Chương 112: Hội thao 03
- 400 mét của Hứa Diệc Thâm -
Hạng mục 400 mét là hạng mục khó luyện tập nhất trong các môn điền kinh, nó xen giữa chạy ngắn và chạy trung bình, kỷ lục thế giới hiện giờ là nam với khoảng 43 giây 03, nữ là 47 giây 60.
Song, hội thao thư viện không hạn chế sử dụng kỹ năng, chắc chắn họ không cần nhiều thời gian như vậy để chạy 400 mét. Trên lý thuyết, thậm chí "di chuyển mảng kiến tạo" của khoa Địa có thể di chuyển đến đích cách đó 400 mét trong tíc tắc.
Hội thao này hoàn toàn vượt qua phạm trù "thể năng nhân loại", mà xem mọi người sử dụng kỹ năng thế nào.
Tiếng còi vang lên, vận động viên tham gia tổ chạy đầu tiên xếp hàng ngay ngắn trên đường chạy, mỗi người chiếm một đường chạy từ 1 đến 10, điểm xuất phát trên mỗi đường chạy đều được đánh dấu, thoạt trông vô cùng mô phạm.
Âm thanh lạnh tanh vang lên bên tai: "Trước khi trọng tài nổ súng, tuyển thủ sử dụng bất kỳ kỹ năng nào đều được coi là vi phạm quy tắc chạy trước, trực tiếp hủy bỏ quyền thi đấu. Ngoài các tuyển thủ tham gia thi, bạn học quan sát không được dùng kỹ năng. Sau khi tiếng súng vang lên, các tuyển thủ sẽ chạy quanh sân đấu ngược chiều kim đồng hồ 400 mét về đích, hệ thống trọng tài sẽ tự động ghi lại thành tích. Trong vòng loại này, mỗi tổ thi đấu chỉ có 2 bạn học có thể bước vào bán kết."
Nói tới đây, Việt Tinh Văn không khỏi ngạc nhiên nói: "Tính theo từng tổ chứ không phải thành tích tổng à? Nếu trong tổ có nhiều tuyển thủ mạnh quá, dù mình chạy có nhanh cũng chưa chắc vào top hai. Nếu thực lực trong cùng một tổ yếu đều sẽ rất dễ vào vòng trong."
Giang Bình Sách gật đầu: "Ừ, đấu trong tổ, nhân tố may mắn rất quan trọng. Có điều hội thao này vốn không dựa vào thể năng, quan trọng là kỹ năng, gặp phải đối thủ nào trong tổ sẽ ảnh hưởng rất lớn tới kết quả cuối cùng, quyết định tuyển thủ vào vòng theo tổ cũng hợp lý."
Kha Thiếu Bân nghiêm túc nói: "Mong là đàn anh Hứa có thể vào bán kết."
Trác Phong cười nói: "Bán kết thì có gì vui? Chắc cậu ta phải vào được chung kết ấy!"
Tổ thi đấu thứ nhất nhanh chóng bắt đầu.
10 bạn học có cả nam cả nữ, cao thấp mập ốm mỗi người một vẻ.
Các bạn học trên khán đài hào hứng nhìn màn hình lớn giữa sân thi đấu, trên màn hình là danh sách thông tin chi tiết về các tuyển thủ trong tổ, bao gồm nhóm nghiên cứu, chuyên ngành, tên, giới tính. Trong tổ đầu tiên có khoa Toán, tiếng Trung, Địa, Luật, Thể dục... thậm chí còn có một em gái khoa Âm nhạc "lạc" vào đó.
10 người đang khởi động trên đường chạy, khán giả bên trên bàn tán sôi nổi: "Tôi thấy tổ này chắc hai bạn khoa Địa với Thể dục sẽ vào vòng trong nhỉ?" "Chưa chắc đâu, mọi người đều biết nam sinh ở đường chạy số 5 học khoa Địa, chắc chắn sẽ ưu tiên dùng kỹ năng khống chế với cậu ta, cậu ta sẽ trở thành cái bia cho mọi người cùng ngắm!"
"Vào vị trí, chuẩn bị..."
Dù trọng tài thông minh của thư viện đang cố gắng mô phỏng trọng tài người trong hội thao, nhưng vì tiếng nói của nó không có chút cảm xúc nào, mọi người nghe chỉ cảm thấy quái dị.
"Đoàng", 10 bạn học trên đường đua lập tức phóng đi!
Đúng như rất nhiều khán giả dự đoán, nam sinh khoa Địa ở đường chạy số 5 kia vừa lấy quả địa cầu ra, đã thấy một lồng sắt rơi từ trên trời xuống,"Tù giam 3 năm!"
Nữ sinh khoa Luật ở đường chạy bên cạnh trực tiếp nhốt cậu ta trong nhà giam!
Người bị nhốt không thể di chuyển mảng kiến tạo rời khỏi đó, chỉ có thể dùng kỹ năng giải trừ khống chế như "Kim Thiền Thoát Xác", nam sinh khoa Địa bị nhốt tức nổ phổi, chỉ có thể cắn răng nhìn các bạn học khác lao về phía trước.
Em gái khoa Luật đọc nhanh như máy, triệu hồi liên tục bốn nhà giam, nhốt cả bốn người khoa toán, địa lý, thể dục, hóa học mà cô nghĩ có thể giành chiến thắng.
Song, ngay sau đó, cô bỗng phát hiện mình không thể nhấc chân lên chạy tiếp...
Bản nhạc quen thuộc vang lên trên sân, là bài "Đêm nay khó quên" được tấu bằng sáo.
Là ca khúc quen thuộc cuối gala Xuân Vãn hàng năm, tiếng sáo vừa vang lên, tất cả các bạn học trên đường chạy đều...
Lăn đùng ra ngủ.
Các tuyển thủ dự thi đều chìm vào giấc ngủ, nữ sinh khoa âm nhạc tiếp tục thổi một bài "Người con gái thổi gió", sau đó, dưới chân cô như đạp lên gió cả(?), tốc độ chạy nhanh đến mức khiến mọi người hoa mắt!
Không đến 10 giây, cô đã chạy thẳng đến đích.
Đến lúc này, những bạn học vừa ngủ say kia mới tỉnh lại, họ kinh ngạc nhận ra đã có một bạn học trong tổ chạy về đích, những người còn lại lập tức bắt đầu ngáng đường nhau. Cuối cùng, một sinh viên thể dục dùng cách nhảy sào về đích vào giây thứ 15.
Tiếng hệ thống lạnh lẽo tuyên bố: "Tổ một vòng loại hạng mục 400 mét, các tuyển thủ vào vòng trong gồm Châu Giai Dao nhóm A-99, Cù Lượng nhóm C-196. Tổ hai chuẩn bị."
Thấy kết quả này, mọi người trên khán đài đều được mở rộng tầm mắt!
Việt Tinh Văn cũng rất bất ngờ: "Lần đầu tiên em thấy kỹ năng của khoa Âm nhạc đấy, nếu không nhầm thì sáo của cô ấy thổi bài 'Khó quên đêm nay' là thôi miên tập thể, thổi bài 'Người con gái đuổi gió' là tự tăng tốc cho mình?"
Kha Thiếu Bân nghiêm túc nói: "Xem ra khoa Âm nhạc đều là pháp sư, nói không chừng còn có tấn công bằng sóng âm."
Lưu Chiếu Thanh cười nói: "May mà cô ấy không gặp Tinh Văn của chúng ta, Tinh Văn mà đọc một câu 'Vui buồn của con người khác nhau, tôi chỉ thấy họ thật ầm ĩ' của Lỗ Tấn – Tắt tiếng cả không gian, không phải kỹ năng của khoa Âm nhạc phế hết luôn sao?"
Việt Tinh Văn bất lực đỡ trán: "Câu này của Lỗ Tấn dài quá, em sợ chưa đọc xong họ đã khống chế em mất rồi."
Mọi người nghĩ lại, cũng thấy đúng. Việt Tinh Văn thường xuyên đăng hướng dẫn trên diễn đàn, rất nổi tiếng, nếu cậu tham gia cuộc thi này, các bạn học khác đều biết cậu rất mạnh, chắc chắn sẽ khống chế cậu trước tiên, có lẽ cậu thật sự không kịp dùng kỹ năng.
Đây chính là đạo lý "Súng bắn chim đầu đàn".
Vừa rồi khi tổ đầu tiên thi đấu, nữ sinh khoa Luật khống chế các bạn học khoa Địa, khoa Toán, bỏ qua nữ sinh khoa Âm nhạc, ngược lại để bạn học khoa Âm nhạc dùng một chiêu thôi miên tất cả mọi người, thuận lợi vào vòng trong.
Trong hội thao bình thường, mọi người có thể phán đoán thành tích chung chung qua thể năng của các tuyển thủ, nhưng hội thao thư viện ngày hôm nay, tất cả đều là ẩn số.
Từng tổ thi đấu 400 mét lần lượt tiến hành.
Vì thư viện dùng trọng tài và quản lý thông minh, hơn hết tốc độ của các bạn học đều rất nhanh, thường một tổ thi đấu sẽ kết thúc trong 20 giây, tổ nào nhanh một chút thậm chí có thể kết thúc với 3 giây!
Việt Tinh Văn ngồi trên khán đài, xem đến là nhập tâm.
Hôm nay có rất nhiều chuyên ngành và kỹ năng mà cậu chưa từng thấy xuất hiện ở đây, thật sự khiến cậu được mở mang tầm mắt.
"Hạng mục 400 mét, vòng loại tổ 103, chuẩn bị."
Thời gian dần trôi đi, cuối cùng mọi người cũng thấy một cái tên quen thuộc trên màn hình...
Nhóm nghiên cứu C-183, khoa Sinh, Hứa Diệc Thâm, nam.
Chương Tiểu Niên kích động nói: "Đàn anh Hứa sắp thi đấu rồi!"
Việt Tinh Văn nhanh chóng nhìn lướt các đối thủ trong tổ, nói: "Tổ này có ba người học trường thể thao, một bạn khoa Địa, một bạn học sư phạm, còn có khoa hóa, không biết đàn anh có thắng được không?"
Trác Phong nói: "Phân bào nguyên nhiễm của cậu ta nhanh lắm, phải xem tới lúc đó phát huy thế nào."
Tổ 103 của Hứa Diệc Thâm, nhìn những cái tên trên màn hình thôi đã biết là một "tổ ác mộng" rồi, ba sinh viên thể thao ai nấy cao to khỏe khoắn, họ vốn đã chạy nhanh rồi, lại thêm kỹ năng như trượt ván, nhảy sào, nhảy xa ba bước, vượt rào một trăm mét... Rất có ưu thế khi tham gia hạng mục tốc độ thế này. Những bạn học khác cũng rất có bản lĩnh, Hứa Diệc Thâm có thể vào trong không đúng là khó nói.
"Vào vị trí, chuẩn bị... Chạy!"
Ngay khi tiếng súng vang lên, nam sinh khoa Hóa liền giơ tay phải, mấy bình thí nghiệm liên tiếp rơi từ trên trời xuống, các bạn học xung quanh vội vàng tránh né, nam sinh trường thể dục cao nhất không tránh kịp, bị nhốt trong bình thủy tinh trong suốt, nam sinh đấm một phát lên bình, lại phát hiện không thể đập vỡ.
Nam sinh không nhịn được mắng: "Đệt! Nhốt người ta trong bình là kiểu gì vậy!"
Các bạn học gần đó nghe cậu ta chửi đều bật cười.
Người anh em này xui quá đi, còn chưa kịp chạy bước nào đã kết thúc cuộc thi, đành phải đứng trong bình thủy tinh, không cam tâm nhìn mọi người chạy về phía trước.
Nam sinh khoa Địa số 7 lại được tất cả mọi người nhắm vào, cậu ta tránh được bình thí nghiệm của khoa Hóa, lại không thể tránh được dây leo của khoa Môi trường bên cạnh.
Dây leo xanh biếc nhanh chóng quấn quanh người cậu ta, hai tay bị trói không thể dùng quả địa cầu thì di chuyển kiểu gì?
Nam sinh dở khóc dở cười: "Hôm nay khoa Địa bọn tôi lắm thù oán vậy hả?"
Khán giả không nhịn được nói: "Đương nhiên rồi!" "Dù sao cũng chỉ có mấy cậu về đích được trong 3 giây!"
Trong mấy tổ thi đấu trước, chỉ cần không không chế khoa Địa, họ có thể di chuyển mảng kiến tạo về đích trong 3 giây. Các khoa khác đều rất kiêng dè di chuyển mảng kiến tạo của khoa Địa, bởi vậy khi thấy có bạn học khoa Địa trên màn hình, mọi người đều sẽ ưu tiên khống chế cậu ta.
Trên đường chạy bên cạnh, nam sinh da ngăm đen cưỡi ván trượt, lao về đích với tốc độ cực nhanh!
Tiếc là chỉ chạy được nửa đường, giọng nói dịu dàng của một nữ sinh chợt vang lên bên cạnh: "Các bạn học, vào lớp thôi, hôm nay chúng ta sẽ nói về..."
Em gái học sư phạm lên sân thể thao giảng bài!
Bài giảng của đại học sư phạm có thể phạt đứng mục tiêu trong phạm vi lớn. Vậy nên, bạn học trượt ván vừa trượt một cái, đã phanh khựng lại, suýt nữa ngã lộn cổ.
Cậu ta bị "cô giáo" phạt đứng, không thể cử động, đành phải trơ mắt nhìn nữ sinh Sư phạm chạy qua bên cạnh mình.
Em gái Sư phạm cũng rất ghê gớm, vừa chạy vừa giảng bài, thở hồng hộc, khi cô chạy được 200 mét, do nằm ngoài phạm vi bài giảng có tác dụng, mấy bạn học bị phạt đứng lập tức khôi phục hành động!
Nam sinh trường Thể thao cầm sào nhảy, một lần nhảy được mười mấy mét, chẳng mấy chốc đã đuổi kịp cô.
Còn có một sinh viên thể thao có kỹ năng nhảy xa cấp tối đa cũng chạy rất nhanh, mỗi lần nhảy là mười mấy mét, nam sinh mặc áo phông trắng chạy đi như gió, tựa như bóng trắng dùng khinh công trong tiểu thuyết võ hiệp.
Ba người cùng nhau lao về đích!
Tới lúc này, Việt Tinh Văn bỗng nhận ra có điều khác thường: "Đàn anh Hứa đâu?"
Chương Tiểu Niên cũng dụi mắt, khó hiểu nói: "Em không thấy anh ấy? Hình như từ lúc bắt đầu thi đã không thấy đâu rồi."
Việt Tinh Văn nghĩ một lát, nhanh chóng nhận ra: "Anh ấy biến thành tế bào rồi?"
Phía trước khán đài, tiếng cổ vũ "Cố lên" chưa từng ngừng lại, nữ sinh Sư phạm và hai nam sinh Thể thao chỉ còn cách vạch đích 10 mét cuối cùng, chẳng mấy chốc, ba người đã lần lượt về đích, vòng thi kết thúc!
Đến đoạn cuối cùng, nữ sinh Sư phạm vẫn không đọ được nam sinh Thể thao chân dài, về đích muộn 2 giây.
Mọi người đều nghĩ rằng lần này hai nam sinh Thể thao sẽ tiến vào bán kết, nào ngờ, kết quả công bố lại khiến mọi người trố mắt: "Tổ 103 vào bán kết có Hứa Diệc Thâm, Châu Khải."
Châu Khải chính là người nhảy sào trường Thể thao, mọi người đều thấy cậu ta về đích trước tiên.
Nhưng Hứa Diệc Thâm là ai?
Không có người này ở vạch đích mà!
Cho đến khi Hứa Diệc Thâm lăn lốc cốc xuống từ trên đầu Châu Khải, biến lại thành người, cười híp mắt vỗ vai cậu ta: "Cảm ơn người anh em."
Châu Khải: "???"
Khán giả: "..."
Khoa Sinh còn có thể mất nết hơn chút nữa không?!
Không tự chạy mà biến thành tế bào, ngồi lên đầu hạng nhất rồi thắng ké luôn?
Thế cũng vào vòng trong được?!
Hứa Diệc Thâm cười híp mắt, nói: "Đây chính là lý do tôi đăng ký điền kinh đó."
Ai cần biết hạng một là ai?
Anh biến thành tế bào trèo lên người đối phương, không phải là được hạng hai sao?