Chương 62: Bí ẩn công trình 01
- Khởi động chương trình học mới, cả nhóm tham gia -
Mười giờ sáng kết thúc bài thi, vì môn "Thành phố sụp đổ" này quá ngốn sức, Việt Tinh Văn ăn trưa xong liền bảo mọi người về ký túc xá tranh thủ thời gian nghỉ ngơi, cậu và Giang Bình Sách cũng về ngủ trưa một tiếng.
Mọi người nghỉ ngơi đầy đủ, đúng 13:40 chiều tập trung tại đại sảnh chọn lớp khoa Kiến trúc tầng 3.
Dựa theo thời khóa biểu khoa Kiến trúc, 14 giờ chiều từ thứ hai đến thứ sáu tuần này đều có môn bắt buộc "Bí ẩn công trình", Việt Tinh Văn và Giang Bình Sách sóng vai đến trước tablet, chọn môn bắt buộc này trong danh sách môn học.
Thông tin về chương trình học quen thuộc nhanh chóng hiện lên màn hình...
[Môn bắt buộc: Bí ẩn công trình]
[Tín chỉ: 4]
[Quy tắc trường thi: Có thể đăng ký theo cá nhân hoặc nhóm nghiên cứu, mỗi trường thi tối đa 12 người]
[Mô tả chương trình học: Một khu đất hoang nằm ở ngoại ô phía nam thành phố A được một chủ đầu tư mua đấu giá với giá 200 triệu, chủ đầu tư hứa hẹn sẽ biến nơi đây thành khu tài chính ở phía nam thành phố, kế hoạch xây dựng bao gồm trung tâm thương mại, phố đi bộ, phố ẩm thực, sau một năm khai thác xây dựng, cuối cùng trung tâm thương mại cao bảy tầng cũng tổ chức lễ cất nóc[80].
[Yêu cầu môn thi: Phá giải bí ẩn công trình]
[Ghi chú: Chương trình học dạng giải mã bí ẩn, đề cử đi cùng đồng đội chuyên ngành kiến trúc]
[Xác nhận chọn lớp: Có/Không]
Việt Tinh Văn đã đoán trước được đây là môn giải mã bí ẩn, đọc tới đây cậu bèn quay đầu nói với mọi người: "Lần này không phải môn giới hạn cho nhóm nghiên cứu, không thể dùng chức năng [Chung học phần], cũng tức là 11 người chúng ta đều phải tham gia thi."
Tần Miểu hỏi thẳng: "Trường thi giới hạn bao nhiêu người? Sẽ không ghép bừa bạn học cho chúng ta chứ?"
Cô rất ghét đôi tình nhân Lạc Giai Giai và Lục Khải được ghép lớp với họ lần trước, không chịu nghe nhắc nhở của giám thị, không thu thập manh mối, một người gặp chuyện là nháo nhào lên, chạy loạn ngã chết, còn một người thì tự xông vào rừng nộp mạng... Đúng là nẫu ruột. Tốt nhất là môn này đừng ghép bừa người lạ, chỉ 11 người họ thi thôi.
Nhìn sắc mặt lanh tanh của Tần Miểu, Việt Tinh Văn hiểu suy nghĩ của cô, cậu cười nói: "Yên tâm, trường thi lần này giới hạn 12 người, nhóm nghiên cứu của chúng ta đã xí 11 chỗ rồi, không ghép lẻ 1 người vào đâu."
Trác Phong đi qua, nói: "Đến khoa Kiến trúc tầng 3, hẳn là không còn ai chưa có nhóm nữa, chúng ta thi một mình là tốt nhất."
Việt Tinh Văn gật đầu, nói: "Vậy tôi đăng ký nhé, mọi người chuẩn bị."
Cậu ấn nút "Đăng ký" trên màn hình, tiếng thông báo vang lên bên tai mọi người: "Nhóm nghiên cứu C-183 của bạn đã đăng ký thành công môn bắt buộc 'Bí ẩn công trình' thuộc khoa Kiến trúc, bài thi sẽ bắt đầu sau 10 phút, xin vui lòng chuẩn bị sẵn sàng."
Bên cạnh có rất nhiều phòng học trống, Trác Phong quen cửa quen nẻo dẫn mọi người vào một phòng học nghỉ ngơi.
11 thành viên, người ngồi người đứng, như thể đang chờ đợi phán quyết trên tòa án, sắc mặt ai nấy đều rất nghiêm túc.
Nhất thời căn phòng yên tĩnh vô cùng, Lưu Chiếu Thanh gợi chuyện điều chỉnh bầu không khí: "Chương trình học giải mã bí ẩn ấy mà, mọi người không cần áp lực quá! Có Tinh Văn với Bình Sách ở đây, kiểu gì cũng qua môn. Anh phụ trách chữa trị cho mấy đứa mọi lúc mọi nơi, tăng thêm phần thắng."
Hứa Diệc Thâm vén mái tóc xoăn, nói: "Nguyên phân của anh cũng có thể thám thính tin tức giúp mấy đứa nè."
Trác Phong nói: "Anh phóng điện chiếu sáng cho mấy đứa."
Lâm Mạn La nhìn sang Việt Tinh Văn, nói đùa: "Dây leo của chị làm được gì? Bện xích đu cho mấy đứa chơi nha?"
Việt Tinh Văn cười với đàn chị, an ủi mọi người: "Không sao đâu, chúng ta là một nhóm, ai động não được thì động não, ai dùng sức được thì dùng sức, không nhất thiết phải xoắn xuýt việc ai có tác dụng nhiều, ai giúp đỡ được ít. Chương trình học giải mã bí ẩn này, chưa chắc em và Bình Sách phân tích đúng hoàn toàn, mọi người cùng nhau đóng góp."
Giang Bình Sách nói: "Nghe Tinh Văn chỉ huy, không được tự ý hành động."
Mọi người đồng loạt gật đầu. Bí ẩn công trình, rốt cuộc "bí ẩn" nằm ở đâu? Hiện giờ vẫn là một ẩn số.
Chẳng mấy chốc đã đến giờ thi, khi "Đồng hồ đếm ngược giờ thi" trên góc phải đếm hết, tầm nhìn của mọi người bỗng thay đổi...
Họ xuất hiện tại một công trường.
11 người đều được thay trang phục công nhân, còn đội cả mũ bảo hộ.
Có điều màu mũ bảo hộ của mọi người không giống nhau, Việt Tinh Văn, Giang Bình Sách đội mũ bảo hộ màu đỏ, Chương Tiểu Niên, Kha Thiếu Bân, Trác Phong đội mũ màu xanh, những người khác đều đội mũ màu vàng.
Giang Bình Sách ngoái đầu nhìn Việt Tinh Văn, mũ đội trên đầu Tinh Văn rộng quá, lệch sang một bên, che khuất một bên mắt cậu, biểu cảm ngơ ngác hiếm thấy. Giang Bình Sách thấy một Tinh Văn như vậy, hắn cười khẽ, vươn tay chỉnh thẳng mũ giúp cậu, lúc này Việt Tinh Văn mới hồi thần, vội vàng đội lại chiếc mũ xộc xệch, cậu quay đầu nói với mọi người: "Công trường xây dựng à? Chúng ta phải đóng vai công nhân?"
"Đầu mình bự quá hả? Cái mũ này kích quá." Hứa Diệc Thâm nhỏ giọng kêu ca, thuận tay tháo chiếc mũ xuống chỉnh lại.
"Do cậu lắm tóc quá đó, uốn cái lông dày cộp." Trác Phong chêm vào một câu.
Lưu Chiếu Thanh nhìn các bạn học xung quanh: "Sao màu mũ lại khác nhau, có ý nghĩa gì à?"
Đầu Chương Tiểu Niên khá nhỏ, chiếc mũ sắp sửa ôm trọn cái đầu cậu rồi. Cậu tháo mũ xuống, vừa chỉnh lại quai mũ vừa nghiêm túc trả lời: "Trên công trường xây dựng, màu mũ khác nhau đại diện những vai trò khác nhau. Công nhân xây dựng bình thường đội mũ vàng; nhân viên kỹ thuật đội mũ xanh, mũ đỏ là quản lý; còn có mũ trắng là người phụ trách toàn hạng mục, bình thường không hay xuất hiện."
Lưu Chiếu Thanh ngộ ra: "Vậy tức là mũ vàng bọn anh đều là công nhân bình thường; ba người đội mũ xanh Tiểu Kha, Tiểu Niên và Trác Phong là kỹ sư, mũ đỏ của Tinh Văn và Bình Sách đại diện tầng lớp quản lý."
Giang Bình Sách nói: "Kha Thiếu Bân và Chương Tiểu Niên gia nhập hàng ngũ kỹ sư, đàn anh Trác Phong vào đội ngũ kỹ sư điện, tôi và Tinh Văn trà trộn trong hàng ngũ quản lý, những người khác ở cùng những công nhân xây dựng, tiện cho việc điều tra từ nhiều góc độ."
Mọi người nghe hắn phân tích xong, đều đã hiểu được dụng ý thư viện cho họ đội mũ màu khác nhau ở công trường.
Một dãy tường vây được dựng bên ngoài công trình, trên đó sơn những biển báo như "Đội thi công số 8 tỉnh X" "Hạng mục quảng trường Hân Duyệt ngoại ô phía nam thành phố A"... Trên tòa kiến trúc bảy tầng phía trước treo rất nhiều ruy băng đỏ, trên đó đều viết chữ lớn màu vàng kim "Tập đoàn XX mừng hạng mục quảng trường Hân Duyệt cất nóc thuận lợi".
Việt Tinh Văn ngẩng đầu nhìn: "Họ vừa mới tổ chức lễ cất nóc cách đây không lâu."
Chương Tiểu Niên nói: "Đội thi công chia công trình thành vài giai đoạn, thông thường, sau khi cất nóc xong sẽ tổ chức lễ cất nóc, sẽ có lãnh đạo đích thân đến xem xét. Cất nóc xong rồi mới hoàn thiện cơ sở bên trong."
Lưu Chiếu Thanh xoa cằm, ngẩng đầu nhìn tòa nhà bảy tầng phía trước,"Theo anh biết nếu chỉ dựng phần khung thôi thì nhanh lắm phải không? Từ đào móng tầng một đến khi cất nóc, hẳn là không mất quá nhiều thời gian."
Chương Tiểu Niên gật đầu, nói: "Vâng ạ, dựng giàn giáo xây dựng dễ lắm, đội thi công nào làm nhanh thì một ngày là xong khung tầng một, đắp từng hàng gạch lên trên, nhanh như xếp gỗ vậy. Nhưng từ khi cất nóc đến lúc chính thức hoàn thành công trình thì thời gian khá dài. Những thứ bên trong như phòng cháy, điện nước, wifi, hệ thống sưởi... mới là mấy việc cần kỹ thuật phiền toái nhất."
Việt Tinh Văn đăm chiêu suy nghĩ,"Tiến độ thi công của hạng mục quảng trường Hân Duyệt này là vừa mới cất nóc tòa chính xong. Chúng ta phải ở lại công trình xây dựng, tiếp tục làm việc với họ. Vụ án này sẽ thế nào đây?"
Giang Bình Sách nói: "Lần này hẳn là vụ án có tình tiết. Chúng ta có thể điều tra những người trong công trường."
Vụ án ở khoa Toán lần trước là án kịch lồng kịch đã xảy ra, thư viện đưa họ tới hiện trường vụ án, tìm xác chết, manh mối, suy luận quá trình gây án.
Công trường lần này lại khác.
Họ đều đội mũ bảo hộ, có lẽ sẽ phải tự trải nghiệm án mưu sát này.
Mọi người đều cảm thấy chông chênh. Việt Tinh Văn nói: "Đội mũ bảo hộ, vào trong đã rồi tính."
Xung quanh công trường đều đã được quây lại, chỉ để lại một lối ra vào duy nhất rộng hơn năm mét, cao hơn ba mét.
Trên cùng của lối ra vào là biển hiệu nền xanh chữ trắng viết bốn chữ "Lối đi an toàn", bên cạnh là mấy biển báo "Chú ý an toàn" "Cẩn thận hụt chân"... Hai bên trái phải là đôi câu đối nền xanh chữ trắng, bên trái viết "Sản xuất an toàn, sản xuất ngày càng đi lên", bên phải viết "Xây dựng văn minh, xây dựng phát triển rực rỡ."
Mọi người: "..."
Mọi người đều mới tới công trường lần đầu. Nhìn tòa nhà được lưới an toàn xây dựng màu xanh lục phủ kín, cùng với tạp âm ồn ã không ngừng phát ra từ máy móc, lòng đều khó tránh khỏi bất an.
Tiếng máy móc quen thuộc vang lên: "Xin vui lòng đeo thẻ nhân viên lên ngực, vào công trường xây dựng."
Việt Tinh Văn mò trong túi, quả nhiên có thấy một tấm thẻ nhân viên tương tự "thẻ đại biểu", được dùng dây đeo màu xanh thống nhất, mọi người đồng loạt đeo thẻ nhân viên lên, lúc này Việt Tinh Văn mới dẫn mọi người đi qua lối vào an toàn.
Hôm nay công trường rất đông đúc, các công nhân đều đang cần cù lao động, còn có vài người độ tuổi trung niên đội mũ trắng xuất hiện.
Chương Tiểu Niên sáp qua, chỉ về phía họ rồi nói nhỏ: "Mấy người kia, hẳn là lãnh đạo đến quan sát công trường."
Mấy lãnh đạo kiểm tra xung quanh công trường đi giữa một đám người, công nhân xung quanh đều ai bận việc nấy, có người đang trộn xi măng, có người chuyển gạch, còn có người đang hàn kim loại bên cạnh, máy hàn điện tử cọ qua kim loại vang lên tiếng rè rè chói tai.
Âm thanh và cảnh tượng hỗn loạn khiến đầu Việt Tinh Văn cũng ong ong.
Giang Bình Sách chau mày, nhanh mắt nhìn quanh công trường đang thi công – Hắn thấy một chiếc xe cần cẩu đang dừng trên vị trí cao sáu tầng, có người đứng trên đó sửa lại mặt tường; mấy chiếc máy xúc, cần cẩu đỗ ở phía xa; cần cẩu trên cao cũng đang vận chuyển vật liệu xây dựng.
Rốt cuộc chỗ nào sẽ xảy ra chuyện?
Giang Bình Sách thấp giọng nói bên tai Việt Tinh Văn: "Lộn xộn quá, chúng ta phải lấy được bản đồ công trường."
Việt Tinh Văn gật đầu, nhìn sang mọi người: "Thứ nhất là bản thiết kế, bản vẽ thi công của tòa nhà này, thứ hai là bản đồ mặt phẳng cả công trình xây dựng. Bản vẽ thi công giao cho Kha Thiếu và Tiểu Niên, bản đồ bố cục công trường thì chúng ta khảo sát một vòng rồi tự vẽ."
Kha Thiếu Bân hỏi: "Vậy tớ với Tiểu Niên tới phòng làm việc của họ sao chép bản vẽ thi công trước."
Chương Tiểu Niên nhỏ giọng nói: "Hôm nay có lãnh đạo đến quan sát, mấy người mũ xanh đi cùng mũ trắng kia chắc là kiến trúc sư, kỹ sư, rất có thể lúc này không có ai trong phòng làm việc. Chúng ta có thể lén lút thó dữ liệu trong máy tính của họ, hoặc copy luôn bản đồ mà họ đã vẽ sẵn."
Hai người nhìn nhau, ngay khi sắp rời đi, Việt Tinh Văn nói thêm: "Tân Ngôn, Tần Lộ đi theo bảo vệ."
Một khi Kha Thiếu Bân và Chương Tiểu Niên gặp chuyện gì, họ không có khả năng tự bảo vệ, Việt Tinh Văn bèn phái hai người đi theo bảo vệ, bốn người lập tức khom người vòng qua phía sau tòa nhà, rảo bước về khu văn phòng bên cạnh.
Việt Tinh Văn nói tiếp: "Anh Trác Phong, chị Mạn La, hai người cùng nhau điều tra sơ lược hệ thống điện nước trong công trường.
Trác Phong gật đầu, đưa Lâm Mạn La rời đi.
Những người còn lại thì đi lại xung quanh công trường cùng Việt Tinh Văn.
Lưu Chiếu Thanh hạ giọng phỏng đoán: "Công trường rất dễ xảy ra tai nạn. Có khi nào sẽ có công nhân xây dựng ngã chết hay đào tới đào lui trong quá trình thi công, cuối cùng đào lên một đống xác chết không?"
Hứa Diệc Thâm bất lực đỡ mũ,"Anh tưởng tượng ít thôi."
Việt Tinh Văn nói: "Chuyện đàn anh nói đều có thể xảy ra, dù sắp tới có chuyện gì, chúng ta phải chuẩn bị trước, lo trước khỏi họa. Ít nhất lần này có rất nhiều người ở công trường, không lo bị quỷ tân nương rượt lúc nửa đêm như lần trước. Công trường xây dựng hiện đại, hẳn là không xuất hiện tình tiết oan hồn đòi mạng đâu."
Tần Miểu lạnh lùng nói: "Quay lại trò đó nữa thì thư viện nhạt nhẽo quá rồi."
Lưu Chiếu Thanh gật đầu tán thành: "Ban ngày suy luận, đêm về chạy thoát thân, thật sự rất mệt, mong là lần này thư viện cho chúng ta ngủ yên ổn buổi đêm."
Chú thích:
80, Lễ cất nóc: Lễ cất nóc là ngày gác thanh giữa của nóc nhà với mái nhà dốc có kèo. Ngày nay, lễ cất nóc chính là ngày đổ trần lợp mái; hoặc đổ bê tông sàn mái.