Chương 151: Bào chữa vô tội 04
- Án giết người liên hoàn? -
Việt Tinh Văn nhìn đồng hồ, bây giờ là 5 rưỡi sáng.
5 rưỡi sáng thứ bảy, giờ này, hầu hết mọi người vẫn đang say ngủ, tiếng hét của Tề Hân Vũ đánh thức không ít người, có những người sau khi tỉnh dậy lại xoay người ngủ tiếp, hai nam sinh cách đó không xa chạy ra xem tình hình, vừa đi vừa hỏi: "Hân Vũ, cậu hét cái gì thế, có chuyện gì à?"
Hai người chạy đến gần biển, sau khi phát hiện thi thể đang nổi trên mặt nước, cũng kinh ngạc trợn mắt: "Người, người chết?" "Đó không phải Lưu Gia Gia sao? Tôi nhớ cái váy này của cậu ấy!"
Quả thật chiếc váy này rất đặc biệt, màu nền đỏ thắm, bên trên điểm xuyết hoa văn màu bạc lấp lánh, chụp ảnh trên cát chắc chắn rất đẹp.
Việt Tinh Văn tìm kiếm ký ức trong đầu, chiều tối hôm qua, cô gái mặc chiếc váy này từng chụp ảnh ở ven biển, khi ấy có rất nhiều người cũng chụp ảnh, Việt Tinh Văn nhớ mang máng, cô gái mặc chiếc váy đỏ cười rất tươi, xung quanh còn có mấy nữ sinh hi hi ha ha chụp ảnh cùng, tạo dáng đủ kiểu.
Không ngờ cô lại chết đuối.
Việt Tinh Văn chau mày nhìn Tề Hân Vũ,"Đàn chị, sao chị phát hiện ra thi thể thế?"
Tề Hân Vũ dè dặt nói: "Chị với Triệu Lâm đặt báo thức, định dậy sớm ngắm mặt trời mọc, ai ngờ, hai đứa chị vừa ra biển đã thấy một thi thể trôi trên mặt nước..." Triệu Lâm bên cạnh cô tái mặt nói: "Tối qua Lưu Gia Gia vẫn còn ăn đồ nướng với chúng ta mà, sao bỗng nhiên đã chết đuối rồi?"
Tề Hân Vũ cắn môi, nhỏ giọng nói: "Tớ nhớ cậu ấy biết bơi, chẳng lẽ cậu ấy muốn ra biển bơi, nhưng lại bị chuột rút, chết đuối sao?"
Người biết bơi sẽ không sợ biển, xuống biển bơi trong lúc hưng phấn, kết quả khi bơi bỗng dưng bị chuột rút, dẫn tới chết chìm, những vụ việc thế này cũng có rất nhiều trong hiện thực. Phản ứng đầu tiên của họ là tai nạn mà không phải bị giết, xem ra bình thường Lưu Gia Gia này không kẻ thù nào rõ ràng?
Việt Tinh Văn hỏi: "Đàn chị, Lưu Gia Gia có từng kết thù với ai không?"
Tề Hân Vũ sững sờ, mặt hơi biến sắc,"Không phải cậu nghi ngờ cậu ấy bị người khác cố ý đẩy xuống chứ?! Cậu ấy hòa thuận với mọi người trong khoa lắm, chưa nghe cậu ấy có thù oán với ai bao giờ. Cậu ấy còn là trưởng ban văn nghệ hội sinh viên nữa, mặt mũi xinh xắn, tính cách hòa đồng, không có chuyện có người giết cậu ấy đâu nhỉ?"
Triệu Lâm đứng cạnh cô bỗng nhiên nhìn ngó xung quanh, hỏi: "Chu Tiểu Đình đâu? Cậu ấy ở chung lều với Lưu Gia Gia, chắc cậu ấy sẽ biết tối qua Lưu Gia Gia gặp chuyện gì nhỉ?"
Một nam sinh đi qua hô: "Chu Tiểu Đình có đó không?"
Không ai trả lời, Tề Hân Vũ nhanh chóng lướt điện thoại, nói: "Họ ở lều 037 khu A."
Hai nam sinh và Triệu Lâm cùng đi gọi cô, không lâu sau họ đã quay lại, Triệu Lâm nói: "Không thấy Chu Tiểu Đình!"
Việt Tinh Văn: "..."
Đương nhiên cô ấy không trong lều rồi, giờ cổ đang ở ký túc xá nữ đại học Bắc Sơn cầm hung khí cơ!
Kha Thiếu Bân nhỏ giọng nói cạnh tai Việt Tinh Văn: "Xem ra Chu Tiểu Đình ăn tối xong, nửa đêm gọi xe về trường, ai ngờ vừa về trường đã thấy có người chết trong ký túc xá."
Tiếng còi xe cảnh sát vang lên phía xa, Việt Tinh Văn vội vàng hỏi trong nhóm chat: "Tình hình ở trường sao rồi?"
Tần Miểu nói: "Cảnh sát vừa tới, đã phong tỏa hiện trường rồi, giờ đang hỏi mấy nhân chứng, pháp y đang kiểm tra thi thể Tạ Tương Cầm trong phòng, tâm trạng của Chu Tiểu Đình đã hơi suy sụp rồi, tay với mặt đầy máu, cảnh sát còng tay cô ấy rồi."
Giang Bình Sách và Tân Ngôn không được vào ký túc xá nữ, chỉ có thể nhờ Tần Miểu thu thập tình hình ở đó.
May mà hôm qua Tần Miểu bình tĩnh đưa ra suy đoán "chưa chắc vụ án sẽ xảy ra ở bãi cát", chủ động ở lại trường, không thì họ sẽ để mất rất nhiều thông tin quan trọng.
Lam Á Dung hỏi: "Nhân chứng nhìn thấy cô ấy cầm hung khí à?"
Tần Miểu: "Đúng vậy. Đâu chỉ có nhân chứng, khi em nghe tiếng hét rồi chạy qua đó, cũng nhìn thấy cô ấy đang cầm dao, ngoài ra còn có ít nhất 5 nữ sinh khác nhìn thấy cảnh này, cả phòng ký túc bên cạnh nữa."
Lam Á Dung tức đến mức huyệt thái dương nảy lên thình thịch,"Không phải cô ấy học luật sao? Luật hình sự học xong cho ra chuồng gà à! Thấy người chết thì phải cẩn thận ra khỏi hiện trường rồi gọi cảnh sát ngay! Cô ấy chạy vào làm gì? Lại còn dính máu đầy người, cầm hung khí nữa!!"
Một hàng dấu chấm than của đàn chị Lam khiến mọi người rùng mình. Có thể thấy lúc này lửa giận của Lam Á Dung đang bốc lên hừng hực.
Lưu Chiếu Thanh gửi một hàng icon lau mồ hôi,"Chị Lam, bình tĩnh, còn phải nhờ chị bào chữa cho cô bé này nữa đấy."
Lam Á Dung hít sâu một hơi,"Rốt cuộc là sao hả? Cô ấy không học khoa Luật đúng không?"
Tân Ngôn gửi một tin nhắn dài: "Đúng là Chu Tiểu Đình không học khoa Luật. Cô ấy không có trong danh sách khoa Luật, nhưng lại là thành viên phòng 703, nên hôm qua khi em xếp danh sách đã để cả hồ sơ của cô ấy vào cùng. Phòng 703 này khá phức tạp, trong đó Tạ Tương Cầm, Mao Nguyệt là sinh viên Luật, Chu Tiểu Đình học khoa phiên dịch, còn có Lý Tuệ Quyên khoa Sinh học. Khóa này của khoa Luật có 54 bạn nữ, 13 phòng chỉ đủ cho 52 người, hai người còn lại sẽ ghép phòng với sinh viên khoa khác."
Trường học sẽ cố gắng xếp cho sinh viên cùng chuyên ngành ở cùng phòng, nhưng khi phòng bốn người không đủ người ở, sẽ xếp cả sinh viên ngành khác vào ở cùng cho đủ số người. Cách xếp phòng thế này cũng rất phổ biến trong trường học.
Trong 54 nữ sinh khoa Luật có 52 người ở phòng bốn người cùng sinh viên cùng ngành, riêng phòng 703 có sinh viên ngành khác ở cùng, hiển nhiên quan hệ giữa mọi người trong phòng này cần phải điều tra lại.
Lam Á Dung nghe vậy cũng bình tĩnh hơn, sinh viên luật đều phải học "luật hình sự", hành vi "đụng vào hung khí" này quá thiếu chuyên nghiệp. Nếu là nữ sinh khoa khác, có thể cô ấy sẽ sờ vào hung khí trong khi hoảng loạn, hoặc khi ấy cô ấy đang muốn cứu người, chứ không phải giết người?
Lam Á Dung hít sâu, nhanh chóng gõ chữ: "Cảnh sát nói sao?"
Tần Miểu: "Cảnh sát chuẩn bị đưa Chu Tiểu Đình về thẩm vấn."
Nhìn ảnh hiện trường, máu văng đầy trên sàn, hơn nữa, có lẽ sau khi vào phòng Chu Tiểu Đình đã hoảng hốt chạy qua, trên mặt đất còn có không ít dấu chân của cô.
Việt Tinh Văn bất lực đỡ tán,"Vốn dĩ Chu Tiểu Đình có đi ăn đồ nướng, người ở cùng cô ấy là Lưu Gia Gia, không ngờ bây giờ Lưu Gia Gia chết đuối rồi, Chu Tiểu Đình lại bất ngờ xuất hiện ở trường học."
Đêm qua Lưu Chiếu Thanh trực ban, nghe cậu kể, anh không khỏi ngạc nhiên nói: "Tinh Văn, ý em là người ở cùng Chu Tiểu Đình ở bãi cát chết đuối rồi, cô ấy bỏ về giữa chừng, sau đó bạn cùng phòng ở trường lại bị người khác cầm dao đâm chết?"
Việt Tinh Văn: "Đúng vậy."
Lưu Chiếu Thanh cảm thán: "Vậy cũng xui quá đó."
Giang Bình Sách: "Tôi nghi ngờ tối qua Chu Tiểu Đình đã có chuyện gì đó, về trường đột xuất, chắc hẳn bạn ở cùng cô ấy khi đó là Lưu Gia Gia có thể làm chứng, bây giờ Lưu Gia Gia đã chết, vậy sẽ không có người đối chứng. Còn có khả năng, cái chết của Lưu Gia Gia cũng có liên quan đến cô ấy, Chu Tiểu Đình sẽ trở thành hung thủ giết người liên hoàn."
Mọi người: "..."
Tần Miểu nói thêm: "Cảm xúc của cô ấy đã hơi suy sụp rồi, sau khi bị cảnh sát đưa đi, lỡ như khi cảnh sát lấy lời khai, cô ấy nói ra mấy câu gây bất lợi cho bản thân, muốn rửa sạch tội càng khó hơn."
Kha Thiếu Bân bèn hỏi: "Cô ấy có được giữ im lặng không? Giống như em xem trong phim ấy, khi cảnh sát hỏi, cô ấy có được nói 'trước khi luật sư của tôi đến, tôi sẽ không trả lời câu hỏi nào' không?"
Lam Á Dung tặng cậu một stiker che mặt, cô gõ chữ rất nhanh,"Tiểu Kha, em xem phim Hongkong nhiều quá rồi phải không? Hongkong dùng hệ thống thông luật của Anh, tuân thủ quyền Miranda 'anh có quyền giữ im lặng, nhưng những gì anh nói sẽ là bằng chứng chống lại anh trước tòa', vậy nên nghi phạm có quyền giữ im lặng, không trả lời bất kỳ câu hỏi nào của cảnh sát, giao toàn quyền xử lý cho luật sư."
Lam Á Dung nói tiếp: "Nhưng hệ thống thông luật không phù hợp sử dụng ở Đại Lục. Ở đây, khi cảnh sát hỏi mà không trả lời, tức là đang cản trở cảnh sát phá án."
Kha Thiếu Bân: "..."
Trong phim truyền hình, nghi phạm được giữ im lặng trước khi luật sư đến, trông thì ngầu đấy, nhưng hiện thực thì không có chuyện "luật sư không đến thì tôi không trả lời gì hết", đặc biệt với các vụ hình sự, trước khi cảnh sát lấy lời khai xong, thậm chí chưa chắc luật sư đã được gặp thân chủ.
Chu Tiểu Đình sẽ nói gì với cảnh sát đây? Lỡ như cô căng thẳng quá nói ra những câu bất lợi cho mình, mọi việc sẽ càng tồi tệ hơn.
Việt Tinh Văn lập tức quyết định: "Xem ra phải nhờ đàn anh Hứa rồi, chỉ có anh ấy mới có thể tiếp xúc trước với Chu Tiểu Đình."
Hứa Diệc Thâm hiểu ý cậu, anh hỏi: "Lát nữa anh sẽ biến thành tế bào chui vào túi áo của cảnh sát, về cục cảnh sát cùng họ, anh sẽ cố gắng tìm Chu Tiểu Đình nhanh nhất có thể. Chị Lam có gì cần em chuyển lời không?"
Lam Á Dung nói: "Bảo cô ấy tuyệt đối không nhận tội! Còn nữa, không nói dối, đừng nói linh tinh lừa cảnh sát, cảnh sát hình sự có kinh nghiệm hỏi cung rất phong phú, cô ấy nói dối sẽ bị vạch trần ngay, khiến cho độ tin cậy trong lời khai của cô ấy trước tòa giảm xuống. Nếu có câu hỏi không biết chắc chắn, thì trả lời luôn là không biết, đừng dùng mấy câu trả lời ba phải như có lẽ, có thể, hình như là."
Hứa Diệc Thâm: "Hiểu rồi, em sẽ chuyển lời tới cô ấy."
Kha Thiếu Bân: "... Đàn anh, anh biến thành tế bào nói chuyện với chị ấy, người ta sẽ không sợ chứ?"
Hứa Diệc Thâm cũng rất bất lực,"Không thì chúng ta không thể gặp cô ấy trước được, chắc chắn cảnh sát sẽ thẩm vấn cô ấy ngay khi tới nơi, chúng ta buộc phải chuyển lời tới cô ấy trước khi thẩm vấn."
Việt Tinh Văn nói: "Đúng vậy, anh đi đi."
Khi xe cảnh sát tới nơi, họ lập tức phong tỏa hiện trường, pháp y lập tức kiểm tra thi thể, Việt Tinh Văn ra hiệu với Hứa Diệc Thâm, Hứa Diệc Thâm bèn biến thành tế bào dính vào túi áo cảnh sát, nghe toàn bộ cuộc nói chuyện giữa pháp y với cảnh sát.
"Người chết là Lưu Gia Gia, 22 tuổi, sinh viên khoa Luật đại học Bắc Sơn, nguyên nhân chết do đuối nước. Không phát hiện vết thương rõ ràng hay dấu vết ẩu đả nào trên người, nguyên nhân cụ thể phải đưa về giải phẫu mới biết."
Cảnh sát hỏi mấy nhân chứng như Tề Hân Vũ, Việt Tinh Văn vài câu đơn giản, sau đó đưa thi thể đi.
Tề Hân Vũ nơm nớp lo sợ, cô gọi các bạn dậy, bảo mọi người về trường trước.
Vốn dĩ họ định ở biển chơi thêm ngày hôm nay, tối chủ nhật mới về, nhưng vì có người chết, mọi người nghe được tin này cũng không còn tâm trạng chơi đùa nữa, đều thu dọn đồ đạc lên xe về trường.
Việt Tinh Văn cũng nhanh chóng gọi xe về văn phòng luật sư cùng đồng đội.
Họ phải lập tức chuẩn bị để bào chữa cho Chu Tiểu Đình, những chứng cứ hiện có cực kỳ bất lợi với Chu Tiểu Đình, muốn chứng minh cô bị oan, một là phải tìm ra lỗ hổng trong bằng chứng, động cơ và cách thức gây án; hai là phải nhanh chóng tìm ra hung thủ thật sự!