Chương 148

Trốn Thoát Khỏi Thư Viện

Điệp Chi Linh 15-10-2023 11:46:56

Chương 148: Bào chữa vô tội 01 - Chương trình học mới bắt đầu rồi - Chương trình học yêu cầu họ tìm ra hung thủ thật sự trong vòng 5 ngày, nhóm Việt Tinh Văn đã tìm ra hung thủ, cũng chính là Triệu Thành rơi xuống sông, chắc chắn họ đã đủ điểm qua môn rồi. Nhưng phương thức gây án của hung thủ cùng việc rốt cuộc Lưu Lan có tham gia vào vụ này không, mọi người mới chỉ đang suy luận, chưa thể xác định, họ buộc phải tìm ra bằng chứng đanh thép hơn. Mặc dù môn thi này không có câu hỏi phụ, nhưng chắc chắn quá trình suy luận sẽ ảnh hưởng đến điểm số cuối cùng. Việt Tinh Văn bèn đề nghị: "Còn một ngày nữa mới hết thời gian thi, hay là chúng ta tìm thêm bằng chứng, điều tra rõ ràng thủ pháp gây án của hung thủ?" Lam Á Dung nói: "Nếu đã nghi ngờ Lưu Lan xóa lịch sử cuộc gọi, chúng ta chỉ có thể đến công ty viễn thông điều tra thôi, trong điện thoại của cô ấy chỉ có bản ghi âm cuộc gọi lúc 23:30, nếu sau cuộc gọi này, cô ta gọi lại cho luật sư Châu, vậy tức là có thể cô ta đã dụ chồng mình lên sân thượng." Giang Bình Sách hỏi: "Nội dung nói chuyện cụ thể có thể tra được không?" Lam Á Dung lắc đầu,"Nhà mạng chỉ lưu lịch sử cuộc gọi, cũng tức là bạn đã cho cho ai vào mấy giờ mấy phút, nói chuyện trong bao lâu, đã nghe điện thoại của ai... Còn nội dung cụ thể thì trừ khi cảnh sát theo dõi trước, nghe trộm điện thoại của ai đó, sau cuộc gọi mới điều tra thì không tra được gì đâu." Nghĩ cũng phải, mỗi ngày, khắp cả nước có nhiều người gọi điện thoại như vậy, có những cặp đôi nấu cháo điện thoại đến hai ba tiếng một lần, nhà mạng cũng không thể lưu lại hết nội dung cuộc gọi được. Muốn tra cụ thể Lưu Lan đã nói gì, quả thật rất khó. Nhưng nếu có thể tra ra lịch sử cuộc gọi giữa cô với người khác, ví dụ như bằng chứng từng liên hệ với Triệu Thành, Tần Thi Âm, suy đoán "Lưu Lan là người đứng sau hỗ trợ" của họ sẽ càng được chứng thực, chắc hẳn điểm thi cũng sẽ cao hơn. Giang Bình Sách dẫn Việt Tinh Văn đến công ty viễn thông, lấy lý do điều tra án hình sự để tra lịch sử cuộc gọi giữa Triệu Thành, Tần Thi Âm, Châu Tử Dương với Lưu Lan. Lịch sử cuộc gọi cho thấy, 23:30 ngày xảy ra án mạng, Châu Tử Dương gọi Lưu Lan, cuộc gọi kéo dài 5 phút, nội dung cuộc gọi này được ghi âm trong điện thoại của Lưu Lan, cảnh sát cũng đã nghe, không có gì đáng ngờ. Sau đó, lúc 23:40, Lưu Lại gọi lại cho Châu Tử Dương, cuộc gọi chỉ kéo dài nửa phút. Cô đã nói gì khi gọi lại cho Châu Tử Dương, không ai biết được, dù có hỏi cô, cô cũng không thể thừa nhận mình đã dụ Châu Tử Dương lên sân thượng. Cô có thể nói mình gọi lại chửi tên cặn bã kia vài câu, chỉ với lịch sử cuộc gọi thôi thì không đủ quy tội cho Lưu Lan. Hơn nữa, trong lịch sử cuộc gọi một năm trở lại đây của Lưu Lan không hề có Tần Thi Âm, Triệu Thành. Liên lạc với Châu Tử Dương cũng vô cùng hiếm hoi, người cô liên lạc nhiều nhất là bác sĩ ở khoa tâm lý và chủ nhiệm lớp tiểu học của con trai, không có gì khả nghi. Giang Bình Sách tra lịch sử cuộc gọi của Tần Thi Âm, Triệu Thành, phát hiện từ tháng 9 năm ngoái, hai cha con thường xuyên liên lạc với một số điện thoại, tên trong danh bạ là "Chị Ninh", người đăng ký số điện thoại này là một phụ nữ trung niên 40 tuổi. Tháng 9 năm ngoái, cũng là ngày Lưu Lan và Tần Thi Âm cùng đến bệnh viện khám tâm lý. Hôm đó Tần Thi Âm là bệnh nhân số 4, vào khám bệnh trước, khi ấy Lưu Lan đợi bên ngoài, chắc hẳn khi cô ta thấy cái tên "Tần Thi Âm", đã nhận ra đối phương là nạn nhân của vụ Thân Hải Tân năm xưa, bèn dùng tên giả tiếp cận đối phương. Giang Bình Sách thấp giọng nói: "Người được gọi là 'chị Ninh' này, rất có thể chính là Lưu Lan, cô ta mua một số điện thoại, dùng thân phận giả để liên lạc với hai cha con Tần Thi Âm. Lịch sử cuộc gọi giữa cô ta với Tần Thi Âm cực kỳ dày đặc, còn nhiều lần đến bệnh viện cùng thời gian với Tần Thi Âm, chắc hẳn cô ta vẫn luôn quan tâm đến tình trạng của Tần Thi Âm, đả thông tư tưởng giúp cô." Giang Bình Sách còn điều tra được trạm thu phát di động nơi tín hiệu điện thoại của "chị Ninh" từng xuất hiện – Ở ngay gần cao ốc Tinh Hải. Nhưng trạm thu phát tín hiệu này bao trùm cả tòa văn phòng, khu căn hộ và ba khu chung cơ cỡ lớn gần đó, ngoài ra có cả trường học và rất nhiều cửa hàng, phạm vi khổng lồ, căn bản không thể định vị địa điểm cụ thể của tín hiệu. Việt Tinh Văn chau mày nói: "Dù có điều tra thế nào, Lưu Lan cũng không trực tiếp tham gia vào quá trình phạm tội, dù cô ta tiết lộ thông tin về Châu Tử Dương cho Triệu Thành, cũng không cấu thành tội giết người, hoặc giết người gián tiếp. Bản thân Triệu Thành muốn báo thù, tự tay giết người, hơn nữa ông ta cũng đã nhận tội. Đọc email, có thể thấy chuyện của luật sư Châu đã vây khốn ông nhiều năm, ông chỉ muốn được giải thoát. Vụ án này, có tiếp tục điều tra cũng không thể thay đổi kết quả." Giang Bình Sách gật đầu, nói: "Ừ, phải có chứng cứ cảnh sát mới bắt người, không thể bắt cô ta chỉ vì chúng ta nghi ngờ Lưu Lan có qua lại với hung thủ. Tìm ra hung thủ đã tính là hoàn thành nhiệm vụ bài thi rồi." Hai người quay lại nhà Chương Tiểu Niên, báo kết quả điều tra lịch sử cuộc gọi cho đồng đội. Lam Á Dung thở dài, nói: "Theo nguyên tắc 'suy đoán vô tội'[101], trong tố tụng hình sự, khi chứng cứ chưa đủ xác thực, không đầy đủ, không thể truy cứu trách nhiệm hình sự của bị cáo. Lưu Lan đã lợi dụng kiến thức pháp luật mà mình đã học, mượn dao giết người, không để lại bằng chứng, mặc dù cô ta cũng là người bị hại... nhưng cách làm này không xứng được tôn vinh." Tâm trạng mọi người đều rối bời. Mỗi lần ra khỏi chương trình học của thư viện, tâm trạng của Việt Tinh Văn đều khó nói nên lời, cả khoa Kiến trúc, khoa Sinh lúc trước, dường như mỗi một chương trình học đều đang truyền đạt cho họ thông tin nào đó. Sinh viên từ những khoa khác nhau, sẽ hiểu thêm về kiến thức của từng khoa trong quá trình làm bài thi, cũng học hỏi và cảm ngộ được nhiều điều. Khoa Luật lần này lại càng rõ ràng hơn, đơn giản như một "ví dụ về mặt trái" khiến mọi người phải nghiêm túc suy nghĩ. Việt Tinh Văn luôn cảm thấy ý nghĩa tồn tại của thư viện không chỉ đơn giản là tóm một đám sinh viên đến đây chơi mấy trò kích thích. Thấy trời đã sắp tối, Việt Tinh Văn hít sâu một hơi, nói: "Chuẩn bị rời trường thi thôi, môn tiếp theo đang đợi chúng ta." Mọi người tụ tập lại, đúng 24 giờ đêm, thông báo quen thuộc hiện lên trong khung nổi góc phải trên tầm mắt của tất cả mọi người... Nhóm nghiên cứu: C-183 Chương trình học: Cái chết của luật sư Học phần: 4 Điểm: 95 điểm Điểm tích lũy: 4×95=380 điểm Điểm cộng nhóm nghiên cứu: Group C x1, 5 điểm tích lũy, điểm tích lũy nhận được là 570 điểm Tỷ lệ trượt môn: 35% Số điểm 95 khiến mọi người đều rất hài lòng, chứng tỏ quá trình suy luận của họ cơ bản là đúng, chương trình học suy luận rất khó được điểm tuyệt đối, dù sao họ vẫn còn vài vấn đề nhỏ chưa giải quyết hoàn hảo. Khung cảnh chợt thay đổi, mọi người quay lại thư viện quen thuộc. Việt Tinh Văn vừa ra khỏi cửa đã đụng mặt nhóm A-76 cũng đi ra từ phòng đối diện, sắc mặt đàn anh Dụ Minh Vũ hơi tệ, để qua môn lần này, họ còn phải mượn một viện trợ khoa Luật từ đại học Chính trị – Pháp luật. Trác Phong quan tâm bước lên, hỏi: "Lão Dụ, kết quả thi sao rồi?" Dụ Minh Vũ đáp: "Phá được án, nhưng bọn tôi chậm một bước, sau khi Trương Vinh Hoa chết mới bắt đầu điều tra quan hệ của hắn ta với luật sư Châu, đến khi tìm được hung thủ thì ông ta đã nhảy sông tự sát rồi, điểm cuối cùng khá thấp, chỉ được 75 điểm." Việt Tinh Văn sững sờ, hỏi: "Hôm xảy ra án mạng, các anh không theo dõi văn phòng luật sư à?" Dụ Minh Vũ: "Mấy đứa bọn anh vẫn nhìn đấy chứ, vừa thấy người rơi xuống là chạy đi tìm xác ngay. Nhưng không biết gặp vấn đề chỗ nào mà cứ suy luận chậm một nhịp, thời gian điều tra vô cùng eo hẹp." Giang Bình Sách nói: "Các anh không chú ý đến thang máy phải không?" Dụ Minh Vũ khó hiểu nói: "Thang máy nào?" Việt Tinh Văn nói: "Sau khi thấy luật sư ngã xuống, mấy bạn học ở khu căn hộ chạy xuống tìm thi thể, hẳn là khi ấy sẽ phát hiện hai chiếc thang máy đều dừng ở tầng 1, không giống như bình thường được mặc định dừng tại tầng 17, rõ ràng đã có người xuống trước. Tra camera an ninh khu căn hộ, có thể tìm ra manh mối về Trương Vinh Hoa trước, tìm ra nhóm công tử sau lưng hắn ta đều có qua lại với luật sư Châu, rồi tìm đến vụ án 5 năm trước với những nhân vật quan trọng như Thân Hải Tân, Tần Thi Âm." Dụ Minh Vũ ngạc nhiên trông thấy, thang máy dừng ở tầng 1 hay tầng 17, đúng là anh không chú ý đến chi tiết này! Nhưng chính chi tiết này lại kéo theo manh mối mới, nếu không nắm bắt, manh mối liên quan đến Trương Vinh Hoa chỉ trồi lên khi hung thủ đã giết hắn ta, tất nhiên khi ấy quá trình suy luận sẽ chậm hơn tiến triển câu chuyện một nhịp. Dù cuối cùng vẫn có thể qua môn, nhưng điểm số sẽ rất thấp. Tần Lãng đi ra từ phòng học bên cạnh, cảm thán: "Không biết nói gì luôn, em gái khoa Luật đội bọn tôi không muốn làm luật sư nữa rồi, sợ đắc tội bị người nhà người ta trả thù, hầy." Lòng mọi người đều nặng trĩu. Việt Tinh Văn chủ động khích lệ mọi người: "Đã thi xong rồi, mọi người về nghỉ ngơi đi, ngày mai vẫn còn môn thứ hai nữa." Mọi người cùng đến nhà ăn ăn trưa, sau đó về ký túc xá ngủ. Đến chiều, mọi người đều làm tổ trong ký túc xá, môn bắt buộc của khoa Luật đã khiến họ rụng tóc lắm rồi, không một ai muốn đụng vào môn tự chọn nữa, đều đợi đến môn bắt buộc thứ hai vào sáng thứ ba. Sáng hôm sau, Việt Tinh Văn dẫn mọi người đến sảnh chọn lớp khoa Luật tầng 6, cậu ấn nút chọn lớp trên tablet. Thông tin xuất hiện trên màn hình... [Môn bắt buộc: Bào chữa vô tội] [Khoa: Luật] [Học phần: 5] [Quy tắc trường thi: Giới hạn 12 người (Không tính thành viên X)] [Mô tả chương trình học: Thân chủ của bạn bị truy tố tội cố ý giết người, chứng cứ cảnh sát đang có rất bất lợi với cô ấy] [Yêu cầu: Bào chữa cho thân chủ, rửa sạch mối oan cho cô ấy. Nếu tòa phán đương sự có tội, bài thi sẽ thất bại. Nếu tòa phán vô tội được phóng thích, tức các bạn đã hoàn thành bài thi. Điểm số cụ thể sẽ phụ thuộc vào quá trình bào chữa. Trong quá trình bào chữa, các bạn có tối đa ba cơ hội xin tạm hoãn để sắp xếp lại manh mối. ] [Ghi chú: Khuyến nghị trong đội có sinh viên chuyên ngành liên quan đến pháp luật. Nếu không tìm được đồng đội ngành luật, có thể xin thư viện cung cấp viện trợ pháp luật, để thư viện sắp xếp luật sư bào chữa cho các bạn] [Xác nhận chọn lớp: Có/Không] [Cần thư viện sắp xếp luật sư bào chữa: Có/Không] Việt Tinh Văn quay lại nhìn Lam Á Dung: "Đàn chị, chị có kinh nghiệm bào chữa trên tòa không?" Lam Á Dung chau mày nói: "Lúc thực tập chị từng lên tòa làm trợ lý cho thầy rồi, cũng biết đại khái quá trình. Chị nghĩ nếu nhờ thư viện sắp xếp luật sư bào chữa, rất có thể người đó sẽ hại chúng ta, bọn mình tự xử lý thì đáng tin hơn." Nhớ lại giáo sư Đường ở khoa Sinh lúc nào cũng rình cơ hội để hại mọi người, chỉ sai đường cho họ... Việt Tinh Văn quyết đoán nói: "Chúng ta tự thi." Luật sư thư viện sắp xếp cho họ sẽ nói năng trôi chảy thuyết phục thẩm phán, để bọn họ nằm không cũng thắng? Đâu ra mà ngon vậy. Vậy nên, có lẽ lựa chọn thứ hai là phương án được chuẩn bị cho những nhóm thật sự không thể tìm được đồng đội học luật, 183 bọn họ có nghiên cứu sinh khoa Luật chuyên nghiệp Lam Á Dung, không cần luật sư thư viện cung cấp. Việt Tinh Văn nhanh chóng chọn "Có","Không". Tiếng thông báo vang lên: "Chúc mừng nhóm nghiên cứu C183 chọn lớp thành công, môn bắt buộc khoa Luật 'Bào chữa vô tội' sắp bắt đầu, xin vui lòng đợi." Đúng 8 giờ sáng, khung cảnh trước mắt mọi người chợt thay đổi. Việt Tinh Văn bất ngờ phát hiện khung cảnh xung quanh cậu vô cùng quen thuộc, cửa sổ sát đất choán một vách tường, bàn làm việc, và cả tủ sách. Đây là văn phòng luật sư Minh Huy? Việt Tinh Văn bước nhanh ra ngoài, cậu tìm đến văn phòng bên cạnh theo trí nhớ, quả nhiên cậu thấy hai đàn chị đang ở đó. Lam Á Dung đứng dậy nói: "Ba chúng ta vẫn ở văn phòng luật sư, những người khác thì sao?" Việt Tinh Văn mở danh bạ điện thoại, chương trình học mới bắt đầu, những số đã lưu trong điện thoại lần trước đều bị xóa sạch, nhưng cậu nhớ số điện thoại của Giang Bình Sách là 183765411XX, cậu lập tức gọi vào số điện thoại trong trí nhớ. Sau hai tiếng tút tút, giọng nói trầm thấp của Giang Bình Sách truyền qua ống nghe: "Tinh Văn?" Giang Bình Sách cũng nhớ số điện thoại của Việt Tinh Văn, nhìn con số hiển thị trên điện thoại, hắn đoán ngay là Tinh Văn gọi tới. Việt Tinh Văn thở phào, cười nói: "Số điện thoại cũng không thay đổi. Bình Sách, cậu vẫn là cảnh sát à?" Giang Bình Sách lắc đầu,"Không phải, chắc lần này thư viện không xếp người vào cục cảnh sát nữa, tôi với Kha Thiếu Bân, Tần Miểu đang ở trong trường học, thân phận của bọn tôi là sinh viên." Không xếp người vào sở cảnh sát cũng rất bình thường, bằng không, họ có thể kiểm soát tiến độ điều tra của bên cảnh sát bất cứ lúc nào, luật sư bên công tố tố cáo thân chủ của họ tội cố ý giết người, nếu họ biết cảnh sát có chứng cứ gì trong tay sẽ dễ bào chữa hơn nhiều. Vậy nên, ba người Giang Bình Sách được chuyển sang trường học, thân phận là học sinh. Xem ra vụ án lần này có liên quan đến trường học? Tác giả: Tôi tra rất nhiều sách vở, tài liệu, sẽ cố gắng viết thật tốt, nhưng dù sao tôi cũng không tốt nghiệp ngành Luật, có sai sót gì thì mắng khẽ thôi, moah moah! Môn này chắc sẽ thú vị hơn luật sư một chút. Cái chết của luật sư nói về mặt trái, mọi người đừng lấn cấn kết cục Lưu Lan thoát khỏi sự trừng trị của pháp luật. Còn môn này là mặt phải, luật sư giúp đỡ đương sự cởi bỏ mối oan, lấy lại công bằng cho người vô tội! Chú thích: 101, Suy đoán vô tội hay giả định vô tội, là một trong những nguyên tắc cơ bản, được ứng dụng rộng rãi trong nền khoa học pháp lý hiện đại. Nội dung cốt lõi của nguyên tắc cho rằng mọi nghi can đều vô tội cho đến khi được chứng minh là có tội.