Một người đàn ông tiến về phía bọn họ, đứng ở bên cạnh hai người, trên tay hắn còn cầm một tờ giấy.
Doãn Tử Hoa nhìn người đàn ông đang tiến lại gần, anh nhìn về phía người đó hét lên: " Anh, anh là ai? Mau thả bọn tôi ra!"
Người đàn ông đó không nói gì chỉ im lặng quan sát hai người họ.
Doãn Tử Hoa suy nghĩ một chút rồi tiếp tục nói: " Là tống tiền sao? Chúng tôi có thể cho anh mà, bao nhiêu cũng được."
" Vâng, được được." Tống Mẫn nghẹn ngào nói: " Chỉ cần anh thả bọn tôi ra, anh yên tâm, chúng tôi sẽ không báo cảnh sát đâu."
Người đàn ông đó cúi đầu nhìn tờ giấy trong tay, rồi nói: " Tôi không cần tiền, tôi chỉ muốn cho hai người chơi một trò chơi thôi."
Doãn Tử Hoa cảnh giác nhìn người đàn ông trước mặt: " Trò chơi, trò chơi gì?"
" Tử Hoa, em sợ." Tống Mẫn khóc, cả gương mặt cô đều là nước mắt.
Anh lập tức an ủi bạn gái mình: " Mẫn Mẫn, đừng sợ, không có việc gì cả." Sau đó lại quay lại nhìn người đàn ông đó: " Cái anh nói là trò chơi gì vậy, có thể cởi trói cho bọn tôi trước không?"
Người đàn ông đó lắc đầu: " Không cần, trò chơi này không cần hai người hành động, chỉ cần nói là được, bây giờ, trò chơi bắt đầu."
***
Quý Hạo Dương nghe Giản Ninh nói xong, liền hỏi: " Quá trình thế nào?"
Giản Ninh giải thích: " Trong vụ án đầu tiên cả hai người bị hại đều có thời gian tử vong giống nhau, trên người có nhiều chỗ bị thương nhưng đều không phải vết thương trí mạng, cho nên tôi nghĩ hai người này là luân phiên bị tổn thương."
Quý Hạo Nhiên kinh ngạc: " Hả? Chính là kiểu hung thủ đâm Đổng Trạch Đào một dao rồi quay sang đâm Hàn Thanh một dao sao, rồi lại quay về đâm Đổng Trạch Đào, cứ thế cho tới khi hai người đó tử vong sao?"
Giản Ninh gật đầu: " Đúng vậy."
Quý Hạo Dương: " Nhưng điều này liên quan gì tới trò chơi vấn đáp?"
Giản Ninh trả lời cậu: " Hung thủ giống như là chơi cùng họ một trò chơi, nạn nhân là người tham gia còn hung thủ là người đề ra quy tắc trò chơi, hắn sẽ hỏi và nạn nhân là người trả lời."
" Nếu trả lời sai sẽ bị đâm một dao?" Quý Hạo Dương lần đầu tiên cảm thấy chỉ trả lời câu hỏi thôi mà cũng làm ra được việc kinh khủng như vậy.
" Tôi nghĩ đúng là như vậy."
Quý Hạo Dương kêu to một tiếng: " Trời ạ, thế này cũng quá hung tàn rồi."
" Nhưng tôi nghĩ quy tắc của hung thủ không đơn giản chỉ như vậy, từ việc hắn chọn các cặp đôi yêu nhau làm mục tiêu thì có thể thấy mục đích của hắn là khiến cho các cặp đôi kia phải nhìn thấy đối phương bị thương, nhìn người mà mình yêu phải chịu thương tổn. Điều này vừa tra tấn cả tinh thần lẫn thể xác của người bị hại, tra tấn cả hai mặt. Tôi có thể đoán thử quy tắc của hung thủ là như sau, cho một bên trả lời câu hỏi, nếu trả lời đúng thì bản thân phải chịu trừng phạt, còn trả lời sai thì đối phương sẽ phải nhận."
" Trả lời đúng mà bản thân còn chịu trừng phạt? Điều này có hợp khoa học không thế." Quý Hạo Dương và Quý Hạo Nhiên không thể nào hiểu nổi cái quy tắc khỉ gió này, cảm giác khó lòng mà tin được. Mới nghe đáp sai phải chịu phạt thôi chứ chưa nghe tới đáp đúng cũng phải chịu phạt.
Giản Ninh không trực tiếp trả lời vấn đề của hai người, hỏi ngược lại: " Hai người cảm thấy trả lời đúng dễ hơn hay trả lời sai dễ hơn?"
" Đương nhiên là trả lời sai dễ hơn rồi." Đột nhiên bọn họ lại nhớ tới ý nghĩ của hung thủ: " Đội phó Giản, ý của cô là..."
Lục Trinh thở dài: " Nếu một người hy vọng người mình yêu không chịu thương tổn thì sẽ liên tục trả lời sai, sau đó nhận lấy sự trừng phạt của hung thủ, còn nếu hy vọng mình sống sót thì sẽ trả lời đúng."
Quý Hạo Nhiên cuối cùng cũng nghĩ thôi: " Vậy cho nên mới xảy ra điểm bất đồng giữa vụ đầu tiên và vụ thứ hai."
Giản Ninh: " Trong vụ án đầu tiên tôi có hướng nghĩ như thế này, vì người kia không muốn để người mình yêu chịu tổn thương cho nên tận lực trả lời sai, mà dưới sự tra tấn của hung thủ, không ai có thể sống sót."
" Haizz." Quý Hạo Dương lắc lắc đầu: " Bọn họ trong hai người bọn họ không ai có thể sống, vậy nên tình nguyện chết cùng nhau."
Lục Trinh: " Cho nên cuối cùng hung thủ cầm nhẫn của hai người họ đi, hắn ghen ghét thứ tình cảm của hai người họ."
Giản Ninh gật gật đầu, nói tiếp: " Mà trong vụ án thứ hai, người bạn trai hy vọng mình sống sót, có lẽ hung thủ nhận ra được tâm lý người bạn trai thay đổi cho nên hắn không hỏi cô gái, mà chỉ hỏi bạn trai kia."
" Cậu ta cứ như vậy gián tiếp giết chết bạn gái mình." Loại cảm giác này không phải người thường có thể chịu đựng được.
Quý Hạo Nhiên và Quý Hạo Dương đều há hốc mồm, thật lâu không nói được một câu, tựa như bị kích thích tới đờ người.
Một lúc sau, Quý Hạo Dương nói, nghe được trong giọng cậu là sự tức giận: " Hung thủ cũng bị thần kinh quá rồi, sau khi giết chết Liễu Tâm Nhan hắn cũng không giết luôn Trần Lôi, hắn để cậu ta cứ ngồi bên cạnh Liễu Tâm Nhan một tiếng đồng hồ, làm cho hắn bị cảm giác áy náy và sợ hãi tra tấn." Nói xong, Quý Hạo Dương lại cảm thấy một cỗ lạnh lẽo từ sau lưng mình truyền tới.
Quý Hạo Nhiên lại tiếp lời của cậu, nói: " Rồi cuối cùng mới quay lại giết cậu ta, đây đúng là một loại tra tấn tinh thần."
Lục Trinh: " Cho nên cuối cùng hắn chỉ chặt bỏ ngón tay và mang nhẫn của Liễu Tâm Nhan đi, vì cách làm của Trần Lôi khiến cho hắn chán ghét."
Quý Hạo Nhiên thở dài: " Cho nên cho dù bọn họ lựa chọn thế nào đi nữa thì kết cục vẫn là chết."
" Nội tâm của hung thủ vô cùng vặn vẹo, chỉ cần hắn nhắm mục tiêu là ai thì hắn sẽ không để cho người đó có cơ hội sống sót." Giản Ninh nhắc nhở bọn họ: " Chúng ta cần nhanh chóng tìm ra hung thủ, nếu không dựa theo tốc độ phạm tội của hắn thì không tới mấy giờ nữa lại có nạn nhân tiếp theo xuất hiện."
Mấy người Lục Trinh trở lại cục cảnh sát, phân phó cho mọi người liên lạc với 15 người trong danh sách kia. Cuối cùng xác nhận đã liên lạc được với 11 người, còn 4 người thì không thể liên lạc được.
Lục Trinh cùng mọi người bắt đầu tra tư liệu của 15 người kia, tìm ra những đặc điểm giống với phác họa chân dung hung thủ.
Mà Giản Ninh lúc này ngồi đối diện với bọn họ, bắt đầu phác họa chân dung hung thủ: " Hung thủ gần đây có khả năng chịu thương tổn về mặt tình cảm, có thể là bạn gái hoặc vợ phản bội, cuối cùng dẫn tới chia tay hoặc ly hôn. Đây chính là nguyên nhân kích thích hắn, hắn cùng người phản bội hắn chắc là xác định quan hệ từ 1 năm trở lên, và hai người họ hơn kém nhau 1 tuổi, đây chính là nguyên nhân dẫn tới việc hắn chọn lựa mục tiêu. Nguyên nhân phản bội hắn có thể là vì tình hình kinh tế hoặc là tới từ việc người thân trong gia đình làm loạn. Hắn thấy tình cảm của mình đã bị thứ khác phá hủy rồi, cho nên hắn mới đi tìm những cặp đôi có đặc điểm phù hợp với hắn, hắn khảo nghiệm bọn họ, muốn cho bọn họ phải chịu đựng sự đau khổ này. Nếu như một trong hai người có biểu hiện cần mạng sống, không tình nguyện hy sinh vì đối phương, hắn sẽ cảm nhận được sự phản bội. Điều này càng kích thích thần kinh của hắn, cho nên hắn tra tấn càng nhiều hơn, hắn chỉ lấy đi nhẫn của Liễu Tâm Nhan. Hắn chán ghét Trần Lôi, chán ghét việc một bên phản bội."
Giản Ninh vừa nói xong không bao lâu, Quý Hạo Dương lập tức đứng lên, có chút kích động nói: " Đội phó Giản, hình như tôi tìm được một người phù hợp với điều kiện trên rồi."