Chương 157

Trốn Thoát Khỏi Thư Viện

Điệp Chi Linh 15-10-2023 11:47:03

Chương 157: Bào chữa vô tội 10 - Chu Tiểu Đình cung cấp manh mối mới - Chuyện Chu Tiểu Đình đột nhiên đau bụng, ban đầu Việt Tinh Văn cũng không nghĩ tới việc "cô bị hạ độc", mà chỉ tưởng rằng hung thủ rình rập xung quanh chờ cơ hội, thấy Chu Tiểu Đình rời đi mới giết Lưu Gia Gia. Nhưng lúc này, có vẻ hung thủ đã lên kế hoạch trước. Việt Tinh Văn hỏi tiếp: "Khi cô và Lưu Gia Gia chụp ảnh trên bãi cát, trên bàn vẫn còn đồ ăn chưa hết đúng không?" Chu Tiểu Đình gật đầu,"Đúng vậy, lúc đó vẫn còn nhiều xiên chưa kịp ăn." Việt Tinh Văn nói: "Hung thủ vẫn luôn theo dõi Lưu Gia Gia, muốn nhân dịp khoa Luật đi chơi tập thể để giết cô ấy, thấy hai cô ra ngoài chụp ảnh, hung thủ bèn lén lút bỏ thuốc vào đồ ăn của cô, hòng khiến cô bị đau bụng rời khỏi bãi cát, không có ai ở bên cạnh Lưu Gia Gia, hung thủ có thể trực tiếp lẻn vào lều giết cô ấy, sau đó kéo cô ấy xuống biển, khiến mọi người nghĩ là chết đuối." Chu Tiểu Đình cắn môi, nói: "Khi đó em cũng thấy lạ, Gia Gia với em ăn giống hệt nhau, sao cậu ấy lại không sao? Tối hôm đó em đi vệ sinh đến mười mấy lần... Hóa ra là có người cố ý bỏ thuốc em?" Việt Tinh Văn nói: "Đây đều là suy đoán của chúng tôi, hiện giờ, chúng tôi đã xác định được nguồn gốc của kali xyanua hại chết Lưu Gia Gia và nghi phạm từng tiếp xúc với chất độc này. Nhưng muốn rửa sạch tội cho cô, chúng tôi vẫn cần có những bằng chứng đanh thép hơn." Vành mắt Chu Tiểu Đình hơi đỏ, cô nghẹn ngào nói: "Cảm ơn hai người. Nếu hai người không đến tìm em, em không biết nên làm gì nữa, khi bị cảnh sát dẫn đi em không nghĩ được gì hết, có rất nhiều chuyện, hai người hỏi em em mới nhớ ra được..." Lam Á Dung dịu dàng nói: "Đây là việc luật sư nên làm mà, em chỉ cần tin tưởng bọn chị là được." Chu Tiểu Đình gật đầu,"Vâng, bây giờ em cũng chỉ tin được hai người thôi!" Lam Á Dung nói: "Sự thật về vụ án bãi cát sẽ được phơi bày sớm thôi, vì Lưu Gia Gia chết do trúng độc, mà em chỉ là sinh viên bình thường của khoa Phiên dịch, rất khó kiếm được chất độc như kali cyanua, điều tra rõ nguồn gốc của chất độc là có thể tìm được hung thủ. Chuyện nan giải bây giờ là vụ giết người ở ký túc xá, có rất nhiều bằng chứng vô cùng bất lợi với em." Việt Tinh Văn đưa cho một văn kiện đã được soạn sẵn, trên đó là những chứng cứ hiện có, cậu nói: "Cô xem kỹ đi, đây có phải những chứng cứ chứng minh cô là hung thủ mà cảnh sát đã hỏi cô không?" 1. Hung khí là dao gọt hoa quả Chu Tiểu Đình mua, trên đó chỉ phát hiện dấu vân tay của Chu Tiểu Đình. 2. Trước khi chết Tạ Tương Cầm đã gọi cho Chu Tiểu Đình, cuộc gọi kéo dài 30 giây, nhắn tin "Chuyện giữa chúng ta nên kết thúc rồi". 3. Bạn cùng phòng Mao Nguyệt chứng kiến tận mắt Chu Tiểu Đình cầm dao, Tạ Tương Cầm nằm trong vũng máu; sau khi Mao Nguyệt hét lên, có ít nhất 5 nhân chứng nhìn thấy cảnh này. 4. Trong móng tay của nạn nhân Tạ Tương Cầm có mảnh da vụn, xét nghiệm gien cho thấy đó là da của Chu Tiểu Đình, khi cảnh sát đưa Chu Tiểu Đình về cục vào ngày xảy ra án mạng, mu bàn tay có vết thương, khớp với suy đoán "nạn nhân cào Chu Tiểu Đình". 5. Trâu Nghĩa Giai, người Chu Tiểu Đình yêu thầm là bạn trai người chết, Chu Tiểu Đình và người chết cũng có nhiều mâu thuẫn trong sinh hoạt, hai người từng tranh cãi nhiều lần, Chu Tiểu Đình có động cơ giết người. 6. Chu Tiểu Đình ở ký túc xá 703, có chìa khóa phòng, có thể nhẹ nhàng vào phòng hành hung. 7. Không phát hiện dấu chân của người thứ ba ngoài Tạ Tương Cầm, Chu Tiểu Đình ở hiện trường. Trong ký túc xá cũng chỉ có dấu vân tay của bốn thành viên trong phòng, mà khi đó, Mao Nguyệt là nhân chứng, Lý Tuệ Quyên không ở ký túc xá. Chu Tiểu Đình đọc từng dòng chứng cứ, sắc mặt càng lúc càng tái, cô gật đầu, nhỏ giọng nói: "Cảnh sát cũng hỏi em mấy chuyện này rồi, nhiều chứng cứ vậy, em có còn hy vọng thoát tội không?" Việt Tinh Văn và Lam Á Dung nhìn nhau, nói: "Bọn chị sẽ cố gắng hết sức giúp đỡ em." Đứng trên lập trường của cảnh sát, việc Chu Tiểu Đình là hung thủ đã rất rõ ràng rồi. Những chứng cứ này đều cho thấy: Tạ Tương Cầm gọi điện cho Chu Tiểu Đình, gửi tin nhắn, Chu Tiểu Đình quay về ký túc xá, hai người có xích mích, Chu Tiểu Đình kích động giết người, chưa kịp dọn dẹp hiện trường đã bị bạn cùng phòng mới về bắt tại trận. Phần tử phạm tội thiếu kinh nghiệm, để lại nhiều chứng cứ ở hiện trường cũng thường thấy trong xã hội, phá án vô cùng đơn giản. Nhóm Việt Tinh Văn có "góc nhìn toàn cảnh", thư viện cho họ biết nội dung bài thi lần này, nên họ mới biết Chu Tiểu Đình không phải hung thủ, họ phải bào chữa cho cô. Nhưng cảnh sát ở thế giới này không có góc nhìn "Thượng Đế" ấy, nhìn vào những chứng cứ cảnh sát đang có – Chu Tiểu Đình chính là hung thủ duy nhất. Cô có động cơ giết người, có thời gian giết người, quá trình, hung khí, chứng cứ đều đầy đủ, không có chỗ nào đáng nghi. Chu Tiểu Đình cũng biết tình hình bây giờ không hề ổn, cô nghẹn ngào nói: "Em biết chứng cứ không có lợi cho em, lúc đó em cũng hoang mang lắm, vừa mở cửa đã thấy Tạ Tương Cầm nằm dưới đất, em vô thức chạy đến cứu cậu ấy, khi em chạy đến cạnh cậu ấy, cậu ấy vẫn chưa chết, cậu ấy còn túm lấy em, như thể muốn nói gì đó, cảm giác như là... túm được cọng rơm cứu mạng ấy, hai người có hiểu không?" Việt Tinh Văn gật đầu,"Có thể hiểu được. Khi đó cô ấy vẫn chưa chết, cô ấy biết hung thủ là ai, muốn bảo cô cứu cô ấy, muốn tiết lộ hung thủ cho cô, nhưng cô ấy đã mất quá nhiều máu, không nói được nữa. Móng tay cô ấy cào xước mu bàn tay cô là vì khát vọng sống vào giây phút cuối cùng ấy đã tiếp thêm sức mạnh, ngược lại khiến mọi người cho rằng hai người đánh nhau, cô ấy cào cô." Nhưng cảnh sát sẽ không tin lời giải thích thế này. Trên điện thoại nạn nhân không có dấu vân tay của hung thủ, người chết từng gọi điện, nhắn tin cho Chu Tiểu Đình, lại có nhiều nhân chứng như vậy, lời giải thích "hung thủ cố ý sắp xếp" rất khó có sức thuyết phục. Lam Á Dung dịu giọng, nói: "Đừng sốt ruột, em nghĩ kỹ lại xem, Trâu Nghĩa Giai và Tạ Tương Cầm có từng xích mích với nhau không? Hoặc em có quen ba người bạn cùng phòng Trâu Nghĩa Giai không, có ai yêu thầm Tạ Tương Cầm không?" Chu Tiểu Đình không ngờ Lam Á Dung lại đột nhiên nhắc đến Trâu Nghĩa Giai, cô bỗng thót tim, một lát sau mới hồi thần, nói: "Chắc là Trâu Nghĩa Giai với Tạ Tương Cầm vẫn ổn, ngày nào Tạ Tương Cầm cũng nấu cháo điện thoại với cậu ấy trước khi đi ngủ, còn làm nũng với cậu ấy nữa, có khi còn nói chuyện tận hai tiếng. Phải rồi, Trâu Nghĩa Giai còn dẫn Tạ Tương Cầm chơi game cùng." Việt Tinh Văn lập tức bắt lấy đầu mối này,"Game gì?" Chu Tiểu Đình nói: "Họ chơi một trò kiểu moba tổ đội 5 người ấy, cụ thể thì em không rõ lắm. 4 người ở phòng Trâu Nghĩa Giai thường xuyên tổ đội 5 người với Tạ Tương Cầm, thỉnh thoảng chơi đến tận ba bốn giờ sáng. Nghe Tạ Tương Cầm nói, mấy bạn nam phòng Trâu Nghĩa Giai đều giỏi chơi game." Việt Tinh Văn khó hiểu nói: "Hôm Tạ Tương Cầm bị giết, 4 người phòng Trâu Nghĩa Giai cùng chơi game mà không rủ cô ấy?" Chu Tiểu Đình lắc đầu,"Chuyện này thì em không biết. Chắc Tạ Tương Cầm chơi game gà lắm, em thường xuyên thấy màn hình của cậu ấy biến thành màu xám, bị đối thủ giết, cậu ấy chỉ đi theo thắng ké mấy bạn nam thôi." Việt Tinh Văn nhanh chóng ghi lại những điểm quan trọng, sau đó lên nhóm chat gọi Kha Thiếu Bân: "@Kha Thiếu Bân, điều tra cụ thể xem bốn người phòng Trâu Nghĩa Giai chơi game gì, tốt nhất là tra được cả tài khoản, acc clone của họ trong game." Kha Thiếu Bân lập tức trả lời: "Chốt đơn! Mấy trò phổ biến bây giờ tớ đều biết chơi, tối nay tớ sẽ rủ họ chơi cùng." Việt Tinh Văn cất điện thoại, hỏi tiếp: "Cô cảm thấy tính cách Trâu Nghĩa Giai thế nào?" Chu Tiểu Đình nói: "Cậu ấy là kiểu người rất cởi mở, thích nói chuyện, rất hay bê nước lên ký túc xá giúp bọn em. Ngành bọn em có một bạn nữ đi mua máy tính, cậu ấy cũng bê đồ giúp, là một đàn em rất nhiệt tình, ai cũng rất quý mến cậu ấy." Việt Tinh Văn: "Cậu ta thường xuyên đến ký túc xá các cô?" Chu Tiểu Đình sững sờ, do dự một lát mới nói: "Chỉ thường xuyên bê nước giúp chúng em thôi. Ký túc xá nữ dùng loại cây nước dùng bình úp, bình nước nặng lắm, có rất nhiều bạn nam thân quen hay bê nước giúp bọn em, cô quản lý thấy họ bê nước cũng cho lên." Lam Á Dung nhắc nhở: "Đừng nhìn Trâu Nghĩa Giai bằng lăng kính mến mộ của mình, em thích cậu ta, có lẽ chỉ là thích những gì cậu ta thể hiện ra thôi. Tiểu Đình, bây giờ rất có thể em sẽ bị cảnh sát tố tụng với lý do cố ý giết người, dù em không học luật cũng phải biết chuyện này chứ? Nếu không thể rũ bỏ hiềm nghi, có thể em sẽ bị phán tử hình!" Việt Tinh Văn cũng gật đầu, nói: "Đúng vậy, tỉnh táo lên, Trâu Nghĩa Giai cũng có thể là hung thủ." Chu Tiểu Đình trợn mắt há miệng,"Cậu ấy? Sao cậu ấy lại giết Tạ Tương Cầm được... không phải họ vẫn vui vẻ hạnh phúc sao?" Việt Tinh Văn: "Cô từng đi hỏi Trâu Nghĩa Giai là họ có vui vẻ hạnh phúc không à?" Chu Tiểu Đình im lặng, lắc đầu,"Em, em chỉ tự đoán vậy thôi. Bởi vì mỗi khi Tạ Tương Cầm nhắc đến Trâu Nghĩa Giai, trông cậu ấy có vẻ ngọt ngào lắm, ngày nào hai người họ cũng nói chuyện điện thoại nữa." Lam Á Dung hỏi: "Cô ấy có biết em thích Trâu Nghĩa Giai không?" Chu Tiểu Đình tái mặt,"Biết ạ, có lần cậu ấy đọc nhật ký của em..." Lam Á Dung nói: "Vì biết em thích Trâu Nghĩa Giai, nên cô ấy sẽ tỏ ra hai người họ rất ngọt ngào trước mặt em, có lẽ đây chỉ là tâm lý thích khoe khoang của cô bé ấy thôi. Cô ấy có chàng trai mà em không có được, điều này gián tiếp chứng minh sự tài giỏi của cô ấy. Dù hai người họ có cãi nhau, cô ấy cũng không cãi trước mặt em để em có cơ hội đâu, hiểu chưa?" Chu Tiểu Đình bỗng hiểu ra,"Có lý! Bảo sao lúc nào cậu ấy cũng gọi điện với Trâu Nghĩa Giai trước mặt em." Việt Tinh Văn cầm sổ, vừa viết vừa hỏi: "Cô có quen bạn cùng phòng cậu ta không?" Chu Tiểu Đình gật đầu,"Có quen, bạn cùng phòng cậu ấy đều là đàn em cùng ngành bọn em, trong đó có một người đã có bạn gái, tình cảm rất ổn định, hai người còn lại thì độc thân." Việt Tinh Văn: "Cô có biết gì về tính cách, đặc điểm của hai người còn độc thân không?" Chu Tiểu Đình nói: "Chung Kiện là lớp trưởng khóa họ, tích cách rất cởi mở, rất thân với Trâu Nghĩa Giai. Cậu ấy là người cao nhất chuyên ngành bọn em, gần một mét chín cơ, ngoài thích chơi game còn thích chơi thể thao, chơi bóng rổ giỏi lắm, mỗi tội mặt nhiều mụn quá, không được đẹp nên mới không có cô gái nào theo đuổi..." Việt Tinh Văn dở khóc dở cười, hỏi tiếp: "Người còn lại thì sao?" Chu Tiểu Đình nói: "Quý Hiểu Huy lại khá hướng nội, vẻ ngoài nhã nhặn, cao khoảng 175, cậu ấy học giỏi lắm, có điều điều kiện gia đình không tốt, vẫn luôn vừa học vừa làm, em còn từng tìm việc cho cậu ấy trong trường. Bởi vì bọn em từng cùng làm việc ở phòng giáo vụ, nên quan hệ khá tốt." Việt Tinh Văn ghi lại mấy cái tên này, cậu nhìn đồng hồ, thấy cũng đã hết giờ, bèn đứng dậy rời khỏi cục cảnh sát cùng Lam Á Dung. Ra khỏi cục cảnh sát, Việt Tinh Văn tìm một chỗ vắng vẻ thảo luận với Lam Á Dung: "Đàn chị thấy sao?" Lam Á Dung khoanh tay trước ngực, đăm chiêu nói: "Vụ bãi cát không khó, lần theo nguồn gốc chất độc sẽ tìm được hung thủ sớm thôi, đôi tình nhân Trần Khải Minh, Lâm Tuyết Phi này, cá nhân chị thiên về Lâm Tuyết Phi ra tay hơn. Lúc đó, Chu Tiểu Đình và Lưu Gia Gia chụp ảnh gần biển, có vẻ như cô ta cố ý đi qua, Chu Tiểu Đình nhờ cô ta chụp giúp. Chụp ảnh xong, cô ta có thể tiện đó lẻn vào nhóm sinh viên khoa Luật, tìm chỗ ngồi của Chu Tiểu Đình rồi đổ thuốc vào đồ ăn là xong." Việt Tinh Văn gật đầu tán thành,"Đúng vậy, khi đó có hơn chín mươi sinh viên khoa Luật ở bãi cát, có thêm một cô gái xa lạ, mọi người cũng không chú ý nhiều. Còn về động cơ giết người, rất có thể vì Trần Khải Minh vẫn không quên được nữ thần mình từng thích hồi trung học, coi Lưu Gia Gia như ánh trăng sáng, có lẽ khi hai người yêu nhau cậu ta từng nhắc đến Lưu Gia Gia, mặt nào của Lâm Tuyết Phi cũng không sánh bằng cô, đâm ra ghen ghét, muốn tiêu diệt ánh trăng trong lòng bạn trai mình?" Lam Á Dung nói: "Động cơ này có thể chấp nhận được. Đương nhiên, nếu là Trần Khải Minh giết người, cậu ta yêu thầm nhiều năm nhưng không thành công, không yêu được thì giết, động cơ này cũng phù hợp logic tâm lý học tội phạm." Việt Tinh Văn nói: "Chắc hẳn hung thủ là một trong hai người này, lát nữa điều tra danh sách trực nhật phòng thí nghiệm, hoặc hỏi các sinh viên khác xem có ai từng được giáo viên cử đi lấy thuốc không, là có thể xác định hung thủ." Dù sao cách "dùng độc" trong vụ án bãi cát khá đặc biệt, so ra đã dễ phá hơn rồi. Vụ án ký túc xá mới khiến Việt Tinh Văn đau đầu. Vì hung thủ không để lại bằng chứng, nên họ khá khó khăn khi tìm kiếm hung thủ. Mà sầu não hơn nữa, là ngay lúc này, khung nổi trước mắt hai người cùng hiển thị thông báo của thư viện: "Cảnh sát đã thu thập được toàn bộ chứng cứ chứng minh Chu Tiểu Đình là hung thủ, ngay tới đây, họ sẽ nộp lên viện kiểm soát xét duyệt, chính thức khởi tố Chu Tiểu Đình." Lam Á Dung trố mắt, đọc lại thông báo lần nữa: "Nhanh vậy hả? Xem ra cảnh sát đã nhận định Chu Tiểu Đình là hung thủ rồi?" Việt Tinh Văn nghiêm túc nói: "Chúng ta phải tranh thủ thời gian, thư viện đang đẩy nhanh tốc độ án kiện này!" Tác giả: Đừng chửi cảnh sát ở đây không làm gì hết nhé, đây là do thư viện sắp xếp, yêu cầu các nhân vật bào chữa. Nếu cảnh sát đỉnh quá bắt được hung thủ luôn thì hội Tinh Văn làm gì? Ngồi chơi xơi nước hở - Đây là chương trình thi của thư viện, đừng gán vào hiện thực. Moah moah!