Chương 67: Bí ẩn công trường 06
- Ba động cơ gây án -
Việt Tinh Văn phân tích cụ thể: "Giả dụ, Triệu Lượng bị chú mình làm nhục, kiềm chế nhiều năm, cuối cùng giết chết chú mình, nhận được tiền bồi thường, động cơ này không có vấn đề, nhưng vì sao khi cậu ta thấy chú mình chết lại tuyệt vọng khóc lớn, còn khóc sưng cả mắt. Cậu ta 18 tuổi, vừa mới tốt nghiệp trung học, có thể diễn tốt tới vậy sao"
Rạng sáng hôm nay, quả thật Triệu Lượng đã rất kích động khi thấy Triệu Đại Dũng mất mạng, cậu ta nhào qua ôm thi thể khóc lớn, đàn anh Lưu cũng nói Triệu Lượng khóc sưng cả mắt, biểu cảm khi nói chuyện cũng rất đau lòng, còn nói chú là người thân duy nhất của mình.
Nếu cậu ta là hung thủ, vậy thì diễn xuất của cậu ta còn xuất sắc hơn diễn viên chuyên nghiệp nữa.
Việt Tinh Văn nói tiếp: "Triệu Cường từng có tranh chấp với người chết, cũng có động cơ gây án. Nhưng hung thủ không để lại manh mối trong camera, cũng không có chứng cứ nào sót lại khi chạy trốn dưới hầm, chứng tỏ hung thủ không phải gây án vì xúc động nhất thời, mà đã lên kế hoạch từ lâu. Một kẻ sát nhân có suy tính kỹ càng như vậy, sao có thể để bạn cùng phòng dễ dàng phát hiện mình không có mặt tại ký túc xá nửa tiếng vào thời gian gây án?"
Triệu Lượng và Triệu Cường đều khả nghi, nhưng nếu như họ là hung thủ, quả thật có rất nhiều điểm không hợp lý.
Mọi người đều im lặng, cúi đầu suy nghĩ.
Giang Bình Sách bỗng nói: "Có thể cái chết của Triệu Đại Dũng không phải vì thù oán cá nhân giữa anh ta với ai đó, mà có liên quan đến việc hạng mục khất lương công nhân? Lúc trước cậu cũng từng nói, chúng ta phải bắt tay điều tra từ hai phương diện này."
Việt Tinh Văn gật đầu: "Đúng, nếu không có tiến triển trong giả thiết thù oán cá nhân, chúng ta phải điều tra từ manh mối khất lương. Sáng nay bọn tôi nghe mấy công nhân nói chuyện rất lâu, chủ đầu tư hạng mục này là tập đoàn Đức Hâm, ông chủ là Giang Đức Hâm; đơn vị thi công là đội thi công thứ 8 thành phố A, người phụ trách là giám đốc Trương, Trương Chí Vĩ."
Kha Thiếu Bân lập tức mở laptop: "Trong máy tớ có hồ sơ dự thầu hạng mục, hợp đồng thi công, dự toán công trình... Những tài liệu này bọn tớ sao chép được trong phòng làm việc của giám đốc Trương hôm qua."
Dù sao Việt Tinh Văn cũng không phải người chuyên nghiệp, cậu không hiểu hết nội dung hợp đồng.
Hứa Diệc Thâm xem qua một lượt, nói: "Nhìn qua thì hợp đồng này không có vấn đề gì, đều là form thường gặp, cũng viết rất rõ ràng thời gian bàn giao hạng mục, tiến độ thi công, kết toán tiền công giai đoạn một, hai..."
Giang Bình Sách nói: "Có một công nhân nói tập đoàn Đức Hâm cũng đang khai thác khu dân cư cao cấp ở thành phố B, kéo hết vốn qua đó, nên mới dẫn đến việc nợ tiền công trình của hạng mục quảng trường Hân Duyệt, không trả nổi lương cho công nhân."
Nhớ lại những công nhân hút thuốc nói chuyện hồi sáng, Việt Tinh Văn khẽ thở dài, nói: "Các công nhân cũng rất khó khăn, ban đầu họ đã nói sẽ trả lương vào tháng 3, rồi cao su sang tháng 7, lại kéo dài đến tháng 10. Hôm nay giám đốc Trương nói cuối năm mới trả, cũng tức là mọi người làm việc vất vả cả năm mà không có thu nhập, hoàn cảnh gia đình của rất nhiều người không tốt, đều dựa vào khoản tiền này để trang trải."
Kha Thiếu Bân tích cực phân tích: "Có khi nào có người gia đình sắp hết cái ăn, trong cơn phẫn nộ, hắn ta nảy sinh suy nghĩ cực đoan, giết chết Triệu Đại Dũng? Cũng tức là, Triệu Đại Dũng không có thù oán riêng tư gì với hung thủ, hung thủ giết anh ta chỉ vì muốn thu hút sự chú ý của mọi người, kéo dài tiến độ thi công, để báo chí phơi bày chuyện này, mục đích là để... đòi tiền công?"
Việt Tinh Văn chau mày suy nghĩ, nói: "Cũng có thể là vậy. Khất tiền công hơn nửa năm, các công nhân đã oán giận từ lâu, hung thủ có đủ thời gian để chuẩn bị, hơn nữa còn chọn một thời cơ phù hợp để ra tay. Không phải hôm qua lãnh đạo thành phố vừa tới quan sát sao? Lãnh đạo vừa đi, công trường đã xảy ra chuyện, chắc chắn ủy ban thành phố sẽ quan tâm chuyện này."
Chương Tiểu Niên nhớ lại mấy người hôm qua, cậu thốt lên: "Ông chú bí thư thân hình phúc hậu kia, là lãnh đạo lớn quản lý khu vực này phải không?"
Tần Lộ cũng nói: "Hôm qua lúc bọn tôi đi sao chép dữ liệu, nghe thấy bí thư Tần nói chuyện với giám đốc Trương, họ nói quảng trường Hân Duyệt phải khai trương vào lễ hội du lịch tháng 7, thu hút khách du lịch các nơi. Còn có một cô gái báo cáo, tiến độ gọi thầu đã hoàn thành 70%, rạp chiếu phim, phòng gym, rất nhiều chuỗi nhà hàng đã ký hợp đồng, chắc chắn tháng 7 khai trương sẽ ổn thỏa."
Hứa Diệc Thâm nói thêm: "Với ủy ban thành phố, hạng mục lớn như quảng trường Hân Duyệt là bộ mặt của cả khu nam thành phố A, chính phủ để tập đoàn Đức Hâm khai thác khu đất này, đương nhiên sẽ hy vọng quá trình khai thác thuận lợi, tranh thủ khai trương vào lễ hội du lịch tháng 7, còn có thể kéo theo GDP năm sau của cả thành phố, họ không muốn nhất là công trường xảy ra chuyện."
Như vậy là thông suốt được rồi. Hôm qua lãnh đạo đến quan sát, có người vội vàng giết chết Triệu Đại Dũng, kéo cảnh sát vào cuộc, cảnh sát sẽ tìm đơn vị thi công để tìm hiểu tình hình, biết hôm qua bí thư Tần có tới, có thể họ sẽ điều tra cả ông ta.
Bí thư Tần vừa mới đi đã có người thiệt mạng, chắc chắn lúc này ông ta đang bận sứt đầu mẻ trán, đương nhiên ông ta phải theo vụ này, nói không chừng còn định mời bên phòng cháy về kiểm tra xem biện pháp an toàn ở công trường có đầy đủ không.
Đình công điều tra, chuyện khất lương công nhân cũng không giấu được nữa, chủ đầu tư phải chịu áp lực dư luận, ủy ban thành phố đứng ra can thiệp, buộc chủ đầu tư phải trả lương cho công nhân, trấn an cảm xúc của họ?
Việt Tinh Văn cẩn thận trau chuốt lại logic từng sự kiện, cậu tổng kết: "Nếu hung thủ muốn giúp các công nhân đòi tiền công bằng cách giết người, mặc dù cách này thật sự rất cực đoạn, nhưng cũng có thể hiểu được. Dù sao công nhân có làm loạn thế nào cũng không nghiêm trọng bằng có người thiệt mạng. Công trường có người chết, bên thi công, khai thác, lãnh đạo thành phố đều không thể ngồi yên."
Một suy nghĩ chợt lóe lên trong đầu Kha Thiếu Bân, cậu nói: "Tiếp theo hung thủ sẽ mở rộng dư luận và sức ảnh hưởng của việc này nhỉ? Vậy thì hành động tiếp theo của hắn, có phải là đăng ảnh chụp hoặc video người chết ở công trường lên mạng không?"
Việt Tinh Văn hồi tưởng lại, rạng sáng nay khi xảy ra chuyện, có người vội vàng lấy điện thoại ra báo cảnh sát. 11 thí sinh bọn họ không mang điện thoại theo, nhưng các công nhân xung quanh thì đều có điện thoại. Đúng như Kha Thiếu nói, họ hoàn toàn có thể quay hoặc chụp ảnh, làm mờ, sau đó đăng lên mạng, lôi kéo sự đồng cảm của cư dân mạng.
Việt Tinh Văn lập tức hỏi: "Kha Thiếu, laptop của cậu có lên mạng được không?"
Kha Thiếu Bân nói: "Máy tính của tớ chỉ có chức năng truyền dữ liệu thôi, không tự động nối mạng được. Tớ phải qua văn phòng của họ, kết nối wifi mới lên mạng được."
Hôm nay công trường đình công, lo rằng công nhân sẽ làm loạn, giám đốc Trương cho người khóa hết cửa khu văn phòng. Đương nhiên các bộ phận nhân sự, tài vụ cũng được về nhà nghỉ.
Việt Tinh Văn nhìn sang Tần Lộ: "Di chuyển mảng kiến tạo vào đó đi."
Tần Lộ lấy quả địa cầu ra, định vị tọa độ, đưa mọi người vào văn phòng.
Phòng làm việc của giám đốc Trương rất lớn, 11 người họ đứng trong văn phòng cũng không chật chội chút nào.
Kha Thiếu Bân tìm bộ định tuyến rồi kết nối[81] laptop của mình với mạng wifi, cậu mở trang web lên, khung tìm kiếm xuất hiện, Kha Thiếu Bân mừng rỡ nói: "Lên mạng được này!". Sau đó, cậu nhanh chóng nhập tên trường "Đại học Hoa An", trang kết quả tìm được hiện một dòng chữ đỏ: "Không tìm được tin tức liên quan."
Nỗi thất vọng thoáng qua trong mắt Kha Thiếu Bân: "Thế giới này không nối liền với thế giới hiện thực của chúng ta, không tìm thấy trường học, cũng không biết chúng ta ở bên ngoài ra sao rồi."
Việt Tinh Văn vỗ vai Kha Thiếu Bân, nói: "Đừng lo, chúng ta nhiều người vậy cơ mà, hẳn là không biến mất hẳn đâu. Điều tra vụ án này trước, rồi sẽ có ngày mọi người cùng nhau quay về."
Kha Thiếu Bân gật đầu, nhanh chóng tìm kiếm từ khóa quảng trường Hân Duyệt, quả nhiên, hằng ha sa số thông tin xuất hiện trên trang web.
"Hạng mục quảng trưởng Hân Duyệt chính thức khởi công ngày 1 tháng 3!"
"Tòa nhà quảng trường Hân Duyệt cất nóc, lãnh đạo thành phố đến tận nơi quan sát..."
Những tin tức này đều do báo chí chính thống đưa tin, không có nhiều giá trị tham khảo.
Kha Thiếu Bân kéo xuống, mở một đường link weibo...
Công nhân quảng trường Hân Duyệt ngã chết?
Tiêu đề rất đơn giản, đồng thời tag rất nhiều đơn vị truyền thông địa phương.
Weibo đính kèm vài tấm hình, chính là ảnh chụp hiện trường nơi Triệu Đại Dũng ngã xuống, mặc dù người chết đã bị làm mờ, nhưng khung cảnh máu me tại vùng bụng bị ống thép xuyên qua, lại hiện lên rất rõ ràng trên tấm hình.
Ống thép xuyên qua bụng, nhìn thôi cũng sợ!
Dưới bài weibo đã có đến hàng nghìn bình luận, rất nhiều người tỏ ra thương xót người chết, cư dân mạng thảo luận rất sôi nổi: "Đáng thương quá, nhìn thôi cũng thấy đau!" "Trời ơi, đáng sợ quá, biện pháp an toàn của công trường này không tốt phải không? Sao lại rơi xuống thế này?"
Trong đó có một bình luận "Nghe nói công nhân của hạng mục quảng trường Hân Duyệt bị chậm lương đến cả nửa năm", cùng những bình luận được like "Anh hai tôi làm việc ở đó, là thật đấy" "Đúng là không trả một đồng nào, chủ đầu tư lấy cớ thoái thác, nói là cuối năm mới trả, coi công nhân như trò đùa."
Công nhân bị nợ lương nửa năm, việc có người ngã chết như hòn đá dấy lên ngàn con sóng, bài viết này nhanh chóng lên hotsearch mục tin tức xã hội!
Việt Tinh Văn nhìn tin tức về tai nạn công trường tràn đầy trên mạng, cậu quay lại nhìn Giang Bình Sách, thấp giọng hỏi: "Người đăng bài viết này đã ủ mưu từ trước."
Giang Bình Sách nhìn ID "Lấy lại công bằng", hắn chau mày: "Người này đăng bài lúc 5 giờ 45 phút sáng, khi Triệu Tuyết Mai hét lên thu hút sự chú ý của mọi người là 5 giờ 30. 5 giờ 45, cảnh sát vẫn chưa đến hiện trường. Lúc đó, ngoài chúng ta, còn rất nhiều công nhân nghe tiếng hét chạy đến xem, hiện trường rất hỗn loạn."
Việt Tinh Văn nói: "Những công nhân đó đều có khả năng chụp ảnh hiện trường rồi đăng lên mạng. Người đăng weibo rất biết cách chọn thời cơ, dẫn dắt dư luận, liệu ID 'Lấy lại công bằng' này có phải hung thủ không?"
Sau khi cảnh sát đến đã lập tức phong tỏa hiện trường, quần chúng xung quanh không được chụp ảnh. Ảnh chụp trên weibo là tranh thủ thời gian trước khi cảnh sát đến để chụp, sau đó đăng lên mạng, cảnh sát cũng không kịp xử lí. Kết quả, sự viện "lên men", lên cả hotsearch, thu hút sự chú ý rộng rãi của truyền thông và cộng đồng mạng, muốn kìm dư luận xuống rất phiền phức.
Tài khoản "Lấy lại công bằng" này rõ ràng là acc clone, rốt cuộc đây là ai?
Việt Tinh Văn trầm ngâm, nói: "Thử tra tập đoàn Đức Hâm đi."
Kha Thiếu Bân nhanh chóng gõ từ khóa, đồng thời lọc ra những thông tin có giá trị.
Tập đoàn Đức Hâm thành lập từ 10 năm trước, là công ty bất động sản nổi tiếng tại địa phương, đã khai thác không ít hạng mục nổi tiếng, ông chủ Giang Đức Hâm năm nay 40 tuổi, tay trắng khởi nghiệp, là một doanh nhân huyền thoại thường xuất hiện trên các trang tài chính kinh tế.
Trông ông chủ này tươi cười hòa nhã, trong ảnh, ông ta mặc bộ vest màu xám, cổ thắt cà vạt, rất ra dáng một người thành công, giày da chà đến sạch bong sáng bóng.
Hứa Diệc Thâm chỉ vào đồng hồ của ông ta: "Chiếc đồng hồ này giá hai trăm nghìn, toàn thân bốc lên hơi thở giàu có."
Kha Thiếu Bân cảm thán: "Phông nền đằng sau là nhà ổng phải không? Biệt thư năm tầng to đùng, giám đốc Giang này giàu thật."
Giang Bình Sách chau mày,"Tra cứu thông tin tòa án đi, xem hiện công ty này có vướng phải vụ kiện cáo nào không."
Kha Thiếu Bân nhanh chóng tìm được kết quả: "Hai năm trước tập đoàn Đức Hâm khai thác khu dân cư 'Giang Nam Thủy Ngạn' ở thành phố C, tiến độ công trình chậm chạp, làm trễ thời gian giao nhà, bị chủ các công ty khác bắt tay nhau đưa ra tòa. Tòa án phán nguyên cáo thắng, nhà khai thác phải bồi tường tiền vi phạm hợp đồng."
"Hạng mục ở thành phố D cũng trễ thời gian giao nhà, vẫn đang trong thời gian tố tụng, chưa có kết quả."
"Hạng mục vịnh Thanh Thủy..." Con trỏ chuột của Kha Thiếu Bân khựng lại, cậu quay đầu nhìn Việt Tinh Văn, giọng nói kích động: "6 năm trước tập đoàn Hâm Đức từng khai thác một hạng mục, tên là thắng địa nghỉ mát vịnh Thanh Thủy, ở ngay gần Triệu gia thôn!"
"Triệu gia thôn, 6 năm trước?" Việt Tinh Văn quay đầu nhìn Giang Bình Sách.
"Vợ chồng anh trai Triệu Đại Dũng qua đời 6 năm trước." Giang Bình Sách bình tĩnh nói: "Chắc chắn hai chuyện này có liên quan."
"Hôm nay khi người của Triệu gia thôn kể chuyện nhà Triệu Đại Dũng, lúc đó tôi đã thấy rất lạ, anh trai anh ta là thợ mộc có tay nghề giỏi, lúc tu sửa cho nhà người ta thì ngã lầu chết, chị dâu đi tìm người thuê hỏi chuyện, nửa đường bị xe đâm chết, hai người này lần lượt mất mạng rất ly kỳ." Việt Tinh Văn dừng một lát, phỏng đoán: "Có khi nào cái chết của họ liên quan đến tập đoàn Đức Hâm, Triệu Đại Dũng luôn điều tra sự thật, nên mới đến hạng mục do tập đoàn Đức Hâm điều tra để làm việc?"
"Giả dụ, cái chết của anh chị anh ta thật sự có liên quan tới tập đoàn Đức Hâm, anh ta phát hiện ra hung thủ đã giết hại họ năm đó, thì rất có thể anh ta đã bị hung thủ giết người diệt khẩu." Giang Bình Sách phân tích tiếp,"Giám đốc Giang này có lẽ đã làm việc xấu khi khai thác hạng mục vịnh Thanh Thủy, bị Triệu Đại Dũng biết được, giám đốc Giang sợ anh ta tiết lộ nên cho người diệt khẩu."
"Ừ." Việt Tinh Văn trầm ngâm, nói: "Tìm tiếp đi, tìm hết các hạng mục tập đoàn Đức Hâm khai thác trong những năm gần đây, và cả hồ sơ chi tiết về giám đốc Giang này."
"Được." Kha Thiếu Bân bắt đầu nhanh chóng tìm kiếm, đồng thời lưu lại toàn bộ thông tin tìm được vào máy tính, Việt Tinh Văn và Giang Bình Sách thì ngồi bên cạnh phân tích từng chút một.
"Hiện giờ đã xuất hiện ba trường hợp."
"Thứ nhất, giết người vì thù hận cá nhân, nghi phạm là Triệu Lượng, Triệu Cường, nhưng không đủ chứng cứ, vả lại hai người này đều không phù hợp với điều kiện ủ mưu lâu ngày, tư duy kín đáo."
"Thứ hai, công nhân tại công trường giết người, mục đích là để lôi kéo sự chú ý của truyền thông, đòi lại tiền lương bị khất. Hung thủ không có thù oán gì với Triệu Đại Dũng, chỉ vì anh ta là đối tượng dễ ra tay, nên mới chọn đó làm mục tiêu. Hotsearch trên mạng cùng kế hoạch hoàn hảo của hung thủ đều khớp với giả thiết này. Nếu đúng là vậy thì chúng ta phải tìm nghi phạm trong số công nhân bị nợ lương."
"Thứ ba, cái chết của vợ chồng anh chị Triệu Đại Dũng vào 6 năm trước có vấn đề, có liên quan tới hạng mục vịnh Thanh Thủy ở Triệu gia thôn của tập đoàn Đức Hâm, giám đốc Giang hại chết anh Triệu Đại Dũng, lái xe đâm chết chị dâu anh ta, Triệu Đại Dũng luôn điều tra sự thật, cũng đã biết được những chuyện ẩn bên trong, sau đó bị diệt khẩu trong quá trình thi công lần này."
Ba trường hợp Việt Tinh Văn phỏng đoán đều có tính hợp lý nhất định.
Thù oán cá nhân trong trường hợp một là đơn giản nhất, thứ hai và thứ ba thì dính dáng đến nhiều người hơn, càng khó điều tra hơn.
Việt Tinh Văn có một dự cảm kỳ lạ, cậu cảm thấy chuyện này vẫn chưa dừng lại ở đây, rất có thể sắp tới công trường sẽ lại có chuyện xảy ra!
Chú thích:
81, Bộ định tuyến: Router (bộ định tuyến) là thiết bị mạng có chức năng chuyển tiếp gói dữ liệu giữa các mạng máy tính. Có thể hiểu, router thực hiện "chỉ đạo giao thông" trên Internet. Dữ liệu được gửi đi trên Internet dưới dạng gói, ví dụ như trang web hay email. Gói dữ liệu sẽ được chuyển tiếp từ router này đến router khác thông qua các mạng nhỏ, được kết nối với nhau để tạo thành mạng liên kết, cho đến khi gói dữ liệu đến được điểm đích.