Chư thiên ngược lại không chối bỏ, gật đầu xem đó là điều dĩ nhiên:
- Chúng không biết phải trái. Ta đã cho người báo mộng, ra điềm xấu cho chúng đừng xen vào chuyện của bổn sinh thiên. Chúng chẳng chịu nghe, cứng đầu cứng cổ, thân lừa ưa nặng thì đành phải chấm dứt. Ta chỉ không lường được là sau lưng tụi nó lại là 1 thế lực đáng gờm như vầy.
Chú Tư mạnh miệng, nói thẳng với chư thiên đó rằng:
- Tông tộc chúng ta có từ thời chúa Nguyễn Hoàng, khai phá Đàng Trong, thăng trầm gì cũng trải qua. Chiến tranh, hòa bình đều có mặt. Nội lực của chúng ta há có thể cân đo đong đếm được hay sao? Quên nói với ngươi, hàng trăm năm qua, số người tu hành ở trong tông chúng ta chứng đạo, sinh vào các cõi sắc, vô sắc cũng nhiều. Lắm vị đạo pháp cao thâm, sinh mạng kéo dài cũng còn tại thế.
- Hahaha, kiến nhỏ thì cậy đàn đông chứ gì. Bổn sinh thiên quá quen với việc này. Hahaha, ta tới đây hôm nay cũng không muốn đánh nhau, hay sinh chuyện. Chỉ có thể nói các người mau rời đi, ta đảm bảo an toàn. Nhất quyết không làm hại, còn chớ trách ta đối xử với 2 thằng ngu dốt đoản mệnh kia.
Bác 2 nghe tới lời hắn ta, bác 2 trực tiếp đưa tay ấn lên mi tâm, kéo dài ra hai bên, đôi mắt khẽ có chút chớp vàng rực hiện thoáng qua ẩn đi. Chư thiên kia khẽ động, toàn thân như bị thấu qua trong tích tắc:
- Nhãn lực kia, là từ đâu mà mi có hửm?
Bác 2 không trả lời câu hỏi của hắn, mà ngược lại nói tiếp:
- Mi chẳng phải người cõi trời gì cả, mà thuộc về cõi asura ( cõi thần ), mi chính là từ thai sinh.
Cõi asura là 1 trong 6 cõi thuộc lục đạo luân hồi. Có 4 chủng loại thuộc cõi này. đó là Thai sanh, noãn sanh, thấp sanh và hóa sanh. Giải thích rõ hơn về từng chủng như sau:
Noãn sanh: Noãn là trứng, Atula Noãn sanh là chủng loài sinh ra từ trứng, thuộc về quỷ thần. Họ có phép thần thông nhờ có phước báu và giữ gìn chánh pháp.
Thai sanh: Chủng loài Atula này được sinh ra từ bào thai, thuộc về cõi người. Loại này vốn từng thuộc về cõi trời nhưng kém đức, không tích được thêm phước báu nên bị đọa vào cõi thấp hơn.
Thấp sanh: Là chủng loài Atula được sinh ra từ nơi ẩm ướt, thường sống trong biển cả. Chủng loài này thuộc về súc sinh.
Hóa sanh: là chủng loài cấp cao nhất của Atula, thuộc về cõi trời. Đây là chủng loài có thế lực mạnh mẽ và không sợ sệt, thường hay đối đầu với Đế Thích, Tứ Thiên Vương và các vị thần khác ở cõi trời.
Chư thiên đó nghe bác nói thì giật mình, hắn không ngờ chỉ là 1 người thường lại nhìn thấu được bản thân mình, còn biết mình từng là cõi trời, sau bị đọa vào cõi asura. Bác còn nói thêm:
- Phước báu của người đã hết, ngươi lại chẳng giữ chánh pháp. Đạo khí từ trên người mi nửa trời nửa asura. Khí trời đã sắp hết, mờ nhạt, sắp tan, khí thần đã hiện hữu càng lúc càng rõ.
Vị chư thiên đó định dùng thần thông để nhìn về bác thì đột nhiên khựng lại, vì trong mắt chư thiên không thấy rõ được bác thật hư thế nào. Bác nở nụ cười khoái chí, kiêu ngạo mà nói trực tiếp với hắn ta:
- Thiên nhãn của ông đã bị thiên tru. Không còn thuộc về ngũ thông nữa rồi. Còn muốn nhìn thấu được ta thì ông chưa xứng đâu, hahaha
Chư thiên kia bị bác nói thẳng vào tim đen, vì bị đọa vào cõi thấp hơn nên vẫn còn mang sân, nhưng vẫn còn mang nghiệp Sân, Mận, Nghi. Những người này khi còn sống thường là người nóng nảy, hay giận dữ, hung hãn và hiếu chiến. Tuy không phải là người xấu hoàn toàn nhưng họ lại có bản tính tự cao tự đại, khinh thường, coi rẻ các chúng sinh khác. Họ là những người hay sân si, xét nét tham gia vào những việc không liên quan đến mình. Hơn nữa, những chúng sinh này thường không có lòng tin vào người khác.
Chư thiên nổi cơn giận bừng bừng, tay rút lấy thanh gươm mang bên người chém thẳng về bác, tay kia ném ra dây thừng trói lại. Chú Tư cùng bác 2 như 1 cặp hợp đồng tác chiến, không hẹn mà cùng nói:
- Em sẽ lo sợi dây thừng, đánh vòng cung, tạo thế gọng kìm.
- Ừm, anh sẽ lo mặt chính diện, chọi với gươm của nó, anh công thì chú bóp chết đường lui của nó.
Hai anh em chỉ nói thoáng qua trong tích tắc rồi nhanh chóng thực thi chiến thuật, thanh gươm kia vừa giáng xuống vào đầu của bác 2. Ông ấy bắt ấn liên tục, đứng trước mặt mà nghiêm nghị:
- Cửu Thiên Tức Ý – Thiên tru pháp
Pháp lực từ người bác cuồn cuộn hiện hữu ra các ngón tay, trực tiếp bóp lấy thanh gươm. Bác rút lấy 1 đạo phù bên mình:
- Có nghe qua câu: Bắc Trùng – Nam Bùa – Trung Phù chưa?
Đó là chỉ về thế mạnh, các dân tộc ở phía rừng núi phía bắc Việt Nam giáp với tỉnh Vân Nam Trung Quốc nên hòa nhập, giao thoa về trùng độc, vu thuật Miêu, Đông Hoàng. Còn Phía Nam thì giáp với các nước Campuchia, Lào, gần với Thái Lan, các nước nổi tiếng về các loại bùa chú. Chỉ riêng miền Trung là có Phù, một loại môn pháp mà hiếm người biết. Chữ Phù bây giờ bị lạm dụng quá nhiều, thứ gì cũng quy về phù, lấy cả những hình tượng tôn giáo từ Phật, Lão, Nho, tín ngưỡng dân gian hóa thành Phù. Nhưng thực có vậy không? Không đâu, Phù không phải như vậy. Tay bác xòe ra 4 tấm phù được làm bằng chất liệu giấy cứng, trên đó được thêu bằng chỉ ngũ sắc. Bác ném thẳng chúng xuống dưới đất, tay đồng loạt ghim mỗi sát na phù thêm 1 cây kim:
- Sát Na Định Kim Phù.
Sát Na Phù kết hợp với định kim, hóa ra từ việc nữ công gia chánh thêu thùa mà ứng hợp vào pháp phù. Bác ngước nhìn:
- Chư thiên có 4 định sắc giới, nay ta dùng 4 sát na phù đóng lại.
Ánh mắt chư thiên mở to đôi mắt không thể tin nổi vì người phàm sao có được pháp môn thần kỳ như vậy. Phàm nhân chỉ có thể quy phục thần tiên, không thể nào phản kháng lại được, đây là điều ăn sâu vào trong tâm thức. Chư thiên hô to lên:
- Các người phải thuận thiên chứ. . Chú Tư vòng ra đằng sau cười to lên:
- Đúng là có câu Thuận Thiên. Nhưng là thiên đạo, chứ không phải chư thiên các ngươi đâu?
Tay chú 4 rút lấy côn nhị khúc giắt ở bên hông quất mạnh về phía lưng, tiếng đau thảm cất lên. Chỉ có 4 giây ngắn ngủi, 4 tấm sát na phù lập tức bị đốt cháy trụi. Bác và Chú Tư kết hợp với nhau thì chỉ có thời gian chớp mắt đó. Chư thiên bị đánh đau, lại còn bị người phàm nữa thì cơn giận chạm tới đỉnh điểm:
- A a a a, lũ sâu bọ đáng chết. Chỉ là phàm nhân, thuộc nhân đạo mà dám nghịch đạo đánh chư thiên. Loạn, loạn hết rồi.
Chư thiên đó lắc lắc cổ tay, khẽ búng tay:
- Ta còn 1 trợ thủ nữa. Trong miệng chúng mày gọi là âm tà đúng không? Giờ ta muốn thấy cảnh sinh ly tử biệt. Muốn các người thấy người thân chết trước mặt mà không làm gì được.
Chư thiên hít thật to, miệng mở rộng như 1 cái đấu, từ bên trong đó âm khí ngập trời lóe ra. Âm tà từ từ hiện thân, hắn chính là tên mặc giáp binh, hình hài dữ tợn mà lần trước đòi bắt hồn anh Thành mà bác, chú 4 đã gặp. Âm tà này thấy chư thiên thì cúi người hành lễ:
- Bái lạy tôn thượng, ngài cho gọi tiểu tướng tới.
- Đúng, thấy hai đứa nhỏ kia không? Bắt hồn chúng về đây cho ta.
- Dạ rõ.
Chú Tư hốt hoảng:
- Thằng 3, thằng út đâu rồi
Khổ Qua với anh 3 Phát bây giờ đang ở phía sau lúi húi tìm cây chổi đót về quét dọn, vừa bước vào sân thì đã thấy cảnh tranh đấu cùng với 1 tên dữ tợn, đang lao về phía mình. Chư thiên chắn ngang trước mặt bác và Chú Tư:
- 2 người đánh 1 mình ta chứ gì. ? Thế ta cũng muốn coi 2 đứa nhỏ đó đánh với 1 âm tướng của ta. Công bằng chứ ha ha ha ha