽ xong.
Ngọn lửa của Hồng Viêm trận nhiệt độ cao hơn nhiều, tự nhiên linh lực tiêu hao cũng nhiều hơn chút, cần đầy đủ năm viên Linh Thạch mới có thể kích phát trận pháp.
Đem năm khối Linh Thạch phân biệt đặt ở năm điểm trọng yếu ở góc rìa của Hồng Viêm trận, lấy đỉnh Tử Đồng ra mở ra hỏa môn phía dưới đặt vào giữa trận pháp, một phần Linh thảo luyện chế Bích Linh đan để ở bên người, chuẩn bị luyện đan đến đây hoàn thành rồi.
Hai tay Lưu Ngọc vung lên đánh ra pháp quyết, liên tiếp mấy đạo pháp quyết đánh vào trên pháp trận, pháp trận lập tức sáng lên hồng quang, Linh Thạch khảm nạm sáng lên, linh lực bắt đầu vận hành tiêu hao.
Trung tâm pháp trận, phía dưới đỉnh Tử Đồng /bốc lên một ngọn lửa nhỏ màu đỏ, ngọn lửa dần dần lan ra bằng nắm tay người trưởng thành, bốc cháy rừng rực bên trong hỏa môn, không giống với Hỏa Cầu thuật, Hồng Viêm trận kích phát ngọn lửa hết sức ổn định, khá ôn hòa.
Trong lúc nhất thời, không khí bên trong nhà tràn ngập nhiệt độ nóng bỏng, nhiệt độ trong phòng nhanh chóng tăng cao, khiến cho trán Lưu Ngọc ở một bên cũng bắt đầu đổ mồ hôi.
Lưu Ngọc thỉnh thoảng đánh ra một đạo pháp quyết, hạ xuống Hồng Viêm trận, điều chỉnh tần suất chuyện vận của hỏa lực, khống chế sự ổn định của ngọn lửa.
Khoảng chừng nửa tiếng đồng hồ, ngọn lửa của trận pháp dần dần đạt tới một trạng thái ổn định nhất, đỉnh Tử Đồng được hơ nóng gần đủ rồi.
Biết rằng thời cơ đã tới, hắn bắt đầu dựa theo phương pháp luyện đan trong ghi chép lần lượt bỏ Linh dược vào.
Mặc dù trình độ luyện đan của Lưu Ngọc so với lần đầu luyện đan đã không thể so sánh, nhưng độ khó khi luyện chế một cấp Bích Linh đan cực phẩm cũng không thể lấy nhất giai hạ phẩm Tụ Linh đan ra để so sánh, chỉ là sử dụng Linh thảo đã dường như nhiều gấp đôi.